Tôi và chàng trai ấy gần như không có điểm chung nào cả.
Một người cô đơn, một người trống rỗng. Thế giới này đôi lúc quá nghiệt ngã, không thể để chúng tôi được hoàn toàn sống theo ước nguyện của chính mình.
Chúng tôi đã từng có những lúc chìm trong tăm tối, có những lúc muốn ngã quỵ, nhưng rồi may mắn thay khi cả hai có đối phương để nương tựa, lẫn nhau vực dậy, dần dần trưởng thành hơn, dần dần trở thành hình dáng đẹp nhất, hoàn hảo nhất trong lòng đối phương.
Và, còn thêm cả tình cảm lớn dần mà lại chưa dám ngỏ.