Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Hạng 99?
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên nụ cười, lẩm bẩm:
- Lần võ hội gia tộc này thật khiến người ta mong đợi...
Đệ tử có thể xếp vào 100 hạng đầu đều là những người ưu dị so với đám cùng lứa trong tộc.
- Dù sao thì con cháu trong gia tộc từ mười hai đến mười tám tuổi cũng có hơn một ngàn. Số đệ tử tham gia báo danh ít nhất cũng phải bốn năm trăm người.
Nếu đổi lại là Triệu Phong trước đây, muốn tiến vào 100 hạng đầu thì căn bản không có khả năng.
- Chỉ còn hai mươi ngày nữa là bắt đầu võ hội gia tộc, ta phải nắm lấy thời gian này...
Triệu Phong ghi danh xong, lập tức về nhà toàn lực chuẩn bị.
Thời gian võ hội gia tộc diễn ra càng lúc càng gần.
Toàn bộ đệ tử Triệu thị gia tộc đều tràn ngập một bầu không khí tu luyện nhiệt tình.
Không ít đệ tử Triệu tộc trong tình cảnh áp bách này đã thu được tiến bộ, đột phá...
Mà đây cũng chính là hiệu quả mà cao tầng của Triệu tộc mong muốn.
Sau khi Triệu Phong trở về, ngoại trừ tu luyện củng cố Võ Đạo Nội Kinh ra cũng không bỏ dở tu luyện Nộ Long Quyền.
Cho đến hiện tại Nộ Long Quyền vẫn là loại võ học công kích mạnh nhất của Triệu Phong.
Từ hơn nửa tháng trước, Triệu Phong đã tu luyện Nộ Long Quyền này đến đại thành rồi Hiện nay, hắn bất tri bất giác đã tu luyện bộ quyền pháp này đến cảnh giới đỉnh phong.
Cảnh giới đỉnh phong đại biểu cho chín thành hỏa hầu trở lên, uy lực so với cảnh giới đại thành còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Cho đến nay, Triệu Phong còn chưa từng nghe qua đệ tử ngoại tầng nào có thể tu luyện võ học trung cấp đến cảnh giới đỉnh phong.
Lúc này, chỉ còn cách võ hội gia tộc nửa tháng mà thôi.
Thời gian càng ngày càng ít...
Triệu Phong lại càng dành nhiều tinh lực hơn cho việc tu luyện trọng điểm vẫn là Lăng Độ Khí Quyết, nhằm tu luyện Võ Đạo Nội Kình.
Để củng cố Võ Đạo Nội Kình, Triệu Phong đã đem cây Huyết Nhân Sâm ba trăm năm tuổi trân quý nhất của mình phục dụng.
Bởi vì đã sớm ngưng tụ ra Võ Đạo Nội Kinh cho nên tiến triển tu vi của Triệu Phong cũng rất nhanh, rèn luyện khí lực thân thể so với người khác lại càng nhanh hơn.
Trước ba ngày diễn ra võ hội gia tộc, Triệu Phong một lần hành động đột phá đến tam trọng võ đạo đỉnh phong chỉ còn cách cực hạn tam trọng võ đạo đỉnh phong nửa bước nữa mà thôi.
Phù...
Triệu Phong thở dài một hơi.
Cho đến giờ phút này, các phương diện thân thể của hắn đều đã đạt đến cực hạn.
- Chỉ còn ba ngày nữa, không biết liệu ta có thể đột phá đến tứ trọng võ đạo hay không.
Triệu Phong thầm nghĩ.
Triệu Lân Long chính là đệ nhất nhân được con cháu trong gia tộc công nhận, nghe nói hai năm trước đã đột phá tứ trọng võ đạo, trở thành Võ Giả chính thức.
Hai ngày tiếp theo, Triệu Phong bắt đầu thử trùng kích tứ trọng võ đạo, thế nhưng vẫn thất bại.
Đây cũng là điều nằm trong dự đoán của hắn.
- Võ Đạo Nội Kinh của ta so với tứ trọng võ đạo vẫn còn chênh lệch, tổ chất thân thể cũng kém vài phần hỏa hầu.
Triệu Phong rất nhanh đã tìm được nguyên nhân.
Trước tam trọng võ đạo, chỉ mới là cơ sở bắt đầu tu hành. Nếu như căn cơ không ổn định sẽ trực tiếp ảnh hưởng đêm cảnh giới sau.
Hai tháng gần đây, Triệu Phong liên tục đột phá cho nên căn cơ vẫn không vững.
Xét thấy điểm này, Triệu Phong cũng không miễn cưỡng nữa, nắm bắt thời gian tu luyện, tăng cường trạng thái.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Ngày cuối cùng trước ngày diễn ra võ hội gia tộc.
- Ngày mai là bắt đầu diễn ra võ hội gia tộc rồi...
Triệu Phong hít một lời thật sâu, bàn tay chậm rãi mở ra một đoàn khí tức màu xanh nhạt nhẹ nhàng rít gào chấn động giống như tia gió sắc bén.
Có Võ Đạo Nội Kình một chưởng toàn lực của hắn có thể lập tức chấn động chết tam trọng võ đạo bình thường.
Bây giờ hắn đã không còn là cấp bậc chuẩn Võ Giả nữa, mà đã là nửa bước Võ Giả.
Thực lực chuẩn Võ Giả có thể dễ dàng đánh bại tam trọng võ đạo trong một hai chiêu, thậm chí còn có thể tạo thành uy hiếp nhất định đối với Thanh Đầu Hổ Vương.
Thế nhưng nếu đạt đến “nửa bước Võ Giả”, có thể nói là đã bước nửa bước vào cánh cửa Võ Giả, thực lực càng mạnh hơn.
Với thực lực của Triệu Phong bây giờ, hắn thậm chí có thể chính diện đối kháng với Thanh Đầu Hổ Vương.
Chênh lệch lớn nhất giữa hắn và Võ Giả, không phải là Võ Đạo Nội Kinh mà là một vài khiếm khuyết trên phương diện tố chất thân thể.
Đêm khuya hôm đó...
Trong một đình viện nào đó của Triệu tộc...
Choang...
Một đạo kiếm quang lạnh lẽo phá vỏ mà ra, ở trong hư không biến ảo thành từng đường khí lưu băng lãnh, khiến không khí bốn phía trở nên rét lạnh thấu xương.
Chủ nhân của kiếm quang chính là một thiếu niên mặc áo bào tím, mi sắc như kiếm, uy lực của kiếm chiêu trong tay hắn đã đạt đêm tình trạng khiến người khác sợ hãi.
Hắn tùy ý vung ra một kiếm đã có thể sánh ngang với Liệt Phong Trảm của Tân Phi ngày trước, dễ dàng chặt đứt đại thụ hai người ôm, Võ Đô tam trọng võ đạo bình thường căn bản không thể cản được một kiếm này.
- Kiếm nhi rất không tồi! Ngươi đã luyện “Lãnh Lưu Kiếm” đến cảnh giới đại thành. Phóng mắt khắp ngoại tầng của gia tộc, người có thể tu luyện võ học cao cấp đến đại thành e rằng chỉ có một mình ngươi mà thôi.
Một Võ Giả trung niên cười nói.
Thiếu niên áo tím đang luyện kiếm kia chính là Triệu Nhất Kiểm xếp hạng thứ ba trong hàng ngũ đệ tử ngoại tầng.
- Vị trí đệ nhất của đệ tử ngoại tầng, xem ra phải đổi chỗ rồi. Còn tên Triệu Phong “tôm tép nhãi nhép” kia ta nhất định sẽ khiến hắn mất sạch thể diện!
Ánh mắt Triệu Nhật Kiêm vô cùng lạnh lùng, y hệt như lưỡi kiếm.
Đặc biệt lúc nhắc đến “Triệu Phong”, bảo kiếm trong tay của hắn liền chém ra bốn năm đạo kiếm lưu băng lãnh uy lực bực này, cho dù là đích thân Võ Giả chính thức đối diện cũng phải động dung.
- Kiểm nhi tầm mắt của ngươi đừng dừng lại ở ngoại tầng gia tộc.
Võ Giả trung niên lắc đầu nói:
- Đối thủ thực sự của ngươi chính là đệ tử nội tầng! Với thực lực của ngươi bây giờ, tiến vào trong hai mươi hạng đâu cũng không phải là vấn đề, nếu như có thể tranh thủ tiến vào mười hạng đầu, như vậy mới khiến thể diện của ta tăng lên.
- Vâng, phụ thân! Ta ít nhất nắm chắc bảy thành có thể tiến vào mười hạng đầu.
Âm thanh của Triệu Nhất Kiểm tràn đầy chiến ý và tự tin.
...
Triệu tộc, tại một tòa đình các tinh xảo, ánh đèn chập chờn.
- Vũ Phi ngày mai là bắt đầu thi đấu võ hội gia tộc rồi ngươi có mấy thành nắm chắc?
Một vị lão giả cụt tay vui vẻ nói.
- Gia gia yên tâm. Vũ Phi có lòng tin tuyệt đối. Tại ngoại tầng gia tộc, tuyệt đối không có ai là đối thủ của ta.
Khuôn mặt thanh nhã xinh đẹp của Triệu Vũ Phi dưới ánh đèn khẽ hồng, xinh đẹp đến mức khiến người khác hít thở không thông.
- Trong ngoại tầng gia tộc, người duy nhất ngươi phải cẩn thận chính là “Triệu Nhất Kiêm”. Về phần Triệu Nhạc, đặc điểm của hắn là phòng ngự, không thể nào uy hiếp được ngươi.
Lão giả cụt tay phân tích nói
- Triệu Nhất Kiểm? Có lẽ vậy.
Triệu Vũ Phi cũng từ chối cho ý kiến.
Với thân phận là thiên tài trong ngoại tầng của gia tộc, đã không còn ai có thể lọt vào pháp nhãn của nàng.
Thế nhưng không biết tại sao, thân ảnh của một thiếu niên lạnh nhạt tự tin lại xuất hiện trong đầu nàng.
Người đó cho dù trong đám đệ tử ngoại tầng cũng không thể tiến vào mười hạng đầu...
- Còn nữa, nếu như trong khi thi đấu gặp phải Triệu Lân Long xếp hạng nhất thì ngươi cũng đừng cậy mạnh, trong số những người trẻ tuổi của Triệu tộc thì hắn quả thật là số một.
Lão giả cụt tay nhắc nhở.
...
Cùng lúc đó, tại một tòa đình viện cao lớn xa hoa.
- Càn nhi, Khôn nhi lần võ hội gia tộc này, các ngươi đều phải cố gắng biểu hiện. Đặc biệt là Càn nhi thực lực của ngươi đã đạt đến cấp bậc chuẩn Võ Giả, phải tranh thủ tiến vào mười hạng đầu.
Một âm thanh dương cương bá đạo vang lên.
- Vâng! Phụ thân! Với thực lực của ta bây giờ, cho dù là Triệu Nhạc xếp hạng nhất đệ tử ngoại tầng cũng không phải đối thủ của ta.
Triệu Càn lộ ra thần sắc lạnh nhạt bình tĩnh.
Mà Triệu Khôn ở bên cạnh hắn thì lại cắn răng thầm nghĩ:
- Triệu Phong! Hiện nay ta đã đột phá đến tam trọng võ đạo, tu luyện tới biến thứ sáu của Độc Xà Thập Tam Biến, trong võ hội gia tộc, ta nhất định sẽ khiến ngươi không thể yên ổn.
Võ hội gia tộc sắp bắt đầu, toàn thể Triệu thị gia tộc đều chấn động.
Thậm chí một số cao tầng trong tộc, trưởng lão, những nhân vật có số má đều đang âm thầm chờ đợi.
Tất cả mọi người đều đang chờ đến ngày mai, đó chính là cơ hội để cá chép hóa rồng.
.....
Sáng sớm ngày hôm sau.
Mặt trời chỉ vừa mới lộ ra một tia sáng bạc.
Tại trên “Thiên Võ Trường” vốn là trọng địa của gia tộc đã liên tục hội tụ một đám người phần lớn đều là đệ tử Triệu tộc, còn có một số nhân vật cao tầng trong gia tộc.
Ba hạng đầu của đệ tử ngoại tầng là Triệu Nhạc, Triệu Nhất Kiểm và Triệu Vũ Phi đều đã đến.
Triệu Phong cũng có mặt tại đó.
Đây là lần đầu tiên hắn tiến vào “Thiên Võ Trường” trong gia tộc.
Triệu Phong thoáng đánh giá một chút, trong Thiên Võ Trường này có mười cái võ đài luận võ, mỗi cái đều có đường kính trăm mét, tất cả đều dùng đá hoa cương cứng rắn để xây nên.
Theo thời gian trôi qua, con cháu trong gia tộc kéo đến càng ngày càng đông, phần lớn đều là đệ tử ngoại tầng, số lượng lên đến vài trăm.
Về phần đệ tử nội tầng thì lại không có bao nhiêu.
Triệu Phong cũng không cảm thấy kỳ quái bởi vì trong võ hội gia tộc, trước hết sẽ có một cái “thi đầu dự tuyển”.
Cái gọi là “thi đấu dự tuyển” chính là cuộc thi phân loại, trước hết là bắt đầu từ đệ tử ngoại tầng, triển khai tranh đoạt tư cách thi đấu, chọn ra 50 danh ngạch để cùng thi đấu với 50 đệ tử nội tầng.
Mục đích của việc này chính là để đào thải những đệ tử có thực lực yếu kém của đệ tử ngoại tầng nhằm chọn ra những người tinh anh.
Đệ tử nội tầng những năm qua tham gia võ hội gia tộc đều xếp vào 50 hạng đầu, mà danh ngạch cũng là 50 cái.
Cho nên, đệ tử nội tầng không cần tham gia thi đấu dự tuyển, chỉ cần chờ nửa tháng sau bắt đầu tổng thi đấu.
Đợi một hồi lâu, trên sân bắt đầu dần dần xuất hiện một vài đệ tử nội tầng ước chừng có khoảng hai chục người.
Những đệ tử nội tầng này đều hứng thú xem xét các đệ tử ngoại tầng trong Thiên Võ Trường.
- Chậc chậc, trong số những đệ tử ngoại tầng năm nay cũng có vài nhân vật, không biết là có thể đào thải bao nhiều đệ tử nội tầng đây.
- Ta thấy cũng chỉ có ba hạng đầu là có chút hy vọng mà thôi.
Mười mấy đệ tử nội tầng bắt đầu thấp giọng nghị luận.
- Mau nhìn! Triệu Cầm xếp hạng thứ tư trong đệ tử nội tầng cũng đến.
Trong đám người đột nhiên nổi lên một trận xao động sau đó rơi vào tĩnh lặng.
Trong đám đệ tử nội tầng tiêu điểm ánh mắt chính là một thiếu nữ tĩnh nhã như nguyệt đình tướng mạo tú lệ, vô cùng điềm đạm nho nhã.
Nàng chính là Triệu Cầm, xếp hàng thứ tư trong đệ tử nội tầng của gia tộc.
Triệu Phong thúc dục mắt trái không ngờ từ trên người thiếu nữ này cảm ứng được một luồng Võ Đạo Nội Kình, cường độ thậm chí còn nhỉnh hơn mình, mà số lượng thì lại càng vượt xa mình.
- Cảnh giới Võ Giả... tu vi của Triệu Cầm này không ngờ đã đạt đến tứ trọng võ đạo! Triệu Phong hít một hơi thật sâu.
Hắn đã sớm đoán ra, những đệ tử thiên tài trong nội tầng đều có tu vi thiên phú cực cao. hôm nay gặp được, so với trong dự liệu còn khủng bố hơn.
Triệu Cầm xếp hàng thứ tư đã lợi hại như vậy, không biết Triệu Lân Long xếp hàng thứ nhất còn khủng bố đến mức nào?
- Nghe nói thực lực của Triệu Cầm ở trong tộc rất gần Triệu Lân Long, sánh ngang với Triệu Hàn và Triệu Phong (*), chỉ thấp hơn bốn đại thiên tài của thành Vũ Dương một bậc mà thôi.
(*) Triệu Phong này chỉ cùng cách đọc, còn cách viết khác.
- Triệu Lân Long xếp hạng nhất, “Triệu Phong” xếp hạng hai Triệu Hàn xếp hạng ba... tất cả đều không có mặt!
Triệu Nhạc xếp hạng nhất đệ tử ngoại tầng thần sắc trở nên ngưng trọng vẻ mặt có chút khó coi.
Rất hiển nhiên, ba hạng đầu của đệ tử nội tầng hoàn toàn không để cuộc thi của đệ tử ngoại tầng vào mắt.
Thực lực, xếp hạng và địa vị của bọn họ đã mạnh mẽ đến mức không thể rung chuyển.
Có lẽ, chỉ có trong cuộc tổng thi đấu mới có thể nhìn thấy thân ảnh của bọn họ.
Nửa canh giờ sau.
Một âm thanh vang dội vang vọng khắp toàn trường:
- Võ hội gia tộc sắp bắt đầu! Hôm nay sẽ tổ chức “dự tuyển thi đấu”, dành riêng cho đệ tử ngoại tầng từ trong 522 người, chọn ra 50 hạng đâu.