Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bạc Kỳ ngoan ngoãn nằm xuống.
Mặc dù Giang Nha vẫn còn là xử nữ, nhưng cô là bác sĩ, cô vẫn hiểu chuyện gì đang xảy ra dù chưa từng được thực hành một số khía cạnh nhất định.
Cô cắn răng một cái, ngồi ở trên thắt lưng Bạc Kỳ.
Côn th*t dựng đứng thẳng tắp, Giang Nha sờ sờ nó, cảm thấy thứ này quá lớn, có chút sợ hãi.
Thứ này sẽ không làm rách cô đâu, đúng không? Mặc kệ, lên đã rồi nói sau!
Giang Nha hùng dũng, khí thế hiên ngang tách môi âm h/ộ của mình ra, hít một hơi thật sâu rồi ngồi xuống côn th*t đã cương cứng.
“Đau!”
Nơi chưa từng có con người lui tới chỉ có thể chứa được một nửa quy đ*u. Giang Nha đau đớn ngồi xuống, cơn say rượu đã tỉnh táo lại hơn một chút.
Đau quá, cô không muốn làm nữa!
Chỉ là, nếu không phải là cô chủ động trêu chọc trước, sao Bạc Kỳ có thể để cô nói lùi là lùi được chứ?
“Lát nữa sẽ hết đau thôi.”
Bạc Kỳ đè cô nằm xuống, tách hai chân cô ra, cúi đầu hôn lên âm h/ộ hồng hào và sạch sẽ của cô.
Khi còn học đại học, phòng ký túc xá của cậu có bốn người. Ngoại trừ Bạc Kỳ, ba người còn lại đều có bạn gái.
Những người trong ký túc xá thường khoe khoang về việc bọn họ lợi hại như thế nào, có thể khiến bạn gái của bọn họ triều xuy.
Bạc Kỳ lúc đó không tham gia vào những chủ đề như vậy, cậu chỉ nhớ bạn cùng phòng của mình từng nói, phụ nữ đều thích được liếm ở bên dưới.
Giống như đàn ông thích phụ nữ ăn dương v*t của mình vậy.
Bạc Kỳ không có kinh nghiệm, cậu chỉ biết há miệng liếm láp cái nơi có thể chảy ra nước đó, đầu lưỡi cẩn thận đảo qua từng vị trí mẫn cảm của cô.
“Bạc Kỳ… A a a a…”
Loại cảm giác chưa từng có này sắp làm Giang Nha phát điên.
Cô há to miệng, cố gắng ngăn Bạc Kỳ dừng lại, nhưng cuối cùng trong miệng lại chỉ phát ra những tiếng rên rỉ chói tai.
Bạc Kỳ biết cô đang thấy rất thoải mái, bởi vì phía dưới của cô chảy rất nhiều nước, cằm của cậu đều bị thấm ướt.
Đầu lưỡi thử thăm dò vào âm đạ*, nhưng nơi đó của cô quá chặt, đầu lưỡi không thể tiến vào được.
Bạc Kỳ dừng lại, nhìn vùng đất mềm mại, non mịn khẽ mấp máy của Giang Nha, dùng ngón tay chọc vào một chút, sau đó đút vào bên trong.
Ngón tay cũng chỉ tiến vào được một nửa đã bị kẹt lại. “Chị Nha Nha, chị chặt quá.”
“…” Giang Nha nói không nên lời, cô bây giờ giống như một con cá mắc cạn, cơ thể như bị một sợi dây thít chặt lại, chỉ cần sơ sảy một chút sẽ bị cắt đứt.
Cô muốn, muốn cao trào.
Giang Nha nhìn côn th*t dựng thẳng đứng của cậu, nửa mong chờ nửa sợ hãi, nhưng tâm lý và dục vọng sinh lý lại đang hành hạ cô.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");