Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Ông nội nói chuyện thật nhẹ nhàng, nếu ông là bố con, phải trải qua tất cả những gì ông ấy đã trải qua, cho dù thân thể của ông ấy có hy vọng được chữa khỏi, ông ấy cũng không muốn sống nữa! Cuối cùng ông ấy hộc máu bỏ mình trước mặt con!
Vào đúng cái ngày bọn họ kết hôn!
Ông nội biết con vì sao trải qua hai mươi tám năm nhưng vẫn không nguyện ý kết hôn không?
Cho dù lúc trước ông có gây áp lực lên con, không kết hôn sẽ không cho phép con lên nắm quyền lực, con cũng sẽ không cúiđầu... Bởi vì con ghét phụ nữ, mỗi khi con thấy những cô gái nhà giàu thì sẽ vô thức liên tưởng bọn họ với bà ấy... Con sẽ cảm thấy quả kinh tởm
Nhưng mà hiện tại, mỗi khi nhìn thấy bà ấy, con đều sẽ giống như trước cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn, chỉ nghĩ thôi cũng đã muốn nôn
“Vậy còn cái đứa nhỏ kia, con cũng không ghét sao?" Nếu như đã ghét phụ nữ, đơn giản phải công bằng một chút, đều chán ghét không được sao?
Một con nhỏ miệng còn mùi hội sữa, làm sao có thể trở thành nữ chủ nhân nhà họ Lệ bọn họ được
Ông cụ Lệ gần như đau hết cả đầu.
Lê Minh Viễn không hề nhượng bộ dù chỉ một chút: "Con cũng không biết... Nói tóm lại, cô ấy khác với bọn họ."Còn về sự khác biệt như nào thì anh vẫn chưa phân biệt rõ ràng được.
Tóm lại khác biệt là được.
ít nhất, anh không ghét cô ấy.
Chẳng sợ cô ấy ở bên ngoài giả vờ dồn ép ông già, cuối xin anh chùi đít, anh cũng sẽ không cảm thấy chán ghét.
Chẳng sợ cô ấy gây chuyện thị phi, cuối cùng vớt cho anh thêm đồng phiền toái.
Chẳng sợ cô ấy vì một đôi giày mà mất hết liêm sỉ chân chó đi dỗ dành anh...
Ông cụ nhà họ Lê mệt mỏi.
Cảm thấy nếu cứ tiếp tục nói chuyện
cũng không có kết quả gì, ông cụ chỉ đơn giản nói: "Chuyện này, trước cử gác lại đi... Tóm lại con bé kia vẫn còn nhỏ, không sốt ruột, nếu như con thật sự rất thích, vậy thì chính mình tỉ mỉ giáo dục hai năm đi, nếuqua một hai năm, con bé kia có thể trở nên can đảm, lúc đó lại nói với ông nội, con những chuyện này cũng không muộn."
"Cho dù có bao lâu thì ý của con cũng sẽ không thay đổi." Trừ khi con bé kia đổi ý trước, không chịu gả cho anh.
Hoặc cô gặp được một người mà cô thích, vậy anh sẽ để cô đi.
"Nếu đã có chỉ khí này, cũng không sợ chờ không nổi. Cho nên lần này cứ đồng ý theo ông nội đi, đừng vội quyết định, cứ chờ thời cơ chín muồi, chờ đến khi con bé kia làm nữ chủ nhân nhà họ Lệ có thể khiến bọn họ tin phục, không bị người khác chế cười nhà họ Lệ chúng ta, ông nội tuyệt đối sẽ không phản đối con!"
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: "Con sẽ cố gắng giữ thể diện cho ông nội. Nhưng làm phiền ông nội quản lý người chủ nhỏ kia cho tốt, nếu tiếp tục ra tay với con bénhà con, vậy xin ông nội đừng trách con xử lý xong xuôi mới báo cáo lại Nếu đã trở thành nữ chủ nhân nhà họ
Lê, con bé kia mới có thể an toàn, vậy con cũng không ngại lập tức để cho cô ấy ngồi lên vị trí kia!
Đến lúc đó, nếu Lệ Kiên cứ tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ... Mọi chuyện xấu không thể tiết lộ của nhà họ Lệ, chỉ sợ người biết ngày càng nhiều."
Ông cụ Lệ đau đầu xoa xoa huyệt thái dương nói: "Yên tâm đi, chuyện này sẽ không xảy ra lần nữa đâu... Mẹ thằng Lệ Kiên đã theo ông nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, theo ông mãi cũng không nhận được gì...
Còn thằng nhóc Lệ Kiên kia, cũng bị ông nội con cố ý nuôi đến trở thành một tên vô dụng một chút.
Miễn là đời này không phạm phải bấtkỳ sai lầm lớn nào, con cũng đừng ra tay tàn nhẫn với nó. Đói không chết là được.
Về phần chủ hai chủ ba của con, chỉ ông nội con chưa chết thì bọn họ cũng sẽ không dám gây ra sóng gió gi!"
Lê Minh Viễn rũ mắt xuống. Không nói những lời mà ông nội của anh không thích nghe.
Anh biết, tuổi ông đã cao.
Anh cũng biết. Đứa con yêu thương nhất của ông trước đây là bố mình.
Bây giờ đứa cháu ông yêu thương nhất, là anh.
Nhưng tình yêu giữa con cháu, phân chia ra đứa nhiều nhất, rồi thứ hai. Anh sẽ không bao giờ được bởi vì nhiều nhất mà mặc kệ đi mọi thứ,
Làm người đứng đầu cả một gia tộc Anh không thích những tranh chấp ởbên trong gia tộc.
Nhưng mà, liệu nó có thể sao?
Từ trước huyết thống nhà họ Lệ đã có chút kỳ lạ, lòng lương thiện bồi dưỡng ra chút lòng muộng dạ thủ, tranh quyền đoạt lợi không từ thủ đoạn hại người.
Một khi ông nội anh mất, chưa cần tới ba ngày nhà họ Lệ ắt sẽ chia năm xẻ bảy.