Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Không liên quan đến anh...Đừng chạm vào em! Mau lấy ra!”
Tô Mạt Mạt cũng không phải không muốn làm tình với anh, thậm chí còn ngược lại, hai tháng bị tách ra, cô thường xuyên mơ thấy mình triền miên với anh, nhưng thích được làm tình, mà lại liên tục bị hỏi về người đàn ông khác, cảm giác này không thoải mái tí nào. Nhưng nếu đã quyết định rời xa anh, thì cứ để anh hiểu lầm đi.
Câu nói này của Mạt Mạt giống như đang ngầm thừa nhận, nghĩ đến nhuyễn huyệt đang gắt gao ôm chặt lấy quy đ*u mình cũng đã bị người đàn ông khác chà đạp, trong lòng càng thêm tức giận, ghen ghét, không thương hoa tiếc ngọc, dùng sức cắm vào bên trong.
Đã lâu không chạm vào cô, vừa vào đến chốn mê hồn, Hứa Đình Xuyên cũng mất chừng mực, biết rõ nếu cắm sâu vào, cô sẽ thấy đau, tuy đang ở trong rừng gió lạnh phất phơ, trên người vẫn chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.
Nhưng vẫn không kiềm chế được, chế trụ vòng eo cô, không cho cô giãy giụa, liên tục cắm vào rút ra tiểu huyệt nhỏ hẹp.
Bởi vì sợ bị phát hiện, mặc dù thấy cảm giác đau đớn như bị xé rách lan ra toàn thân, Mạt Mạt cũng không dám kêu khóc hay rên rỉ ra tiếng, chỉ có thể phát ra tiếng hừ hừ như mèo kêu, cắn môi dưới nhỏ giọng khẩn cầu: “Hứa Đình Xuyên...không cần...đau quá…”
Cô tiết ra từng đợt dâm thuỷ, giảm bớt đau đớn, nhưng đã lâu không làm tình, âm đ*o bây giờ vừa nhỏ vừa hẹp, còn có thể cảm nhận được quy đ*u cực đại đang ở trong hoa tâm của mình đấu đá lung tung, như muốn chọc thủng nơi đó, cũng có thể cảm nhận được gân xanh nổi lên trên gậy th*t, ra ra vào vào ma sát phần thịt mềm mại mẫn cảm của mình.
Mặc dù cảm thấy khổ sở hơn là vui thích, nhưng cô cũng không muốn dừng lại, cơ thể đã dần dần chấp nhận Hứa Đình Xuyên.
“Đau à? Thằng nhóc kia không phát dục sao? Nếu không sao tiểu huyệt mà anh cố gắng nới rộng ra, lại hẹp lại rồi?” Hứa Đình Xuyên biết rõ lời này của mình sẽ làm Mạt Mạt xấu hổ, nhưng anh lại càng muốn khiêu khích cô. “Đừng hỏi...ưm...ưm...em không muốn trả lời” Tô Mạt Mạt quay mặt đi không nhìn anh.
“Nhưng anh càng muốn nói! Có phải của hắn không to bằng của anh không? Có phải hắn không làm em sướng? Nếu không sao chỉ vừa chạm vào em, dâm thuỷ đã ròng ròng rồi?” Hứa Đình Xuyên thề phải tra hỏi đến cùng, không cho Mạt Mạt đường thoát.
Hạ thân liên tục xuyên vào, không chút lưu tình, nhiều lần lút cán đi thẳng vào bên trong, quy đ*u phải chạm đến miệng hoa tâm đang co chặt, mạnh mẽ đè nén một chút mới rời khỏi. Mỗi lần như vậy lại kích thích cô nhóc dưới thân phải rùng mình, cô càng không chịu được, anh càng muốn hung hăng chà đạp hoa tâm, càng muốn cô phải thừa nhận, thằng nhóc kia không bằng anh.
“Ưm...ưm...đừng đỉnh vào đó...xin chú...a….” Tô Mạt Mạt khóc nức nở. Chỉ cần bị quy đ*u thô to của anh nghiền nát chỗ sâu nhất, cô lại càng khó chịu, lưng cô dám lên thân cây, mông bị anh chế trụ, không có cách nào tránh được. Mỗi lần chạm đến hoa tâm, anh còn dùng tay ôm lấy mông cô ấn mạnh vào gốc thịt của mình, làm cô như muốn ngất đi.
“Thích ấn vào đâu? Ở đây à?” Hứa Đình Xuyên điều chỉnh vị trí đầu nấm, đánh vào điểm G nhạy cảm của cô.
Mạt Mạt rùng mình, chân mềm suýt nữa thì không thể đứng vững. “A...a...không thể...Hứa Đình Xuyên! Không cần…” Tô Mạt Mạt rốt cuộc chịu không nổi, khóc to.
Hứa Đình Xuyên sau khi điều chỉnh côn th*t đúng chỗ, không cho cô thời gian thích ứng, tựa như dùng hết sức lực của bản thân, nhắm đến điểm G của cô, mạnh mẽ chọc vào, cô đã lâu không bị chạm vào, tự nhiên gặp phải kịch liệt như vậy lại không quen.
Nhưng Hứa Đình Xuyên không những tuỳ ý đùa giỡn với cơ thể cô, còn muốn hỏi cho được: “Thằng nhóc kia có biết bốn ngày kia anh đã làm em bao nhiêu lần không? Có biết từng có dâu tây bên trong em không? Biết anh làm thế nào để có mứt dâu cho em không?”
Cô bị làm đến toàn thân tê dại, dâm thuỷ tràn lan, lại bị ngôn từ của anh kích thích, lập tức đạt cao trào, cả người run rẩy, căng chặt.
Trên người như bị nhiễm điện, từng dòng điện ào ạt chạy khắp cơ thể, tiểu huyệt co rút mạnh mẽ, nhưng Hứa Đình Xuyên lại lợi dụng thời điểm này, phát cuồng xỏ xuyên qua người cô, vốn đang lúc mẫn cảm nhất, lại bị anh thô bạo chọc vào rút ra, Tô Mạt Mạt cảm giác như bản thân đang chìm nổi giữa thiên đàng và địa ngục.
Chỗ giao hợp của hai người không có tiếng phụt phụt của nước, mà đổi thành tiếng òm ọp. cơ thể Tô Mạt Mạt nóng bỏng, tiểu huyệt dường như đang chứa rất nhiều nước, theo tiết tấu của côn th*t, từng đợt trào ra như thuỷ triều.
Nhận thấy dâm thuỷ bên trong tiểu huyệt ấm áp như muốn phun ra cọ rửa quy đ*u anh, Hứa Đình Xuyên vội rút dương v*t ra, dâm thuỷ vẫn như đã mất khống chế phun ra.
“Thuỷ triều à?” Hứa Đình Xuyên nói giọng khàn khàn.
Dứt lời, ngồi xổm xuống nhìn chằm chằm vào hạ thể của Mạt Mạt, trực tiếp dùng miệng ngậm lấy nhuyễn huyệt, một tay moi ra hạt châu đã sưng đỏ bên trong hai cánh hoa, một bên uống mật ngọt, một bên kích thích â/m đ/ế làm cô tiết ra nhiều hơn.
Hứa Đình Xuyên nuốt dâm thuỷ phát ra tiếng ực ực, Mạt Mạt nghe thấy mặt đỏ tai hồng. Tuy trước đây anh cũng từng làm chuyện này, nhưng âm thanh không to đến vậy, nước của cô cũng không có nhiều như bây giờ. “A...a...không cần...chịu không nổi...chú...đừng nắn...ưm...xin chú…”
Khi anh uống lấy dòng nước ngọt, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi liếm láp, để toàn thân cô phải run rẩy, anh còn xoa bóp âm đế, chỗ đó vốn đã non nớt mẫn cảm, cô thậm chí còn có thể cảm nhận được vết vân tay trên đó. Nhưng dù cô có khẩn cầu dừng lại, Hứa Đình Xuyên vẫn không dao động, thậm chí còn đưa sâu vào bên trong, làm cô thét chói tai liên tục.
Dâm thuỷ cuối cùng cũng không phun ra nữa, Hứa Đình Xuyên trước khi buông ra còn cố ý nhẹ nhàng cắn lên â/m đ/ế vài cái. Chân Mạt Mạt vốn đã mềm nhũn, bị kích thích, sau khi anh nhả ra, cơ thể liền ngã ngồi trên mặt đất.
Hứa Đình Xuyên cũng không đỡ cô ngồi dậy ngay, mà ngược lại còn cởi áo khoác ra, trải trên mặt cỏ.
“Mạt Mạt sướng rồi, giờ đến lượt chú!” Hứa Đình Xuyên đỡ lấy cơ thể mềm nhũn của Mạt Mạt, đặt cô quỳ gối trên áo khoác, nâng mông lên cao. Một tay đỡ lấy hông cô, đầu nấm to lớn đặt trước miệng huyệt ướt át. “Chú...không cần...em mệt quá...ưm...chịu không nổi…”
Thuỷ triều đi qua, sức lực cô như đã bị rút ra hết, nếu không phải Hứa Đình Xuyên giữ lấy vòng eo cô, có thể cô đã ngã xuống mặt đất.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");