Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cố Sự
  3. Chương 46-50
Trước /130 Sau

Cố Sự

Chương 46-50

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 46 Chương 46 : Vân Mộc Đại Đế - Hắc Vân Bạch Hổ.

Chương 46: Vân Mộc Đại Đế - Hắc Vân Bạch Hổ.

Bạch Hổ Yêu Tôn không tính là Bạch Hổ Nhất Tộc, thân thể hình thù của hắn khác biệt hoàn toàn với những con Bạch Hổ khác.

Tứ chi lực lưỡng, thân thể linh động dẻo dai, móng vuốt sắt nhọn màu đen kịt,một đôi đồng tử cao ngạo vô song.

Điều đáng nói chính là,trên bộ lông màu trắng của hắn xuất hiện những đường vân đen kịch chạy xuống từ lưng đến chân, khác biệt hoàn toàn so với các con Bạch Hổ khác trong tộc.

Cũng vì vậy mà từ nhỏ Hắc Vân Bạch Hổ đã bị người trong tộc xa lánh, phải chạy đến Lạc Hà Cốc tiếp xúc với Cửu U Hoàng Liên lâu dần, cơ thể càng ngày càng khỏe mạnh, những đường vân trên cơ thể ngày càng đậm.

Trên người Hắc Vân Bạch Hổ, tỏa ra một luồng khí tức âm u, sát khí nồng đậm, hắn thủ hộ Cửu U Thanh Hoàng Liên cũng đã ngàn năm nay.

Năm đó hắn chỉ là một đầu tiểu Bạch Hổ tu vi Dung Luyện Cảnh, ngay cả nói chuyện cũng chưa biết, sau này đến Lạc Hà Cốc thay một vị Thánh Nhân Cảnh thủ hộ nơi này ngàn năm.

Ngàn năm trôi qua, hắn vẫn luôn nằm ở dưới Cửu U Thanh Hoàng Liên canh giữ, nhưng vị kia Thánh Nhân Cảnh vẫn chưa trở lại, mấy trăm năm trước không hiểu vì sao Lạc Hà Cốc biến thành bí cảnh, mỗi hai mươi năm một lần đều có nhân loại tiến vào lãnh thổ của nó.

Hắc Vân Bạch Hổ hiện tại đã là Phá Hư Cảnh Thượng Vị Đỉnh Phong, sông Hắc Hà bên cạnh Cửu U Chi Khí quá nhiều, hắn đã hấp thu không nổi nữa rồi, hắn sợ có một ngày vì Cửu U Chi Khí này mà bản thân phải bỏ mạng.

Hắn muốn rời khỏi Lạc Hà Cốc, muốn rời đi nơi này muốn trở về Bạch Hổ Nhất Tộc trả thù, những kẻ năm đó khinh thường hắn, những kẻ không xem hắn là đồng loại.

Hắn cũng không hiểu tại sao ở Lạc Hà Cốc này tất cả Yêu Thú đều không thể Hóa Hình, nhưng tu vi hay Thần Thông đều có thể lĩnh ngộ một cách dễ dàng.

Hắn cũng vì vậy mà thành công học tập Kính Vạn Phân Thân, Cửu U Hắc Vân Trảm, Lôi Ám Cửu Thiên, Hắc Vân Bạch Hổ Hống.

Thần Thông, cảnh giới của hắn cũng vì vậy mà ngàn năm nay tiến bộ rất mạnh, hắn cũng rất khó hiểu khi ở Bạch Hổ Nhất Tộc bước vào Thiên Nhân Cảnh đều có lôi kiếp đánh xuống, còn Yêu Thú ở Lạc Hà Bí Cảnh này thì chưa từng độ kiếp một lần nào, hắn cũng vì thế một đường phá cảnh đến nay.

....................................................

Lúc này khi Hắc Vân Bạch Hổ Yêu Tôn sử dụng Kính Vạn Phân Thân đuổi mấy tên Phá Hư Cảnh đi, Vân Mộc ngồi trên cây quan sát tình hình xung quanh, xem thử có gì để cướp đoạt hay không?

Mấy ngày sau, vẫn có một đám người kéo đến làm phiền Hắc Vân Bạch Hổ Yêu Tôn, vẫn như lần trước bị Kính Vân Phân Thân đuổi đi, còn bị giết mấy tên Thiên Nhân Cảnh.

Vân Mộc bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng đó kinh hồn không thôi, không thể tin được rằng một mình Hắc Vân Bạch Hổ một trảo đập chết mấy tên Phá Hư Cảnh, vậy mới thấy Hắc Vân Bạch Hổ kinh khủng như thế nào.

Hơn hai mươi tên Thiên Nhân Cảnh nhìn thấy cường giả Phá Hư Cảnh chết đi, cảm thấy lặng cả người bóp nát lệnh bài mà truyền tống rời đi, nhưng mà đã quá muộn bọn chúng bị Hắc Vân Bạch Hổ dùng Cửu U Hắc Vân Trảm chém thành hai nữa, đầu một nơi thân một nơi.

Vân Mộc lạnh cả người, cảm thấy bản thân may mắn khi trước đây không trêu chọc Hắc Vân Bạch Hổ, nhưng mà hắn rất cần Cửu U Thanh Hoàng Liên để đột phá đến Thiên Nhân Cảnh Thượng Vị, nên Vân Mộc luôn rình rập ở nơi này.

Cùng lúc đó mấy ngày trước Bạch Hà bị truyền đến cách xa Lạc Hà Cốc, bị truyền đến Hỏa Viêm Động nơi này nhiệt độ cực kỳ cao, sức nóng có thể thiêu chết mấy đầu Lục Cấp Yêu Thú một cách dễ dàng.

Không biết nơi này có thứ gì mà tạo nên một hoàn cảnh cực kỳ đáng sợ như vậy, phía sâu bên trong Hỏa Viêm Động một con Yêu Hoàng đang canh giữ một cái Xích Viêm Quả chưa thành thục.

Bạch Hà quyết định không tiến vào bên trong, bên ngoài chờ đợi, khi người khác tiến vào chiến đấu nàng sẽ lén lút mang Xích Viêm Quả đi, đỡ phải tốn nhiều công sức nhưng vẫn được thành quả.

Lúc này Vân Hỏa thì bị truyền tống đến một nơi mà không khí ở đây cực kỳ giá rét, khắp nơi rơi đầy tuyết, một cỗ hàn khí âm u lạnh lẽo giày xéo tim gan, nơi này mỗi một đợt gió thổi qua đều làm người khác cảm thấy như có một cỗ hàn khí đóng băng cả người.

Nơi này lạnh lẽo đến nỗi,bản thân Vân Hỏa cũng cũng cảm thấy se se lạnh, hắn đường đường là một Yêu Tôn Hỏa Kỳ Lân mà còn cảm thấy lạnh, huống gì những người bình thường không may mắn bị truyền tống đến đây.

Mấy ngay sau.

Vân Mộc đang ngồi trên cây liễu quan sát động tĩnh xung quanh, mấy ngày này khá là yên bình không còn ai dám đến quấy rầy Hắc Vân Bạch Hổ nữa, có lẽ bọn họ đã nhận được một bài học sâu sắc khi bị Hắc Vân Bạch Hổ đập chết mấy đồng loại.

Một ngày sau, một đoàn người không ít hơn ba mươi người, hơn hai mười người đều là Thiên Nhân Cảnh Trung Vị Cảnh, tám vị Phá Hư Cảnh Trung Vị Cảnh, hai vị có khí tức mờ mờ ảo ảo là Phá Hư Cảnh Đỉnh Phong, đội hình này bọn họ có lẽ sẽ thành công đánh thắng Hắc Vân Bạch Hổ.

Nhưng mà như vậy Vân Mộc khó mà có thể chiếm được Cửu U Thanh Hoàng Liên, hắn đang suy nghĩ đối sách để vừa đạt được Cửu U Thanh Hoàng Liên mà không phải tốn công quá nhiều.

Trong lúc Vân Mộc đang suy nghĩ lung tung, thì đã có mười mấy tên Thiên Nhân Cảnh vây quanh Hắc Vân Bạch Hổ tạo nên kết giới, tạo thành trận pháp.

"Một đám nhân loại đáng chết các ngươi dám vây công bổn Tôn" Hắc Vân Bạch Hổ gầm lớn nhìn về hơn hai mươi người đang vây quanh hắn tạo trận pháp.

"Một đầu Yêu Thú mà thôi, lại giám giết nhiều người của Xích Ma Giáo chúng ta như vậy, hôm nay phải lấy đi Yêu Đan của ngươi" Một tên Phá Hư Cảnh nhìn chằm chằm Hắc Vân Bạch Hổ to tiếng.

Lúc này Vân Mộc đang ẩn núp trên cây liền nghe đến Xích Ma Giáo, hắn liền cảm nhận được tình huống không tốt, một ý định nãy ra trong đầu hắn, hắn muốn cùng Hắc Vân Bạch Hổ trao đổi, muốn giúp Hắc Vân Bạch Hổ thoát khỏi tình trạng này, đổi lấy phải giao ra cho hắn Cửu U Thanh Hoàng Liên

Vân Mộc liền không chần chờ trực tiếp truyền âm cho Hắc Vân Bạch Hổ.

"Ta có thể giúp ngươi đối phó hai mươi tên Thiên Nhân Cảnh, đổi lại ngươi cho ta vài cánh của Cửu U Thanh Hoàng Liên, thế nào?"

"Ngươi là ai? Từ đâu đến?"

"Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần đáp ứng điều kiện của ta là được"

Hắc Vân Bạch Hổ có chút do dự, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng, nếu như thành công thoát khỏi những người này, mất vài cánh của Cửu U Hoàng Liên cũng không thành vấn đề gì.

"Được, ta đáp ứng ngươi"

"Được vậy ta đối phó đám Thiên Nhân Cảnh, ngươi đối phó đám người Phá Hư Cảnh"

Vân Mộc cùng Hắc Vân Bạch Hổ truyền âm trao đổi phương thức tác chiến, hắn liền hành động không chần chừ một chút nào, từ trên cây liễu nhún một cái thật mạnh ném Du Long Thương về phía một tên Thiên Nhân Cảnh.

"Tiềm Long Vật Dụng" Một Long Ảnh từ trên trời rơi xuống, xuyên thẳng qua người một tên đang tạo kết giới, chết ngay tại chỗ.

"Ai rốt cuộc là ai?" Một tên Thiên Nhân Cảnh quát lớn lên, khi thấy đồng đội của mình bị giết chết.

Vân Mộc cũng không đáp lại luồng ra phía sau một tên khác, tung một cái Hàn Âm Chưởng đánh hắn chết ngay tại chỗ, trong một cái chớp mắt hắn liền giải quyết xong hai tên Thiên Nhân Cảnh.

Hắc Vân Bạch Hổ cũng không thua kém liền tung ra Kính Vạn Phân Thân, hơn ngàn con Bạch Hổ Tiên Thiên Cảnh lao đến trợ giúp Vân Mộc.

Lúc này Hắc Vân Bạch Hổ cơ thể ngày càng bành trướng, bàn chân giơ lên liền đạp một tên Phá Hư Cảnh thành vũng máu, nó cũng không dừng lại trực tiếp dùng Lôi Âm Cửu Thiên, như một tia chớp lao thẳng đến mấy tên còn lại.

"Tiểu tử, ngươi chết không yên thân" Một tên Xích Ma Giáo bị Hắc Vân Bạch Hổ đập chết hét lớn.

Mười mấy tên còn lại cảm thấy không ổn, liền thân ai nấy lo chạy trối chết thoát khỏi Lạc Hà Cốc, nhìn Hắc Vân Bạch Hổ như không có chuyện gì, nhưng thực ra bị thương cũng rất nặng, nếu như bọn chúng không bỏ chạy có lẽ hôm nay nó liền chết tại nơi này.

Cơ thể của Hắc Vân Bạch Hổ lúc này cực kỳ mệt mỏi, ngay cả ngồi dậy còn không được, lúc này Vân Mộc giết nó thì Cửu U Thanh Hoàng Liên liền thuộc về Vân Mộc.

Nhưng hắn không làm vậy, không chọn lúc người khác gặp khó khăn mà động thủ, trừ khi kẻ thù không đội trời chung với hắn mà thôi, dù sao hắn cùng Hắc Vân Bạch Hổ cũng từng hợp tác.

"Ngươi đừng lo ta không phải loại thấy ngươi bị thương liền giết chết, cướp đoạt bảo vật" Vân Mộc mở miệng nói.

"Cảm ơn ngươi Nhân Loại".

Mấy ngày tiếp theo Vân Mộc tu luyện, một bên bảo hộ Hắc Vân Bạch Hổ, thương thế của nó cũng đã khỏi hơn phân nữa, hai người bắt đầu trò chuyện về Lạc Hà Bí Cảnh.

Chương 47 Chương 47 : Vân Mộc Đại Đế - Tu Vi Tăng Vọt.

Chương 47: Vân Mộc Đại Đế - Tu Vi Tăng Vọt.

Hắc Vân Bạch Hổ sau mấy ngày tĩnh dưỡng vết thương đã tốt hơn rất nhiều, nhưng Cửu U Chi Khí trên người nó lại tỏa ra cực kỳ đáng sợ, có lẽ là do hấp thụ quá nhiều Cửu U Chi Khí của con sông bên cạnh.

Nói đến con sông này không biết vì lý do gì mà nước của nó có một màu đen kịt,không thể thấy thứ gì phía dưới, và hầu như không có một sinh vật sống nào tồn tại ở con sông này.

Hang động này cũng vì thế mà gọi là Lạc Hà Cốc, sinh vật sống duy nhất ở đây có lẽ chỉ có một mình Hắc Vân Bạch Hổ, năm đó vị kia Thánh Nhân Cảnh cho nó một giọt tinh huyết nên nó mới có thể bảo trụ đến bây giờ.

Hắc Vân Bạch Hổ canh giữ gốc Cửu U Thanh Hoàng Liên này cũng đã trăm năm, gốc thảo dược này đối với nó đã vô tác dụng, nhưng vẫn vì lời hứa năm đó mà một mình ở đây canh giữ.

Lần này bị thương khá nặng, nó đành phải dùng đến mười tám cánh Thanh Hoàng Liên nuốt xuống chữa trị thương thế, sau mấy giờ luyện hóa Thanh Hoàng Liên cuối cùng vết thương của nó cũng đã khỏi tám phần.

"Hắc Vân Bạch Hổ thương thế của ngươi đã khỏi hẳn, ta cũng nên rời đi" Vân Mộc một bên tu luyện, nhìn thấy thương thế của Hắc Vân Bạch Hổ đã khỏi liền muốn rời đi.

"Nhân Loại, ngươi cầm lấy Cửu U Thanh Hoàng Liên rời đi đi" Hắc Vân Bạch Hổ ngồi một bên mở miệng nói.

"Ngươi cho ta cả một nhánh Cửu U Thanh Hoàng Liên sao?" Vân Mộc có chút không tin, hỏi.

"Ta ở nơi này ngàn năm, muốn tìm cách rời khỏi nơi này, nhưng vì bảo hộ Cửu U Thanh Hoàng Liên nên không thể rời khỏi"

"Ngươi lấy nó đi, ta cũng có cái cớ để thoát khỏi nơi này"

Vân Mộc ngồi một bên nghe cũng hợp lý, nhưng hắn có một chút do dự, có nên để nó rời khỏi nơi này hay không, nếu nó thoát ra bí cảnh làm hại người thì sao, nhưng mà cả nhánh Cửu U Thanh Hoàng Liên, lại cực kỳ trân quý lại có thể giúp hắn tăng lên tu vi.

"Được, nhưng mà ngươi phải thủ hộ cho ta, trong khi ta luyện hóa Cửu U Thanh Hoàng Liên"

"Được"

Vân Mộc một bên hai tay hái lấy Cửu U Thanh Hoàng Liên, ngồi xuống bắt đầu luyện hóa.

Hắn bây giờ cũng chỉ có luyện hóa thành công Cửu U Thanh Hoàng Liên, những việc khác đành gác sang một bên, nếu không cứ nghĩ mãi về chuyện lo sợ Hắc Vân Bạch Hổ ám toán thì tâm ma sẽ nổi lên.

Vân Mộc từ khi bắt đầu luyện hóa Cửu U Thanh Hoàng Liên vẫn luôn ở trạng thánh nhập định, hôm nay rốt cuộc tâm dã như thủy, chậm rãi giương đôi mắt.

Hắn há mồm phun ra một ngụm hắc khí to cỡ một hạt châu quay tròn tại trước ngực luyện hóa Cửu U Thánh Hoàng Liên, đây cũng là một trong công dụng cực kỳ bổ ích của Du Long Thương.

Bỗng nhiên một tiếng sấm phát ra, một luồng hắc khí hóa thành một làng sương trắng chợt xuất hiện rồi biến mất vô tung vô ảnh, chỉ còn lại một hạt nhỏ còn sót lại của Cửu U Thanh Hoàng Liên.

Du Long Thương bắt đầu luyện hóa những thứ nó vừa hấp thu, sau đó tất cả cánh hoa cùng bông hoa của Cửu U Thanh Hoàng Liên biến thành một viên đan dược to bằng một quả trứng gà rồi bị Vân Mộc trực tiếp nuốt vào trong bụng.

Vân Mộc cũng không nói gì lập tức nhập định, hai mắt lần nữa nhắm lại.

Hắn bắt đầu luyện hóa Cửu Hoàng Đan, nếu luyện hóa được Cửu Hoàng Đan Vân Mộc liền có cơ hội đột phá đến Thiên Nhân Cảnh Thượng Vị, như vậy hắn đã có đủ thực lực tung hoành thiên hạ này không trở ngại gì nữa.

Hơn nửa tháng sau, Vân Mộc từ trong nhập định tỉnh lại, hai mắt sau khi chớp động một chút, hai tay nắm lại thành một quả đấm, đấm thắng xuống đất.

"Rầm" một tiếng, mặt đất xung quanh nứt vỡ ra một mảnh lớn, Hắc Vân Bạch Hổ bên cạnh cũng đã tỉnh lại, nhìn thấy Vân Mộc luyện hóa thành công Cửu U Thanh Hoàng Liên.

Nhìn mặt đất nứt vỡ ra một mảnh lớn, miệng hắn mím chặt không nói một lời, nội tâm vui mừng không thôi.

Không những tu vi đột phá mà Luyện Quyết Trường Sinh Thể cũng bước vào tầng thứ 4, phải biết trước đây hắn cố gắng thế nào cũng không bước vào được tầng thứ 4, suốt hai mươi năm không nhúc nhích một chút nào, vậy mà hôm nay liền đột phá.

Vân Mộc yên lặng kiểm tra thân thể của mình biến hóa, sau một vài hơ thở cảm thấy bản thân cực kỳ mạnh mẽ, hắn hiện tại đã có tư cách cùng Phá Hư Cảnh đánh một trận, đây cũng là điểm mạnh duy nhất của Luyện Quyết Trường Sinh Thể.

Vân Mộc lúc này mới lộ ra vẻ tươi cười, thì thào tự nói thầm.

"Xem ra việc luyện hóa Cửu U Thanh Hoàng Liên đem lại lợi ích không nhỏ, không những tu vi tăng mạnh, còn có tính luyện thể cực lớn. Ngày xưa bế quan tu luyện hai mươi năm mới tăng lên hai cảnh giới nhỏ, bây giờ dĩ nhiên chỉ cần nửa tháng liền đột phá thêm hai cảnh giới nhỏ".

Sau đó Vân Mộc quay đầu sang bên cạnh nhìn thấy Hắc Vân Bạch Hổ, không ngờ suốt nửa tháng nay nó luôn ở đây canh giữ không rời đi, hắn liền mở miệng nói chuyện.

"Hắc Vân Bạch Hổ, cảm ơn ngươi đã thủ hộ ta suốt nửa tháng này"

"Không có gì, ngươi giúp ta, ta chỉ giúp lại ngươi để trả ân tình mà thôi!"

"Được rồi, chúng ta rời khỏi Lạc Hà Cốc thôi, nếu có thể chúng ta có thể cùng đi"

"Được, đi cùng ngươi cũng không tệ, ngươi khác với các nhân loại khác!".

Hắc Vân Bạch Hổ luyến tiếc ngước nhìn Lạc Hà Cốc lần cuối, dù sao thi nó cũng thủ hộ nơi này ngàn năm, rời khỏi nơi này hắn cũng có một chút không vui, nhưng mà ước nguyện của hắn là rời khỏi nơi này, không chần chừ thêm một chút nào nữa, hắn liền quay người đi theo Vân Mộc.

Hai người Vân Mộc cùng Hắc Vân Bạch Hổ rời khỏi Lạc Hà Cốc một đoạn, dừng lại tại một vách đá nghỉ ngơi Vân Mộc liền mở miệng hỏi thăm tình cảnh của Hắc Vân Bạch Hổ.

"Ngươi có tên sao?"

"Ta không có"

"Như vậy không thuận tiện cho lắm, vậy sau này gọi ngươi là Hắc Vân được không!"

"Không vấn đề gì"

Hai người ngồi bên vách đá trò chuyện một lúc, Vân Mộc cũng hỏi đến trọng tâm.

"Hắc Vân, tại sao ngươi không hóa hình?"

"Ta cũng không rõ, tại sao tất cả Yêu Thú ở Lạc Hà Bí Cảnh đều không thể hóa hình"

"Ngay cả độ kiếp cũng chưa từng xảy ra, trước đây ta ở Bạch Hổ Nhất Tộc thường nhìn thấy tộc nhân đến Thiên Nhân Cảnh độ kiếp, nhưng ngàn năm trước ta đến nơi này, đốt phá một đường rất thuận lợi, ngay cả lĩnh ngộ Thần Thông cũng rất dễ dàng".

Hắc Vân một bên giải thích hiện tượng kỳ lạ ở Lạc Hà Bí Cảnh cho Vân Mộc nghe, cũng giải thích tại sao Lạc Hà Bí Cảnh được hình thành.

Nơi này trước đây không phải là Lạc Hà Bí Cảnh, cái tên khác của nó là Cửu U Sâm Lâm, nơi này Cửu U Chi Khí bao thủ khắp cả mảnh rừng rậm, không biết vì lí do gì mà mấy trăm năm trước xuất hiện một vùng toàn là nham thạch sau này bọn hắn gọi là Hỏa Viêm Đảo, rồi cách hai trăm năm sau một vùng của Cửu U Sâm Lâm Cửu U Chi Khí tan đi rất nhiều nhưng mà lại xuất hiện Hàn Âm Chi Khí rất nhiều tạo ra một vùng băng tuyết suốt mấy trăm năm nay.

Cũng vì vậy mà dòng sông Lạc Hà, Cửu U Chi Khí ngày càng nồng đậm, các sinh vật ở gần đó khó mà sống được, trước đây còn có Hắc Thanh Ngư dưới dòng Lạc Hà nhưng từ khi xuất hiện Hỏa Viêm Đảo cùng với vùng Băng Tuyết lạnh lẽo, Hắc Thanh Ngư từ đó cũng không còn.

Cũng vì chuyện đó mà Hắc Vân hắn không thể rời khỏi bí cảnh, hắn luôn tìm cách để Nhân Loại đưa hắn rời khỏi Lạc Hà Bí Cảnh, dù sao hắn cũng là một đầu Yêu Tôn, ra ngoài sẽ có cơ hội hóa hình, tẩy lễ ở thiên kiếp.

Tuy hiện tại hắn đã rất mạnh, nhưng mà không độ kiếp, cảnh giới của hắn cũng có phần bất ổn, không phải lúc nào cũng có thể sử dụng toàn lực như những Yêu Thú khác.

Vân Mộc sau khi nghe Hắc Vân kể nhiều chuyện về bí cảnh này như vậy, hắn cũng có một chút đồng cảm với Hắc Vân, canh giữ ở Lạc Hà Cốc ngàn năm, lại không thể sử dụng toàn lực của bản thân, tuy tu vi tiến bộ rất nhanh, cũng kiềm hãm bọn nó không ít.

"Không ngờ, bí cảnh này xảy ra nhiều chuyện như vậy."

"Được rồi, ngươi đi theo ta, ta dẫn ngươi ra ngoài".

"Sau này đi theo ta, chúng ta làm huynh đệ"

Vân Mộc đối với Yêu Thú không như những người khác, hắn cực kỳ gần gũi với bọn họ, có lẽ do tiếp xúc lâu ngày cùng Bạch Hà, Vân Hỏa, hắn đã không còn phân biệt giữa người và yêu nữa rồi.

Hắc Vân nhìn hắn nở một nụ cười, sau đó nằm xuống vách đá bên cạnh nghỉ ngơi, nó lần thứ hai cảm thấy ấm áp từ khi vị kia Thánh Nhân Cảnh cho nó một giọt tinh huyết, đến Vân Mộc là người thứ hai đối xử tốt với nó như vậy.

"Nghỉ ngơi một chút, chúng ta lát nữa đi tìm Bạch tỷ cùng Tiểu Hỏa" Vân Mộc ngồi một bên nói chuyện.

Vậy là Vân Mộc cứ như thế kết thành huynh đệ cùng Hắc Vân, cũng từ đó gia đình của Vân Mộc có thêm một thành viên.

Chương 48 Chương 48 : Vân Mộc Đại Đế - Rời Khỏi Bí Cảnh.

Chương 48: Vân Mộc Đại Đế - Rời Khỏi Bí Cảnh.

Sáng hôm sau.

Buổi sáng, mặt trời hôm nay lên rất sớm, Vân Mộc cùng Hắc Vân sau một đêm nghỉ ngơi cũng đã bắt đầu lên đường đi tìm Bạch Hà, đi tìm Vân Hỏa.

Mấy ngày nay, hai người bọn hắn đi mất mấy ngày, nhưng vẫn ở trong Lạc Hà Cốc vẫn chưa thoát khỏi được nơi này, đôi khi còn gặp người của Xích Ma Giáo tập kích Hắc Vân.

"Hắc Vân, thực sự không có cách nào nhanh hơn, đi ra khỏi Lạc Hà Cốc sao?"

"Không còn, chúng ta đi mấy ngày nữa mới có thể đến Hỏa Viêm Đảo, còn về Băng Tuyết Sơn còn rất rất xa, mà đường ra khỏi bí cảnh lại gần bên cạnh Băng Tuyết Sơn".

Vân Mộc cũng hết cách, hắn không có lệnh bài giống như đám người của Xích Ma Giáo, chỉ có thể đi bộ cùng Hắc Vân, cũng không dám phi hành, Hắc Vân rất dễ bị người khác phát hiện.

Hai người cứ như thế di chuyển suốt mấy ngày, may mắn thay đi được nửa đường thì bắt gặp Bạch Hà đang ngủ trên một ngọn cây, thế là bọn họ tiếp tục di chuyển đến Băng Tuyết Sơn đi ra ngoài bí cảnh.

Mười ngày sau, may mắn cũng đã đi đến Băng Tuyết Sơn, có Bạch Hà trong đội ngũ, thật sự quá khác biệt, người của Xích Ma Giáo thấy nàng liền tránh né ngây lập tức, bọn chúng mấy ngày nay cưởng giả bị giết thực sự quá nhiều rồi, nào còn dám lại gần nàng lần nào nữa.

Sau đó, ba người cuối cùng cũng đã đi đến lối ra khỏi bí cảnh "Cuối cùng cũng tới, suốt nửa tháng vất vả cuối cùng cũng được ra ngoài" Vân Mộc mừng như điên, hét to.

Hắn cùng Hắc Vân đi bộ suốt hơn mười ngày, may mắn bắt bắt gặp Bạch Hà, chứ không thôi chẳng biết đến bao giờ mới có thể tới được nơi này,

"Tiểu Mộc, thật sự đem con hổ ngốc này cùng đi ra ngoài ra sao, nó ngay cả hóa hình cũng không biết" Bạch Hà nhìn chằm chằm Hắc Vân quay đầu nhìn Vân Mộc hỏi.

Hắc Vân cùng Vân Mộc đã giải thích cho Bạch Hà suốt mấy ngày, nhưng nàng không tin làm gì có chuyện đến Yêu Tôn Cảnh như nàng nhưng vẫn chưa hóa hình, chắc chắn là thấy Tiểu Mộc quá yếu nên nó lừa Vân Mộc.

Vân Mộc cũng hết cách với Bạch Hà, đành cứ để nàng tin như vậy, không giải thích thêm nữa càng giải thích càng thêm rắc rối, đau đầu.

Ba người bước ra khỏi bí cảnh, bên ngoài đã thấy hơn mười thiếu niên cùng với một thanh niên mang trường bào màu đen ngồi trên một tảng đá đợi bọn họ.

Vân Hỏa cũng thật thất trách, dẫn bọn họ vào bí cảnh, nhưng quên giao lệnh bài truyền tống ra ngoài cho hai người Vân Mộc, hắn đành ngồi đây đợi mấy người Vân Mộc tự ra ngoài.

Về phần thu hoạch của Vân Hỏa cùng Bạch Hà cũng rất phong phú.

Bạch Hà ở Hỏa Viêm Động chờ đợi mấy ngày mất kiên nhẫn liên cầm kiếm đi thẳng vào bên trong hang động, con kia Viêm Điểu nhìn thấy Bạch Hà, tu vi Yêu Tôn Cảnh cầm theo một thanh kiếm tiến vào sợ đến vỡ mật, bay thẳng ra bên ngoài, nàng cũng vì thế thu hoạch được dễ dàng dành được Xích Viêm Quả.

Cũng vì chuyện quá dễ dàng dành được Xích Viêm Quả, nàng bị mười mấy tên Thiên Nhân Cảnh trong đó có ba tên Phá Hư Cảnh vây công, cuối cùng bị nàng giết chết, Xích Ma Giáo cũng vì thế truy sát nàng một đường từ Hỏa Viêm Động đến nơi cùng Vân Mộc tụ tập, cũng vì thế mà người của bọn chúng bị Bạch Hà giết rất nhiều.

Còn về phần Vân Hỏa thì lại hoàn toàn khác biệt, nửa đường đi tìm Băng Phong Thánh Thảo, bị mười tên Phá Hư Cảnh Hạ Vị tấn công, hắn không nhiều lời, liền dậm chân một cái mười tên kia của Xích Ma Giáo chết ngay tức khắc, Kỳ Lân Bộ mười tám bước.

Vân Hỏa bây giờ đã luyện thành Kỳ Lân Văn, Kỳ Lân Túc, Kỳ Lân Quyền toàn bộ tuyệt học Thần Thông của Kỳ Lân Tộc hắn toàn bộ đã thành thạo, tuy chưa nói mạnh nhất, nhưng trong tộc thế hệ trẻ không ai là đối thủ của hắn.

Sau khi giải quyết một đám Phá Hư Cảnh cản đường, Vân Hỏa một đường di chuyển đến Băng Tuyết Sơn dễ dàng lấy được Băng Phong Thánh Thảo, không tốn một chút công sức, hắn vì vậy cũng bóp nát lệnh bài truyền tống ra ngoài ngồi đợi đám người Vân Mộc.

..............................................

Ba người Vân Mộc sau khi đi ra ngoài liền nhìn thấy Vân Hỏa ngồi trên tảng đá đợi bọn hắn, bọn hắn đi lại đến chổ của Vân Hỏa.

Vân Hỏa đang ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ,thì ba người Vân Mộc đã đến bên cạnh gọi.

"Tiểu Hỏa, đệ đưa chúng ta vào bí cảnh, không cho lệnh bài truyền tống rời đi, chúng ta đi bộ tốn gần nửa tháng" Bạch Hà có một chút giận giữ nhìn Vân Hỏa.

"Bạch tỷ, xin lỗi ta quên mất" Vân Hỏa một bên gãi đầu giải thích.

"Lần này ta ở bí cảnh thu hoạch được một đóa Băng Phong Thánh Thảo, Đại ca cho huynh"

"Huynh tu vi còn kém, sử dụng Băng Phong Thánh Thảo này, có lẽ sẽ mau chóng bước vào Phá Hư Cảnh"

Vân Mộc nhìn thấy Vân Hỏa giao cho mình thảo dược quý hiếm như vậy, trong lòng có một chút ấm áp, tiểu đệ nhỏ yếu năm nào bây giờ đã có thể bảo vệ hắn, không những thế thảo dược tài nguyên tìm được cũng cho hắn.

Bạch Hà một bên nhìn thấy vậy cũng không thua kém, đem Xích Viêm Quả từ trong trữ vật lấy ra giao cho Vân Mộc.

"Cho đệ"

"Cảm ơn ngươi Tiểu Hỏa, cảm ơn Bạch tỷ" Vân Mộc cảm động nhìn hai người.

Đối với Bạch Hà cùng với Vân Hỏa hai loại thảo dược này đối với bọn họ đã không có tác dụng, chi bằng đưa cho Vân Mộc luyện hóa, tăng cao chút tu vi sau này cũng có thể bảo vệ bản thân.

Mấy năm nay Xích Ma Giáo bành trướng, xuất hiện ở khắp mọi nơi, chuyên đi tìm tu sĩ của Bát Đại Tông Môn mạt sát, tuy bọn chúng bị Bát Đại Tông Môn hủy diệt không ít phân đà, nhưng vẫn không chịu thu tay lại, hình như đang làm một chuyện gì đó rất mờ ám.

Vân Mộc lúc này tăng lên tu vi đối với hai người bọn họ cũng có ít, bọn họ khó mà bảo vệ được Vân Mộc, Xích Ma Giáo mỗi đội ngũ đi đều là Phá Hư Cảnh Hạ Vị Cảnh, tuy dùng cách không được đứng đắn để đạt được lực lượng của Phá Hư Cảnh, nhưng dù sao cũng là Phá Hư Cảnh.

Một bên khác, lúc này Hắc Vân vừa thoát ra khỏi bí cảnh, lôi kiếp ầm ầm kéo đến, mây đen dày đặt như có ngàn cơn sóng lôi điện ập đến đánh thẳng vào người Hắc Vân.

Hắc Vân trên bầu trời, gầm thét rống thật lớn, hắn được lôi kiếp tẩy lễ, ở trong bí cảnh tuy tu vi tăng mạnh, nhưng không có độ lôi kiếp lúc này vừa ra ngoài đã bị Thiên Đạo cảm nhận được, liền đem ra lôi kiếp đánh thẳng xuống người Hắc Vân.

Sau khi bị lôi kiếp tẩy lễ, bộ lông trắng vuốt hơn bao giờ hết, các đường vân càng ngày càng đậm, hai cái trảo đen kịch phát ra một loại âm u khí tức, cả người Hắc Vân lúc này bao phủ toàn bộ đều là Cửu U Khí Tức.

Cửu U Khí tức phóng ra làm cho một đám thiếu niên Kỳ Lân Tộc, ngất xỉu ngay tại chỗ,hắn lúc này vẫn đang chống chọi lại lôi kiếp cực kỳ khó khăn.

ẦM! ẦM! ẦM!

ẦM! ẦM! ẦM!

Sau chín đạo lôi kiếp qua đi, Hắc Vân cuối cùng cũng thành công độ kiếp, tu vi tuy không tăng nhiều, nhưng cơ thể khí tức trên người tỏa ra còn mạnh gấp mười lần lúc còn ở bí cảnh.

"GRÀO GRÀO GRÀO" Tiếng gầm chói tai của Hắc Vân xua tan toàn bộ không khí xung quanh, lúc này ở ngoài Thiên Hà Quận chỉ còn lại Cửu U Chi Khí vờn quanh.

Lúc này trên bầu trời, Hắc Vân bắt đầu hóa hình, một luồng Cửu U Khí Tức bao phủ toàn bộ cơ thể Hắc Vân, sau đó một hơi thở, một thanh niên xuất hiện trước mặt mọi người.

Lúc này xuất hiện trước mặt mọi người là một nam tử cực kỳ anh tuấn, một thân trường bào màu đen, thân cao mét tám, đôi mắt hút hồn người khác như vạn trượng sâu không thấy đáy, trên tay còn cầm theo một cây quạt như một công tử phong lưu đa tình.

Hắc Vân cả người phát ra Cửu U Khí Tức đi lại bên cạnh đám người Vân Mộc, bây giờ hắn mới thực sự là một Yêu Tôn Cảnh Đỉnh Phong giống như Bạch Hà cùng với Vân Hỏa.

"Tiểu Tử, đa tạ ngươi mang ta ra ngoài"

"Hắc Vân, thật là ngươi,ta cứ nghỉ ngươi hóa hình sẽ giống Vân Hỏa, cao lớn mạnh mẽ, không ngờ lại trở thành một tên yếu đuối như thế này"

"Haizzz, ta không phải giống ngươi sao, không biết chọn hình tượng của ai hóa hình, liền nhìn thấy ngươi không tệ liền chọn ngươi"

"Được rồi, được rồi, ngươi thu lại Cửu U Khí Tức nếu không bọn họ chịu không nổi"

Vân Mộc cùng Hắc Vân một bên đối thoại, lại nhắc nhở Hắc Vân, hắn cứ như thế mà tỏa ra Cửu U Khí Tức, đi ra bên ngoài rất là dọa người, ai dám cùng hắn tiếp xúc.

"Đúng rồi, ta chưa giới thiệu cho mọi người về hắn."

"Hắn gọi Hắc Vân, là huynh đệ của ta"

"Đây là Bạch tỷ, cũng giống ngươi, là Chân Long Tộc" Vân Mộc giới thiệu Bạch Hà cho Hắc Vân.

"Tiểu tử này là Vân Hỏa đệ đệ của ta là Kỳ Lân Tộc" Hắn nhìn Vân Hỏa sau đó giới thiệu cho Hắc Vân.

"Chào Bạch cô nương, chào Vân Hỏa huynh đệ" Hắc Vân chắp hai tay chào hỏi hai người.

Bạch Hà, Vân Hỏa gật đầu chào lại, sau đó bọn họ liền leo lên chiến thuyền rời khỏi Thiên Hà Quận, trở về Thanh Vân Môn.

Chương 49 Chương 49: Vân Mộc Đại Đế - Độ Kiếp.

Chương 49: Vân Mộc Đại Đế - Độ Kiếp.

Sau khi rời khởi bí cảnh, bốn người một đường đi thẳng về Thanh Vân Môn không dừng lại một chút nào, thời gian của bọn họ rất gấp rút, Vân Mộc cần tăng lên tu vi một cách nhanh nhất có thể.

Xích Ma Giáo lần này có động tác lớn như vậy trong bí cảnh chắc chắn bên ngoài sẽ có một tràng hạo kiếp sắp tới, bọn họ phải chuẩn bị thật nhiều.

Ba người Bạch Hà, Vân Hỏa, Hắc Vân tu vi đều đã đến cực hạn của Thái Sơn Đại Lục, muốn tiến thêm một bước nữa cực kỳ khó khăn, tỷ như trong tộc của Vân Hỏa có ba vị Thánh Nhân Cảnh đã tồn tại từ mấy vạn năm trước, phải tự phong ấn bản thân để bảo toàn sinh mệnh.

Thiên Đạo Thái Sơn Đại Lục không hoàng chỉnh, năm xưa lại thêm bị hai vị Đại Đế đánh cho trọng thương gần chết, nên hiện tại Thái Sơn Đại Lục Thiên Đạo gần như đã chết, pháp tắc thiên địa khó mà lĩnh ngộ được, linh khí không đủ dung nạp Thánh Nhân Cảnh.

Mấy ngày sau.

Thanh Vân Môn.

Sau núi, tại nhà tranh của Vân Mộc, hắn hai mắt nhắm nghiền đang chuẩn bị xuất ra Du Long Thương luyện hóa hai loại thảo dược mà Vân Hỏa cùng với Bạch Hà đưa cho hắn, lần này nếu thành công đột phá đến Phá Hư Cảnh hắn muốn trở về Hoang Vực một chuyến, muốn mở ra Hoang Vực đưa mọi người của Vân Thôn đến Trung Châu.

Tình cảnh của Hoang Vực còn khó khăn hơn nhiều ở Trung Châu, ngay cả Thiên Nhân Cảnh đều không tồn tại được, nhưng mà cực kỳ nhiều cơ duyên, lần này trở về thứ nhất hắn muốn mang mọi người của Vân Thôn ra khỏi Hoang Vực, thứ hai là muốn tìm kiếm cơ duyên bước vào cảnh giới cao hơn, chữa trị Thiên Đạo.

Sau mấy giờ Du Long Thương đã luyện hóa thành công Băng Phong Thánh Thảo cùng với Xích Viêm Quả, tạo ra một loại đan dược cực kỳ quỷ dị, một nửa nóng như lửa đốt, một nửa băng phong lạnh lẽo đan này tên gọi là Băng Hỏa Lưỡng Nghi Đan.

Vân Mộc bỏ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Đan vào miệng, nhập định tỉnh tu, hắn hấp thu toàn bộ những tinh hoa này, hóa thành tinh khí vô tận, thoải mái thân thể.

Viên đan dược này nháy mắt thường cũng có thể nhìn thấy được nó đang giúp tu vi của Vân Mộc tăng cao một cách nhanh chóng. Đan dược cũng nhanh chóng ảm đảm phai mờ. Màu sắc của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Đan hiện tại rất nhạt, bởi vì tinh hoa trong đó đều vị Vân Mộc hấp thu gần hết.

Hàn Băng Chi Lực, Thái Dương Chi Lực, chính là tinh hoa của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Đan.

Bình thường, muốn luyện hóa nhanh chóng hai loại lực lượng này phải mất mấy ngày mấy đêm. Nhưng ở trong Du Long Thương thì lại không cần phiền phức như vậy, chỉ cần hắn muốn luyện hóa nhanh chóng một cái nhấc tay liền có thể làm được, đây cũng là chỗ cực kỳ lợi hại của Du Long Thương.

Hắn há mồm, vèo vèo vèo, Thái Dương Chi Lực, Hàn Băng Chi Lực bay thẳng vào trong miệng hắn, trực tiếp bị hắn nuốt xuống.

Vù, Luyện Quyết Trường Sinh Thể nhẹ nhàng khởi động, Linh Lực điên cuồng chảy ở trong người Vân Mộc, đưa tinh hoa của hai loại lực lượng chạy khắp toàn thân, để xương cốt của hắn trở nên kiên cố, cơ thể trở nên kiên cố cứng cỏi.

"Thêm một ít linh dược!"

Vân Mộc tiện tay vẫy, linh dược từ trong nhẫn trữ vật, sắp xếp ngay ngắn xuất hiện trước mặt hắn.

Hắn ở trong Lạc Hà Bí Cảnh đều hái được rất nhiều linh dược, chọn ra linh dược cường tráng thể phách, cố bản bồi nguyên, tay phải nhấn một cái tinh hoa của đan dược đã bị lấy ra.

Vân Mộc há mồm uống sạch.

Oanh, cả người như biến thanh một lò luyện đan, trong cơ thể có vài loại linh dược, Hàn Băng Chi Lục, Thái Dương Chi Lực. Hắn lấy thân hóa thành lò luyện đan, tẩm bổ thân thể bản thân. Nếu không phải đang ở trong không gian của Du Long Thương còn lâu Vân Mộc mới có thể làm đến tình trạng này, trong không gian này tất cả những điều hắn muốn làm với linh dược, đan dược đều rất dễ dàng.

Hắn cảm giác bản thân sắp nổ tung.

Còn chưa đủ, vẫn không có đến cực hạn của Luyện Quyết Trường Sinh Thể, Vân Mộc thầm nói. Hắn muốn ở trong nháy mắt cường hóa thân thể đến cực hạn, làm cơ sở cứng chắc đến mức không thể lay động mới đột phá đến Phá Hư Cảnh.

Ầm Ầm Ầm, từng làn năng lượng nổ tung trong cơ thể Vân Mộc, làn da của hắn rạn nứt có từng tia máu tuôn ra, nhưng hai mắt vẫn đang phát sáng, hắn sắp chạm tới giới hạn cực cảnh của cơ thể.

Đùng Đùng Đùng, làn da của hắn không ngừng nổ tung, dù là tầng thứ 4 của Luyện Quyết Trường Sinh Thể cũng không chịu nổi sức mạnh cuồng bạo như vậy.

Chính là lúc này......

Đùng, trong cơ thể của Vân Mộc đột nhiên phát sinh biến hóa long trời lỡ đất.

Bắp thịt, gân cốt, kinh mạch, cả cơ thể đều phát triển mạnh hơn rất nhiều, cơ thể của hắn càng ngày càng tăng cao thêm một bước, đây không phải là công lao của Luyện Quyết Trường Sinh Thể, mà là hắn nghiền ép bản thân để đạt được.

Vân Mộc mở mắt phun ra một ngụm trọc khí, thân hình trôi nổi, chậm rãi bay lên trờ cao, lập tức ánh mắt của hắn chớp động quang mang,trùng trùng điệp điệp Thái Dương Chi Lực, Hàn Băng Chi Lực xuất hiện trên bầu trời.

Chỉ thấy trên bầu trời tỏa ra hai luồng sức mạnh, Vân Mộc đã bay lên cao cách mặt đất hơn ba mươi trượng, rồi ngừng lại phiêu động trên không trung.

Mọi người của Thanh Vân Môn nhìn thấy cảnh tượng này, thần sắc chợt động. Rồi lập tức, một tiếng kinh thiên động địa truyền tới, một cỗ Thái Dương Chi Lực, Hàn Băng Chi Lực cường đại theo gió phóng lên cao, trong lúc mơ hồ, tựa như có thứ gì đó đang hấp thu toàn bộ linh khí xung quanh ngàn dặm, làm cho cơ thể của Vân Mộc càng bành trướng.

Vân Mộc lúc này đã triển lộ ra toàn bộ linh lực của mình, cũng như Linh Hải càng ngày càng lớn hấp thu toàn bộ linh khí xung quanh.

Chỉ trong một hơi thở, trên bầu trời trong phạm vi ngàn dặm nguyên bản không có một chút áng mây đột nhiên truyền đến tiếng sét đánh, lập tức trong phạm vi ngàn dặm bỗng nhiên cuồng phong gào thét. Nhiều đám mây trống rỗng hiện ra, toàn bộ không trung trong nháy mắt tối đen dị thường, tiếng sấm phát ra báo hiệu sẽ có mưa lớn ngập trời.

Thanh Vân Môn, Trung Châu mảnh đất này gần với Hoang Vực nhất, luôn khô ráo, trong vòng mấy chục năm nay chưa từng có một hạt mưa. Nhưng hiện tại Vân Mộc độ kiếp lại xảy ra hiện tượng này, xem ra độ kiếp Phá Hư Cảnh không phải chuyện đùa.

Đúng lúc này, trên bầu trời, phát ra tiếng gầm thét kinh người của Vân Mộc, uy năng của Vân Mộc đại trướng thêm mấy lần nắm tay tạo thành nắm đấm, đấm thẳng vào đám mây đen, đem toàn bộ mây đen lôi điện trực tiếp quét sạch sành sanh.

Đột nhiên từ giữa mây đen vang ra một tiếng "Đùng" thật lớn, một đạo lôi quang vừa vặn đánh vào quyền phong của Vân Mộc tung ra.

Ngân quang chợt lóe lên, Vân Mộc tiếp tục vung quyền chống cự lại, nhưng bị một tia lôi quang một trảm trực tiếp cơ thể bị nứt ra.

Hai mắt Vân Mộc vẫn rất tập trung, không tản đi chổ khác.

Phía trên lôi quang càng ngày càng cường đại, giữa không trung tiếng sấm vang vọng khắp ngàn dặm rốt cục cũng đánh tới người Vân Mộc, xen giữa tiếng đinh tai nhức óc, từng tia sét lớn giáng xuống, tạo thành lưới điện dày đặc, đem phạm vi mười dặm bao phủ toàn bộ.

Ngay lúc đó từ phía trên truyền đến một tia sét đánh vào trên người Vân Mộc, bộc phát ra kim sắc lôi quang, nhưng lập tức biến mất không còn, kim sắc lôi quang khẽ rung một rồi tiếp tục giáng xuống.

ẦM! ẦM! ẦM!

ẦM! ẦM! ẦM!

ẦM! ẦM! ẦM!

Nói về độ lôi kiếp, trước đây Vân Mộc cùng từng nhìn thấy Bạch Hà độ kiếp một lần, khi đó nàng độ kiếp là một đầu Chân Long, nhưng thanh thế cũng không lớn như hiện tại, hơn nữa khi đó Bạch Hà cũng là đến mấu chốt của giai đoạn tiến hóa thành Chân Long độ kiếp, mà lúc này Vân Mộc chỉ mới giai đoạn đầu tiên của bước vào Phá Hư Cảnh, chẳng phải nói nếu sau này Vân Mộc bước đến cảnh giới cao hơn sẽ còn lợi lại hơn hiện tại sao.

Chẳng lẻ Nhân Loại cùng Yêu Thú độ kiếp không giống nhau.

Lại nói đến Nhân Tộc độ kiếp sự tình, Thái Sơn Đại Lục đúng là không có một thư tịch nào lưu lại, nếu cớ cũng chỉ đơn giản sơ lược mà thôi, điều này thật có gì đó kỳ quái, độ kiếp Phá Hư Cảnh cũng không quan hệ đến Yêu Tộc tu sĩ, nên điển tích ghi chép cũng không có bao nhiêu.

Cho dù là tu sĩ nào nó tò mò, nhưng bình thường cũng rất ít cơ hội được thấy cao giai Yêu Thú cùng Nhân Loại độ kiếp Phá Hư Cảnh, mỗi một lần độ kiếp xong Yêu Thú hay Nhân Tộc đều suy yếu nhất, làm sao có thể để người khác nhìn thấy, tỷ như Vân Mộc hiện tại ở Thanh Vân Môn mới dám độ kiếp đơn giản vì hắn có Bạch Hà, Vân Hỏa, Hắc Vân bảo vệ nên không lo lắng bao nhiêu.

Những dãi sét lớn đánh xuống, một lúc sau, tiếng sấm giữa không trung cũng giảm, tạm thời ngừng lại.

Bên dưới Bạch Hà, Vân Hỏa, Hắc Vân có một chút lo lắng khi nhìn thấy Vân Mộc độ kiếp động tĩnh lớn như vậy, trước giờ chưa từng nhìn thấy, lúc trước Hắc Vân vừa mới ra khỏi bí cảnh thanh thế lôi kiếp cũng không bằng một phần của Vân Mộc hiện tại.

Lúc này, từ giữa không trung tiếng sấm lại nổi lên, lần thứ hai lôi kiếp cuối cùng cũng tới từ trên không trung đánh xuống.

Lần này, lôi điện rõ ràng so với lần đầu tiên đáng sợ hơn rất nhiều, hơn nửa lôi quang cũng to lớn hơn rất nhiều, thanh thế tự nhiên cũng trở nên kinh người.

Liền như vậy, ngắn ngủi trong vòng một giờ Vân Mộc đã trải qua tám đợt lôi kiếp đánh xuống, đạo sau so với đạo trước càng ngày càng đáng sợ, càng thêm kinh người, khi đạo thứ tám đánh xuống, tạo thành một tia sét dài nữa trượng, tựa như một thanh lôi kiếm trảm xuống người Vân Mộc, thân thể Vân Mộc vỡ nát không ít.

Lúc này đạo lôi kiếp thứ chín chuẩn bị xuất hiện đánh tới..............................

Chương 50 Chương 50 : Vân Mộc Đại Đế - Phá Hư Cảnh.

Chương 50: Vân Mộc Đại Đế - Phá Hư Cảnh.

Vân Mộc đang ở ngay trung tâm, đạo lôi kiếp thứ chín cũng đã bắt đầu, rốt cuộc không thể bảo trì trạng thái thong dong như ban đầu, Vân Mộc bắt đầu giơ tay lên, bắt đầu tung ra chiêu thức mạnh nhất của mình kháng lại lôi kiếp, từ trên bầu trời xuất hiện một ngón tay cực lớn ngăn cản lôi kiếp.

"Đai Hoang Tù Thiên Chỉ: Toái Hư Không!".

Lúc này trong miệng Vân Mộc cũng phun ra một ngụm trọc khí, nhưng không còn là màu trắng trọc khí, mà chuyển thành bạch sắc lôi điện.

Mà loại linh khí này cực kỳ quỷ dị, khi cùng lôi điện tiếp xúc, lại phát ra âm thanh như hai thanh binh khí va chạm, đem hơn phân nữa lôi điện đánh ngược trở lại bầu trời, một nữa còn lại bị Đại Hoang Tù Thiên Chỉ oanh phá còn dư lại một vài đạo lôi kiếp nhỏ đánh lên người Vân Mộc.

Lúc nay Vân Mộc mới phát hiện, loại linh lực bạch sắc lôi điện này làm cho người khác cực kỳ cảm thấy nóng bức và lạnh lẽo, có lẽ là do phục dụng Băng Hỏa Lưỡng Nghi Đan tạo ra Hàn Băng Chi Lực cùng Thái Dương Chi Lực mà tạo thành loại linh lục này.

Phun ra loại linh lực này làm cho Vân Mộc dễ chịu hơn rất nhiều, liên tiếp đỡ được thêm mấy đạo lôi kiếp nhỏ nữa.

Nhưng đến khi đạo lôi điện thứ mười đánh xuống, Vân Mộc thần sắc có chút ngưng trọng, nổi lên vài phần khẩn trương.

Mà bầu trời cũng đột nhiên sôi trào, mây đen quay cuồng gào thét, phía dưới mây đen tạo thành một lưới điện thật lớn, nhất thời tất cả đều là một màu ngân quang, thêm nữa tiếng sấm, bao phủ toàn bộ bầu trời của Thanh Vân Môn.

Nhất thời toàn bộ thiên địa dường như chỉ còn lại lôi điện, không còn một thứ gì khác.

"Bạch tỷ, đợt lôi kiếp này, hình như không ổn so với dữ liệu của chúng ta còn lợi hại hơn rất nhiều, đệ có nên ra tay giúp Đại Ca hay không, nếu không ra tay đệ sợ huynh ấy không thể vượt qua " Vân Hỏa ở bên cạnh Bạch Hà nhắc nhở nàng thử xem có nên ra tay giúp đỡ Vân Mộc hay không,

"Đệ yên tâm, đến lúc đó, nếu cảm thấy Tiểu Mộc không thể chống đỡ, đến lúc đó ta sẽ ra tay" Bạch Hà nhẹ nhàng cười, không chút hoang mang nhìn Vân Hỏa trả lời.

"Vậy Bạch tỷ lát nữa ra tay, nếu không ổn đệ liền trợ giúp" Vân Hỏa một bên an tâm, tiếp tục xem Vân Mộc độ kiếp.

Dù sao được hai vị đại tu sĩ Phá Hư Cảnh hộ pháp, cho dù lôi kiếp lợi hại thêm vài phần cũng có thể bình an.

Vân Mộc xuất ra Du Long Thương, dùng Bán Nguyện Thương xoay tròn bảo hộ cơ thể, đồng thời vô số đạo lôi điện đánh xuống, liều mạng đánh vào cơ thể của Vân Mộc, cho dù hơn phân nữa vòng bảo hộ từ Du Long Thương tạo ra bị đánh tan, lôi kiếp cũng bị đánh tan phân nửa, nhưng chịu đựng phân nữa lôi điện còn sót lại cũng thật sự kinh người.

Lấy mắt thường có thể nhìn thấy được với tốc độ hiện tại của Vân Mộc vung thương, nhanh chóng thu hẹp lại, qua đợt lôi điện thứ mười vừa xong, Bán Nguyệt Thương thu hẹp lại chỉ còn không tới một nửa.

Đợt thứ mười lôi kiếp nhanh chóng kết thúc, Vân Mộc một lần nữa phun ra một ngụm bạch sắc lôi điện bao phủ toàn bộ cơ thể Vân Mộc.

Tưởng như Vân Mộc đã thành công độ kiếp, nhưng mà đợt lôi kiếp thứ mười một lại bắt đầu ngưng tụ, hắn cảm thấy rất hoài nghi tại sao người khác chỉ có mười đạo lôi kiếp mà hắn lại phải trải qua mười một đạo lôi kiếp.

Lúc này, đợt lôi kiếp thứ mười một đã ngưng tụ thành hình, lập tức đánh xuống.

Cơ hồ lưới điện của lần thứ mười một này, còn lớn hơn lần thứ mười trước đó mấy lần.

Tiếng gầm thét kinh thiên động địa, linh khí bên ngoài trong phút chốc chỉ còn lại một chút kim sắc, bên cạnh cũng bị tiếng sấm chấn động khẽ rung lên.

Phía dưới đám người đang ngồi xếp bằng ở phía dưới trận pháp, nhìn thấy thanh thế kinh khủng của đạo lôi kiếp thứ mười một này quá kinh người, nét mặt của Bạch Hà cùng với Vân Hỏa nhăn lại, nhìn ra một chút lo lắng.

Không trung thiên lôi vẫn không ngừng hạ xuống, nhưng bàn tay của Vân Mộc cũng không ngừng động đậy, một cái cự chỉ xuất hiện trước mặt Vân Mộc ngăn cản lôi kiếp, đạo thứ mười một lôi kiếp bị Vân Mộc dùng toàn lực đánh tan không còn một chút nào sót lại.

"Đại Hoang Tù Thiên Chỉ: Thiên Hoang Chỉ!"

ẦM! ẦM! ẦM!

ĐÙNG! ĐÙNG! ĐÙNG!

Lúc này lôi kiếp cuối cùng cũng biến mất, mây đen trên bầu trời cũng quỷ dị như lúc đến vậy, trong nháy mắt ngàn dặm mây đen tan hết, ánh mặt trời chói chang hiện ra.

Lần này, Vân Mộc độ kiếp mất một ngày một đêm, còn lâu hơn lần trước Bạch Hà độ kiếp mấy giờ, thật sự kinh dị.

Vân Mộc từ trên trời đáp xuống, cả người bị lôi kiếp đánh đen nhẻm, đầu tóc rối bù, quần áo cũng gần như bị xé nát gần hết lộ ra một cơ thể tràn đầy sức mạnh, bạch sắc lôi điện linh khí vờn quanh cơ thể lộ ra một tia bất phàm.

Cuối cùng Vân Mộc cũng đã thành công độ kiếp, thành công bước vào Phá Hư Cảnh.

Mấy ngày sau, Vân Mộc lặng yên quay về nhà tranh. Hắn hiện giờ đang ở trong nhà tranh của mình, xem xét cơ thể sau khi đột phá, trước mặt hắn lúc này là một nữ nhân xinh đẹp đang ngồi đối diện, đang lơ lửng trong không trung là một cây thương màu đen lớn khoảng một trượng, trên cây thương có một Thiếu Nữ mặc áo màu trắng, môi hồng răng trắng, dung mạo thanh tú, cực kỳ xinh đẹp, tay cầm một quyển sách da thú đang thoải mái ngồi xem.

Người này không ai khác chính là Bạch Hà, nàng chăm chú đọc quyển sách trong tay, nhìn thật linh động đáng yêu cực kỳ xinh đẹp.

Cẩn thận suy nghĩ một chút cũng không có gì kỳ lạ. Bạch Hà trước nay vốn đã xinh đẹp, nhìn nàng ngày càng thành thục, làm hắn cực kỳ động tâm.

Vân Mộc nhìn nàng chằm chằm, không rời mắt đột nhiên mở miệng nói chuyện.

"Bạch tỷ, chúng ta rời khỏi Hoang Vực cũng đã rất lâu, hôm nay tu vi cảnh giới của chúng ta đã đại thành, đệ lần này muốn cùng tỷ và Vân Hỏa, Hắc Vân trở Hoang Vực một lần, thăm Nương, thăm mọi người trong thôn, tỷ thấy như thế nào.".

"Ừm, chúng ta rời đi cũng rất lâu, ta thật sự rất Nương của đệ, nhớ Huyết Hà, cũng đã rất lâu rồi không trở lại thăm sư phụ, mới đó mà đã hơn hai mươi năm, thật nhanh".

"Đúng vậy, thời gian trôi qua như cái chớp mắt, đi ra một chút liền hơn hai mươi năm chưa trở lại".

Bạch Hà cầm sách trong tay, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng đầu lên cười với Vân Mộc.

"Được rồi, đệ mới thành công đột phá đến Phá Hư Cảnh cần củng cố một chút tu vi"

"Chúng ta không vội trở về, một tháng sau chúng ta liền xuất phá"

Bạch Hà ngồi trên Du Long Thương nhắc nhở Vân Mộc, dù sao thì hắn cũng chỉ mới đột phá thành công mấy ngày, không vội ra ngoài, ở lại Thanh Vân Môn một thời gian củng cố tu vi thành thạo một chút liền trở về Hoang Vực cũng không muộn,

Bạch Hà tiếp tục nói chuyện.

"Đệ cứ nghỉ ngơi thật tốt, ta đi báo lại cho Tiểu Hỏa biết là được, đệ không cần ra ngoài".

Bạch Hà nói xong xoay người rời khỏi nhà tranh, phi người bay thẳng lên không trung lập tức biến mất.

Vân Mộc sau khi nghe Bạch Hà nói cũng yên tâm phần nào, tập trung tĩnh tọa ổn định tu vi, hắn tuy thành công đột phá đến Phá Hư Cảnh nhưng mà Băng Hỏa Lưỡng Nghi Đan luyện hóa còn lại một ít.

Tranh thủ khoản thời gian này liền luyện hóa hết toàn bộ dược lực của nó, tăng thêm một chút thực lực cũng tốt.

Một tháng sau.

Sáng sớm bên trong nha tranh, Vân Mộc đã thành công luyện hóa toàn bộ dược lực của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Đan, thành công tăng lên một chút thực lực.

Lúc này bên ngoài Bạch Hà, Vân Hỏa, Hắc Vân đã đợi sẵn, chỉ chờ hắn xuất quan liền trở lại Hoang Vực.

Vân Mộc mở cửa bước ra nhà tranh, ba người Bạch Hà đã ở trước mặt hắn, hắn nhìn sang Hắc Vân mở miệng nói.

"Hắc Vân lần này chúng ta trở lại Hoang Vực, chắc ngươi từng nghe nói qua".

"Đúng vậy, khi còn nhỏ ở Bạch Hổ Nhất Tộc thường nghe các trưởng bối nhắc đến".

"Ngươi dạo này thế nào, có trở lại Bạch Hổ Nhất tộc hay chưa?" Vân Mộc nhìn Hắc Vân hỏi một chút về tình hình của nó gần đây.

"Đã trở về một lần, không như ta nghỉ, bọn họ bây giờ không khác gì trước kia, cho dù ta đã vượt qua cả tộc trưởng, nhưng bọn chúng cũng không công nhận ta".

"Thôi, nếu đã không công nhận ta cũng không cần để ý, ta không tin cả Thái Sơn Đại Lục này không có chổ cho Hắc Vân Bạch Hổ ta đi".

"Bọn chúng bị ta đánh bại không cam tâm, liền không chấp nhận ta làm người đồng tộc, thực nực cười"

Hắc Vân thao thao bất tuyệt mở miệng nói chuyện.

Bọn họ cũng không nhiều lời nữa, trực tiếp mượn Vô Ảnh Chiến Thuyền của Tông Chủ mà rời đi, dù sao từ Thanh Vân Môn đến Thiên Linh Thành cũng rất xa, nhớ năm đó hắn cùng đám người Bạch Mộng Sam, Hỏa Linh Nhi, Tư Đồ Trường Long cùng đến Thanh Vân Môn, hôm này rốt cuộc phải rời đi.

Mấy năm nay Tư Đồ Trường Long cũng rất an phận, không gây nên một chút sóng gió nào, Vân Mộc cũng không thèm để ý đến những chuyện trước kia, dù sao bây giờ cũng là huynh đệ đồng môn.

Vân Mộc cũng không suy nghĩ lung tung nữa, liền nhảy lên Vô Ảnh Chiến Thuyền, trực tiếp điều khiển đi thẳng đến Hoang Vực.

Vân Mộc cuối cùng cũng trở lại Hoang Vực, cơ duyên hay nguy hiểm đang đón chờ bọn hắn.

Quảng cáo
Trước /130 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đinh Nam Ti Vũ

Copyright © 2022 - MTruyện.net