Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác
  3. Chương 78
Trước /129 Sau

Chúng Ta Một Nhà Đều Là Vai Ác

Chương 78

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sau khi mà Lận Thiếu Trì rời đi, Trân Đức mới tiến vào, ông bị dọa cho giật mình một cái, nguyên do là sắc mặt của Tần tiên sinh giờ này đang lạnh lẽo đến dọa người.

Hiệu suất làm việc của Trần Đức rất cao, trong lúc mà Tần tiên sinh bàn chuyện với Lận Thiếu Trì, hắn đã nhanh chóng liên hệ thành công với bên công ty "Atomic science and Technology" rồi, chủ tịch của bên đó cũng đã hẹn chiều này sẽ tới công ty gặp mặt.

Chiều hôm đó, vị chủ tịch của công ty "Atomic science and Technology" mang theo một đám thành viên nòng cốt trong công ty đi đến Tần Thị chuẩn bị bàn công chuyện, nhìn qua đoàn người, thanh thế to lớn, mênh mông cuồn cuộn.

Sau một phen đấu tranh, đúng hơn thì là hội đàm, bên Tần Thị cũng không có ý định lấy đi quyền khống chế công ty "Atomic and Technology", hơn nữa còn đồng ý làm nhà đầu tư lớn nhất cho cuộc thi đấu "đại chiến Hồng Khách".

Vốn là được vị nhân vật nổi tiếng như Tần tiên sinh chủ động mời đến gặp mặt, mấy người bên công ty "Atomic science and Technology" đã vô cùng kích động, đối với các yêu cầu sau đó do vị "ông chủ nhiều tiền" này đưa ra họ hoàn toàn là không có dị nghị gì, rất nhanh chóng đáp ứng toàn bộ các điều mục bên Tần Thiệu đưa ra.

Tại bên trường học lúc này, Tô Bối đã nhận được thông báo từ lớp trưởng, cậu ta gọi Tô Bối đi tới phòng thể chất để bắt đầu diễn tập cho cuộc diễu hành theo đội hình plananx.

Lúc này lớp phó văn thể mỹ nói: "Tô Bối, cuộc diễu hành lần này là đi về phía khán đài chào khán giả một chút, sau đó về chỗ tập trung thôi, chủ yếu là cách bước đi, còn có cậu cần làm quen về lộ trình chỉ tiết rồi đi thử vài lần là được rồi."

Tô Bối gật gật đầu, hỏi: "Vậy hai bạn nâng cờ, cùng với biển hiệu của lớp đã được chỉ định rồi sao? Chắc là tớ cũng phải luyện chung với bọn họ chứ?"

"Đúng vậy, tại sao hai cái bạn được chỉ định vị chí cầm cờ hiệu cùng biển lớp còn chưa tới nhỉ? Chẳng lẽ còn chưa quyết định được nữa hả?" Lớp phó lao động nhìn về phía lớp phó văn nghệ mà hỏi.

Lớp phó văn thể mỹ: "Cái này tớ cũng không rõ lắm, lớp trưởng nói rằng cậu ấy sẽ tự mình đi gọi hai người kia. Để tớ lên Wechat hỏi cậu ấy thử xem."

Lớp phó văn thể mỹ còn chưa nói dứt lời thì đúng lúc này, tại cửa phòng có hai người đi vào.

"Đờ heo, tại sao lại là Tạ Thần cùng với Tô Thiếu vậy!"

Lúc này hai người dẫn đường chính là Tạ Dân Hiên cùng với Tô Tiểu Bảo, còn người lớp trưởng thì lại đóng vai nhân vật phụ làm nền đi phía sau hai vị nam thần này.

Tô Tiểu Bảo: "Diễn luyện như thế nào vậy?"

Tạ dân hiên: "Bảng tên lớp nằm ở đâu?"

Mọi người: Trời má, vậy mà đúng là tới luyện tập kìa!

"Ừm, hôm nay chỉ là diễn luyện về lộ trình diễu hành mà thôi, chưa cần thiết phải cầm cờ hiệu và bảng tên lớp làm gì." Lớp phó lao động nhanh miệng giải thích một câu.

Tô Tiểu Bảo gật gật đầu.

Nghe thế Tạ Dân Hiên lười nhác nói một câu: "Đã vậy thì bắt đầu đi."

Ở phía trong góc, nhân lúc mà hai người Tô Tiểu Bảo cùng Tạ Dân Hiên không để ý, lớp phó văn thể mỹ nhanh chóng kéo tay áo của cô bé lớp trưởng lại hỏi: "Lớp trưởng! Cậu thật là lợi hại đó, vậy mà giấu bọn mình lâu như vậy. Nói đi, làm cách nào mà cậu mời được hai vị nam thần này tham gia vào diễn luyện thế?!"

Về phần Tô Tiểu Bảo thì dễ nói, dù sao người ta cũng là em trai của Tô Bối.

Nhưng mà đến ngay cả Tạ thần cũng bị kéo tới thì thật sự là khó tin được rồi.

Năm ngoái vào thời điểm trường tổ chức đại hội thể thao, bọn họ cũng làm một cuộc diễu hành. Vốn là muốn mời Tạ Dân Hiên, chẳng qua họ chỉ nhận được một câu "Không thích, chán lắm, mời người khác đê".

Lớp trưởng: "Có gì mà lợi hại chứ, tớ nói thật cho mấy cậu biết, đây là do hai vị nam thần kia tự động chạy tới xin nhận vị trí cầm cờ cùng nâng bảng tên lớp đó chứ."

Vốn là bạn lớp trưởng này đã chỉ định được hai người khác trong lớp đảm nhận vị trí này rồi. Không nghĩ tới, ban nãy hai người này lại một trước một sau chạy tới chủ động xin tham gia vào hoạt động của lớp lần này. "Woa, đẹp mắt ghê, đội hình lớp chúng ta lần này sa hoa quá rồi." Nhìn ba người nam xinh nữ tú đang đứng chung một chỗ ở đằng kia, lớp phó văn thể mỹ nhịn không được mà khen một câu.

Ba vị này chính là top 3 người điểm số cao nhất trong kì kiểm tra tháng này nha, hơn nữa nếu nói về nhan sắc thì khỏi phải bàn rồi.

Lớp trưởng tán thành: "Chính tớ còn muốn tặng cho mình một like nè, nếu mà lớp 8A2 có Tống Tâm Di, có nam thần Diệp Thiếu, vậy thì lớp chúng ta có Hoa Khôi của trường, còn có cả Tô Thiếu cùng Tạ Thần mài!"

"Cũng không phải là tớ tự phụ, chẳng qua với đội hình này, lớp chúng ta dù chỉ mặc đồng phục lên sân khấu cũng cầm chắc top ba trong tay rồi!"

Sau đó, ba người Tô Bối dựa theo lộ trình kế hoạch do lớp trưởng đặt ra đi thử một lần, hoàn toàn không có vấn đề gì cả.

Lúc này, vị bạn học lớp phó văn thể mỹ mới nói: "Lần đi thử này thì ổn rồi đó, chỉ còn một tiết mục múa ba người do các cậu biểu diễn khi đi tới trước đài chủ tịch nữa thôi."

Tô Tiểu Bảo: Múa

Tô Bối cũng giống như vậy, hướng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía lớp phó văn thể mỹ: tại sao trước đó chẳng ai nhắc tới cái tiết mục này chứ? Sao mà giống như vừa được thêm vào quá?

Chả lệch đi đâu được, hiển nhiên là cái tiết mục múa này vừa mới được ba người lớp phó văn thể mỹ chèn thêm vào ban nãy.

Khó khăn lắm mới mời được cả ba vị này tham gia vào lần diễu hành này, nếu như mà không tạo điều kiện để cho bọn họ biểu diễn nhiều một chút làm kỉ niệm, vậy thật sự là quá có lỗi với đội hình toàn siêu sao này rồi!

Tô Bối cùng Tô Tiểu Bảo còn chưa nói ý kiến gì, lúc này Tạ Dân Hiên đã nhanh chóng lên tiếng hỏi: "Phải múa thế nào?"

Ngữ khí của Tạ Dân Hiên vẫn lười nhác như vậy, chẳng qua là lần này lại mang theo sự nghiêm túc chưa từng có.

(DG: Không biết nó thích nhảy cùng tiểu Bối, hay là thích nhảy cùng tiểu Bảo vậy nhỉ?? Cứ có cảm giác lão Hiên này có máu thụ!!!)

"Chủ yếu vẫn là do Tô Bối khiêu vũ thôi, các cậu chỉ bên cạnh phối hợp làm nền là được rồi, cơ mà hôm nay tạm thời luyện tới đây là đủ rồi, nghỉ sớm thôi, về chuyện vũ đạo thì để mai rồi bắt đầu luyện há." Lúc này lớp phó văn thể mỹ đáp lại.

Mấu chốt là, cô bé cũng chưa nghĩ ra được phải nhảy thế nào.

Tối hôm đó, khi Tô Bối vừa đăng nhập vào trang chủ của website "đại chiến Hồng Khách" thì một loạt các thông báo về trận chung kết của cuộc thi đã bắn ra [Thông Báo Quan Trọng]

Tô Bối nhanh chóng xem một lần, chủ yếu là nói về hai việc:

Đầu tiên, sau khi ban tổ chức làm một cuộc dò xét công khai thì đã nghiên cứu kĩ lại, bọn họ dời vị trí tổ chức thi đấu từ thành phố S đổi lại tiến hành tổ chức tại thành phố B.

Việc thứ hai, để đáp ứng tính công bằng của cuộc thi, cũng như tính chuyên môn trong thi đấu, ban tổ chức quyết định thay đổi lịch thi đấu cũ từ 10 ngày liên tục đổi thành 5 tuần thi đấu, lịch thi đấu rơi vào hai ngày cuối tuần, các trận thi đấu cũng được chia ra để đồng thời tiến hành.

Điều bất ngờ thật sự là rất nhiều, Tô Bối có chút trâm trồ: Quy tắc thi đấu lần này... sửa cũng tốt ghê?

Đương nhiên là cũng không phải ai cũng có suy nghĩ giống Tô Bối vậy, điển hình như thanh niên đáng thương Từ Dương Dương.

Thông báo vừa được tung ra, lập tức cậu ta đã ném lên mấy cái bình luận phản đối.

"Dương Soái": Cái gì vậy, tại sao lịch trình cùng địa điểm thi đấu thích thì đổi vậy chứ? Em còn muốn tới thành phố S dạo chơi mài

"Dương Soái": Huhu, đã không được đi thành phố S chơi thì thôi đi, giấc mộng mười ngày không cần tới trường cũng đã tan nát rồi.

Thấy vậy, Từ Thế Duy cũng không bỏ qua cơ hội cà khia em trai mình.

"4v": Thôi đê, chẳng lẽ mày cho rằng, lịch trình cùng địa điểm thi đấu không thay đổi, cha mẹ chúng ta sẽ cho phép mày đi thi sao?

"Dương soái": Hả? Nếu là như thế, tại sao trước đó anh hai không có nói cho em biết?

"4v": Nói làm gì? Mày vốn làm nhập team cho vui thôi, có đi hay không cũng không có ảnh hưởng tới tao cùng "q" bảo bối giành chức vô địch nè.

Chính là lý do này, nên là Từ Thế Duy cũng chẳng thèm nói gì cho Từ Dương Dương biết. Trong trường hợp cha mẹ không cho phép vậy thì Từ Thế Duy cũng càng có lý do mà vứt tên em trai ngốc này ở nhà rồi đi thi đấu một mình. Từ Dương Dương: Trong nháy mắt đó, cảm giác như trái tim nhỏ bé, đáng thương của của mình đã phải chịu đựng hết mười vạn điểm sát thương crit. (Crit: bạo kích, trí mạng)...

Quảng cáo
Trước /129 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Điều Ước Của Dê Con

Copyright © 2022 - MTruyện.net