Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Phía sau lưng Hoàng Bách rộ lên tiếng láo nháo ồn ào, anh nghiến chặt răng dùng sức giữ chặt lấy Nam My rồi gằn giọng gọi lớn:
“Các anh! Họ ở đây, giúp tôi với!”
Đèn sáng lia về phía phát ra tiếng gọi của Hoàng Bách, đám người Xuân Thu thẳng hướng đó lao tới.
Nghe được giọng anh một lần nữa, lúc này Nam My dường như bừng tỉnh hẳn, lại một lần ngẩng đầu nhìn lên, dù trong bóng tối vẫn như có thể cảm nhận được sự lo lắng ánh lên từ đáy mắt Hoàng Bách dành cho mình, miệng không thôi lẩm bẩm:
“Hoàng Bách… Hoàng Bách…”
“Anh đây, anh ở đây… Ami”
Nước mắt cô cứ thế ứa ra, hòa cùng nước mưa, có anh ở đây thật là tốt quá rồi, mọi đau đớn mệt mỏi trong Nam My lúc này dường như bị gió thổi bay mất sạch.
Mẹ A Dúa vừa được cứu lên thì ngất lịm vì mất sức, ai cũng bảo chị ta thật có sức khỏe hơn người, phúc lớn mạng lớn, một mình vác cái bụng bầu hơn tám tháng vật lộn cả tiếng đồng hồ dưới dòng nước chảy xiết như vậy mà không hề hấn gì. Còn nói Nam My không phải người bình thường, sự liều mạng này của cô đáng được biểu dương hơn là đáng trách, chỉ có Xuân Thu cứ lẩm bẩm chửi mình, nếu anh ta không ngâm lâu trong nhà vệ sinh quá thì đã không để cô kiệt sức đến như thế này, nếu Hoàng Bách không chạy tới kịp thì không dám nghĩ tới tính mạng cả hai người họ sẽ như thế nào. Diễn đàn mTruyen.net
Nữ hộ sinh đi cùng Hoàng Bách được cử trông chừng mẹ A Dúa theo dõi tình hình của chị ta, con bé con cũng ru rú ở bên ấy.
Hoàng Bách và đồn trưởng từ lúc trở về đều ở trong phòng của Nam My không rời nửa bước, một người hiên ngang ngồi bên cạnh hết vén tóc thỉnh thoảng lại mang cổ tay đang băng bó cố định tạm thời của cô nâng lên cao, rồi kiểm tra xem có dấu hiệu đau sốt gì hay không.
Một người đứng dựa cửa chăm chăm nhìn vào, vẻ mặt người nào cũng đầy sự lo lắng.
Cổ tay trái của Nam My bị giãn dây chằng, vừa tím bầm, vừa sưng phù hết cả lên, Hoàng Bách kiểm tra lâm sàng không phát hiện rạn gãy, tay phải trầy trật rớm máu đã được xử lý sát trùng và bôi thuốc mỡ kháng sinh. Tay anh cũng bị thương nhưng cứ để mặc kệ như vậy, anh lo lắng cho cô hơn nhiều. Diễn đàn mTruyen.net
Hoàng Bách chợt nghiêng đầu nhìn người ở phía sau:
“Bao lâu nữa thì có thể xuống bệnh viện được vậy?”
Khánh Huy trầm tư xoa cằm, khẽ thở dài đáp:
“Mưa tạnh rồi, nhưng đường khó đi, có lẽ nên để sáng mai.”
“Không kiểm tra được bằng X quang và siêu âm, nên tôi không biết mức độ tổn thương ở cổ tay của Ami như thế nào, anh có cách nào không?”
Nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của Hoàng Bách, Khánh Huy cố rằn lòng lặng lẽ lắc đầu, trời mưa đường trơn lại quanh co khúc khuỷu, nếu cố tình di chuyển trong đêm tối như thế này có thể còn nguy hiểm hơn, thời tiết đang mùa mưa bão nên không biết tiếp theo còn chuyển biến như thế nào. Anh ở vùng này nhiều năm nên nắm rõ tình hình, dù lo lắng nhưng cũng không thể mạo hiểm được.
Khánh Huy trầm giọng trấn an dù biết lời của mình cũng chỉ là thừa thãi:
“Cứ bình tĩnh, cố gắng đợi đến sáng mai.”
Nam My nằm kia, thật lòng mà nói, Hoàng Bách cảm thấy xót vô cùng, lúc cô ngất đi trong lòng mình anh đã rất sợ hãi, chỉ mau mau chóng chóng muốn mang người đến bệnh viện để làm các thủ tục kiểm tra, mới đi hơn hai tháng mà Ngỗng béo của anh đã gầy sọp đi như thế này rồi. Sao cổ tay lại bé tí chỉ có da bọc xương không như vậy? Ở đây họ không cho cô ăn uống no đủ hay sao? Diễn đàn mTruyen.net
Đồn bao nhiêu người lại để một mình cô gái như cô chạy đi cứu người giữa dòng nước chảy xiết như vậy, có phải cố ý làm khó cô không?
Thật sự rất muốn chất vấn vị đồn trưởng lầm lì ở kia để xả bớt sự khó chịu, bức bối trong lòng, nhưng Hoàng Bách hiểu Nam My, con nhóc này ngoài sự cố chấp còn có cả liều mạng và nhiệt huyết sục sôi trong người, cô đã muốn làm không ai cản được, cũng chẳng kẻ nào có thể sai khiến Nam My làm việc mà bản thân không muốn cả.
Với cả nhìn vẻ mặt lo lắng đến thất thần của đồn trưởng kia, anh cứ có cảm giác rằng anh ta không đơn thuần chỉ đang lo lắng cho cấp dưới của mình mà còn mang tâm tư khác. Bởi vậy sẽ không làm hại Ami của anh, nhưng ngay lúc này, trong lòng Hoàng Bách lại dấy lên một nỗi lo sợ khác, sợ rằng tình cảm trong đáy mắt người đàn ông kia dành cho cô là sự thật và Nam My cũng chấp nhận anh ta.
Khánh Huy lặng lẽ rời khỏi phòng để Hoàng Bách ở lại chăm sóc Nam My, anh tự nhủ nếu cô ấy tỉnh lại người đầu tiên nhìn thấy là anh ta sẽ rất vui, hơn là nhìn thấy mình.
Anh vừa bước ra đã gặp đồn phó định phi vào, hai người ở trước cửa nhìn nhau, rồi lại cùng liếc trông vào trong. Khánh Huy hất hàm muốn bảo anh ấy đi cùng anh rồi bước ra hành lang trước.
Đồn phó vẫn nán lại giây lát nhìn vào bóng lưng rộng của người đàn ông đang ngồi bên giường của Nam My một cái, rồi mới quay đi theo Khánh Huy.
“Cậu ta là gì của Nam My vậy?”
“Người yêu… kiểu kiểu như vậy.”
“Ồ thế à? Vậy là cậu hết cơ hội à?”
“Nam My là một cô gái tốt, anh đừng nói lung tung ảnh hưởng đến tình cảm của hai người họ.”
Dứt lời, Khánh Huy xoay người dựa lan can rồi lấy thuốc ra châm lửa hút, đốm lửa đỏ hồng nhanh chóng bắt vào từ từ gặm nhấm thân điếu thuốc từng chút một. Anh lặng lẽ đưa mắt nhìn ra màn mưa lất phất trong đêm tối. Diễn đàn mTruyen.net
“Ồ cậu vừa khen Nam My đấy à? Tôi cứ tưởng mình nhạy cảm chứ hóa ra là thật, từ hồi bị rắn cắn thấy đồn trưởng cậu nền tính hẳn, cũng bớt kèn cựa với Nam My. Không ngờ nọc rắn ngoài có độc làm chết người ra còn có cả công dụng thông não và thay đổi tư duy của con người ấy nhỉ?”
Khánh Huy cau mày nhìn sang, đồn phó cười híp cả mắt, anh chỉ khẽ lắc đầu, mấy cái ông này cái gì cũng có thể nghĩ ra để chọc cười người khác được.
Đúng như đồn phó nói, từ cái hôm Khánh Huy bị rắn cắn, được Nam My cứu thì thái độ và tâm tình của anh cũng thay đổi hẳn, từ trước đến giờ anh luôn nghiêm khắc cầu toàn, không thích những người không làm được việc. Bởi vậy khi một cô gái trẻ như Nam My xuất hiện ở đây, tự nhiên hình thành sự bài xích và nghi ngờ năng lực của cô, nhưng dần dà bằng sự nhiệt huyết và kinh nghiệm mà bản thân cô tích lũy được cùng với sự chân thành có chút vô tư đã dần thay đổi được suy nghĩ của vị đồn trường mặt lạnh đây.
Gần hai giờ sáng, trong lúc mọi người đang ngủ, nữ hộ sinh được cử trông chừng mẹ A Dúa bất ngờ chạy sang phòng Nam My tìm Hoàng Bách thông báo mẹ con bé có dấu hiệu chuyển dạ nhưng ngôi thai chưa thuận, đứa nhóc ham chơi chưa muốn ra nên đã ở gần cuối thai kỳ vẫn chưa chịu quay đầu, ngôi mông muốn sinh thường sẽ gặp nhiều khó khăn.
Khánh Huy và những người khác cũng nhanh chóng bị gọi dậy, Hoàng Bách cần họ giúp đỡ, chẳng mấy chốc mà đêm hôm đèn điện trong đồn đều bật sáng, mỗi người một tay một chân chuẩn bị sẵn tinh thần chờ nhận lệnh “hộ đê”. Diễn đàn mTruyen.net
“Lần đầu tiên em chứng kiến cảnh đỡ đẻ luôn ấy.”
“May nhỉ, về đây rồi mới đẻ.”
“Không may lắm, đẻ ở nơi điều kiện ngặt nghèo như thế này cũng nguy hiểm.”
Nghe lời đồn phó nói, mấy cậu kia lại im bặt, cũng thấy lo lắng thay sản phụ đang khe khẽ rên rỉ, quằn quại ở trong kia.
Hoàng Bách kiểm tra sản phụ, hàng mày đậm nét cứ hết nhíu vào lại giãn ra, bàn tay chầm chậm xoa nắn bụng mẹ A Dúa để xác định hướng mông của thai nhi. Nữ hộ sinh ra xe lấy dụng cụ cho Hoàng Bách trở lại thấy anh cứ sờ nắn bụng sản phụ thì sốt ruột hỏi han:
“Thế nào hả anh?”
“Phát hiện thai ngược từ lúc nào?”
“Ngay từ lúc về sau khi kiểm tra ạ!”
“Sao không thông báo?”
“Em… em cứ nghĩ để xuống bệnh viện… Giờ phải làm sao hả anh?”
“Chuyển dạ rồi thì đẻ chứ sao nữa.”
“Nhưng mà thai ngược, giờ đỡ đẻ luôn thì có sao không hả anh?”
“Sao đầy đầu đấy, ngược thì xoay ngôi lại, chưa vỡ ối vẫn còn cơ hội.”
“Nhưng mà tay anh.”
Hoàng Bách liếc xuống tay mình, cổ tay anh cũng có dấu hiệu bong gân, xung quanh da thịt xuất hiện vết bầm tím, lúc cử động khá đau. Nhưng chẳng còn cách nào khác, giờ cứu người là quan trọng nhất. Mẹ A Dúa có dấu hiệu chuyển dạ, bụng dưới nhâm nhẩm đau, chứ chưa xuất hiện nhiều cơn gò tử cung rõ rệt, chưa vỡ ối nên hoàn toàn có thể thử kỹ thuật xoay thai từ bên ngoài nhưng thao tác phải nhanh, cần người có kinh nghiệm và chuyên khoa thực hiện. Diễn đàn mTruyen.net
Nữ hộ sinh mặt cắt không một hạt máu, từ lúc đưa mẹ A Dúa về đã phát hiện có vài dấu hiệu cho thấy thai nhi trong bụng chị ta ngôi chưa thuận, nhưng vì sản phụ không có dấu hiệu bất thường gì nên nghĩ là không nguy hiểm vì chưa tới ngày dự sinh, lúc nghe con bé con nói bố nó bảo gần nửa tháng nữa mẹ đẻ em bé sẽ về. Không ngờ lại trở dạ đột ngột như vậy.
“Bây giờ phải làm gì ạ?”
“Đặt sản phụ nằm ngửa lên, dùng gối kê ở dưới đầu gối và đùi, rồi. Tôi cần khăn sạch.”
Sau khi hướng dẫn nữ hộ sinh, Hoàng Bách ngoảnh ra phía cửa nói lớn, Khánh Huy liền rảo bước đi vào lấy cho anh khăn sạch. Lần đầu tiên chứng kiến cảnh đỡ đẻ khiến vị đồn trưởng cũng có chút lo lắng và căng thẳng:
“Sẽ không sao chứ? Bao giờ mới sinh vậy?”
“Không có gì thay đổi thì sắp rồi, có dấu hiệu chuyển dạ, thai ngôi ngược gặp khó khăn một chút… Lấy gel siêu âm dùng tạm đi, tiến hành xoay thai bên ngoài. Em để ý và hướng dẫn sản phụ hít thở, tạm thời không rặn đẻ, để thai nhi tụt sâu xuống khung xương chậu sẽ rất khó xoay thai.” Diễn đàn mTruyen.net
Thấy Hoàng Bách nói chuyện với nữ hộ sinh, Khánh Huy không hiểu lắm, chỉ biết họ đang chuẩn bị làm cái gì đó giúp đứa trẻ có thể ra đời dễ dàng hơn. Anh im lặng đứng ở lùi ra một chút để quan sát và theo dõi tình hình, tránh làm ảnh hưởng đến họ.
Hoàng Bách dùng cả hai bàn tay tập trung ở phần bụng dưới hai bàn tay khép chặt, ấn sâu xuống, tìm cách đưa phần mông của đứa trẻ ra khỏi khung xương chậu của sản phụ, thao tác cần dùng nhiều lực khiến vùng cổ tay của anh căng tức, đau nhói.
Hoàng Bách bất giác mím chặt môi, đau muốn chảy nước mắt nhưng vẫn cố gồng sức nén nhịn, thao tác xoay ngôi thai từ bên ngoài phải dùng đủ lực nhưng vẫn phải nhẹ nhàng để không ảnh hưởng đến thai nhi ở bên trong.
Nữ hộ sinh vừa quan sát, động viên sản phụ đang rên rỉ vì cơn gò tử cung ngày một dồn dập cộng thêm sự căng tức bởi thao tác xoay thai ở bụng dưới truyền lên, hai tay chị ta bấu chặt vào mép giường, trán đầm đìa mồ môi, mắt nhắm nghiền ứa nước cố nén đau.
Lúc này ở bên ngoài, những người khác cũng sốt ruột theo, cơn buồn ngủ theo tiếng rên rỉ và tiếng nói của Hoàng Bách làm cho tan biến hết. Họ không ngờ để sinh ra một đứa trẻ lại vất vả đến như vậy, những người ở đây hầu như đều chưa lập gia đình, chưa trải qua cảnh thấp thỏm đứng bên ngoài chực chờ vợ đẻ, chỉ có đồn phó và Khánh Huy là có chút kinh nghiệm. Nhưng vợ Khánh Huy sinh mổ nên không vật vã và khó khăn như thế này.
Cô ta sợ sinh thường xong phần phụ sẽ rộng hoác ra, nên nhất chết đòi sinh mổ dù cho gia đình và bác sĩ khuyên nên sinh thường, chiều lòng vợ anh đành theo ý cô ta.
Thai xoay được bốn mươi lăm độ, Hoàng Bách quay sang nữ hộ sinh khẩn trương nói:
“Em giữ vị trí này cho anh, dùng lực ở cổ tay, không dồn lên ngón tay hạn chế tạo áp lực cho đứa trẻ.” Diễn đàn mTruyen.net
Nữ hộ sinh run rẩy đặt tay vào vị trí mà bàn tay Hoàng Bách vừa ấn giữ khiến nó lõm hẳn xuống. Thấy cô ấy run quá, anh liền áp bàn tay nhầy nhụa đầy gel siêu âm man mát lên, ôn tồn hướng dẫn:
“Như thế này thôi, đừng căng thẳng, sau này sẽ quen, chưa gặp trường hợp này bao giờ đúng không?”
“Vâng!”
Vị trí bên đó đã được cố định, Hoàng Bách chuyển sang bên đối diện, lần này phải dùng nhiều sức hơn, mồ hôi trên trán anh túa ra ướt đầm đìa, vừa tập trung thao tác xoay thai vừa nén cơn đau ở vùng chấn thương trên cổ tay. Nhìn cái bụng bầu tròn lẳn giờ bị nắn ép méo mó hẳn đi mà Khánh Huy cũng thấy căng thẳng nín thở theo, cứ mỗi thao tác ấn giữ, di chuyển của Hoàng Bách là một lần Khánh Huy nín vào rồi thở hắt ra.
“Đau… đau lắm… Bác sĩ…”
“Sắp được rồi, cố một chút nữa, chị giỏi lắm. Hít sâu thở chậm, khi nào tôi bảo rặn mới được rặn biết không?”
Sản phụ nén đau, mím môi gật gật đầu. A Dúa ở bên ngoài cùng bọn người Xuân Thu trông vào thấy mẹ đau đớn kêu rên mà cũng bật khóc theo, cả thân người con bé run lẩy bẩy, cứ luôn miệng hỏi mẹ cháu có chết không? Mẹ cháu có làm sao không?
Khi ngôi thai vừa được xoay thuận, cũng là lúc nước ối ào ạt chảy xuống. Nữ hộ sinh giật mình kêu lên một tiếng. Lúc này Hoàng Bách chưa kịp thở đã bắt đầu tiến hành đỡ đẻ luôn, trong phòng lúc này chỉ còn mình anh và nữ hộ sinh cùng sản phụ. Diễn đàn mTruyen.net
Khánh Huy cũng bị đuổi ra ngoài.
Cứ mỗi tiếng la hét của sản phụ vang lên lại khiến những người kia giật mình thon thót, thế nào chẳng đẻ mà cũng nhăn mặt nhíu mày.
Đồn phó nãy giờ cứ thắc mắc không biết Hoàng Bách làm cái gì mà hết ấn lại miết khiến bụng bầu của mẹ A Dúa méo dạng cả đi liền ghé tai hỏi Khánh Huy:
“Khi nãy cậu ta làm cái gì thế?”
“Hình như thai ngược ngôi nên phải xoay thai.”
“Vậy ư? Chứ không phải cứ vỡ ối là đứa trẻ chui tọt ra à? Anh thấy mẹ bọn trẻ đẻ nhanh lắm, vào từ chiều tối đã đẻ rồi.”
“Em không biết, hình như đứa trẻ phải chúc đầu xuống mới là ngôi thuận thì phải. Mà tay anh ta bị thương, không biết dùng lực thế có sao không?”
“Thật ư? Thật là kính nghiệp. Đây mới gọi là lương y.”
Đồn phó suýt xoa, nhìn thao tác của Hoàng Bách khi nãy thì không giống bị thương chút nào. Sản phụ vỡ ối nửa tiếng thì sinh, đứa bé trai toàn thân dính sản nhớp nháp nằm im trong tay Hoàng Bách. Nữ hộ sinh mừng quýnh reo lên, mắt nhìn sản phụ tươi cười thông báo: Diễn đàn mTruyen.net
“Ra rồi, ra rồi! Con trai.”
“Chuẩn bị khăn lau.”
Nhưng đợi mãi không thấy nó khóc, nữ hộ sinh hốt hoảng nhìn Hoàng Bách, gương mặt anh tuấn ướt đẫm mồ hôi không biểu cảm rõ ràng, anh cầm lấy hai chân nó nhấc lên, tét lên tục mấy cái vào gan bàn chân nhăn nhúm vì ở trong nước ối của nó, một lúc sau thằng nhóc cũng động đậy, khuôn mặt tím ngắt chuyển dần sang đỏ rồi bật khóc ré lên trong tiếng thở phào của tất thảy mọi người.
“Khóc rồi, khóc rồi.”
“May quá!”
Hoàng Bách cũng như vừa trút được cả ngàn cân gánh nặng thì thả lỏng người, vừa trao nó cho nữ hộ sinh vừa cất giọng bông đùa:
“Đang yên đang lành ngủ ngon thì bắt người ta ra đời.”
Khiến những người nghe được liền phá lên cười.
Ở phòng của mình Nam My đang mơ màng ngủ nghe văng vẳng thấy tiếng khóc ré lên của trẻ sơ sinh thì giật mình tỉnh giấc. Cô vô thức ngồi bật dậy, cả người đau nhức nhưng muốn rời ra, vừa nhấc tay trái lên, cảm giác đau đớn truyền đến từng đầu dây thần kinh khiến nước mắt không tự chủ ứa ướt khóe mi. Diễn đàn mTruyen.net
“Đau quá!”
Nam My nhăn nhó đỡ bả vai mỏi nhừ tử bước xuống khỏi giường, lết thân người như đi mượn đi theo tiếng khóc. Lúc này mọi người vẫn bu bám ngoài cửa, ở bên trong nữ hộ sinh giúp tắm cho đứa trẻ, Hoàng Bách cũng vừa bóc tách toàn bộ bánh nhau thai còn sót lại trong tử cung và khâu xong tầng sinh môn cho sản phụ.
Sản phụ sau cơn vượt cạn mất sức nằm thở phì phò, dù còn rất đau nhưng không còn đủ sức để rên rỉ nữa. Á Dúa được cho vào cùng với mẹ, bàn tay nhỏ nhắn đen nhẻm nhẹ nhàng đưa lên lau mồ hôi rịn ra trên trán mẹ nó, gương mặt non nớt vẫn nguyên nét sợ hãi.