Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trông Chu Nghiên lúc này yêu mị cực kỳ, bởi vì trên người túa đầy mồ hôi thơm, tóc mai trên thái dương cũng trở nên ướt dính, đôi môi khẽ nhếch thở phì phò, trông rất đáng yêu, rất muốn…
Hắn đè ép tia dục niệm trong lòng xuống, hăng hái sờ lên huyệt khẩu ướt dầm dề kia, tách mở hai cánh hoa trơn trượt, nhét cái trứng rung vào trong.
Trong lúc nhất thời. Chu Nghiên thật sự hối hận vì mình đã trêu chọc tên bá vương Trình Sơ này.
Nghĩ tới mình sắp tắc trứng rung trong cơ thể lên lớp giảng bài cho học sinh, cô lại cảm thấy quá dâm đãng, buộc phải vội vàng cầu xin hắn lấy thứ kia ra.
Nhưng thứ Trình Sơ muốn chính là thấy cô như vậy, còn giả như có lòng tốt mà giảm nhẹ lực rung của trứng trung.
“Em tin tưởng cô có thể nhịn được, nhưng nhớ cẩn thận đừng để bị người khác phát hiện ra nha. Lại nói, hôm nay cô còn mặc áo khoác dài mà, như vậy lại càng không cần phải sợ.”
“Chỉ còn một tiết tự học nữa là đã tan học, rất nhanh sẽ lại qua thôi.”
Thật sự không thể nào từ chối, Chu Nghiên đành phải tu chỉnh bản thân, cố gắng hết sức làm như mình chỉ lên lớp giảng bài bình thường.
Có điều nếu cẩn thận nhìn kỹ sẽ thấy bước chân cô có chút không ổn.
Cũng may là tiết tự học cho nên giáo viên có thể ngồi yên trên bục giảng, nếu phải đứng mãi mới là muốn siết mạng thật.
Nhưng ngồi cũng chỉ có thể tiết kiệm chút thể lực giúp cô mà thôi, chấn động không quá mạnh hiển nhiên cũng giúp cô có thể dễ dàng kiềm chế không khiến mình thất thố hơn.
Nhưng sau khi quen với tốc độ này, cô lại cảm thấy nó như gãi ngứa, tuy có cảm giác nhưng lực độ không đau không ngứa như vậy mới thật sự là tra tấn người.
Cô đành phải dùng sức co rút vách âm đạo của mình, muốn dùng vách thịt xoắn chặt lấy quả trứng rung kia để nhận được nhiều thoải mái hơn.
Nhưng bản thân trứng rung vốn đã quá nhỏ, lại thêm bóng loáng, sau khi được ái dịch bôi trơn lại càng thêm không có lực ma sát gì.
Cô chỉ cảm thấy trong lòng nôn nóng lạ thường.
Nghĩ tới trên bục giảng có bàn giáo viên che chắn, cửa trước cũng đã bị đóng lại, không ngờ cô lại như ma xui quỷ khiến thò tay vào trong quần chậm rãi khảy âm đế, cẩn thận xoay vòng.
Mà nơi tay sờ tới chính là một mảnh dính nhớp.
Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, vậy mà cô lại cảm thấy mình vừa ngửi được hương vị tanh ngọt. Cúi đầu nhìn nhìn đám học sinh phía dưới, thấy mọi người đều đang nghiêm túc làm bài tập, không phát hiện ra có gì không đúng, cô mới yên lòng.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");