Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Đêm hôm trước anh đã nói gì em còn nhớ chứ, hử?”
Chiều hôm qua gặp mặt còn không thấy cậu nhắc đến chuyện này, Giang Nha còn tưởng rằng chuyện này đã trôi qua, nào ngờ!
“Đêm trước em nói cái gì?”
Giang Nha giả ngu: “Hình như em có nói gì đâu.”
Bạc Kỳ đặt cô xuống giường, cúi người đè lên người cô, bàn tay xuyên qua lớp áo xoa bóp ngực cô: “Không sao, anh sẽ giúp em nhớ ra.”
Mặc dù sau đó Giang Nha đã gửi cho cậu một bức ảnh chụp nơi tư mật của cô, nhưng Bạc Kỳ dùng tay phát tiết xong vẫn không thỏa mãn.
Khi cậu nhắm mắt lại liền nhớ tới tư thế mê người của Giang Nha khi cô quấn hai chân quanh thắt lưng cậu ở trên giường.
Vốn dĩ định chờ đến lúc về thành phố A sẽ xử lý cô sau, kết quả tối hôm qua Bạc Kỳ lại vô tình nghe thấy mẹ Bạc nói sẽ tham dự hôn lễ của con gái hàng xóm cũ, còn nói mẹ Giang cũng đi. Trước đây bọn họ đều là hàng xóm, nhân cơ hội gặp lại những người bạn cũ luôn.
Bạc Kỳ đã tới đây từ sáng sớm, vẫn luôn chờ đợi ở bên dưới cho đến khi nhìn thấy mẹ Giang ra ngoài.
“Anh, này, này!”
Quần áo mặc ở nhà của Giang Nha bị cậu cởi ra, cô rùng mình một cái, ngước đôi mắt ẩm ướt lên nhìn cậu: “Anh đúng là cái đồ tinh tr*ng xông lên não, không thể nhẫn nhịn đợi đến lúc về nhà rồi làm sau sao?”
“Không thể.”
Bạc Kỳ cởi quần lót của cô ra ném xuống cuối giường: “Anh muốn lúc nào cũng được chìm đắm trong cơ thể của em, không muốn xa cách em.”
Cậu cúi đầu chặn môi cô. Cơ thể Giang Nha mềm nhũn sau khi một hôn một hồi, chủ động nhấc chân lên quấn quanh thắt lưng cậu.
“Anh đã nói chuyện của chúng ta với ba mẹ anh.”
Bạc Kỳ buông môi cô ra, đẩy hạ thể về phía trước, nửa thanh côn th*t thẳng tiến vào hang động vốn đã trơn trượt.
Giang Nha “ưm” một tiếng, hai tay giao nhau ở sau vai cậu, thở dốc khi bị cậu hung hăng lấp đầy.
“Anh, a… Không được nói… Đừng… Nói… Chậm một chút… Quá nhanh… Bạc Kỳ…”
Giang Nha bị cậu đâm liên hồi khiến câu nói của cô trở nên đứt quãng, cơ thể như lơ lửng trên mây, khoái cảm thầm kín sắp làm cô không thể kìm nén được nữa.
“Anh không nhịn được.”
Bạc Kỳ hôn lên môi cô, hàm răng khẽ cắn lên cánh môi cô: “Anh muốn cho tất cả mọi người biết em là của anh.”
“Bạc Kỳ… A…”
Cậu đột nhiên hung hăng đẩy vào, quy đ*u phá vỡ những nếp gấp, Giang Nha đạt cao trào trong khoái cảm mãnh liệt.
Cơ thể cô run rẩy không ngừng, mật dịch trào ra phun lên côn th*t vẫn còn chôn sâu trong hoa huy*t.
“Em là của anh.”
Bạc Kỳ cắn vành tai cô, bế cô lên để cô nằm quỳ xuống, cậu đi vào từ phía sau.
Bạc Kỳ rất thích tư thế này, bởi vì cậu có thể tiến vào sâu hơn, hơn nữa cơ thể Giang Nha sẽ càng nhạy cảm hơn khi cậu vào bằng tư thế này.
“Giang Nha, em kẹp anh chặt quá.”
Bạc Kỳ hôn lên gáy cô. Giang Nha không khỏi ngẩng đầu rên rỉ, cô chống tay xuống giường, bầu ngực no đủ đằng trước bị chàng trai hung hăng xoa niết.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");