Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Quân Quân, cái này là trứng chu sa sao?"
"Ân, đại sư tỷ, đây đúng là trứng chu sa."
Quân Quân cầm quả trứng chu sa được đặt trong Tích Thiên hạp cho Ân Thần xem, lại nói tiếp: "Khi nãy quả trứng chu sa này gây họa, dùng Diêm La Hỏa đốt rụi cả phòng bếp, khiến sư phụ giận dữ bảo muội đem nhốt nó vào Tích Thiên hạp."
Ân Thần cầm lấy Tích Thiên hạp đang phát ra hàn quang lạnh lẽo, lại thấy trứng chu sa hơi rung lên, có lẽ chịu không được độ lạnh của Tích Thiên hạp nên mới rung vài cái để giữ ấm.
"Không nghĩ quả trứng chu sa này lại lợi hại như vậy."
"Sư tỷ biết lai lịch của nó?"
"Ân, cũng tạm cho là biết đi." Ân Thần đem Tích Thiên hạp cầm lên ngắm nghía một chút, không nhanh không chậm nói: "Lần đó hậu duệ Phượng tộc Diêm Cư mang đến quả trứng chu sa này, nói bên trong là Diêm La Phượng Hỏa, có khả năng hủy thiên diệt địa, tương lai chính là phi tử của trữ quân Long tộc."
"Ách... lợi hại như vậy?" Quân Quân nhịn không được cảm khái: "Thảo nào một quả trứng chu sa nho nhỏ lại có thể thi triển bí thuật Phượng tộc, dùng Diêm La hỏa thiêu đốt phòng bếp của chúng ta."
"Chuyện này không nên đồn đãi ra ngoài, Diêm La Phượng Hỏa vẫn chưa thành hình, nếu bị người khác lợi dụng chuyện này gây nội loạn, sẽ ảnh hưởng đến Phượng tộc và Long tộc, ngay cả Lang tộc của chúng ta cũng bị liên lụy."
"Muội biết rồi, đại sư tỷ cứ yên tâm."
Dặn dò Quân Quân xong, Ân Thần lại nói: "Để ta cất quả trứng chu sa này cho, muội lo cùng Thi Âm chuẩn bị bữa tối đi."
"Vâng, sư tỷ."
Quân Quân cẩn trọng hành lễ rồi nhanh chóng rời đi, thoáng cái đã không thấy bóng dáng của nàng đâu nữa.
Ân Thần cầm lấy Tích Thiên hạp, rồi nhìn đường vân trên quả trứng chu sa đến ngây người, từ trước đến giờ nàng chưa từng thấy một quả trứng chu sa nào đẹp đến như vậy. Nhẹ nhàng đóng nắp hạp lại, Ân Thần đem Tích Thiên hạp đặt xuống bàn, rồi nhanh chóng rời khỏi Điền Nhan Uyển.
Khi cửa vừa nóng lại, Tích Thiên hạp liền rung lên dữ dội, âm thanh lạch cạch lạch cạch liên tục phát ra.
...
Sau khi dùng bữa tối xong, Úc Khuynh Tư thả người nằm trên tháp, biếng nhác xem vài quyển sách cổ, dáng vẻ này vừa tiêu sái vừa tùy hứng, lại cũng thật mỹ lệ. Suối tóc ngân bạch xõa dài trên vai, điểm một ít ngân sai bàng bạc trên tóc, đặc biệt có sự xuất hiện của một cây mộc trâm điêu khắc tinh xảo, đường nét uốn lượn tinh tế. Úc Khuynh Tư không khác tên mình là mấy, Khuynh Tư, tư sắc khuynh thành, khiến vạn người điên đảo, cũng chính vì vậy mà nợ đào hoa của nàng nhiều vô số kể. Hơn hết thân là Lang vương, lại vẫn chưa lập Lang hậu, thật sự khiến người ta bất khả tư nghị, chỉ là Lang tộc sống tự do quen rồi, cho nên việc Úc Khuynh Tư không lập gia đình cũng là việc dễ hiểu. Nhìn qua nhìn lại, đào hoa của Úc Khuynh Tư đều là hồng nhan, tránh không khỏi khiến nhiều vị thượng thần là nam nhân tiếc rẻ, xem ra Lang vương thật sự không có hứng thú với nam nhân.
Trản đèn trên giá có chút yếu ớt, Úc Khuynh Tư buông xuống quyển sách trên tay, tiện tay phất tay áo, ánh đèn yếu ớt đó cũng vụt tắt. Xoay người một cái, hiện thành một đầu hôi lang, cuộn người nằm trên tháp, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Ở ngoài cửa, một đạo ánh sáng màu đỏ chầm chậm xuất hiện, đổ thành một cái bóng tròn trên đất. Không cần đẩy cửa, cứ như vậy mà xuyên qua cánh cửa, đạo ánh sáng màu đỏ bay là đà trên không, lại vừa vặn rơi vào lòng của Úc Khuynh Tư.
Úc Khuynh Tư lập tức giật mình tỉnh lại, đưa đôi mắt xám tro của mình nhìn đạo ánh sáng màu đỏ đang cố chui vào trong ngực mình, lẩn trốn trong đám hôi mao.
Nâng chân, lại một phát đá văng quả trứng chu sa sang một góc, Úc Khuynh Tư xoay người tiếp tục ngủ, cũng biếng nhác không hóa thành người.
Quả trứng chu sa bất mãn lăn qua lăn lại, rồi lại phi thân, thẳng đáp vào mặt của Úc Khuynh Tư, vang lên một tiếng cốp rõ to. Khóe môi Úc Khuynh Tư co giật, hất mạnh quả trứng chu sa xuống đất, gầm gừ một tiếng trong cổ họng, hôi mao trên người dựng đứng lên đầy giận dữ. Thế nhưng quả trứng lại không lộ ra vẻ sợ hãi gì, nhìn thấy nguyên thân của Úc Khuynh Tư lại càng thêm phấn khích lăn lòng vòng, sau đó chui hẳn vào trong bộ ngực ấm áp của nàng.
Úc Khuynh Tư lại lần nữa hất nó văng ra, âm thanh lộp bộp lộp bộp vang lên rất lớn, khiến quả trứng lăn mấy chục vòng, rồi lại va đạp vào cạnh bàn, cuối cùng là nằm yên không động đậy nữa.
Lúc này Úc Khuynh Tư mới yên tâm nằm xuống tháp, tiếp tục ngủ.
Quả trứng chu sa đột ngột phát sáng, lại phi thân tới, nhắm ngay con mắt còn lại của Úc Khuynh Tư mà đâm vào.
Cốp!!!!
Úc Khuynh Tư dùng hai con mắt bị bầm tím một vòng nhìn quả trứng chu sa đang hứng khởi chui vào ngực của mình, khóe môi co giật dữ dội.
Ai đó mang quả trứng gà này đi khuất cho nàng đi!!!!
Tìm được một chỗ thoải mái trong lòng Úc Khuynh Tư, quả trứng chu sa cũng ngoan ngoãn không nháo nữa, bắt đầu đi ngủ.
Lúc này Úc Khuynh Tư cũng mệt mỏi không kém, đành để mặc quả trứng chu sa phiền phức này, gối đầu lên tay, từ từ chìm vào giấc ngủ.
...
"Đại sư tỷ, lục sư tỷ, hai người có thấy sáng nay mắt sư phụ bị bầm hay không? không biết thứ gì làm mắt sư phụ bị như thế a?"
Ân Thần và Quân Quân đều không quản Từ Ngạn nói huyên thuyên, nhanh chóng dọn dẹp Điền Nhan uyển. Đến chỗ Tích Thiên hạp, Ân Thần sợ đến tái mặt, vội cầm lên xem xét, cái khóa từ khi nào bị gãy rồi? còn cháy xém một mảng nữa a?
Quân Quân thấy sắc mặt nàng không tốt, liền hỏi: "Đại sư tỷ, chuyện gì thế?"
"Quân Quân, lại đây xem." Ân Thần nâng Tích Thiên hạp lên, nói: "Khóa của Tích Thiên hạp bị đốt cháy rồi, không biết có phải do quả trứng chu sa gây ra hay không?"
"Muội cũng không rõ, vậy mở ra xem thử thế nào, được không?"
"Ân."
Quân Quân thuận tay mở nắp Tích Thiên hạp ra, bên trong không còn quả trứng chu sa đó nữa!!??
"Sư tỷ, chuyện này..."
Từ Ngạn thích lo chuyện bao đồng cũng chạy vào xem, kinh ngạc há hốc mồm: "Nguy rồi, quả trứng chu sa đó chạy mất, có khi nào lại dùng Diêm La hỏa đốt cháy lung tung hay không?"
Quân Quân và Ân Thần đưa mắt nhìn nhau, thầm than không ổn, vội chạy đi tìm quả trứng chu sa.
Từ Ngạn thấy hai người bỏ đi cũng í ới đuổi theo: "Đại sư tỷ, lục sư tỷ, hai người đợi ta với!!!"
Lúc ba người bọn họ chạy ngang qua vườn rau của Thi Âm chính tay trồng, đều bị Thi Âm và Vân Thường nhìn thấy, không khỏi khó hiểu, ba người này sao lại chạy nhanh như vậy a? bị ma rượt sao?!
Thi Âm cũng không quan tâm tới nữa, hái thêm rau xanh bỏ vào giỏ trúc, định ôm lên thì bị Vân Thường ngăn lại.
"Cái này để ta mang đi cho, Thi Âm tỷ tỷ không cần làm."
"Ây, tiểu bát, để ta làm là được rồi." Thi Âm ngăn Vân Thường lại, lại nói: "Ta mỗi ngày đều ôm một rổ rau to như vậy a, cũng có vấn đề gì đâu, muội lo đi luyện kiếm đi."
"Vâng, Thi Âm tỷ tỷ."
Vân Thường cung kính hành đại lễ, rồi nhanh chóng rời đi, lúc đi lại luyến tiếc nhìn theo bóng lưng của Thi Âm.
Thế nhưng ở bên ngoài lại không dễ chịu như ở vườn rau, tất cả đệ tử của U Nham điện đều tất bật chạy đi tìm một quả trứng.
Từ Ngạn đứng chỉ huy, la hét: "Qua bên kia tìm thử đi, bên đó đó, đại sư tỷ qua bên phải đi, ây, tứ sư tỷ đừng có tìm ở dưới chân bàn, qua bên cái tủ tìm đi!"
Tứ sư tỷ Phá Lữ nhìn thấy Từ Ngạn đứng chỉ huy các nàng tìm trứng chu sa thì tức giận cầm lấy một hòn sỏi ném thẳng vào đầu nàng.
"Ách..."
Phá Lữ tức giận quát: "Đứng đó nói cái gì, mau xuống tìm phụ đi!"
"Vâng, tứ sư tỷ!"
Nhạc Tân tìm đến cả người đều là mồ hôi, quay sang Quân Quân hỏi: "Tiểu Quân Quân, có tìm thấy quả trứng đó chưa?"
Quân Quân nâng tay lau mồ hôi, lắc đầu: "Không tìm thấy, không biết nó đã chạy đến nơi nào rồi."
Bên ngoài ồn ào như vậy không cẩn thận khiến Úc Khuynh Tư đang nghỉ ngơi dưỡng thương trong U Minh cung nghe thấy, mệt mỏi đứng dậy đi ra ngoài xem thử.
"Các ngươi làm gì lại tập trung ở đây vậy?"
Ân Thần thấy sư phụ bước ra, vội vàng chạy đến hành lễ: "Sư phụ tảo an."
Tất cả nữ đệ tử còn lại cũng vội vàng chấp tay hành lễ với Úc Khuynh Tư: "Sư phụ tảo an!"
Úc Khuynh Tư phất tay, lúc này nàng đang dùng một mảnh vải trắng che đi đôi mắt bị quả trứng chu sa làm bầm, bình tĩnh nhìn các đồ đệ của mình.
"Các ngươi có chuyện gì lại ồn ào như vậy?"
Ân Thần cúi đầu, nói: "Thưa sư phụ, hôm qua trứng chu sa phá vỡ Tích Thiên hạp, bỏ trốn rồi."
Úc Khuynh Tư gật gù, nói: "Không có gì đâu, nó đang ở chỗ ta."
Tất cả nữ đệ tử sửng sốt, trứng chu sa phá vỡ Tích Thiên hạp chỉ để đi gặp sư phụ thôi sao?
Úc Khuynh Tư nâng tay áo lên, đem quả trứng chu sa đang trốn trong tay áo của mình đưa ra cho các nữ đệ tử xem.
Thấy trứng chu sa không có vấn đề gì, mọi người cũng yên tâm, nếu mà thật sự quả trứng chu sa này biến mất, chỉ sợ Lang tộc phải chịu nghe Phượng tộc chỉ trích một phen.
Trứng chu sa lúc này vẫn chưa tỉnh ngủ, lăn vào trong lòng của Úc Khuynh Tư, chầm chậm ngủ vùi.
Úc Khuynh Tư đem quả trứng chu sa giao cho Ân Thần, nói: "Tích Thiên hạp không trị được nó, vậy nhốt nó vào Hối Trừng hạp đi."
"Vâng, sư phụ."
Ân Thần nhanh nhẹn đón lấy quả trứng chu sa, không ngờ quả trứng rung lên, trên thân quả trứng phát ra một luồn sáng đỏ, trực tiếp hất văng Ân Thần.
"Đại sư tỷ!!!"
Nhạc Tân vội đỡ lấy Ân Thần, kinh hãi nhìn quả trứng chu sa đang phát ra hàn quang chói mắt của Diêm La hỏa.
Úc Khuynh Tư không nghĩ quả trứng này dám chủ động đánh người, liền chau mày, xuất ra một thanh trường kiếm, quét mạnh trong không trung, tạo ra một đạo hàn quang màu xanh nhạt đánh về phía trứng chu sa.
Ngay lập tức, trứng chu sa liền tự tạo ra một kết giới bao bọc lấy bản thân, phá hủy pháp thuật mà Úc Khuynh Tư vừa thi triển. Quả trứng chu sa rung lên, có vẻ đang rất cao hứng, cũng giống như đang cười nhạo các nàng quá vô dụng.
Khóe môi Úc Khuynh Tư co giật, giận dữ quát: "Ai bắt được nó, ta liền cho các ngươi đem nó hấp, tăng đạo hạnh một vạn năm."
Hai mắt Từ Ngạn sáng lên, lập tức rút ra nhuyễn tiên màu bạc, xông đến đánh về phía quả trứng chu sa. Không ngờ trứng chu sa lại tạo ra một kết giới khác, cứng cáp hơn, rồi lại xoay tròn trong không trung, lớp băng bàng bạc bọc ngoài vỏ trứng biến thành những mũi tên, bắn ra vô số đạo băng bén nhọn.
Từ Ngạn từ trên không rơi xuống, mông hôn đất mẹ, kêu gào một tiếng đau đớn.
Những người còn lại cũng muốn tăng đạo hạnh, lập tức đuổi theo trứng chu sa, đánh liên tục không ngừng, chỉ thấy được những đạo ánh sáng xanh đỏ không ngừng phát ra. Quả trứng chu sa đánh đến hăng say, bay lên bay xuống không ngừng, rồi lại lắc lư vài cái chế nhạo các nàng.
Úc Khuynh Tư sững sờ, không nghĩ một quả trứng lại có thể lợi hại như vậy, liền đổi trường kiếm thành Phá Băng tiễn, giương cung, vốn dĩ không có gài tên vào cung tiễn, nhưng lại phóng ra được một đạo thiết tiễn phá băng.
Trứng chu sa lách người né tránh, xoay tròn trên không, lập tức phóng ra bốn trăm đạo hàn băng cứng như thiết, bên ngoài bọc lửa Diêm La.