Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 3: Cũng đẹp trai quá đi…
Đêm đó, Nguyễn Khánh Linh ngủ không yên giấc, chưa đến sáu giờ sáng đã tỉnh giấc.
TАмliπh247.cом đã đổi thành τАмliлh247.мe
Vẫn chỉ có một mình cô trên chiếc giường tân hôn màu đỏ, Phạm Nhật Minh cả đêm không vào phòng ngủ, xem ra anh vẫn còn giận cô.
Sau khi tắm rửa vội vàng, cô lấy lại tinh thần đi xuống lầu, dự định nấu đồ ăn sáng cho Phạm Nhật Minh coi đây là bước đầu tiên để bản thân trở thành một người vợ ngoan.
Tủ lạnh trong bếp trống không, cái gì cũng không có hơn nữa còn không có nhiều khói trong bếp, máy hút mùi gần như mới tinh.
Tên này bình thường không nấu cơm sao?
Đọc nhanh ở VietWriter
Phạm Nhật Minh lúc này đang gọi video trong phòng làm việc.
“Nhật Minh, cậu còn muốn giả què đến khi nào?”
Phạm Nhật Minh nhìn lướt qua màn hình, người đàn ông ở bên kia đầu dây máy tính là người anh em tốt của anh, cũng là cánh tay phải của anh, Trần Hữu Nghị.
“Vội cái gì, đợi đến thời điểm thích hợp, tôi đương nhiên sẽ xuất hiện trước mặt công chúng.”
Mấy năm nay anh giả vờ là người tàn tật, giấu tài, chỉ để chờ đến ngày anh trở nên mạnh mẽ.
Nghĩ đến cái chết thương tâm của cha mẹ, sắc mặt Phạm Nhật Minh tối sầm lại, đôi môi mỏng như dao bấm thành một đường mỏng.
“Đúng rồi, người tung tin đồi trong hôn lễ của cậu giữa bao nhiêu người là người của chú cậu”
Phạm Nhật Minh không hề thay đổi sắc mặt gật đầu, anh sớm đã nghĩ đến nhưng không ngờ chú anh cũng dùng loại thủ đoạn này.
Trên máy tính, giọng nói của Trần Hữu Nghị lại vang lên: “Dù sao thì tôi cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ, điều đó tùy thuộc vào thời gian cậu muốn hành động lúc nào”
Phạm Nhật Minh gật gật đầu, anh biết, chỉ cần bản thân ra tay thì chắc chắn có thể thành công, nhưng điều anh lo lắng nhất bây giờ là cơ thể của ông nội anh.
Cuộc chiến không có thuốc súng này chắc chắn sẽ khiến tập đoàn gặp phải khủng hoảng trong thời gian ngắn, mà sức khỏe của ông nội anh gần đây không tốt, nếu lại bị kích động thì e rằng…
Lúc anh đang lo lắng thì mùi nấu nướng trong bếp bốc lên, kéo suy nghĩ của Phạm Nhật Minh trở về thực tại.
Không ngờ người phụ nữ này còn có thể nấu cơm, mặc dù không biết nấu cái gì nhưng mùi tỏa ra rất thơm.
Lúc này tiếng gõ cửa bên ngoài phòng làm việc truyền đến.
Khuôn mặt đẹp trai của Phạm Nhật Minh, dáng vẻ bình thản, nhìn không có chút cảm xúc nào.
Nguyễn Khánh Linh sửng sốt một chút, sau có định thần lại, vội vàng đáp: “Tôi nấu bữa sáng, đem lên đây hay là anh xuống lầu ăn?”
“Xuống lần ăn”
Phạm Nhật Minh lạnh lùng trả lời.
Đương nhiên là dưới lầu, nếu không sao có thể khiến cô ấy là chiếc nạng hình người hoạt động được?
Nghĩ đến đây, anh khế cong môi.