Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong căn phòng vip cách âm phía bên ngoài quán bar Diamon:
-Không biết cô gái nào xui xẻo được lọt vào mắt của thằng Eris ta?!- Thái Phong ngồi lẩm bẩm một mình.
-Chắc là một cô tiểu thư nào đó dám chửi thẳng vào mặt nó chứ gì?!- Thiên Minh tò mò, tưởng tượng.
-Tao lại nghĩ là người con gái rất đẹp, thằng Eris mà chán rồi thì để tao ăn nốt phần còn lại cũng được!- Khánh Nam chống cằm suy tư, ánh mắt mê tình quét lên người cô gái anh ôm trong lòng…
“Bốp”
“aaa”-Đừng có tào lao, mày mà động vào là tao giết!- Eris từ đâu bước vào, quất nguyên nắm đấm vào đầu Khánh Nam, đưa nấm đấm lên đe doạ.
-Thằng quỷ, vì gái đánh bạn à, thôi không thèm của mày mày giữ đi!- Khánh Nam uất ức, phẩy phẩy tay tỏ vể không cần.
“Hahahaha” Cả ba lại tiếp tục cười chọc quê Nam, hình như nguyên ngày hôm nay Khánh Nam đã bị ba đứa bạn thân nhất của mình chơi một vố, “thù này nhất định Khánh Nam ta phải trả mới được.
”
--------Tại tập đoàn Queen’s----13.
00h—
-Thưa tiểu thư, cuộc họp kết thúc rồi.
Trợ lý của Quỳnh My-Emily- cuối đầu bước vào trong căn phòng họp, đợi mọi ngừi trở về làm việc hết rồi nhẹ nhàng nói rồi đưa cho My tách cà phê sữa nóng mới pha
-Cám ơn chị, chị Thái An!- Quỳnh My mỉm cười tươi rạng rỡ nói, đối với cô, Thái An (Emily) không chỉ là trơ lý mà còn là một người chị, luôn tâm sự sẻ chia với cô trong thời gian nó và Ngọc Như ở xa nó.
Cô rất thích và cũng khâm phục Thái An bởi sự giản dị và thích học hỏi, thích làm những việc mình thích, tự do tự tại.
-Chị à, họp xong rồi ba giờ chiều nay em có rảnh không? Như và Kim về rồi, em mún đi đón hai đứa nó- Như nắm bàn tay mềm mại của An, nhõng nhẽo mong cô cho mình một thời gian rỗi.
- Không được, em còn phải thị sát thị trường những mẫu trang sức quí giá mới, nhiều việc cần sự quyết định của chúng ta, mà chị còn phải lo việc ở công ty, lần này em phải đi.
Sau đó 5h tối nay em có hẹn gặp ông Brian, chủ tịch tập đoàn Hồ Phan, hợp đồng lần này rất quan trọng với chúng ta, với lại Hồ Phan là tập đoàn của nhà Thiên Kim, em không định uỷ thác ấy chứ!!- Thái An khoanh tay, nghiêm nghị nói, mặc cho cô em gái chủ tịch nhỏ đang mếu máo.
-Ít công việc quá hức hức, hết rồi phải không chị hức.
.
-Còn nữa!!!
-Noo!!- My chưa kịp định thần thì câu trả lời của An làm cô phải té ghế
-Đó là bữa tối với Eris hì hì!- Nói đến đây cô cười tươi vì xém chút hù chết Quỳnh My
-Sao chị?! Em mệt mỏi lắm, hay chị đi thay em nhé!- quỳnh My năn nỉ
-Hai lần trước đã vậy rồi! Nếu thêm lần này nữa thì chị sợ chị sẽ có.
.
-Sao?! Chị nói gì?!- Quỳnh My đang bận xem mẫu hàng trên laptop nhân viên vừa gửi, không nghe rõ Thái An nói gì
-À không, chị bận rồi, em tập xử lí một mình đi.
!- Nói rồi An bước ra ngoài, mắt cô khẽ đỏ lên, cô thì thầm đủ để chỉ mình mình nghe thôi-Chị sợ sẽ thích anh ấy mất!
Thái An rất thân với Eris ngay từ khi cô còn nhỏ bởi anh là bạn thân của anh hai cô mà.
Nhưng khi Eris gặp My, cô đã biết Eris đã thích My, còn cô, lần đầu tiên khi cô nói thích Eris, anh chỉ trả lời cô phũ phàng- “Anh chỉ xem em như em gái thôi, An à!” Cô tự nghĩ sẽ quên Eris, nhưng cô không làm được, dù vậy, cô không ghét My, cô vẫn thật lòng xem My như em mình, thầm chúc phúc cho My và anh.
Nghĩ vậy thôi, một giọt nước mắt trong suốt khẽ rơi nhẹ trên gương mặt thánh thiện ấy.
-----3.
00 P.
M tại sân bay Tân Sơn Nhất----
-Aaaa, ngồi máy bay thật là uể oải quá đi, đau chết cái lưng rồi, hay là tụi mình đi spa đi Như cho thư giản- Nó vươn tay, lười biếng nói trong khi cô Ngọc Như tội nghiệp vẫn đang xếp hành lý của mình lên taxi phụ bác tài xế.
-Không, mình phải ổn định chỗ cái đã, mày muốn ở đâu?!- Ngọc Như nghiêm túc nói
-Ở đâu cũng được, mà sao mình không ở chung với con My kìa!- Nó và Như lên xe, ổn định chỗ ngồi, trầm ngâm vừa ngắm cảnh VN sau mười năm xa cách vừa nói.
-Tao cũng định vậy, nhưng con My nó không đồng ý, nó nói cũng được nhưng mà…- Như ấp úng
-Sao? Sao không được? Nhưng sao??- Nó tò mò
-Nghe chị Khánh An nói là…
-Con này, mày cứ ấp úng quài vậy?-Nó tò mò đâm ra cáu, giận dỗi hỏi Như
- Là nó đang ở chung với người yêu, tên là Eris!
-Tao biết anh ta rồi!-Nó nói
-Eris có phải là một trong những xã hội đen nguy hiểm mà những trang báo Hình Sự Quốc Tế hay đăng không?! Như mọi người thường hay nhắc đến bên Mỹ á?!- Như suy tư, quay ra hỏi nó
-Phải, ghê thật, kì này My nhà ta phải hết sức cẩn thận rồi, lạng quạng là.
.
”Đùng”- Nó giơ tay hình súng lên đầu, bắn giả chết.
-Ờ! Hì hì!
-Vậy thì mình ở đâu đây?!- Như lo lắng
-Không sao! Vẫn còn chỗ chứa, biệt thự Ngôi Sao, nơi anh hai tao đang ở, mà nghe nói anh ấy ở với hai người bạn nữa!- Nó cố nhớ lại
-Ừm, mày gọi ảnh chưa?!
-Đừng lo, ảnh đã nhắn địa chỉ cho tao rồi! Bây giờ tụi mình về đó, ok?!- Nó tươi cười
-Ok!