Ta còn nhớ, người đứng bên bờ sông, trùm sa mỏng màu đen chết chóc; người khuấy động bình yên duy nhất của ta, khiến linh hồn ta từ ấy lưu lãng đảo điên.
Nghĩ tới nghĩ lui thì đây là một câu chuyện kể nửa đêm vớ vẩn khoác cái mã “đô thị huyền huyễn.”
Có khả năng là thành phẩm của việc chơi Ma Sói quá nhiều.
Bà con đọc cho dzui…..
Đô thị huyền huyễn miệt vườn.
Nữ phù thuỷ X người sói.
Ngồi-chơi-đắp-cát văn.
Truyện này lúc đầu tên truyện là Ước Hẹn Xưa, văn án vô cùng mùi mẫn, xong đùng 1 phát tác giả vứt văn án cũ đi, đổi tên truyện, thả văn án mới vào. Sau đó nữa, tác giả đá bay tất cả mọi văn án, trang bìa truyện nằm chỏng chơ.