"Lăng tổng! Cầu xin anh... Hãy rộng lượng bỏ qua cho tôi. Để tôi... trở về làm vợ của anh."
Lăng Hi Vũ cười mỉa mai, khom người xuống nâng chiếc cằm nhỏ xinh của cô lên, nhìn xoáy vào mắt cô.
"Cầu xin? Cô nói tôi nghe không lọt tai chút nào cả."
- --
"Mấy chục năm trước hôn nhân của chúng ta là do cha mẹ sắp đặt. Nếu cô không thích thì ngay từ đầu đã từ chối, đừng đóng kịch trước mặt tôi."
"Lăng Hi Vũ! Tôi nhất định sẽ khiến anh phải hối hận."
- --
"Chỉ cần em tránh xa tôi ra một chút, bọn họ sẽ không tìm đến tôi cũng sẽ không làm hại em. Tại sao em lại cố chấp như vậy? Tại sao không nghe lời tôi?"