Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mắt thấy động tác kéo cung bắn tên, khóe miệng nam tử áo bào xám nhểch lên một nụ cười trào phúng.
Vù Vù vù...
Thế nhưng lúc ba mũi tên nhọn kia bắn đến trước mắt, sắc mặt hắn bỗng dưng biến đổi.
Ba mũi độc tiễn này, theo thứ tự trước sau, chênh lệch đôi chút, với phương thức kỳ diệu khóa cứng lộ tuyến mà hắn chuẩn bị xuất kích.
Phụt... phành...
Nam tử áo bào xám vung tay áo lên, nương theo một cỗ kình phong của mũi tên thứ nhất.
Ngay sau đó, mũi tên thứ hai cũng rít gào bay tới.
Nếu hắn muốn tránh mũi tên thứ hai thì sẽ rơi vào lộ tuyển giáp công của Triệu Phong, nhất định phải đối mặt với mũi tên thứ ba.
Quỹ tích bay đi của ba mũi tên, dường nhưđã đoán định được lộ tuyến của hắn.
- Hắn làm sao có thể...
Đồng tử của nam tử áo bào xám co rút lại, trên mặt hiện lên một tia kinh hãi.
Nếu như tất cả những chuyện này đều là tính toán của Triệu Phong, vậy thì thật đáng sợ.
Phải biết rằng đối phương chỉ là một thiếu niên chưa tới 14 tuổi mà thôi.
Hắn cũng không biết rằng mắt trái của Triệu Phong đã sớm tập trung lên người hắn, kể cả hô hấp, tiếng tim đập và dòng chảy khí huyết.
Triệu Phong căn cứ vào những chi tiết của đối phương, như biến hóa khí huyết, đoán được phương vị hắn sẽ ra tay.
Tất cả đều như hắn dự liệu, mũi tên thứ ba đã thành công ngăn cản nam tử áo bào xám.
- Vô dụng thôi hôm nay ngươi khó mà thoát chết được.
Thanh âm của nam tử áo bào xám lạnh lùng, không hề mang theo một tia cảm tình nào.
Thể nhưng biểu hiện tiếp theo của Triệu Phong lại lần nữa khiến hắn giật mình.
Sau khi Triệu Phong bắn ra mũi tên thứ ba, hắn cũng không chạy trốn, ngược lại xông thẳng về phía hai tên nam tử áo đen phía sau....
- Giết!
Hai tên nam tử áo đen cũng lao thẳng về phía Triệu Phong.
Bởi vì đối chiều nhau cho nên khoảng cách giữa Triệu Phong và hai tên nam tử áo đen cũng gần hơn.
- Khả năng tính toán của tiểu tử này thật lợi hại.
Nam tử áo bào xám lần đầu tiên cảm thấy một tia bất an.
Mạch suy nghĩ và hành động của Triệu Phong là thủ đoạn chạy trốn hợp lý nhất.
Thứ nhất, hắn không hề chạy trốn.
Dưới tình huống bị giáp công hai mặt như vậy, tỉ lệ trốn thoát của hắn rất thấp.
Ít nhất, Triệu Phong có thể xác định là tốc độ khinh thân của nam tử áo bào xám kia không hơn kém mình bao nhiêu, nếu không cũng khó có thể thần không biết quỷ không hay chặn đường trước.
Thứ hai Triệu Phong đã tìm được đường đột phá duy nhất.
Nếu so sánh thì Triệu Phong nghĩ rằng thực lực của hai tên nam tử áo đen phía sau sẽ yếu kém hơn.
Chỉ cần có thể nhanh chóng giải quyết hai người này, sau đó chuyên tâm đối phó với nam tử áo đen, phần thắng của hắn sẽ tăng mạnh.
Chỉ thấy Triệu Phong nhanh chóng tiếp gần hai tên nam tử áo đen.
- Chỉ là nửa bước Võ Giả, làm sao có thể ứng phó được với hai tên Võ Giả tứ trọng võ đạo đỉnh phong?
Trong lòng nam tử áo đen cũng không quá lo lắng.
Hắn cũng không cho rằng hai tên nam tử áo đen có thể chém giết Triệu Phong, nhưng chỉ cần dây dưa chốc lát, đợi hắn tới trợ giúp, Triệu Phong chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Giết!
Nộ Long Quyền!
Triệu Phong và hai tên nam tử áo đen đối đầu, thân hình của hắn vừa vặn xuyên qua khe hở công kích của hai người.
Đột nhiên tốc độ thân hình của hắn bạo tăng khí tức toàn thân đại biến.
- Không đúng! Tên này là một Võ Giả chính thức.
Nam tử áo bào xám đang truy kích đằng sau bỗng nhiên biến sắc.
Triệu Phong đột nhiên hiển lộ khí tức, đạt đến tứ trọng võ đạo.
Phành... phành...
Một quyền của Triệu Phong giống như nộ long rít gào, nương theo một luồng khí tức màu xanh nhạt cường đại vừa vặn đánh trúng ngực một tên Võ Giả áo đen.
Rắc rắc...
Lồng ngực của tên áo đen bị đánh nát, hét thảm một tiếng, mất mạng tại chỗ.
Triệu Phong bộc phát Võ Đạo Nội Kình, thậm chí đạt tới tứ trọng võ đạo đỉnh phong, Nộ Long Quyên càng phát ra uy lực hỏa hầu viên mãn.
Một quyền này đánh ra, lập tức đánh chết một Võ Giả áo đen.
Đây không chỉ vì tên Võ Giả áo đen này khinh địch, mà trong đó còn có công lao của mắt trái tính toán và thực lực của Triệu Phong.
- Đệ đệ!
Hai mắt của một tên Võ Giả áo đen đỏ lên, thét gào giận dữ.
Nộ Long Quyền!
Triệu Phong cũng không dám chậm trễ, vội vàng lao về phía một tên Võ Giả áo đen khác, nhân từ đối với địch nhân chính là tàn nhẫn với chính mình.
- Giết đệ đệ của ta, ta muốn xé ngươi thành ngàn mảnh.
Trường kiếm trong tay Võ Giả áo đen phát ra Võ Đạo Nội Kình kinh người, liều mạng lao về phía Triệu Phong.
Bởi vì tu vi và thực lực của Triệu Phong đã bại lộ, mà đối phương lại dốc sức liều mạng, nếu muốn giết đối phương ngay lập tức thì khó khăn hơn nhiều.
- Cuốn lấy hắn!
Nam tử nam tử áo bào xám kinh hoảng hét lên.
Hắn không cần tên Võ Giả áo đen kia giết chết Triệu Phong, chỉ cần hắn cuốn lấy đối phương là được.
Chi tiếc rằng Võ Giả áo đen đã triệt để mất đi lý trí, không ngừng công kích liều mạng.
Triệu Phong toàn lực thúc dục mắt trái tìm, kiếm sơ hở trí mạng trên người đối phương.
Nhưng thời gian có hạn, mà nam tử áo bào xám càng mạnh mẽ hơn đã sắp đuổi đến.
Liều mạng thôi!
Triệu Phong cũng bất chấp tất cả, thân hình linh dật phiêu động như mèo, không ngờ lại xông vào đao võng của Võ Giả áo đen.
Phành...
Triệu Phong thủ thắng trong hiểm nguy, dùng một quyền đánh trúng vai đối phương.
- A....
Cánh tay của Võ Giả áo đen đứt gãy, không hề chú ý đến thương thế mà tiếp tục đánh về phía Triệu Phong.
Triệu Phong chỉ cần vung lên một quyền đã đánh nát cổ họng của hắn.
Bịch...
Tên Võ Giả áo đen còn lại đã ngã xuống bỏ mình.
Triệu Phong cũng phải trả giá không nhỏ, trước khi đối phương chết đã đánh trúng ngực hắn, Võ Đạo Nội Kình nhập vào cơ thể chịu phải một ít nội thương.
- Tiểu bối... Ngươi che dấu thật sâu, thực lực chân chính đã tiếp cận ngũ trọng võ đạo. Chẳng qua hôm nay ngươi khó mà thoát được một kiếp này.
Lúc này nam tử áo bào xám đã bay đến gần.
Trong khu rừng nguyên thủy yên tĩnh, hai người giằng co lẫn nhau, bầu không khí quỷ dị trở nên ngưng trọng.
- Là kẻ nào phái ngươi đến giết ta? Triệu Thiên Kiếm ư?
Triệu Phong nhìn chăm chăm nam tử áo bào xám, hô hấp trở nên dồn dập.
Lúc này, hắn đã chắc đến tám phần, kẻ ở đằng sau thuê người chính là Triệu Thiên Kiếm.
Toàn thành Vũ Dương này, kẻ có cừu hận lớn nhất với hắn chính là cha con Triệu Thiên Kiếm.
- Ha ha ha... Mặc kệ là phải hay không ngươi chắc chắn phải chết.
Nam tử áo bào xám nhe răng cười một tiếng, thân hình như quỷ mị biển mất khỏi hư không loạn nhận mỏng như cánh ve xẹt qua một tia sáng màu bạc trong suốt.
Phốc phốc phốc...
Triệu Phong chỉ cảm thấy bộ pháp của đối phương huyền diệu đến kinh người, tốc độ công kích đã sắp vượt qua cực hạn phản ứng của Võ Giả bình thường.
Còn may đây là hắn, dưới tình huống mắt trái tập trung năng lực phản ứng tăng mạnh, mới có thể khó khăn tránh thoát. Nếu đổi lại là Võ Giả tứ trọng, ngũ trọng võ đạo bình thường chỉ e đã sớm chết dưới tay hắn rồi.
Loạn đao mỏng như cánh ve trong tay nam tử áo bào xám sắc bén vô cùng, không phải là đao kiếm bình thường, cho dù là “Minh Đông Da Săt” của Tân Đông, e rằng cũng không ngăn cản được chút nào.
Triệu Phong chỉ cần sơ suất một chút thì mạng nhỏ liền đi đời.
Ý đồ của hắn chính là tìm kiếm sơ hở của đối phương.
Chi tiếc rằng kinh nghiệm tác chiến của nam tử áo bào xám quá phong phú, trải qua đánh giết sinh tử, động tác cực kỳ cay độc, cơ bản không có sơ hở trí mạng cho dù chỉ là một chút sơ hở.
- Đao pháp cao cấp, bộ pháp cao cấp, nội công cao cấp... Toàn bộ đều là cảnh giới đại thành. đặc biệt là đao pháp của hắn, đã tiếp cận cảnh giới đỉnh phong rồi.
Trong quá trình Triệu Phong mạo hiểm né tránh, cũng ước lượng được thực lực của đối phương.
Kết quả cuối cùng, hiển nhiên khiến hắn lạnh cả người.
Tu vi của nam tử áo bào xám đã đạt đến ngũ trọng võ đạo đỉnh phong, thậm chí tiếp cận lục trọng, hơn nữa còn đều tu luyện võ học cao cấp đại thành, tuyệt đối là vương giả tinh anh trong đám ngũ trọng võ đạo đỉnh phong.
Hơn nữa liên tục chiến đấu, Triệu Phong cảm thấy nội thương của mình mơ hồ có dấu hiệu phát tác.
- Cứ tiếp tục dây dưa với hắn như vậy, chỉ có đường chết, còn không bằng...
Trong mắt Triệu Phong lóe lên lệ quang đã nghĩ ra một kế hoạch.
Vù vù...
Hắn đột nhiên rời khỏi vòng chiến, phát huy Phiêu Lăng Độ và Lăng Độ Khí Quyết đến mức tận cùng.
Chỉ trong chớp mắt, hắn đã nhảy vào trong rừng cây, chạy vào sâu trong Hoành Vân Thiên Lâm.
Lúc này, bởi vì hắn đã bại lộ toàn bộ tu vi và lực lượng, cho nên tốc độ thi triển Phiêu Lăng Độ cũng tăng mạnh.
- Chạy đi đâu!
Nam tử áo bào xám khẽ giật mình, không chịu thua kém, giống như là u linh truy đuổi sát nút.
Chạy được vài dặm, Triệu Phong mới bình tĩnh lại.
Đối phương ỷ vào ưu thế tu vi lại tu luyện thân pháp cao cấp, đạt đến cảnh giới đại thành tốc độ cũng ngang hàng với mình.
Triệu Phong một bên chạy trốn, một bên mở ra mắt trái phân tích lộ tuyến, hòng tạo thêm trở ngại cho đối phương.
Bởi vì mắt trái của hắn có thể nhìn rất xa, cho nên lúc luồn lách trong Hoành Vân Thiên Lâm cũng giống như cá gặp nước, hết sức thông suốt.
Ngược lại nam tử áo bào xám lại bị chướng ngại vật ảnh hưởng, chỉ đành bắn ra một luồng nội kình, chấn nát bấy những cành lá cỏ dại cản đường.
- Hừ, mặc dù ta không cắt đuôi được ngươi, nhưng có thể dẫn ngươi vào sâu trong Hoành Vân Thiên Lâm, cùng lắm thì đồng quy vu tận.
Trên mặt Triệu Phong đầy vẻ kiên quyết.
Hắn nhảy một cái cảm giác khí huyết toàn thân càng ngày càng thông suốt, Phiêu Lăng Độ mơ hồ có chút tinh tiến.
Lúc này, dựa theo kế hoạch của Triệu Phong khu vực gần đây hẳn là có hung thú qua lại.
Grào...
Hung thú rống lên một tiếng, phát ra sát khí cường đại khiến cho nam tử áo bào xám cũng khẽ rùng mình.
- Tiểu súc sinh này... thật đáng giận!
Nam tử áo bào xám nghiến răng nghiến lợi.
Nếu là hung thú cấp thấp thông thường thực lực chỉ tương đương tứ trọng ngũ trọng võ đạo, còn lợi hại thì thậm chí đạt đến lục trọng võ đạo.
Đối diện với những hung thú cấp thấp, nam tử áo bào xám tự thấy có thể tự bảo vệ bản thân được.
Nhưng nếu vận khí không tốt, gặp phải hụng thú cao cấp, vậy thì càng nguy hiểm, Võ Giả bình thường gặp phải ngay cả cơ hội bỏ trốn cũng không có.
Bởi vì hung thú cao cấp có thực lực thậm chí sánh ngang với Đại Sư võ đạo, ít nhất là cấp bậc trưởng lão của Triệu tộc...
Mục đích của Triệu Phong rất đơn giản, cố tình dẫn nam tử áo bào xám đến một địa phương có nhiều hung thú hơn.
Bởi vì có thị giác của mắt trái cho nên dù cách xa hơn mười dặm thì Triệu Phong vẫn có thể phán đoán được.
Bình thường, lúc gặp phải hung thú, Triệu Phong sẽ trốn vào góc chết, như vậy thì hung thú sẽ phát hiện được nam tử áo bào xám đầu tiên.
Grào grào...
Triệu Phong dẫn nam tử áo bào xám đến gần hai con “Huyết Văn Ngân Báo”.
Hai con Huyết Văn Ngân Báo này sát khí kinh người, diện mạo hung tàn so với Thanh Đầu Hổ Vương mà hắn gặp lúc trước thì thể tích còn lớn hơn một chút.
Triệu Phong đoán chừng, thực lực của Huyết Văn Ngân Báo này có thể so với ngũ trọng Võ đạo.
Vừa tiến vào địa bàn của chúng, kinh động Huyết Văn Ngân Báo, thân hình Triệu Phong liền nhoáng lên, giấu mình trong một gốc đại thụ lá cây xum xuê, sau đó nhanh chóng thi triển. “ Ẩn Khí Quyêt”, thu liễm khí tức.
Tu luyện Ẩn Khí Quyết đến cảnh giới đại thành, có thể hoàn toàn thu liễm khí tức, kể cả mùi trên người thậm chí còn có thể giảm nhiệt độ trong cơ thể.
Triệu Phong mượn tác dụng này để tránh thoát khỏi khứu giác của hai con Huyết Văn Ngân Báo.
Thế nhưng, nam tử áo bào xám đuổi theo phía sau cũng gặp nạn rồi, hắn cũng không có thị lực cường đại như mắt trái của Triệu Phong, có thể sớm “dự đoán” được xa đến 15,16 dặm.
Grào grào grào...
Hai Huyết Văn Ngân Báo gào lên một tiếng, sau đó lao về phía nam tử áo bào xám.
- Tiểu bối vô sỉ!
Nam tử áo bào xám kinh hãi mắng lớn, hắn biết rõ vị trí ẩn thân đại khái của Triệu Phong, tiếc rằng lúc này đã bị hai con Huyết Văn Ngân Báo quân lấy.
Huyết Văn Ngân Báo có thể nhảy lên cây, tốc độ kinh người thực lực có thể so với ngũ trọng đỉnh phong.
Nếu như chỉ có một con thì nam tử áo bào xám muốn ứng phó cũng rất dễ dàng, còn nếu là hai con thì lại có chút phiền toái.
- Ha ha ha....
Triệu Phong trốn trong khe hở của đại thụ, nhìn thấy cảnh này mà bật cười hả hê.
Hắn có được mắt trái thần bí, khả năng sinh tồn trong Hoành Vân Thiên Lâm này vượt xa Võ Giả bình thường.
- Hắc hắc, đừng trách ta bỏ đá xuống giếng.
Trên mặt Triệu Phong lộ ra nụ cười âm hiểm, gỡ Ngân Huyền Cung trên lưng xuống đặt lên ba mũi độc tiễn, nhắm chuẩn vào nam tử áo bào xám.