Một thiếu nữ mới hai mươi hai tuổi, thanh xuân như mọi người vẫn gọi dường như không hề xuất hiện trong đời cô. Có chăng chỉ là những chuỗi ngày đen tối, một tia sáng cũng không hề chiếu rọi.
Thanh Nhi là người miền tây, tỉnh Vĩnh Long. Gia đình có bốn thành viên, ba cô là phụ hồ, thích uống rượu, mà lại uống say rồi tối về lại đánh vợ đánh con...
Người đàn ông trụ cột gia đình vì rượu mà đập phá đồ đạc, trút tiền vào mua say rồi lại bực tức vì không có tiền, lại uống say để giải thoát và rồi lại về trút giận lên vợ con.
Mẹ cô cực khổ buôn bán nuôi anh em cô ăn học, thế nhưng cũng không thể nào chịu được gánh nặng của gia đình.
Dĩ nhiên cô hận người ba vô lương tâm của mình chứ, nhưng biết làm sao... vì mẹ cô chỉ lặng lẽ gạt lệ, nói với cô rằng:
- Ngày đó nhờ ông bà nội cưu mang mẹ, nuôi mẹ từ bé đến giờ, mẹ mang ơn họ. Mẹ không bỏ ông ấy được, coi như kiếp này mẹ trả nợ cho ông ấy.