Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Những năm nay Mộc Mai gần như phát điên vì chi phí chữa bệnh nên cô lấy đâu ra tiền để mua những món hàng xa xỉ này, chắc do nhìn thấy cô có vẻ thích nên Cố Văn mới mua cho cô.
Mộc Mai cười cười, cũng không có gì là tức giận.
“Tôi thực sự chưa từng đeo những món hàng xa xỉ này nhưng chồng của tôi sẵn sàng mua cho tôi, tôi rất hạnh phúc. Tôi không giống chị tôi, chỉ cần làm nũng một chút là sẽ có quà.”
Sau khi nghe thấy thế, ngay lập tức sắc mặt Mộc Diệp thay đổi: “Cô nói là tôi dựa vào làm nũng mới có thể có quà sao? Mộc Mai, tôi nói cho cô biết, cho dù tôi không cần nhưng anh Nam cũng sẽ mua tặng tôi.”
“Đây là chuyện riêng tư của hai người, tôi không có hứng thú muốn biết.” Mộc Mai không muốn đôi co cùng người phụ nữ này, nếu không phải vì người phụ này chủ động khiêu khích cô thì tuyệt đối cô sẽ không để ý.
Tuy nhiên, sau khi Mộc Mai nói xong, Mộc Diệp đã trực tiếp giơ tấm bảng trên tay Cố Nam lên: “Một tỷ.”
Cố Nam cau mày, anh ta thực sự không quan tâm đến tiền bạc nhưng Mộc Diệp. lại tự ý thay anh ta trả giá, chuyện này khiến anh ta có chút không hài lòng.
Một tỉ, trong lòng Mộc Mai nghĩ đến con số này, cô không biết Cố Văn có thể ra giá là bao nhiêu nhưng chắc chắn một tỷ không phải số tiên nhỏ.
“Văn, sợi dây chuyền này em không cần, dù sao em cũng không thích đeo dây chuyền nên mua nó cũng chỉ như một món đồ trang trí.”
Cố Văn cười cười, anh đương nhiên biết được trong lòng Mộc Mai đang nghĩ gì.
Anh quay người nói vào tai Lăng Khải vài câu, Lăng Khải làm động tác Ok liền đứng dậy rời khỏi hội trường.
Trên sân khấu, người chủ trì đang chuẩn bị hô một tỷ thành giao thì có một nhân viên vội vàng chạy lên nói nhỏ vào tai người chủ trì rồi lại chạy xuống.
Vẻ mặt người chủ trì ngượng ngùng: “Xin lỗi quý vị, sợi dây chuyền này đã được một người giấu tên mua rồi, cho nên lần đấu giá cuối cùng này bị hủy bỏ.”
Mộc Diệp không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, vốn dĩ cô ta định cạnh tranh với Cố Văn khiến Mộc Mai mất mặt, nhưng không ngờ cuộc đấu giá lại bị hủy.
Những năm qua cũng có tình trạng như vậy, một số người mua bí ẩn do không muốn tiết lộ danh tính sẽ đến hậu trường tìm người chủ để mua lại với giá cao, giá thường sẽ cao hơn giá ở trên sân khấu.
Chỉ là không biết là ai ở sau lưng mua sợi dây chuyền này.
“Trời ơi, thật sự là không may, dây chuyền mà em gái thích lại bị người khác mua rồi.”
Mộc Diệp quay đầu lại nhìn Mộc Mai ở phía sau một cái: “Hay là tôi đi thương lượng với người đó một chút để anh ta có thể nhường sợi dây chuyền này cho em gái.”
Điều này có thể nói là một mũi tên trúng hai đích, không những nói Mộc Mai không có được gì, còn gián tiếp nói rằng Cố Văn là kẻ bất tài.
Mộc Mai sao có thể để Mộc Diệp xúc phạm Cố Văn và ngay lập tức cô đáp trả rất mạnh mẽ.
“Chị thực sự rất giỏi đấy, người ta giấu tên mua sợi dây chuyền này có nghĩa là không muốn tiết lộ danh tính, làm thế nào chị có chỗ trống đi thương lượng với người ta? Chị như vậy há không phải là quá đề cao bản thân rồi „ Sao.
“Cô…” Mộc Diệp muốn giả vờ khoan dung độ lượng nhưng kết quả lại phát hiện mỗi câu nói của Mộc Mai đều là chọc giận cô ta đến nổ tung.
“Mộc Mai, cô nhìn xem bản thân cô là thứ gì, nếu như không phải gả vào nhà họ Gố thì cô có tư cách gì đến nơi này?”