Hoàng hôn buông xuống, chiếc rèm loang màu vàng cam pha chút đỏ rực phủ xuống, khiến không gian như phủ lên một sắc màu huyền ảo, ấm áp đến lạ.
Đoàn làm phim đang lựa chọn góc quay cho cảnh 42, và ấn định địa điểm là một góc sông không người qua lại.
Nơi nhóm người đang tác nghiệp, cỏ dại mọc quá đầu người. Cơn gió tháng ba hờ hững ngang qua, những cánh hoa xuyến chi đung đưa như muốn tung bay.
- CẮT! Không phải như thế! Em phải diễn cho sâu vào! Nước mắt... nước mắt đâu?
Âm giọng tức giận của ông đạo diễn vang lên, tay chân khua khoắng biểu đạt. Nữ diễn viên chính yêu kiều trong bộ váy trắng bĩu môi, tay bứt một bông xuyến chi vô tội, hậm hực ngồi thụp xuống. Mấy người trang điểm vội bước nhanh lại, dặm thêm phấn làm sáng bừng khuôn mặt cô ta.
- Nghỉ mười phút!
Đạo diễn tức tối phất tay, bước nhanh đến giảng giải cho nữ chính.