Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chúa Tể Chi Vương
  3. Chương 193: Uy thế của đại trưởng lão
Trước /1585 Sau

Chúa Tể Chi Vương

Chương 193: Uy thế của đại trưởng lão

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Lúc nên lớn tiếng thì lớn tiếng, lúc nên ra tay thì ra tay!

Triệu Phong vừa mới đi ra khỏi Phù Loan Điện, liền bị đám người này vu hãm bôi nhọ, làm sao có thể dễ dàng tha thứ được?

Dưới loại thế cục như thế này, giải thích cái gì, giảng đạo lý cái gì, cũng đều là trăm miệng khó cãi.

Chỉ có xuất ra vẻ cường thế và khí phách mạnh mẽ dị thường, mới có thể chấn trụ toàn trường được.

Triệu Phong đã thành công. Hắn dùng thái độ cuồng ngạo miệt thị cùng cực lập tức chấn nhiếp toàn trường!

Hiển nhiên những người này, căn bản không có khả năng phản đối được.

Ai có thực lực, kẻ đó đạt được Quán quân!

Triệu Phong đoạt được Quán quân thí luyện, đứng ở một điểm cao cực kỳ vinh quang, quả thật là có tư cách này.

Chính là câu nói thắng làm vua, thua làm giặc, lịch sử chưa bao giờ do những kẻ yếu viết ra cả!

Hiểu Nguyệt Tông chủ và các vị Trưởng lão hai mặt nhìn nhau. Không ngờ đối diện với vạn chúng chú mục, mà Triệu Phong vẫn còn cuồng ngạo mạnh mẽ như thế.

Nhưng nghĩ đến kẻ này đã đạt được vị trí Quán quân thí luyện, hơn nữa lại là kẻ điên cực đoan tu luyện Phong Lôi Chưởng, nếu như không có loại tâm tính và hành vi như thế này, ngược lại mới không bình thường.

- Triệu Phong, đừng vội làm càn!

Sắc mặt Tiết Trưởng lão và Vân Hải Chân Nhân nhất thời trầm xuống, khí chân linh vờn quanh toàn thân, uy áp cường đại lan tỏa khắp không gian.

Muốn diệt sát một tên đệ tử như Triệu Phong vậy, cũng chỉ cần một tia ý niệm của bọn họ mà thôi.

Nhưng bọn hắn không dám.

Thứ nhất, Triệu Phong chính là Quán quân thí luyện.

Thứ hai, sau lưng Triệu Phong chính là Đại Trưởng lão.

Bọn họ phát động chân linh uy áp, thầm nghĩ muốn chèn ép một chút dáng vẻ cuồng vọng kiêu ngạo hiện tại của Triệu Phong mà thôi.

Thế nhưng, kết quả lại khiến cho bọn họ thất vọng rồi.

Triệu Phong đứng yên tại chỗ, tóc xanh bay phấp phới, ánh mắt cực độ lạnh lùng, căn bản không chút cử động.

Trải qua quá trình ma luyện trong thí luyện, những uy áp Chân Linh Cảnh mà Triệu Phong thừa nhận qua căn bản không phải là số ít.

Huống chi còn có Sơn Khâu Cự Quái có thực lực khủng bố nhất, chỉ trong chớp mắt liền tiêu diệt luôn bốn đầu Hắc Thiết Cự Quái cấp bậc Chân Linh Cảnh, uy áp khí thế khi đó, so với hai vị Trưởng lão trước mắt cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.

Trong không gian mắt trái của Triệu Phong, tiểu vực sâu màu xanh luân chuyển, lực lượng huyết mạch trải rộng toàn thân, đem ảnh hưởng của uy áp hạ xuống mức thấp nhất.

- Meo meo meo meo!

Chẳng những Triệu Phong không bị ảnh hưởng gì, mà Tiểu tặc miêu lại còn nhe răng nhếch miệng, vẻ mặt cười nhạo nhìn về phía hai người Vân Hải Chân Nhân.

- Hửm? Con mèo xám này không đơn giản, chẳng lẽ chính là con mèo nhỏ đã đào hố lừa gạt Bắc Mặc kia hay sao?

Ánh mắt Vân Hải Chân Nhân sáng ngời.

Với cấp bậc cường giả Chân Linh Cảnh ở nơi này, sao lại không nhìn ra được sự đặc thù của Tiểu tặc miêu? Chỉ bằng vào phần trí tuệ linh động này, đã biết nó không phải là Linh thú bình thường có thể so sánh được.

Quan trọng nhất chính là, con mèo này không ngờ lại có thể không quan tâm tới uy áp của Chân Linh Cảnh, điều này nói rõ tư chất của bản thân nó cực cao, hoặc là có được truyền thừa huyết mạch cực kỳ cường đại.

Ví dụ những loại trân cầm dị thú như Kỳ Lân, Chân Long, Đại Bằng… trong truyền thuyết, cho dù ở thời kỳ còn non, bản thân cũng đã có được áp chế cấp bậc nhất định, đủ có thể uy hiếp các loại Yêu thú bình thường.

Nghĩ như vậy, trong mắt Vân Hải Chân Nhân chợt lóe lên chút tinh quang.

- Mọi người đừng vội hấp tấp! Dù sao Triệu sư điệt cũng là Quán quân thí luyện lần này, sự tình trọng đại. Về sau, Tông môn nhất định sẽ cấp cho các ngươi một câu trả lời thuyết phục.

Thanh âm của Hiểu Nguyệt Tông chủ trong trẻo nhưng lạnh lùng, lộ ra uy nghiêm của nhất tông chi chủ.

Mấy vị Trưởng lão ở đây nhất thời đạt thành nhất trí. Việc quan trọng trước mắt chính là thăm dò thu hoạch và kỳ ngộ của Triệu Phong.

Phải biết rằng, thời gian Triệu Phong ở lại trong thí luyện so với kẻ phá vỡ kỷ lục ngàn năm qua là Bắc Mặc còn dài hơn gần mười ngày.

Đám đệ tử đang công khai lên án như bọn người Tuyền Thần, Bắc Mặc cũng đều trầm mặc lại.

Bất kệ bọn họ có công khai lên án mạnh mẽ đến thế nào, thì Triệu Phong vẫn là người đoạt được Quán quân thí luyện, vinh quang đặc thù này, căn bản cũng không thể lay động được.

Chỉ thấy đám người Tông chủ đã dẫn Triệu Phong đi về phía Trung Xu Điện rồi.

Nhìn bộ dáng này, các sự kiện tồi tệ có quan hệ với Triệu Phong, thật rất có thể sẽ bị cao tầng Tông môn áp chế xuống.

Trên mặt đám người Tuyền Thần, Lục Hổ đều mang theo vẻ không cam lòng cực độ.

Đúng lúc này, một luồng uy áp chân linh vô cùng mạnh mẽ từ trong dãy núi phương xa truyền đến.

- Tiểu bối Triệu Phong, đừng vội càn rỡ! Quốc có quốc pháp, tông có Tông quy! Có bản Trưởng lão ở đây, cho dù ngươi công lớn đến đâu, cũng đừng mong tránh khỏi Tông quy xử trí!

Một cái thanh âm uy nghiêm mạnh mẽ, như lôi đình nổ vang, khiến cho bước chân của mấy vị Trưởng lão cũng nhất thời phải ngừng lại.

Thanh âm vừa dứt, một lão giả thanh sam tay cầm quyền trượng đã xuất hiện trên không Trung Xu Điện.

- Chấp pháp Trưởng lão!

Một vài đệ tử kinh hô thất sắc, đều cúi đầu hành lễ, vẻ mặt đầy sự kính sợ.

Chấp pháp Trưởng lão ở trong số các vị Trưởng lão Tông môn chính là người cực kỳ đặc thù, tay nắm đại quyền sinh sát, chưởng quản pháp quy Tông môn.

Cho dù Tông chủ có vi phạm Tông quy, Chấp pháp Trưởng lão cũng có tư cách đứng ra, đưa ra dị nghị.

Hơn nữa, trong tay Chấp pháp Trưởng lão nắm giữ một kiện Thần binh Linh cấp, thực lực mạnh hơn những Trưởng lão bình thường.

- Thật tốt qua! Sư tôn ra tay rồi! Chấp pháp Trưởng lão muốn trừng phạt đệ tử, cho dù là Tông chủ cũng không thể làm trái.

Trên mặt Lục Hổ lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.

Đám người Tuyền Thần nhất thời chuyển buồn thành vui, trong lòng có chút cảm giác hả hê khi người khác gặp họa.

Nhìn thấy Chấp pháp Trưởng lão hiện thân, trong cặp mắt của Hiểu Nguyệt Tông chủ nhất thời hiện ra một tia sầu lo nhàn nhạt.

Nếu Chấp pháp Trưởng lão một lòng muốn truy cứu Triệu Phong, nàng cũng không thể che chở được cho hắn.

Ánh mắt của Tông chủ không khỏi liếc về phía Đại Trưởng lão, mang theo một tia trưng cầu.

Cái này cũng không phải bởi vì Đại Trưởng lão là sư phụ của Triệu Phong, mà bởi vì địa vị siêu nhiên của Đại Trưởng lão trong Tông môn.

- Chấp pháp Trưởng lão, ngươi cũng đi theo chúng ta đi! Cùng chúng ta chứng kiến bản kỷ lục cao nhất trong vạn năm qua của Phù Loan Thí Luyện!

Ngữ khí Đại Trưởng lão bình tĩnh, nhìn giống như mời, nhưng lại giống như là đang phân phó vậy.

Giờ phút này, các vị Trưởng lão khác cũng đều trầm mặc một cách kỳ lạ.

Ở trong tràng cảnh như thế này, Đại Trưởng lão đã phát huy ra tác dụng phi thường trọng yếu.

- Được! Bản Trưởng lão cũng muốn xem qua một chút.

Chấp pháp Trưởng lão hiển nhiên vô cùng kiêng kỵ Đại Trưởng lão.

Đại Trưởng lão, một chữ Đại này gần như bao trùm qua tất cả các Trưởng lão trong Tông môn, đứng đầu các vị Trưởng lão.

Tiết Trưởng lão và Vân Hải Chân Nhân đều liếc mắt nhìn nhau, trong lòng thầm than:

- Chẳng lẽ Đại Trưởng lão định ra tay che chở cho gã đệ tử ký danh này?

Chương 193: Uy thế của Đại Trưởng lão (2)

Vốn dĩ Chấp pháp Trưởng lão định chuẩn bị trực tiếp bắt giữ Triệu Phong, thậm chí tuyên bố hắn phạm tội, chấp hành Tông quy xử lý.

Thế nhưng mà cho dù là Chấp pháp Trưởng lão, cũng không thể không cấp cho Đại Trưởng lão một phần mặt mũi.

Triệu Phong nhìn thấy một màn này rõ ràng, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn, bản thân lúc trước đã lựa chọn vô cùng chính xác.

Ngày đó ở Xích Nguyệt Ma Quật, hắn thà tình nguyệt làm đệ tử ký danh của Đại Trưởng lão, chứ cũng không làm đệ tử thân truyền của các vị Trưởng lão khác.

Đại Trưởng lão địa vị như vậy, căn bản không dễ dàng thu nhận đệ tử, chỉ là khi thu nhận đệ tử rồi, cho dù là đệ tử ký danh đi chăng nữa, cũng đều sẽ phụ trách che chở cẩn thận.

Lúc trước Đại Trưởng lão không muốn thu nhận Triệu Phong làm đệ tử, chính là bởi vì trước kia đã từng có một vị ái đồ, bởi vì tu luyện Phong Lôi Chưởng mà gặp phải bất hạnh. Đại Trưởng lão bề ngoài biểu hiện mặc dù đạm mạc, nhưng chỉ khi nào nhận được sự tán thành của ông ta, như vậy liền nhận được sự chiếu cố chân chính.

Đại Trưởng lão dẫn đầu đám người, tiến vào Trung Xu Điện, thậm chí còn đi trước cả Hiểu Nguyệt Tông chủ nữa, nghiễm nhiên đứng ở vị trí người chủ đạo nhất.

Tông chủ và Chấp pháp Trưởng lão cũng đều đi theo sau ông ta.

Mấy vị Trưởng lão đều liếc mắt nhìn nhau, dường như muốn phán đoán dụng ý của Đại Trưởng lão.

Giờ phút này, Đại Trưởng lão đã biểu hiện ra quá mức cường thế rồi.

Sắc mặt Chấp pháp Trưởng lão khẽ biến, thần sắc có chút ngưng trọng.

- Đây chính là Đại Trưởng lão, không hỗ là sư tôn của ta! Đủ cường thế! Đủ khí phách!

Trong lòng Triệu Phong có chút rung động.

Không khí toàn trường, tất cả đều bởi vì Đại Trưởng lão mà động.

Hắn thậm chí còn cảm giác được vài vị Trưởng lão bình thường, ngay cả thở mạnh một cái cũng không dám.

Rốt cuộc Triệu Phong cũng ý thức được, địa vị của Đại Trưởng lão ở trong Tông môn so với trong tưởng tượng còn cao hơn nhiều.

Ở ngoài mặt, Tông chủ ở trong Tông môn chính là có quyền lực địa vị cao nhất, nhưng mà trên thực tế, dường như không phải như thế.

Giờ phút này, Đại Trưởng lão đi ở trước nhất, không ai tỏ vẻ không phục, thậm chí cả một đám còn trở nên vô cùng cẩn thận nữa.

- Triệu sư đệ, vào đi thôi!

Dương Kiền nhắc nhở Triệu Phong một tiếng. Thần sắc của hắn có chút phức tạp. Không nghĩ tới sư tôn lại chân chính ra tay, che chở cho gã đệ tử ký danh này.

Đối với uy thế mà Đại Trưởng lão thể hiện ra lúc này, Dương Kiền cũng không kỳ quái chút nào.

Hết thảy những thứ này, căn bản đều là bởi vì một nguyên nhân, Đại Trưởng lão ở trong Tông môn có thực lực cực mạnh!

Thực lực, chính là bao trùm hết thảy!

Ở trong giới tu luyện, mặc kệ là Chính đạo hay là Ma đạo, cũng chẳng thoát khỏi cái định luật này.

Bởi vì Đại Trưởng lão có được thực lực cực mạnh bao trùm toàn bộ Tông môn, cho nên sự cường thế của ông ta lúc này, ngay cả Chấp pháp Trưởng lão cũng đều phải tránh lui vài phần.

Trong lòng Dương Kiền cười lạnh:

- Ngày thường sư tôn hòa nhã dễ gần, mấy tên Trưởng lão này chẳng biết tốt xấu. Bây giờ mới hiểu được, trong Tông môn này, rốt cuộc ai mới là kẻ lớn nhất!

Chỉ trong chốc lát, một đám Trưởng lão đã tiến vào trong Trung Xu Điện.

Lý Phó Đường chủ của Trung Xu Đường nhất thời kinh ngạc khiếp đảm. Đây là chuyện gì xảy ra, vì sao các vị Trưởng lão cũng đều đến cả đây, không khí dường như có chút không đúng a!

Trong đại điện, ngoại trừ các vị Trưởng lão, các đệ tử tham gia thí luyện lần này, cũng ngầm được đồng ý đi vào.

- Triệu sư điệt, thí luyện lần này, thành tích của ngươi được bao nhiêu?

Trong cặp mắt của Hiểu Nguyệt Tông chủ lộ ra một tia chờ mong.

- Hơn một ngàn điểm!

Triệu Phong bộ dạng tùy ý nói.

Hơn một ngàn điểm?

Các đệ tử thí luyện ở đây cũng đều hút một ngụm khí lạnh.

- Thành tích không ngờ lại vượt qua một ngàn điểm! Ngay cả Bắc Mặc sư đệ cũng chỉ mới có hơn chín trăm điểm!

- Lần này chỉ sợ thật sự phá vỡ kỷ lục trong vòng một vạn năm a!

Trong đại điện xuất hiện một hồi oanh động ngắn ngủi.

- Ha ha… hóa ra Bắc Mặc cũng chỉ mới có hơn chín trăm điểm!

Triệu Phong âm thầm cười lạnh.

- Hơn một ngàn? Rốt cuộc là hơn một ngàn bao nhiêu?

Đại Trưởng lão trừng mắt nhìn Triệu Phong một cái.

- 1588 điểm thí luyện!

Triệu Phong cố ý báo thấp đi gần một ngàn điểm. Bởi vì có một chút điểm thí luyện hắn dùng để thực hiện yêu cầu nguyện vọng của mình.

Mặc dù là như thế, nhưng cái thành tích này cũng đã đạt tới độ cao khiến cho tất cả các đệ tử thí luyện đều phải ngước nhìn.

- Hơn 1500 điểm, cái này đã là kỷ lục cao nhất trong hơn một vạn năm qua!

Đại Trưởng lão thập phần hài lòng, trên mặt lộ ra hồng quang.

Sau đó Triệu Phong một phen đem thu hoạch của chính mình nhất nhất lấy ra.

- Thần binh Linh cấp!

Đầu tiên là một thanh bảo đao Linh cấp khiến cho ánh mắt các Trưởng lão sáng ngời, trong lòng tâm động không thôi.

Sau đó Triệu Phong lại lấy ra hai môn công pháp Linh phẩm, so với Bắc Mặc còn nhiều hơn một môn.

Công pháp Linh cấp, ở trong Hiểu Nguyệt Tông đó chính là cấp bậc tuyệt học trấn sơn. Một lần xuất hiện hai môn, đúng là đủ khiến mọi người phải kinh hỉ.

Tiếp theo còn có bốn môn công pháp Phàm phẩm đỉnh phong, ở trong Tông môn, bình thường cũng chỉ có Trưởng lão cùng với các vị Đường chủ mới có tư cách tu luyện.

Triệu Phong căn bản rất rộng rãi, một phen đem bảo đao Linh cấp và tất cả các bí tịch công pháp toàn bộ cống hiến cho Tông môn.

Ngoài ra còn có một đống lớn thiên tài địa bảo, một vài thứ có giá trị cực kỳ xa xỉ, hoặc là những thứ Triệu Phong không dùng được, toàn bộ hắn đều dâng lên hết.

Trên thực tế, những môn công pháp quý giá nhất kia, toàn bộ đều đã bị Triệu Phong thu lấy vào trong không gian mắt trái của mình rồi.

- Con mèo trên người của ngươi, dường như cũng không tầm thường!

Ánh mắt của Vân Hải Chân Nhân khẽ chuyển.

- Meo meo meo meo!

Tiểu tặc miêu quay lại nhìn về phía Vân Hải Chân Nhân, nhe răng nhếch miệng, thần tình đầy vẻ khinh bỉ và cười nhạo.

- Ha ha ha…

Nhìn thấy Vân Hải Chân Nhân bị xem thường, các vị Trưởng lão nhất thời cười to.

Nhưng mà Vân Hải Chân Nhân cũng không chút phẫn nộ, giương mắt nhìn Triệu Phong, nói:

- Con mèo này, ngươi muốn bao nhiêu Linh thạch, hoặc là muốn thiên tài địa bảo gì cũng được, ta muốn đổi lấy nó!

- Không đổi được! Tiểu tặc miêu đã ký kết Huyết khế Linh sủng với ta rồi!

Triệu Phong quyết đoán lắc đầu.

Hắn cũng âm thầm líu lưỡi. Ánh mắt của Vân Hải Chân Nhân này thật đúng là độc ác, không ngờ lại xem trọng Tiểu tặc miêu như vậy.

- Phong nhi, thành tích của ngươi ở trong Phù Loan Thí Luyện có thể nói là phá vỡ hết thảy mọi kỷ lục cao nhất từ cổ chí kim, ngươi có tìm được truyền thừa tương ứng hay không?

Vẻ mặt Đại Trưởng lão vô cùng thân thiết, hỏi.

Triệu Phong nghe thấy vậy, trong lòng liền cảm thấy có chút lo lắng. Những Trưởng lão khác cũng đều quan tâm xem thu hoạch của chính mình, có thể mang đến bao nhiêu lợi ích cho Tông môn.

Mà chỉ có truyền thừa mới là thứ có tác dụng lớn nhất đối với thí luyện giả, những cái khác chẳng qua chỉ là ngoại vật mà thôi.

Sau khi hỏi vấn đề này, các vị Trưởng lão cùng với các đệ tử ở đây, ai nấy cũng đều vô cùng tò mò.

Đặc biệt là Bắc Mặc, hắn chính là người duy nhất trong các đệ tử ở đây nhận được truyền thừa từ trong thí luyện.

- Không có!

Triệu Phong vô cùng đơn giản đưa ra một cái đáp án, khiến cho tất cả mọi người trong đại điện đều cảm thấy cực kỳ ngoài dự liệu.

Quảng cáo
Trước /1585 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Võ Thần Thế Giới

Copyright © 2022 - MTruyện.net