Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Linh Nguyệt chưởng tôn ở trong nguyên tác số làn xuất hiện so ra còn ít hơn cả Sóc Nguyệt.
Nhưng việc nàng mất tích lại làm cho quyển sách hoàn toàn tiến vào một chương mới, vô số âm mưu bắt đầu.
Bất quá đời trước thời điểm Trần Húc Chi đọc quyển sách này cho rằng đây là giả thiết đặc thù, tỷ như XX trưởng lão mất tích, chờ sau khi nam chủ thu phục hết tất cả là có thể cứu ra, đối phương cảm động liền lấy thân báo đáp............ kịch bản, đây đều là kịch bản!
Cho nên y chưa từng để ý qua chuyện này, hơn nữa............ vẫn là câu nói kia, y mới xem một nửa, còn chưa xem xong.
Giờ phút này Giản Thành nhắc tới chuyện này, lập tức khiến cho Trần Húc Chi xem trọng.
Chẳng lẽ nói sau khi kết thúc hết thảy yêu đương, Linh Nguyệt chưởng tôn vẫn còn trong tình trạng mất tích sao?
"Ngươi là nói Linh Nguyệt chưởng tôn trước khi bí cảnh mở ra đã rời đi tông môn, từ đó chưa từng trở về? Sống hay chết cũng không biết? Trần Húc Chi nhíu mày nói với Giản Thành: "Không thể nào đi? Cái khác không nói, Ngô Thanh Nhi giỏi bói toán, nàng có thể tính tới đi?"
Giản Thành lắc đầu: "Ta đích xác từng để cho Ngô Thanh Nhi bói toán qua, bất quá nàng nói quẻ tính rất kỳ quái, nhìn như là còn sống, nhưng lại giống như đã chết, là quẻ trong chết có sống, trong sống có chết, cho nên đến tận cuối cùng ta cũng không biết nàng là chết hay còn sống."
Trần Húc Chi sau khi trầm mặc thật lâu, mới nói: "Ta thử hỏi ngươi, năm đó sau khi Linh Nguyệt chưởng tôn mất tích, phong chủ Huyễn Nguyệt phong là ai?"
Giản Thành không rõ nguyên do: "Là Sóc Nguyệt a."
Trần Húc Chi mắt trợn trắng: "Ta biết là Sóc Nguyệt sư muội, ta là nói chân chính chấp chưởng Huyễn Thiên Bộ của Huyễn Nguyệt phong là ai?"
Giản Thành thực thẳng thắn trả lời: "Huyễn Thiên Bộ? Đó là cái gì?"
".............ngươi không biết?" Trần Húc Chi hít ngược một hơi khí lạnh: "Ngươi cư nhiên không biết?"
Giản Thành sau này không phải trở thành Hạo Dương thượng tiên của Đại Nhật Tiên Tông sao? Tại sao lại không biết?
Giản Thành đầy đầu mờ mịt: "Ta hẳn phải biết cái gì?"
Trần Húc Chi trầm mặc thật lâu, mới dùng ánh mắt thương hại nhìn Giản Thành: "Đời trước của ngươi lộn xộn chẳng ra sao a?"
Giản Thành nghẹn khuất nói: "........ ta cảm thấy cũng tàm tạm."
Trần Húc Chi chẳng hề thừa nước đục thả câu: "Đại Nhật Tiên Tông có tất cả ba phong, chủ phong là Đại Nhật phong, chưởng quản lĩnh vực chiến đấu, chính là Giới Luật Đường, Tinh Hải phong chưởng quản Luân Hồi cung, chủ tu nhuận linh bí thuật, có thể cứu người từ tỏng sinh tử, Huyễn Nguyệt phong chưởng quản Huyễn Thiên Bộ, thu thập cùng giám thị hết thảy tình báo trong phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông."
"Nếu chưởng tôn Huyễn Nguyệt phong ngã xuống, như vậy người thừa kế Huyễn Thiên Bộ đời kế tiếp sẽ lập tức kế thừa Huyễn Thiên Bộ, tuyệt đối sẽ không làm cho hệ thống tình báo của tông môn lâm vào bên trong tê liệt." Trần Húc Chi hỏi Giản Thành: "Ta muốn biết sai khi Linh Nguyệt sư thúc mất tích, ai chủ quản tình báo Huyễn Thiên Bộ?"
Giản Thành giật mình hồi lâu, hắn cúi đầu, sau một lúc lâu mới nói: "Nếu không phải Sóc Nguyệt mà nói, vậy khẳng định là Lục Kiến Đông."
Trần Húc Chi nghĩ nghĩ: "Lục sư đệ?"
Dưới tình huống bình thường, Trần Húc Chi xưng hô với đồng môn ở nhánh phong khác đều gọi là sư huynh, nhưng tuổi tác Lục Kiến Đông thật sự rất nhỏ, năm nay mới sáu tuổi = =
Bất quá dựa theo thời gian mà Giản Thành nói, bảy năm sau Lục Kiến Đông mười ba tuổi, hết thảy tu sĩ nguyên anh đi ra ngoài du lịch đều lấy năm làm đơn vị, Linh Nguyệt chưởng tôn nếu là mất đi tin tức hành tung, phỏng chừng vừa mới bắt đầu không có ai chú ý, trong lúc này có khả năng là khoảng từ 2 đến 5 năm, kể từ đó Lục Kiến Đông vừa lúc mười sáu mười bảy tuổi, nếu Sóc Nguyệt làm phong chủ, Lục Kiến Đông phụ trợ, Sóc Nguyệt ra đánh người, Lục Kiến Đông chưởng quản tình báo, ngược lại cũng hợp tình hợp lý.
Như vậy lại nảy sinh vấn đề mới.
Nếu như lúc này Linh Nguyệt chưởng tôn xuất môn lại như cũ mất tích, Lục Kiến Đông mới sáu tuổi, Huyễn Nguyệt phong giao cho ai thích hợp? Thật sự để cho Sóc Nguyệt sư muội thường thường động kinh?
Trần Húc Chi đau đầu vạn phần.
Y đột nhiên đứng dậy, giơ tay một chút, trường bào màu đen bên cạnh liền tự động xuất hiện trên người.
Trần Húc Chi thả tóc dài xuống, nói với Giản Thành: "Ta đi tìm sư phụ, ngươi......." y nghĩ nghĩ: "Ngươi muốn ngâm liền ngâm đi, đừng làm cho Tiêu sư huynh phát hiện ngươi biến mất."
Giản Thành thất thần ân một câu.
Trần Húc Chi cũng mặc kệ Giản Thành, bây nhanh trở lại Lãm Nhật Các nơi ở của Bạch Anh chưởng tôn.
Bạch Anh chưởng tôn đang làm luyện hóa vật liệu.
Luyện khí không đơn giản như vậy, không phải có thứ gì tốt liền dùng thứ đó, cái này không giống với luyện đan, cần vật liệu chủ cùng vật liệu phụ trợ, thuộc tính của vật liệu bị tan rã kém hơn vật liệu dung hợp, còn có vật liệu phải luyện hóa riêng, việc luyện hóa vật liệu với vật liệu cũng cần phải cẩn thận cùng châm chước.
Kim kiếm của Trần Húc Chi nát có chút nghiêm trọng, muốn một lần nữa dung hợp cần tiêu tốn công phu, nhưng thật ra Tinh châu trắng ngày mang về trải qua nung chảy sẽ biến thành một loại chất lỏng có tính dính thật tốt, có lẽ có thể luyện hóa vật liệu.
Kim kiếm vỡ nát cần một lần nữa bổ sung vật liệu linh tính làm chủ liêu, Bạch Anh chưởng tôn liền mở tư khố của mình chọn nhặt, liền lúc này, Trần Húc Chi lại chạy về.
Bạch Anh chưởng tôn hừ lạnh một tiếng, tâm nói thằng nhãi ranh nếu dám ra yêu cầu với ông, ông liền không mềm lòng, nhất định phải đánh tơi bời đồ đệ một trận!
Ông phất tay rời đi công tạo thất, đi vào trong sảnh chính, liếc nhìn đến Trần Húc Chi vội vàng chào hỏi.
Trần Húc Chi nhanh chóng nói: "Sư phụ, vừa rồi có chuyện quên nói." Không đợi Bạch Anh chưởng tôn mở miệng, y liền nói chuyện Ngô Thanh Nhi bị ma tu đuổi giết, việc ma tu có dị động nói một lần.
Sau khi nói xong Trần Húc Chi muốn đem đề tài chuyển đến trên người Linh Nguyệt chưởng tôn giờ phút này đang xuất môn du lịch, nào nghĩ đến biểu tình Bạch Anh chưởng tôn đột biến.
"Ngươi nói cái gì? Nữ oa oa kia họ Ngô?"
Trần Húc Chi sửng sốt, y gật gật đầu: "Không sai, gọi là Ngô Thanh Nhi."
Bạch Anh chưởng tôn lại hỏi: "Cha mẹ nàng là phàm nhân, gia gia là tu sĩ?"
Trần Húc Chi đồng dạng gật đầu.
Bạch Anh chưởng tôn nói: "Ngươi đề cử nàng đi đến chỗ Vô Cấu? Vô Cấu thu nhận nàng?"
Trần Húc Chi cảm thấy có chút không đúng, y nói: "Vừa mới bắt đầu sư thúc căn bản không gặp ta, sau lại là đại chấp sự trực ban hôm nay hỗ trợ thông báo một tiếng, sư thúc mới đồng ý gặp mặt Ngô Thanh Nhi một lần, sau đó sư thúc liền để Ngô Thanh Nhi lại."
Bạch Anh chưởng tôn vỗ tay cười to: "Làm tốt lắm!!"
Ông đi qua đi lại, đột nhiên nói: "Ngươi có từng nghe nói qua Vật Thập Ngũ?"
Trần Húc Chi mặt mờ mịt: "Còn xin sư phụ dạy dỗ."
Bạch Anh chưởng tôn mỉm cười: "Hoặc là ngươi nghe nói qua thiên mệnh lão giả?"
Ánh mắt Trần Húc Chi sáng lên: "Đã nghe nói qua, thiên mệnh lão giả, trong truyền thuyết có thể thông quỷ thần phân âm dương, đại năng có thể xem lịch sử ngàn năm trước, chiếm được phát triển của tương lai ngàn năm sau."
Bạch Anh chưởng tôn nói: "Lão kỳ thật là một tán tu ma đạo, tên là Vật Thập Ngũ."
Trần Húc Chi tấm tắc nói: "Tên này thật sự kỳ quái."
"Cũng không kỳ quái." Bạch Anh chưởng tôn tinh tế giải thích: "Thượng cổ có thánh nhân, truyền thuyết Hà xuất Đồ, Lạc xuất Thư, quy tắc của thánh nhân"
"Hà Đồ cùng Lạc Thư là một đạo bói toán cùng thuật tính truyền thừa cổ xưa nhất, hậu nhân kết hợp âm dương với Hà Đồ Lạc Thủy, phát hiện ra vô số đạo lý thiên địa." Bạch Anh chưởng tôn trực tiếp lấy ra giấy bút bắt đầu minh họa cho Trần Húc Chi: "Khi dựa theo hình thái này, thiên chính là lấy ngũ sinh thập, còn địa lấy thập hợp thành nhất mà nói."
"Thập Ngũ này, là chỉ thiên địa."
"Đạo là phân âm dương, mà bói toán thường dùng một đạo hào âm dương sau khi biến đổi gọi là lục cửu, lục với cửu hợp lại thành thập ngũ, cũng như từng thế hệ đề cập tới."
"Cho nên hai chữ Thập Ngũ này, đều không phải con số mười lăm mà là Thập và Ngũ, Vật Thập Ngũ Vật Thập Ngũ, vừa có ý là thập ngũ, nhưng cũng không phải là thập ngũ." Bạch Anh chưởng tôn thở dài nói: "Mặc kệ nghiên cứu hàm nghĩa ẩn chứa bên trong cái tên này như thế nào, không phải tu sĩ bình thường sẽ tìm hiểu, thiên mệnh lão giả phần lớn thời gian đều lấy cho mình tên là Vật Thập Ngũ, người biết tên họ thật sự của lão rất ít, nhưng có một chuyện mọi người đều biết."
"Đạo bói toán của Vật Thập Ngũ chính là đệ nhất thiên hạ, có lẽ trời xanh trừng phạt, khi lão ở luyện khí kỳ có một hàu tử, nhưng hài tử kia là thai chết."
"Vật Thập Ngũ năm đó hận không thể đi tranh người với thiên địa, liền đi khắp thế gian này, học xong một loại bí pháp, ôn dưỡng hài tử kia suốt 499 năm, sau đó đánh nhốt hài tử đó vào trong bụng của một nữ tử đang có thai, sau mười tháng, con lão một lần nữa giáng sinh."
"Hài tử giáng sinh chỉ là một phàm nhân bình thường, thiên tư hắn hữu hạn, tính cách giản dị, đừng nói đọc sách biết chữ, có thể nhận ra bốn năm chữ đã rất không tồi."
"Hài tử kia cuối cùng biến thành một nông phu bình thường, mà Vật Thập Ngũ lại bởi vì đứa con này mà ngộ đạo, từ nguyên anh trung kỳ tiến giai nguyên anh hậu kỳ, trở thành tu sĩ thực lực mạnh nhất tán tu ma đạo."
Trần Húc Chi nghe xong hoa mắt mê ly, y thở dài nói: "Vị Vật tiền bối này thật sự lợi hại."
"Ha ha, lời tuy là như thế, nhưng mà Vật Thập Ngũ này sau khi tiến vào Nguyên Anh hậu kỳ, dù cho thực lực tăng trưởng nhanh chóng, tính cách lại đại biến, không chỉ trở nên không thể câu thông, còn càng ngày càng cổ quái, ma tu bên kia nói hận không thể quay ngược thời gian, làm cho Vật Thập Ngũ nguyên anh trung kỳ kia trở về." Bạch Anh chưởng tôn cười khẽ lên: "Kể từ đó ngược lại cũng nói thông suốt, ma tu sở dĩ có thể tìm được bí cảnh kia, là Vật Thập Ngũ bói toán đạt được, bất quá bí cảnh này rơi vào trong tay Đại Nhật Tiên Tông chúng ta, đám ma tu liền giận chó đánh mèo lên Vật Thập Ngũ?"
Nói tới đây Bạch Anh chưởng tôn nghĩ trăm lần cũng không ra: "Này có chút không thể nào nói nổi, hoặc là bọn chúng muốn bắt Vật Thập Ngũ làm cái gì?"
Trần Húc Chi do dự một chút nói: "Sư phụ làm thế nào khẳng định Ngô Thanh Nhi là cháu gái của Vật Thập Ngũ tiền bối?"
Bạch Anh chưởng tôn mỉm cười: "Ma tu có một Vật Thập Ngũ, chính đạo chúng ta cũng từng động tâm tư trên mặt này, bất quá đạo thuật tính này thật sự phải nhìn thiên phú, không phải là thiên phú tu luyện, mà là cảm giác khó giải thích đối với thiên địa kia, loại người này trong ngàn vạn mới có một, cho nên sau khi nhi tử Vật Thập Ngũ cưới vợ, lập tức có vô số người nhìn chằm chằm cái bụng của thê tử hắn, hy vọng có thể mang đi cháu của Vật Thập Ngũ trước một bước."
"Bất quá Vật Thập Ngũ thật sự là kỳ tài ngút trời, không biết lão dùng bí thuật gì, thời điểm khi hài tử sinh ra, tất cả mọi người đều không tìm thấy một nhà kia, trừ bỏ một cái tên."
"Thanh."
"Tất cả mọi người biết tên gọi của hài tử hắn, mọi người lại đều không tìm thấy."
Nhắc tới Vật Thập Ngũ kia, trong giọng nói của Bạch Anh chưởng tôn không thấy thù hận với ma tu, ngược lại có vài tia bội phục: "Vi sư tu luyện nhiều năm như vậy, cũng chỉ gặp qua một mình Vật Thập Ngũ có thể có thủ đoạn này, giấu trời qua biên, đè ép hết thảy tu sĩ."
Trần Húc Chi nghe xong ngẩn ra thật lâu mới nói: "Vị tiền bối này phong thái đích xác làm người phấn khích, nhưng mà Thanh Nhi nói cả nhà nàng đều bị ma tu giết, chỉ sợ Vật Thập Ngũ tiền bối cũng..........."
Bạch Anh chưởng tôn trầm ngâm nói: "Việc này sao............." còn cần tìm Linh Nguyệt chưởng tôn muốn tình báo.
Bất quá Linh Nguyệt chưởng tôn...............ai!
Bạch Anh chưởng tôn đột nhiên phản ứng lại, Linh Nguyệt đi ra ngoài du lịch!
Đồng tử ông co rút: "Không xong! Linh Nguyệt gặp phiền toái!!"