Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Phá Không Chỉ Kình, đã thành!
Trong lòng Triệu Phong kích động trên mặt hiện ra vẻ vui mừng.
Lúc này, nếu có những Võ Giả khác ở đây, nhất định sẽ khiếp sợ biến sắc: Võ Đạo Nội Kinh cách không công kích, chẳng lẽ thiếu niên tu vi nho nhỏ này đã đạt tới cấp bậc Đại Sư thất trọng võ đạo?
Mọi người đều biết, chỉ có Đại Sư “Phá Khí đoạn” từ thất trọng đến cửu trọng võ đạo mới có thể ngưng phát cách không nội kình.
Đây chính là ước mơ của mọi Võ Giả bình thường, nhưng lại là cấp độ còn lâu mới có thể chạm tới.
Thế nhưng...
Triệu Phong cũng không phải là Đại Sư võ đạo, tu vi của hắn chỉ mới đột phá lục trọng không lâu.
Tất cả đều nhờ việc đột phá“Điểm Tinh Chỉ” tầng thứ tư.
Điểm Tinh Chỉ tầng thứ tư có thể ngưng phát cách không chỉ kình, không cần đạt tới thất trọng võ đạo.
Đương nhiên, võ học đỉnh cấp này còn khó tu luyện hơn võ học cùng cấp mấy lần, ngay cả Triệu Vũ Tùng năm xưa cũng dừng lại ở tầng thứ ba.
Triệu Vũ Tùng từng phỏng đoán môn võ học Điểm Tinh Chỉ này thậm chí có thể là “võ học Bán Thánh Phẩm”.
Cho dù là một vài thiên tài nếu muốn tu luyện Điểm Tinh Chỉ tới tầng thứ tư thì tối thiểu cũng phải đạt tới cấp bậc thất trọng trở lên.
Bởi vậy, việc như Triệu Phong có thể ngưng phát cách không chỉ kình trước thất trọng gần như là mới nghe lần đầu.
Phá...
Ngón trỏ của Triệu Phong cách không đánh ra một chi, một đạo chỉ kình màu xanh nhạt phá không mà ra, đánh trúng cửa sổ cách ngoài hai thước.
Phụt...
Cửa sổ bị điểm phá, lưu lại một lỗ thủng nhỏ, uy lực còn lại của chỉ kình mang theo kình phong sắc bén ác liệt, phát ra tiếng vang bén nhọn.
Điểm Tinh Chỉ vừa mới đột phá tầng thứ tư, uy lực cũng không lớn, nhiều nhất chỉ tương đương với một nửa uy lực công kích bản thể của Triệu Phong.
Ngay cả như vậy, một chỉ cách không toàn lực của Triệu Phong cũng có thể “điểm sát” Võ Giả bình thường.
Hai ngày tiếp theo, Triệu Phong vẫn củng cố luyện tập Điểm Tinh Chỉ tầng thứ tư.
Trong đầu hắn lại tiến thêm một bước trong việc hoàn thiện lĩnh ngộ ý cảnh đại thể của Tân Vô Ngân và thiếu nữ trẻ tuổi.
Trong đó, ý cảnh đại thể trong phương pháp ngưng luyện nội kình của Tân Vô Ngân đã khiến Điểm Tinh Chỉ của Triệu Phong tiến bộ cực nhanh, thậm chí uy năng càng tăng mạnh.
Phụt! Phụt! Phụt...
Ngón trỏ Triệu Phong không ngừng điểm vào hư không, không ngờ liên tục phát ra vài đạo chỉ kình.
Hiện nay, chỉ kình cách không của hắn trong phạm vi hai mét đã tương đương với sáu bảy thành uy lực của công kích bản thể.
Nếu như vượt qua hai mét thì uy lực của chỉ kình sẽ giảm mạnh, thậm chí tiêu tán.
Nếu như Triệu Phong muốn thì lúc thi triển Điểm Tinh Chỉ, hầu như có thể dùng một chỉ “điểm sát” phần lớn Võ Giả dưới thất trọng.
Trong không gian trong mắt trái quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc kéo dài đến sáu thước hai, nếu gặp lại lão giả áo xám, Triệu Phong tin rằng sẽ không chật vật như trước nữa.
Phù...
Triệu Phong đi ra khỏi phòng, không gian bên ngoài dường như mang theo một mùi hương thơm say đáy lòng người.
- Triệu Phong ca gần đây một mực bế quan, ắt hẳn đã có đột phá.
Triệu Vũ Phi mỉm cười, nhẹ nhàng bước đến.
- Sau Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, quả thật lĩnh ngộ được một chút.
Triệu Phong mỉm cười che giấu.
Những ngày qua hắn bế quan không ra ngoài chủ yếu bởi vì dưỡng thương.
Đêm đó hắn đối chiến cùng Đại Sư thất trọng võ đạo, chính hắn cũng bị thương không nhẹ.
Triệu Vũ Phi nghe vậy, lập tức nổi lên hứng thú.
Với tư cách là hàng xóm, hai người vẫn thường xuyên chạm mặt, tất nhiên không thể thiếu một phen luận bàn.
Triệu Phong vẫn như cũ khống chế tu vi ở ngũ trọng võ đạo, trong quá trình so tài với Triệu Vũ Phi ngẫu nhiên phát huy một tia ý cảnh đại thế hoàn toàn dung hợp với thiên thời địa lợi tự nhiên.
Triệu Vũ Phi tiến triển thần tốc, không ngờ nàng cũng tu luyện một môn võ học đỉnh cấp.
Linh Phong Trảm!
Cánh tay ngọc của nàng hiển lộ ra từng tầng khí tức màu tím nhạt, Võ Đạo Nội Kình ngưng tụ như đao phong, bám vào bên ngoài thủ chưởng, trảm ra vô cùng linh dị biến ảo, uy lực mỗi trảm đều có thể dễ dàng chặt đứt đá tảng khối sắt, lực công kích mạnh mẽ kinh người.
- Linh Phong Trảm? Vũ Phi từ lúc nào đã luyện võ học đỉnh cấp?
Triệu Phong ngạc nhiên hỏi.
Linh Phong Trảm của Triệu Vũ Phi có uy năng huyền diệu, gần như không kém gì Điểm Tinh Chỉ của hắn.
Ưu thể của Linh Phong Trảm là ở chỗ sắc bén, tốc độ rất nhanh.
Mà Điểm Tinh Chi thìlại theo đuổi việc ngưng tụ công kích cực hạn, nếu đạt tới tầng thứ tư, không cần tu vi thất trọng cũng có thể phát động cách không chỉ kình.
- Hì hì Vũ Phi trở thành thiên tài Phong Vận trong Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, làm vẻ vang gia tộc, đây chính là ban thưởng của cao tầng Triệu tộc.
Triệu Vũ Phi tràn đầy vui vẻ giải thích.
Còn có việc này?
Triệu Phong có chút ngạc nhiên, những ngày qua hắn đóng cửa không ra ngoài cũng không hiểu rõ những chuyện xảy ra bên ngoài.
- Chẳng lẽ Triệu Phong ca không được ban thưởng sao?
Lúc này đến lượt Triệu Vũ Phi cảm thấy kỳ quái -
Không có! Triệu Phong lắc đầu.
Theo lý thuyết, xếp hạng của hắn trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao còn trên cả Triệu Vũ Phi, thậm chí đồng hạng nhất, không có khả năng không được ban thưởng.
- Chuyện này, huynh có thể đi hỏi thăm trưởng bối trong tộc.
Trên mặt Triệu Vũ Phi tràn đầy thần sắc khó hiểu.
Trong lúc so tài với Triệu Vũ Phi, Triệu Phong còn biết được một tin tức kinh người khác.
Trong Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, “Tân Vô Ngân” đồng hạng nhất với hắn từ sau khi rời khỏi Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, lại đột nhiên bốc hơi khỏi nhân gian.
- Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao đã qua được mười ngày, Tân Vô Ngân chẳng lẽ lại đột nhiên biến mất, ngay cả một chút tăm hơi cũng không có?
Triệu Phong nhíu mày, cảm thấy chuyện này cũng không đơn giản như vậy.
Sau khi rời khỏi Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, hắn đã rơi vào sự truy sát của trưởng lão Thu gia, cực kỳ nguy hiểm.
Chẳng lẽ Tân Vô Ngân cũng rơi vào sự đuổi giết...
Triệu Phong lắc đầu, những chuyện này, hắn không nghĩ ra được, hơn nữa, Tân Vô Ngân không quen không biết hắn, hai bên cũng không có giao tình gì.
Sau khi luận bàn xong, Triệu Phong và Triệu Vũ Phi cáo từ, đi ra khỏi nhà.
- Nếu như Triệu Vũ Phi được ban thưởng vậy thì ta cũng có mới đúng...
Triệu Phong thầm nghĩ trong lòng, rất có lòng tin.
Nói thế nào đi nữa thì hắn cũng đoạt được hạng nhất Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao.
Hiện nay Tân Vô Ngân đã biến mất, hắn càng trở thành đệ nhất trong đám hậu bối thành Vũ Dương, địa vị không thể rung chuyển.
Chỉ trong chốc lát, Triệu Phong đã đi tới Huyền Vũ các, rất nhanh đã nhìn thấy Triệu Vũ Tùng.
- Triệu bá!
Trên mặt Triệu Phong hiện lên vẻ vui mừng, liền chào hỏi vị trưởng lão của Huyền Vũ các này.
- Ngươi tìm ta, hẳn là để hỏi thăm chuyện gia tộc khen thưởng ngươi phải không?
Trên mặt Triệu Vũ Tùng có chút mệt mỏi, không ngờ lại biết được ý đồ đến đây của Triệu Phong.
- Đúng là việc này.
Triệu Phong cũng không hề che giấu.
Triệu Vũ Tùng đánh giá hắn, ánh mắt càng lộ vẻ thưởng thức quan tâm:
- Ngươi có thể giành được hạng nhất trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, thành tựu như vậy đã vượt xa dự liệu của ta rồi...
- Triệu bá quá khen, nếu không có Triệu bá chiếu cố thì ta cũng rất khó có thể bất phân thắng bại với Tân Vô Ngân.
Triệu Phong khiêm tốn nói.
- Không kiêu không nóng nảy, ngươi thật sự là một nhân tài có thể bồi dưỡng, mấy ngày trước... Lão phu đã xin chỉ thị của gia chủ, cố gắng để ngươi có thể tiến vào tầng thứ ba của Huyền Vũ các.
Triệu Vũ Tùng đang nói đột nhiên dừng lại.
Huyền Vũ các tầng thứ ba.
Trái tim Triệu Phong đột nhiên đập nhanh hơn.
Trong Triệu thị gia tộc, tầng thứ ba của Huyền Vũ các vẫn là một truyền thuyết, không truyền ra ngoài.
Tầng thứ hai của Huyền Vũ các đã có một vài võ học đỉnh cấp. Như vậy thì tầng thứ ba của Huyền Vũ các sẽ có võ học đẳng cấp gì?
Triệu Lân Long ngày trước cuồng ngạo trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, hiển nhiên là có chỗ dựa, tám chín phần là có liên quan đến tầng thứ ba của Huyền Vũ các.
- Tầng thứ ba của Huyền Vũ các, mặc dù không có võ học Thánh Phẩm, nhưng lại có một vài tàn thức của Võ học Thánh Phẩm, để cung cấp cho thiên tài võ học tìm hiểu. Người không đủ tu vi ngộ tính cho dù có tiến vào tầng thứ ba của Huyền Vũ các cũng không có ý nghĩa gì. Trải qua một thời gian dài tầng thứ ba của Huyền Vũ các đều không mở ra. Chẳng qua, Triệu Lân Long lại là người đầu tiên đạt được một lần cơ hội dưới tu vi thất trọng mà có thể tiến vào tầng thứ ba.
Triệu Vũ Tùng kể lại.
Thì ra tầng thứ ba của Huyền Vũ các là như thể.
Triệu Phong chợt bừng tỉnh.
Triệu Lân Long ở trong võ học gia tộc giành được hạng nhất, thiên phú của hắn vượt qua mấy đời đệ tử Triệu tộc, mà bản thân hắn còn là nghĩa tử của gia chủ, vì vậy mới phá lệ tiến vào tầng thứ ba của Huyền Vũ các.
- Đa tạ Triệu bá đã tranh thủ cơ hội này cho ta.
Trên mặt Triệu Phong lộ ra vẻ cảm kích.
- Chi tiếc là lão hủ tuyệt đối không ngờ rằng gia chủ lại dùng lời lẽ nghiêm khắc để cự tuyệt.
Triệu Vũ Tùng lắc đầu thở dài nói.
Cự tuyệt?
Trong lòng Triệu Phong cảm thấy lạnh giá, cảm thấy rất không phục.
Triệu Lân Long chẳng qua chỉ giành được hạng nhất trong đám hậu bối, vậy mà lại được tiến vào tầng thứ ba của Huyền Vũ các.
Còn bản thân lại giành được hạng nhất thiên tài Phong Vân, vinh danh khắp thành Vũ Dương tại sao lại không thể tiến vào tầng thứ ba của Huyền Vũ các?
Chẳng lẽ chỉ bởi vì mình là đệ tử chi tộc, còn Triệu Lân Long lại là nghĩa tử của gia chủ?
- Vì sao gia chủ lại cự tuyệt?
Triệu Phong hít sâu một hơi, hắn cũng muốn nghe xem gia chủ có lý do gì.
- Ta lại hỏi ngươi, sau Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, ngươi có từng gặp mặt Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ “Thu Mộng Vũ” hay không?
Triệu Vũ Tùng trầm giọng hỏi, trên người phát ra một luồng áp bách cường đại.
Khí tức áp bách của thất trọng võ đạo giống như một tòa núi cao áp bách khiến khí huyết vận chuyển không thông.
- Quả thật có việc này.
Triệu Phong khẽ giật mình lập tức tỉnh ngộ.
Quan hệ giữa Triệu gia và Thu gia ở trong thành Vũ Dương vẫn luôn ở thế đối lập, bản thân mình nhận lời mời lén lút của Thu Mộng Vũ, với thân phận là một đệ tử chi tộc, quả thực rất dễ bị người khác nói ra nói vào.
- Thi thể của hai người Triệu Thiên Kiếm, trải qua phân tích là cùng chết bởi loại chỉ pháp Điểm Tinh Chi.
Hai mắt Triệu Vũ Tùng chăm chú nhìn hắn tiếp tục nói.
Điểm Tinh Chỉ?
Sắc mặt Triệu Phong vẫn không đổi làm ra vẻ kinh ngạc, nói:
- Chẳng lẽ gia tộc hoài nghi hai người này là do ta giết chết?
- Dù sao thì lão hủ cũng không tin, với tu vi ngũ trọng võ đạo của ngươi, làm sao có thể giết được hai người bọn họ.
Triệu Vũ Tùng lắc đầu nói.
Quả thực, tu vi của hai người Triệu Thiên Kiểm đều đạt tới lục trọng thậm chí lục trọng đỉnh phong, thuộc về cường giả thế hệ trước của Triệu tộc, bản thân còn tu luyện võ học đỉnh сấр.
Chỉ cần là người có tư duy bình thường đều biết rõ hung thủ rất không có khả năng chính là Triệu Phong.
Đương nhiên, điều này chỉ dựa theo lẽ thường mà thôi...
Triệu Vũ Tùng e rằng tuyệt đối không ngờ hung thủ thật sự lại ở ngay trước mặt mình.
- Nhưng đã có người mật báo với gia chủ, sau khi ngươi rời khỏi Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao đã gặp riêng Thu Mộng Vũ. Mà trong đêm đó, hai người Triệu Thiên Kiêm lại bị chết gần cửa lớn của gia tộc. Con trai của Triệu Thiên Kiếm là Triệu Nhât Kiếm, còn có cả mấy vị cao tầng Triệu tộc đều hoài nghi ngươi câu kết với Thu gia, giết chết phụ thân Triệu Thiên Kiếm của hắn.
Triệu Vũ Tùng hít sâu một hơi ngữ khí trở nên ngưng trọng.
Thứ nhất, Triệu Phong và Thu Mộng Vũ lén gặp nhau, đây là sự thật.
Thứ hai, cha con Triệu Thiên Kiểm có thù với Triệu Phong mà Triệu Thiên Kiểm lại còn chết trong ngày Triệu Phong trở về.
Hai nguyên nhân này dẫn đến việc gia chủ và cao tầng của Triệu tộc hoài nghi Triệu Phong.
Cuối cùng, hắn chỉ là một đệ tử chi tộc.
Mặc dù trước mắt không có được chứng cớ, nhưng gia chủ và đám cao tầng lại dùng lý do này để cự tuyệt hắn tiến vào tầng thứ ba của Huyền Vũ các.
- Người mật báo đó là ai?
Lông mày Triệu Phong khẽ nhướng lên, trong lòng thầm suy tư.
Đêm đó cùng hắn xuống núi chỉ có đám người Triệu Lân Long, Triệu Vũ Phi, Triệu Hàn...
Trong đó, người thân thiết với gia chủ nhất chính là Triệu Lân Long.
Triệu Lân Long lúc ở Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao đã bị ánh hào quang của Triệu Phong che mờ, há có thể cam tâm?
- Cao tầng của gia tộc đã ra lệnh, trước khi chân tướng chưa được điều tra rõ ràng, ngươi không được rời khỏi địa bàn của Triệu tộc.
Triệu Vũ Tùng cảm thán một tiếng có chút bất đắc dĩ.
Cái gì!
Ánh mắt Triệu Phong co lại, trong lòng phát lạnh, hít sâu một hơi rồi nói:
- Đây là lệnh cấm tục mà gia tộc giành cho ta?