Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Có Rể Là Chiến Vương
  3. Có rể là chiến vương - Chương 75
Trước /625 Sau

Có Rể Là Chiến Vương

Có rể là chiến vương - Chương 75

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Người phụ nữ đẹp cân nhắc một hồi, rồi móc điện thoại ra nói: “Thế chúng ta kết bạn wechat đi, xem khi nào cậu có thời gian thì tôi lại hẹn cậu.”

Lê Văn Vân không từ chối, móc điện thoại ra, tìm chỗ quét mã wechat, hai mẹ con đều quét wechat kết bạn rồi. Lúc này người phụ nữ đẹp đó mới tự giới thiệu bản thân: “Đúng rồi, vẫn chưa biết xưng hô với cậu như thế nào, tôi là Trần Mỹ Huyên, đây là con gái tôi, Trần Hi.”

Con gái cùng họ với mẹ? Người mẹ đơn thân giàu có?

“Dì ơi, cháu không muốn nỗ lực nữa!”

Trong đầu Lê Văn Vân hiện lên rất nhiều suy nghĩ, nhưng miệng vẫn nở nụ cười, nói: “Lê Văn Vân.”

Người phụ nữ đẹp nói: “Cậu Lê, thế chúng tôi không làm phiền cậu nữa, đợi khi nào cậu có thời gian, tôi lại hẹn cậu!”

Nói rồi, bà ấy lại nhớ ra điều gì đấy, móc từ cái ví da ra một tấm danh thiếp đưa cho Lê Văn Vân, nói: “Đúng rồi, đây là danh thiếp của tôi, nếu như không liên lạc wechat được thì cậu có thể gọi điện thoại cho tôi.”

Lê Văn Vân gật đầu, nhận lấy danh thiếp!

Trần Mỹ Huyên gật đầu, dẫn con gái bà ấy rời đi.

Đợi hai người đi rồi, Lê Văn Vân mới đưa tấm danh thiếp trong tay lên xem thủ.

“Trần Mỹ Huyên, chủ tịch tập đoàn Hoàn Vũ.”

“Chả trách mười lăm triệu nói đưa thì đưa, chủ tịch của tập đoàn thì chắc giàu lắm đây.” Lê Văn Vân hoài nghi trong lòng, sau đó cũng không quá chú ý, cất tấm danh thiếp vào trong túi, tiếp tục tham quan.

Qua một lúc, anh nhìn thấy một chiếc vòng ngọc, anh nói với nhân viên bên cạnh: “Người đẹp, có thể lấy vòng ngọc này cho tôi xem thử không?”

Người nhân viên đó chau mày, đồ mà cô ta bán ở đây đã có giá khá đắt rồi, cái vòng tay mà Lê Văn Vân hỏi, giá niêm yết là một triệu hai, hơn nữa cô ta chỉ phụ trách tiếp khách, lúc bàn bạc thật sự thì phải để ông chủ của họ đích thân tới nói chuyện.

Hơn nữa nhìn cách ăn mặc của Lê Văn Vân, cô ta không cho rằng Lê Văn Vân có thể mua nổi!

Lúc này, vừa hay Đỗ Tịch Tịch với Bành Hải đi đến, Đỗ Tịch Tịch đã mua xong đồ, đóng gói cả rồi, nhìn thấy Lê Văn Vân đang nói chuyện với nhân viên bên kia, hai người đi lại gần, Bành Hải nhìn thấy cái vòng ngọc mà Lê Văn Vân chỉ thì chau mày nói: “Mắt nhìn của cậu cũng không tồi đấy, nhưng mà cái vòng tay này khá đắt đỏ đấy.”

Ý trong lời nói của ông ta là: “Cậu mua có nổi không?”

Thực tế thì Lê Văn Vân cũng nhìn ra được, cái vòng tay này rất đẹp, anh muốn lấy ra xem kĩ để xác nhận, nếu như có thể thì anh định mua món này làm quà sinh nhật cho Đặng Hân Hân.

“Ông chủ Bành mở cửa làm ăn, tôi xem thử cũng không vấn đề gì nhỉ” Lê Văn Vân nói.

Bành Hải chau mày, nhìn Đỗ Tịch Tịch ở bên cạnh, nhíu mày, ra hiệu bằng mắt với nhân viên phục vụ.

Nhân viên gật đầu, lấy cái hộp vòng ngọc đó ra, nói: “Anh cứ đứng ở đây xem đi.”

Lê Văn Vân thì không để ý nhiều như vậy, anh chủ động cầm cái hộp này lên, sắc mặt Bành Hải khẽ biến đổi, ông ta nói: “Cậu cẩn thận chút, đừng làm hỏng, làm hỏng rồi thì cậu khuynh gia bại sản cũng đến không nổi đâu.”

“Tôi mua nó!” Đúng vào lúc này, Lê Văn Vân đột nhiên cười với ông ta.

Bành Hải sửng sốt, kinh ngạc nhìn Lê Văn Vân. Ông ta cho rằng mình nghe nhầm.

“Tôi nói tôi mua nó” Lê Văn Vân nói lại lần nữa.

Bành Hải nuốt ngụm nước bọt, nói: “Lê Văn Vân, món đồ này có giá niêm yết là một triệu hai đấy.”

Đỗ Tịch Tịch cũng chau mày, cô ấy đã điều tra về Lê Văn Vân, trước khi Lê Văn Vân đến chỗ cô ấy, anh chỉ là công nhân làm việc ở công trường, đào đầu ra một triệu hai cơ chứ.

“Tôi biết.” Lê Văn Vân nhìn Bành Hải nói: “Tôi không có nhiều tiền mặt như vậy, quẹt thẻ có được không?”

Bành Hải chau mày, nói: “Người anh em, cậu đừng đùa với tôi, đây là một triệu hai, cậu có không đấy?”

Lê Văn Vân mỉm cười, anh móc từ trong túi ra một tấm thẻ, đưa cho Bành Hải nói: “Quẹt thẻ đi.”

Bành Hải hoài nghi, thế nhưng khi ông ta nhìn thấy tấm thẻ xanh da trời đó, cả người ông ta run lên lẩy bẩy. Đỗ Tịch Tịch ở bên cạnh cũng trừng to đôi mắt xinh đẹp!

“Thẻ kim cương! Sao cậu có thể sở hữu thẻ kim cương của ngân hàng Tân Hải được!” Bành Hải kinh ngạc nhìn Lê Văn Vân.

Ở bên cạnh, Đỗ Tịch Tịch cũng nhìn Lê Văn Vân với vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Thẻ kim cương của ngân hàng Tân Hải, đây là thẻ mà ngay cả bố cô cũng không có tư cách có được.

Quảng cáo
Trước /625 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Xuyên Vào Thế Giới Fairy Tail

Copyright © 2022 - MTruyện.net