Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chúa Tể Chi Vương
  3. Chương 252: Giá trị của tiểu tặc miêu (1)
Trước /1585 Sau

Chúa Tể Chi Vương

Chương 252: Giá trị của tiểu tặc miêu (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Meo meo!

Có lẽ là ngửi được mùi vị của đồng tiền, Tiểu Tặc Miêu đột nhiên từ trong trữ vật thủ trạc nhảy ra, ngóng nhìn chung quanh, cặp mắt như hai hòn hắc bảo thạch không ngừng đảo chuyển.

- Con mèo thật đáng yêu!

- Hì hì… không ngờ lại có con mèo nhỏ đáng yêu như vậy! Thoạt nhìn rất thông minh a!

Tiểu Tặc Miêu vừa mới xuất hiện, liền lập tức thu hút sự chú ý của mấy nàng nữ tử trên thuyền.

- Meo meo!

Hai chân trước của Tiểu Tặc Miêu khoanh lại trước ngực, bộ dáng thông minh lanh lợi, nhất thời câu dẫn được mấy nàng nữ tử kia, nở nụ cười xuýt xoa không ngừng.

Trong lòng Triệu Phong thoáng căng thẳng, trong lòng thầm mắng:

- Ngươi cái tên gia hỏa này, đi ra gây náo nhiệt làm cái gì? Nói không chừng còn khiến ta phải trả thêm Nguyên tinh thạch nữa a!

Cũng may, Tiểu Tặc Miêu chỉ lớn cỡ một bàn tay, thuộc loại sủng vật thể tích nhỏ, cũng không bị bắt phải nộp thêm Nguyên tinh thạch nữa.

Vị quý nhân kim bào kia thoáng có chút hứng thú dò xét Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu, nhưng cũng không có mở miệng nói thêm lời nào nữa.

Vù! Soạt!

Sau khi Độ Thiên Thuyền lên đủ bốn mươi chín người, bốn gã thủy thủ cường tráng kéo cánh buồm lên, bốn phía phát ra một tầng quang huy thanh lam sắc nhàn nhạt, thôi động lâu thuyền hướng về phía bờ bên kia mà chèo đi.

Sóng lớn bạo phong thổi quét tràn ngập Nộ Thiên Hà, cực kỳ khiến người ta kiêng kỵ, cho dù là cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh lâm vào trong đó, cũng không thể kiên trì được bao lâu, liền táng thân dưới đáy sông.

Dưới loại sóng to gió lớn như thế này, tốc độ đi tới của Độ Thiên Thuyền thập phần chậm chạp.

- Độ rộng của Nộ Thiên Hà ở khu vực này khoảng chừng một trăm dặm, cái này vẫn là khu vực tương đối hẹp nhất rồi! Với tốc độ trước mắt mà nói, không có thời gian bốn, năm ngày, chỉ sợ không đến được bờ bên kia!

Triệu Phong suy tính, thầm nghĩ.

Thời gian bốn năm ngày, nếu dùng để tu luyện, quả thật là cũng đủ thời gian.

Thế nhưng mà vấn đề chính là bên trong Nộ Thiên Hà sóng vỗ mênh mang, trong quá trình Độ Thiên Thuyền chạy tới, thường xuyên xóc nảy mãnh liệt. Dù sao thì thân thuyền cũng phải thừa nhận lực trùng kích mãnh liệt mấy trăm vạn cân a!

Không chỉ như thế, thời điểm sóng đánh mãnh liệt nhất thì Độ Thiên Thuyền thậm chí sẽ lay động mãnh liệt, mọi người chỉ cần có chút không cẩn thận, liền sẽ bị hất ngã tung!

Dưới loại tình huống như vậy, đừng nói là bế quan tu luyện, cho dù là ngủ một giấc nhẹ, cũng đều là một loại hưởng thụ xa xỉ.

Thời điểm khi Độ Thiên Thuyền xóc nảy quá mạnh, phần lớn mọi người đều sẽ có chút chật vật, ai nấy đều thúc giục chân lực, ổn định thân hình.

Người biểu hiện bình tĩnh nhất, tự nhiên chính là vị quý nhân kim bào Chân Nhân Cấp kia.

Hắn ngồi ở trên thuyền, giống hệt như một cây đinh đóng trên đó vậy, mặc cho gió thổi mưa vần, gió bão tề rống cũng không chút lay động được hắn.

Tiếp theo là mấy vị cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, biểu hiện cũng xem như là thoải mái một chút.

Những vị cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh này, thực lực mạnh mẽ, trong cơ thể của bất kỳ người nào cũng tu thành được Nửa bước Chân Linh Khí, so sánh với những cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh mà Triệu Phong gặp được ở Thập Tam Quốc thì cường đại hơn nhiều lắm.

Còn may, Độ Thiên Thuyền cũng không phải mỗi thời mỗi khắc cũng đều xóc nảy. Ở một vài thời điểm, Độ Thiên Thuyền cũng vô cùng bình tĩnh, mà nước sông Nộ Thiên Hà bên cạnh cũng là một mảnh sóng yên gió lặng.

Những khi Độ Thiên Thuyền vững vàng, những cường giả trên thuyền cũng đều có thể trao đổi lẫn nhau, thậm chí còn có thể tiến hành một vài giao dịch đơn giản nữa.

- Tiểu huynh đệ, đầu Thanh Phong Yến này của ngươi có bán hay không? Cỗ mỗ nguyện ý trả giá hai ngàn Nguyên tinh thạch Hạ phẩm!

Một gã trung niên áo xám thân hình mập mạp lặng lẽ đi tới bên cạnh Triệu Phong, thanh âm hòa nhã nói.

Hai ngàn Nguyên tinh thạch?

Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên. Nếu đặt ở Liên minh Thập Tam Tông mà nói, thì cái này chính là tương đương với hai mươi vạn Nguyên tinh thạch Thứ phẩm, cũng không phải là một con số nhỏ.

Chỉ là, hắn rất nhanh lắc đầu:

- Không bán!

Giai đoạn hiện tại, Triệu Phong vẫn còn cần Thanh Phong Yến làm phương tiện đi lại. Hơn nữa, hắn cũng không cho rằng loại Yêu thú phi cầm như Thanh Phong Yến này, chỉ có giá trị bấy nhiêu mà thôi.

Trên chiếc Độ Thiên Thuyền này, ngoại trừ đầu Tứ Dực Phi Vân Báo của vị quý nhân kim bào kia ra, không còn bất cứ Linh thú Phi cầm của người nào có thể so sánh được với Thanh Phong Yến của Triệu Phong, thậm chí đại bộ phận người ở đây còn không có được tọa kỵ phi cầm nữa.

- Hay là như vầy, ta cho ngươi ba ngàn Nguyên tinh thạch a! Đây chính là con số khổng lồ, tương đương với ba mươi vạn Nguyên tinh thạch Thứ phẩm đó!

Gã trung niên áo xám khẽ cắn răng một cái, hạ giọng nói.

Triệu Phong vẫn là lắc đầu.

- Ba ngàn rưỡi?

- Bốn ngàn?

- Năm ngàn! Đây là giới hạn cuối cùng của ta a!

Mặc kệ gã trung niên áo xám kia nói như thế nào, thì Triệu Phong vẫn luôn lắc đầu từ chối.

Mấy người gần đó, trên mặt cũng lộ ra vẻ nghiền ngẫm hoặc là khinh thị.

Người sáng suốt liền có thể nhìn ra được, gã trung niên áo xám này muốn lừa gạt tên nhà quê ngoại quốc vừa mới tới Đại quốc Thiên Bồng này.

Nằm ngoài dự đoán chính là, gã thiếu niên kia cũng chẳng thèm để ý đến con số nhìn như khổng lồ như vậy, thủy chung vẫn không bị lừa gạt.

Những khu vực bên ngoài Đại quốc Thiên Bồng này, rất nhiều địa phương đều thiếu thốn tài nguyên, nguyên khí thiên địa loãng hơn rất nhiều, sản lượng Nguyên tinh thạch cũng rất thấp.

Chính vì thế, bình thường những người từ bên ngoài Đại quốc Thiên Bồng đến đây, đều rất dễ dàng bị con số mấy vạn, thậm chí là mấy ngàn Nguyên tinh thạch chấn trụ, chẳng qua gã thiếu niên trước mắt này, dường như lại là một ngoại lệ!

Gã trung niên áo xám mập mạp kia, đem giá tiền kéo mãi lên đến tám ngàn Nguyên tinh thạch Hạ phẩm, thế nhưng Triệu Phong vẫn không đồng ý, thậm chí một chút suy nghĩ cân nhắc cũng không có.

- Đầu Thanh Phong Yến này của ta, không ngờ lại có giá trị đến mức này?

Ngoài mặt mặc dù biểu hiện bình thản, nhưng trong lòng Triệu Phong cũng có chút ngoài dự liệu.

Ở Đại quốc Thiên Bồng, nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm, sản lượng Nguyên tinh thạch cực cao, giá cả ở trong này cũng theo đó tăng cao lên.

Mà phàm là vật gì hiếm thì sẽ càng quý!

Trong Đại quốc Thiên Bồng này, lấy con đường tu hành võ đạo làm chủ, thực lực cực cao, những Yêu thú trong khu vực hoang dã gần đó đều đã bị tàn sát một lượng lớn, một số loại Linh sủng phi cầm hiếm quý so sánh với Thập Tam Quốc mà nói, tương đối thưa thớt hơn rất nhiều.

Bình thường mọi người muốn kiếm được một đầu tọa kỵ phi cầm tốt một chút, trừ phi là đi tới một vài khu vực tương đối nguy hiểm mới được.

Linh sủng phi cầm giá cả rất cao, nhưng lại vẫn vô cùng thưa thớt.

Hai nguyên nhân này, khiến cho tọa kỵ phi cầm ở Đại quốc Thiên Bồng, đặc biệt là những giống loại quý hiếm, có giá cả vô cùng xa xỉ.

- Hừ! Một giá cuối cùng, tám ngàn Nguyên tinh thạch, ngươi có bán hay là không?

Ánh mắt của gã trung niên áo xám trầm xuống, sắc mặt cũng có chút tối tăm.

Đồng dạng là Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, khí tức trên người của hắn so sánh với các cường giả cùng cấp tại Thập Tam Quốc thì mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Theo Triệu Phong đánh giá, thực lực của người này, có thể sánh ngang với Từ Tử Huyền, Ngạo Nguyệt Thiên, thậm chí còn cao hơn một chút.

Triệu Phong vừa mới chuẩn bị cự tuyệt, bên cạnh đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm:

- Ái chà? Hôi Miêu Ưng, ngươi muốn ép mua ép bán hay sao?

Một gã thanh niên tóc bạc chậm rãi đi tới.

Chương 252: Giá trị của Tiểu Tặc Miêu (2)

Gã thanh niên này, Triệu Phong cũng có chút ấn tượng. Lúc trước khi hắn lên thuyền, người này đã thi triển ra Thiên Sương Bá Cực Quyền, dùng lực lượng một người đánh lui hai vị cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cùng với hai gã Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, chiến lực cực mạnh.

Dưới tình huống không sử dụng lực lượng huyết mạch, Triệu Phong muốn chống lại người này, căn bản không có bao nhiêu phần thắng.

- Tề Cửu! Chuyện này không quan hệ gì tới ngươi cả!

Gã trung niên mập mạp được gọi là Hôi Miêu Ưng kia, vẻ mặt hơi có chút kiêng kỵ, cảnh giác nhìn về phía gã thanh niên tóc bạc.

- Giao dịch công bằng, kẻ ra giá cao thì được! Chẳng lẽ Tề mỗ ta lại không có tư cách giao dịch hay sao?

Tề Cửu hừ lạnh một tiếng.

Đồng dạng đều là cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng thực lực của Tề Cửu có thể so sánh với Thương Vũ Nguyệt, khí tràng cường đại mạnh mẽ, khiến cho mấy người xung quanh cũng đều phải tránh xa.

Gã trung niên áo xám nhất thời nín lặng, hắn căn bản không có cách nào ngăn cản Tề Cửu ra giá cao hơn mình được.

Luận thực lực và bối cảnh, đối phương đều mạnh hơn hắn không ít.

- Ta ra giá một vạn Nguyên tinh thạch, mua đầu Thanh Phong Yến này của ngươi!

Thanh âm của Tề Cửu nhẹ nhàng, nhưng lại có một loại cường thế lạnh lùng không cho phép từ chối.

Một vạn Nguyên tinh thạch, gần như tương đương với toàn bộ Nguyên tinh thạch hiện có trong tay của Triệu Phong.

- Ta ra một vạn mốt!

Gã trung niên áo xám cũng không chịu thua kém.

- Hai vị, ta nói rồi, Thanh Phong Yến tạm thời ta không định bán!

Sắc mặt Triệu Phong bình tĩnh, lắc đầu nói.

Lời ấy vừa nói ra, không ít người ở đây ít nhiều đều có chút ngoài dự liệu.

Gã thiếu niên từ bên ngoài Thiên Bồng tới này, không ngờ lại có thể dễ dàng từ bỏ sự hấp dẫn của số lượng Nguyên tinh thạch khổng lồ như vậy.

- Nghe nói những kẻ tu luyện bên ngoài Thiên Bồng đều rất là nghèo khó, chẳng lẽ không phải là sự thật sao?

- Hay là gã thiếu niên này là thiếu chủ của một Gia tộc nào đó, thậm chí còn có thể là Thái tử của một tiểu quốc nào đó?

Mấy người gần đó cũng đều hạ giọng trao đổi với nhau.

Tề Cửu và Hôi Miêu Ưng khẽ liếc mắt nhìn nhau, nhưng ngay sau đó liền xoay người tránh sang một bên.

Tề Cửu bộ dáng như không để tâm, nhưng trong mắt Hôi Miêu Ưng thì lại thoáng hiện lãnh quang.

Giờ phút này vẫn còn ở trên Độ Thiên Thuyền, cũng không ai dám tùy tiện ra tay nháo sự, cho dù hai bên có thù oán với nhau như thế nào, cũng đều đợi sau khi rời thuyền mới tiếp tục giải quyết.

Thần sắc Triệu Phong vẫn vô cùng bình tĩnh như trước, còn Tiểu Tặc Miêu trên vai hắn thì ngáp dài một cái.

Thế nhưng, một trận phong ba này vừa mới chấm dứt, thì từ một bên của lâu thuyền, lại có thêm một đám người đi tới.

- Con mèo nhỏ này của ngươi thật đáng yêu, có thể bán lại cho ta không?

Một nàng thiếu nữ váy xanh, trong mắt chớp động một tia linh hoạt và ngây thơ, ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, bộ dáng xinh xắn tinh nghịch, hai cánh tay trần lộ ra bên ngoài ống tay áo, rõ ràng trắng muốt như tuyết vậy.

Thiếu nữ váy xanh này còn nhỏ hơn Triệu Phong một chút, nhưng tu vi không ngờ lại đạt tới Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.

Cùng nàng đi tới đây, còn có một gã thiếu niên hắc y sắc mặt lạnh lùng, độ tuổi gần như tương đương với Triệu Phong.

Thiếu nữ và gã thiếu niên này sóng vai cùng đi, độ tuổi còn rất nhỏ, nhưng tu vi cũng đều không hề tầm thường.

Phía sau lưng hai người này còn có một vị lão giả bố y thực lực Nửa bước Chân Linh Cảnh đi theo, lúc này đang không khỏi lắc đầu thở dài.

- Không bán!

Thanh âm Triệu Phong lạnh như băng, vẫn là hai chữ này.

Trong lòng hắn cảm thấy vô cùng phiền chán. Mấy nhân sĩ bản thổ của Đại quốc Thiên Bồng này, vì cái gì lại cứ muốn tìm đến một kẻ rõ ràng biết là từ bên ngoài đến mà đòi giao dịch cơ chứ?

Chẳng lẽ người từ bên ngoài đến thì dễ bị lừa, dễ bị khi dễ hay sao?

- Tiểu tử tóc xanh kia, chúng ta là người của Liễu gia Lâm Lam Quận! Nếu như thức thời, ngươi tùy tiện ra một cái giá, bán con mèo nhỏ này cho chúng ta đi!

Gã thiếu niên hắc y kia lãnh khốc nói, bộ dạng rõ ràng là nếu như Triệu Phong từ chối thì sẽ lập tức xuất thủ.

- Liễu gia Lâm Lam Quận?

- Liễu gia này, chẳng lẽ có quan hệ sâu xa với Liễu Tộc, một trong Tứ Đại Gia Tộc của Đại quốc Thiên Bồng hay sao?

Không ít người trên thuyền cũng thoáng có chút giật mình.

- Liễu gia? Ba người này đến từ Liễu gia, có khi nào có quan hệ với mục tiêu mà ta đang tìm kiếm hay không?

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.

Nhưng ngoài mặt hắn lại bất động thanh sắc, hỏi lại:

- Tùy tiện ra một cái giá?

- Đúng vậy!

Gã thiếu niên hắc bào lạnh lùng kia, bộ dạng rõ ràng là vô cùng gấp gáp.

Thiếu nữ váy xanh nhìn chằm chằm Tiểu Tặc Miêu, hai bàn tay trắng nõn khẽ nắm lại:

- Con mèo nhỏ này chính là sủng vật thông minh, có linh tính nhất mà ta từng gặp qua! Ngày hôm nay bằng bất cứ giá nào, ta cũng phải mua được nó!

- Ừm! Như vậy đi… nể mặt các ngươi là người của Liễu gia, ta giảm giá phân nửa cho các ngươi!

Bộ dáng Triệu Phong giống như là đang cân nhắc cẩn thận, nói.

- Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu không ngừng múa loạn hai miêu trảo, tỏ vẻ bất mãn kháng nghị. Một màn biểu hiện tràn ngập linh tính như thế này, lại càng khiến cho nàng thiếu nữ váy xanh kia càng thêm yêu thích hơn.

- Giá cả thế nào, ngươi tùy tiện nói đi!

Gã thiếu niên hắc bào có chút tự đắc. Gã tiểu tử tóc xanh này khẳng định là từng nghe qua uy danh của Liễu gia! Giảm cho phân nửa giá cả, nghe ra cũng không tệ lắm.

- Mười ức Nguyên tinh thạch!

Triệu Phong chậm rãi nói ra một con số.

Lời ấy vừa nói ra, toàn trường nhất thời lặng ngắt như tờ.

- Mười ức? Tiểu tử này thật đúng là biết công phu sư tử ngoạm mà!

- Cho dù bán sạch sẽ toàn bộ Liễu gia Lâm Lam Quận đi, cũng không đạt được nhiều Nguyên tinh thạch như vậy a!

Những người ở đây sau khoảnh khắc kinh ngạc, nhất thời phấn khích, cảm thấy có chút buồn cười.

Gã thiếu niên hắc bào cùng với thiếu nữ váy xanh nhất thời giật mình, không nói nên lời.

- Ngươi…

Sắc mặt gã thiếu niên hắc bào lúc xanh lúc trắng, tức giận đến mức toàn thân run rẩy.

Hắn vốn tưởng rằng, một con mèo nhỏ lớn chừng cỡ bàn tay, một con tiểu sủng vật như vậy, có thể có giá trị bao nhiêu cơ chứ? Nhiều nhất cũng chỉ là mấy trăm Nguyên tinh thạch mà thôi.

Nào ngờ được tên tiểu tử tóc xanh này không ngờ lại sư tử há to miệng đến mức như thế!

Còn không đợi gã thiếu niên hắc bào kịp phản ứng lại, Triệu Phong đã cười ha hả, nói:

- Ta chính là nói Nguyên tinh thạch Cực phẩm a!

Nguyên tinh thạch Cực phẩm!

Không chỉ mỗi mình gã thiếu niên hắc bào, ngay cả những người khác trên thuyền cũng đều trợn mắt há miệng không nói nên lời.

Vị quý nhân kim bào Chân Nhân Cấp kia, cũng không khỏi lắc đầu cười nhạt:

- Trên Đại lục Thanh Hoa, Nguyên tinh thạch Cực phẩm sớm đã tuyệt tích từ lâu rồi! Thậm chí ngay cả Nguyên tinh thạch Thượng phẩm cũng gần như không còn xuất hiện! Cho dù là Nguyên tinh thạch Trung phẩm, cũng đã cực kỳ hiếm thấy!

Lời nói của cường giả Chân Linh Cảnh tự nhiên là có phân lượng.

Rất hiển nhiên, Triệu Phong căn bản là không muốn bán, cho nên mới cho ra một cái giá trên trời như vậy.

- Tiểu tử tóc xanh! Ngươi dám đùa giỡn chúng ta như vậy, ngươi cứ chống mắt mà coi!

Gã thiếu niên hắc bào tức giận đến run rẩy cả người, xoay người rời đi.

Hắn chưa từng tưởng tượng qua, một tên nhà quê đến từ nước ngoài như thế này, không ngờ lại không thèm cấp cho mình mặt mũi, lại còn đùa bỡn hai người một phen như vậy.

- Meo meo!

Vẻ mặt Tiểu Tặc Miêu tràn ngập vui mừng cùng đắc ý, vô cùng hài lòng hôn nhẹ một cái lên trên mặt Triệu Phong, sau đó dùng ánh mắt khinh bỉ liếc mắt nhìn về phía gã thiếu niên hắc bào kia.

- Con mèo này, ta thật sự rất thích a…

Thiếu nữ váy xanh khẽ cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, trong ánh mắt đã toát ra một tầng hơi nước, lại liếc mắt nhìn về phía vị lão giả bố y Nửa bước Chân Linh Cảnh sau lưng mình, trong mắt toát ra vẻ cầu xin nồng đậm.

Quảng cáo
Trước /1585 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nụ Cười Em Đẹp Như Nắng Mai

Copyright © 2022 - MTruyện.net