Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hôm đó coi như cả một ngày cô ko rời khỏi cái bàn làm việc cô đau đầu suy nghĩ cách làm sao để khi công ty của Trần Hùng ko kí hợp đồng với Đỗ Thị thì công ty cũng sẽ ko bị phá sản chợt cô nghĩ đến một người có thể giúp cô đó là Tuyết Nhung cô có thể hỏi Tuyết Nhung về tình hình của công ty để cô có phương án giải quyết. Từ khi cô về nước Tuyết Nhung có thể coi là nội gián của cô có bất cứ chuyện gì ở Đỗ Thị Tuyết Nhung đều báo cho cô biết cô vội vàng gọi điện cho Tuyết Nhung vì cô ấy đang có việc phải về quê chỉ sau vài cái tút đầu giây bên kia nhấc máy
- Alo! Mày gọi tao có chuyện gì vậy?
- Tao nhờ mày một việc đc ko?( Đỗ Phương hỏi)
- Đc chứ mày nói đi ( Tuyết Nhung trả lời)
- Mày cho biết một chút thông tin về dự án mà công ty mày sắp hợp tác với Trần Thị nếu ko có đc hợp đồng này công ty mày có bị ảnh hưởng gì kom?( Đỗ Phương vào thẳng vấn đề)
- À nói về hợp đồng này thì cũng chỉ là giám đốc phải giành đc để lấy đc sự tin tưởng của hội đồng quản trị thôi ( Tuyết Nhung nói)
- Cảm ơn mày nha mà đi về quê rồi nhớ mang quà cho tao đấy ( Đỗ Phương nói)
- Ok ( Tuyết Nhung vui vẻ trả lời)
Cuộc gọi kết thúc cô bắt đầu vào công việc gây bất lợi cho công ty Đỗ Thị để công ty ko có đc hợp đồng này. Cô dành cả đêm để tìm các thông tin bất lợi cho Đỗ Thị
Sáng hôm sau cô tự tin cầm tập hồ sơ đã chuẩn bị đến trước bàn làm việc của Trần Hùng cô nói
- Anh có chắc là sẽ kí hợp đồng với Đỗ Thị ko vậy?
- Sao cô lại hỏi thế? ( Trần Hùng nhìn Đỗ Phương với ánh mắt ngạc nhiên)
- Vì công ty này có một số vụ lùm sùm và có thể là còn làm cổ phiếu giả nữa nên tôi mong anh suy nghĩ cho thật kĩ về bản hợp đồng này ( Đỗ Phương nói)
Trần Hùng cầm sấp tài liệu lên xem và nói với Đỗ Phương
- Thẩm Phương à, những điều này tôi đã cho điều tra rồi ko chỉ là những cái trong tập hồ sơ này của cô mà tôi còn biết đc công ty đã rất nhiều lần dùng vật liệu kém chất lượng và ko chỉ thế ngay cả cái hợp đồng này ông ta cũng muốn dùng vật liệu kém chất lượng cho công ty của chúng ta
- Cái gì? Ông ta chán sống rồi à? Lại còn dám dùng vật liệu kém chất lượng cho công ty của chúng ta? Lừa ai vậy? Anh ko đùa đấy chứ? ( Đỗ Phương vẫn ko tin vào những gì Trần Hùng nói)
- Cô nhìn tôi giống đang đùa lắm sao ( Trần Hùng khẳng định lại một lần nữa)
Cô biết ông ta là người bất chấp thủ đoạn ngay cả việc cùng với luật sư của bố mẹ cô tráo bản di chúc hay thậm chí cả cái tai nạn của bố mẹ cô cũng có thể do một tay ông ta gây nên nhưng cô sẽ ko ngờ đc ông ta còn dám lừa cả Trần Hùng quả thật ông ta chán sống rồi Đỗ Phương hỏi Trần Hùng
- Tôi nghĩ anh sẽ ko để ông ta chết sớm như vậy đâu nhỉ?
- Đúng cô là người đầu tiên đoán đc tôi sẽ làm gì kể cả Trần Đạt cũng ko đoán đc ( Trần Hùng nói) Hôm kí hợp đồng cô sẽ đi cùng với tôi
Nghe đến đây cô sững người nếu đi cùng Trần Hùng đến gặp mặt chú cô thì chẳng phải khẳng định rằng 2 chị em cô còn sống sao? Như vậy thì việc cô âm thầm điều tra về vụ tai nạn của ba mẹ sẽ thất bại Còn 2 đứa nhỏ nữa cô ko thể để bọn nó gặp nguy hiểm đc. Nhưng nếu như ko đi cũng ko đc cô đâu có lí do gì để từ chối và với một người thông minh như Trần Hùng anh sẽ có thể phát sinh nghi ngờ. Bây giờ cô phải làm sao đây