Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Giao thừa xong, chẳng mấy chốc lại phải đi học. Trương Cảnh Sơ nói muốn dẫn Thủy Vân đi mua sách bài tập cùng. Trước kia anh chỉ nghĩ tới kế hoạch của mình thôi. Lúc cô gái này đảo loạn kế hoạch mười bảy năm nay của anh, lúc đầu trong lòng anh là có chút hoảng loạn, nhưng sau đó anh nghĩ thông, chỉ cần đưa cô vào trong kế hoạch của mình là được rồi.
Cho nên, ngoài cho bản thân mình ra, anh thậm chí còn liệt kê danh sách các sách văn, toán và tiếng anh cho Thủy Vân, còn hỏi thăm một người bạn trong top 3 của lớp chuyên xã hội của mình xem bình thường, với tổ hợp khoa học xã hội thì cậu ta làm bài tập nào.
Trương Cảnh Sơ đến nhà Thủy Vân để đón cô, vốn dĩ định đi luôn tới tiệm sách nhưng cô lại kéo anh vào trong phòng mình, nói không vội đi mua ngay, bắt đầu đùa giỡn anh. Trương Cảnh Sơ đã khá quen với việc tay của cô luôn thích thò xuống dưới rồi, cũng không ngăn cản cô nữa, để kệ cô xoa bóp dương v*t của mình.
Suy cho cùng thì thiếu niên cũng không nhịn nổi sự trêu chọc, lại ‘trống vắng’ mấy ngày trời, nên mới chơi đùa một tí thôi mà đã cứng như thép rồi. Thiếu nữ rất hài lòng với biểu hiện của anh, cắn lên vành tai rồi hỏi dạo này anh có tự sóc lọ không. Trương Cảnh Sơ nói không có. Đi học lớp luyện thi nhiều ngày như vậy đã mệt muốn chết rồi, anh làm gì có tinh lực nghĩ tới những việc này cơ chứ?
Tay Thủy Vân khẽ dùng sức, cười hỏi anh: “Thế mà vẫn nhịn được à?”
“A ưm...” Trương Cảnh Sơ phát ra một tiếng rên rỉ nặng nề.
Lúc nào cũng bị cô áp chế, thật là tệ quá đi mà.
Trương Cảnh Sơ thở gấp, nói bên tai cô: “A ưm... Không muốn tự sóc lọ mà muốn để cho em đó...”
Khó khăn lắm mới nói được một câu thô tục, kết quả Thủy Vân lại chẳng tỏ vẻ gì mà ngược lại chính anh còn đỏ bừng hết cả mặt, xấu hổ mà chôn đầu vào gáy của cô gái.
Thấy anh đáng yêu như vậy, Thủy Vân không nhịn được mà muốn cho anh chút “lợi lộc”. Cô cởi áo ngoài ra như ngày hôm đó ở dưới tầng hầm của tòa nhà Thí nghiệm, lộ ra cặp vú trắng như tuyết. Ánh mắt Trương Cảnh Sơ cứng đờ, cô lại không mặc gì ở bên trong cả.
Cô đẩy anh xuống giường, nằm đè lên, hỏi anh: “Anh trai, dùng vú để giúp anh bắn ra có được không nào?”
Trương Cảnh Sơ đã không nói ra nổi lời từ chối từ lâu rồi.
Đầu tiên Thủy Vân lấy một chút tinh d*ch lúc mới đầu rỉ ra trên quy đ*u để bôi lên vú mình coi như bôi trơn, tiếp đó chèn dương v*t của anh vào giữa khe vú của mình rồi chậm rãi nhấp. Tay thì thỉnh thoảng sờ soạng túi tinh hoàn của anh.
Khác với tay, từ phần gốc đến phần đầu của dương v*t đều được bao bọc bởi cặp vú mềm mại, chỗ nào cũng được chăm sóc. Đến khi anh bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ êm tai, Thủy Vân tăng tốc độ trên tay, cặp vú cũng áp sát vào hơn. Trương Cảnh Sơ không nhịn được mà ưỡn thẳng người chạy nước rút giữa khe vú. Túi tinh hoàn chứa đầy nòng nọc của anh va chạm vào bầu vú của cô, phát ra âm thanh “phạch phạch”, vô cùng dâm mỹ.
Thủy Vân thấy đôi mắt anh khép hờ, trên mặt hiện đầy vẻ ngây thơ trong sáng và thoải mái cực kỳ thì trong lòng vô cùng mềm mại. Cô muốn khiến anh sung sướng. Cô cũng càng cố gắng phối hợp với tiết tấu chuyển động lên lên xuống xuống của anh. Đến cuối cùng, lúc chân của anh bắt đầu khẽ run, cô ép túi tinh toàn của thiếu niên một lúc, anh kêu lên rồi bắn ra, quy đ*u đối diện với cằm của cô, bắn đầy mặt cô như súng phun nước áp lực cao, tiếp đó từ từ hạ xuống, run rẩy mà phát ra tiếng thở dốc sung sướng trên giường.
Thủy Vân liếm sạch tinh d*ch ở xung quanh miệng, những chỗ còn lại không dễ dọn sạch, bám lên trên mặt có hơi khó chịu. Trương Cảnh Sơ thương cô, hòa hoãn dư vị trong cơ thể xong bèn đứng dậy xả một chậu nước ấm, lau sạch tinh d*ch trên mặt, xương quai xanh và vú giúp cô.
Thiếu niên dùng khăn mặt lau sạch một cách dịu dàng, lúc lau sang bộ ngực, anh không nhịn được mà dùng tay bao trọn lấy cặp vú của cô đã kẹp dương v*t của anh lúc nãy. Ừm... rất thích tay, khiến anh không nhịn được mà muốn vân vê hết lần này đến lần khác, thảo nào đàn ông đều thích “ở trong” nó. “Xuân đậu tô dung miên vũ cao”* chính là cảm giác như này đây.
*Một câu thơ trong bài thơ “Tô nhũ” của Triệu Loan Loan, ý chỉ bộ ngực trơn bóng và mềm mại.
Trong lúc hai người đang chìm đắm trong tình dục, ngoài cửa sổ đã bất giác có những bông tuyết nhỏ rơi xuống. Thủy Vân mặc chiếc áo lông dày, vẫn đi ra ngoài mua sách với anh. Dưới bầu trời tuyết rơi, cô không thích đội mũ, bông tuyết nhỏ rơi nghiêng trên gò má và mái tóc đen của cô, mang đến hơi lạnh khiến người ta tỉnh táo lại. Tuy nhiên càng đi thì tuyết càng rơi nhiều, biến thành hình dạng như lông ngỗng, tai của cô đỏ lên vì lạnh cóng, Trương Cảnh Sơ bèn dùng bàn tay còn hơi ấm của mình áp vào tai cô, sợ cô bị buốt.
Hai người thân mật mà dựa sát vào nhau, in những dấu chân vừa nông vừa sâu trên mặt tuyết. Đến khi bọn họ đi tới tiệm sách, trên đầu cô gái đã phủ đầy một lớp sương trắng dày, Trương Cảnh Sơ không nhìn thấy tóc của mình nhưng chắc hẳn cũng chẳng khác là bao. Anh vốn định phủi lớp tuyết kia đi cho cô nhưng khi vừa đặt lên đỉnh đầu lại bất chợt cảm thấy có hơi không nỡ.
Trong đầu của thiếu niên bỗng nhiên lướt qua một câu mà lúc trước anh đã đọc được ở đâu đó không biết.
Gió tuyết thổi đầy đầu, cũng xem như là bạc đầu.
Chỉ đi được có vẻn vẹn hai mươi phút trong tuyết nhưng lại giống như đã đi qua một quãng đời bình thường mà sâu sắc, ngắn ngủi nhưng lại dài dằng dặc cùng cô vậy. Phải may mắn tới nhường nào mới có thể ở cùng một người từ lúc tóc đen đến khi đầu bạc đây. Thậm chí anh đã bắt đầu nghĩ đến việc sau này đặt tên con của bọn họ là gì rồi.
Thấy anh đứng ở trước cửa tiệm sách không nói lời nào, thiếu nữ lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của anh: “Trương Cảnh Sơ, anh đang làm gì thế?” Nói xong, cô phủi tuyết trên đầu mình và anh, kéo tay anh đi vào tiệm sách. Cảnh tượng tốt đẹp đó lập tức không thấy nữa.
Trương Cảnh Sơ khẽ thở dài một hơi, trong lòng dâng trào sự muộn phiền.
Thiếu niên lần đầu tiên được nếm tư vị của sự sầu lo, nó giống như mới được nếm trải tình yêu vậy, không biết bắt nguồn từ đâu.
Và cô, cũng tất nhiên là không hiểu nổi sự muộn phiền của anh.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");