Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
" Tôi muốn gặp Lâm tổng " Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Lễ tân nhẹ nhàng hỏi:
" Xin hỏi cô là...? "
" Tôi là Mộc Thanh. "
" Cô có hẹn trước với Lâm tổng hay không? "
" Tôi cũng cần hẹn trước hay sao? " Cô ta cực kỳ ngạo mạn lên tiếng.
" Xin lỗi cô nhưng ở công ty chúng tôi muốn gặp Lâm tổng đều phải hẹn trước. " Lễ tân nhẹ nhàng lên tiếng.
" Ngay cả bạn gái của tổng tài như tôi đây hay sao? "
" Chị.. Chị là... " Vẻ mặt lễ tân có vẻ hốt hoảng.
" Tiểu Lý, nếu đây là bạn gái của Lâm tổng thì không cần rắc rối thế. Để chị dẫn cô Mộc lên. "
Tiếng của Bạch Lan từ sau vang lên càng làm tiểu Lý hốt hoảng hơn. Không... Không phải chị Bạch là tổng tài phu nhân sao, ở đâu lại có một cô bạn gái vậy.
Lần này có chuyện lớn rồi!!!
Buổi sáng Bạch Lan không cho Lâm Đình đến đưa cô đi làm. Để nhân viên nhìn thấy thì làm sao cô đến công ty được nữa chứ.
Không ngờ vừa bước vào đến cửa đã nghe thấy chuyện hay ho rồi. Lần này để xem anh giải thích thế nào.
" Cô đây là? " Mộc Thanh cất giọng hỏi.
" Tôi là trợ lý thư ký của Lâm tổng. "
" Hoá ra là cô trợ lý quèn. " Mộc Thanh tỏ vẻ khinh bạc.
" Lâm tổng ở bên trong mời cô. "
Trước khi bước vào, Mộc Thanh lên tiếng:
" Lấy một ly cafe ít đường, không đá cho Lâm Đình và một ly nước cam cho tôi. "
" Được cô chờ một lát. " Bạch Lan ngoan ngoãn vâng lời.
Hoá ra còn hiểu rõ sở thích của nhau như thế, thật sự đáng khen ngợi.
Sau khi lấy xong, Bạch Lan đi đến phòng tổng tài. Không gõ cửa liền đi vào.
Trước mặt là cảnh Mộc Thanh nằm gọn trong lòng Lâm Đình.
Cô dặn lòng: không tức giận, không tức giận, không tức giận. Điềm tĩnh, điềm tĩnh, điềm tĩnh.
" Em... " Lâm Đình đẩy cố đẩy cô ta ra nhưng không kịp nữa rồi.
" Cô không biết phép lịch sự hay đến gõ cửa cũng gõ không nổi? " Mộc Thanh đanh đá lên tiếng.
" Nước của Lâm tổng và cô Mộc tôi đặt ở đây. "
Bạch Lan không để ý đến lời Mộc Thanh nói nhẹ nhàng đặt lý cafe xuống bàn còn ly nước cam thì "lỡ tay" đổ lên người Mộc Thanh.
" Cô không có mắt đúng không? Làm đổ hết nước cam lên người của tôi rồi. " Mộc Thanh tức giận lên tiếng.
Còn quay sang nũng nịu với Lâm Đình:
" Lâm tổng... "
Lần này Lâm Đình quyết đẩy mạnh Mộc Thanh ra rồi nói:
" Cô đi ra ngoài cho tôi. "
" Cô mắt không có, đến tai cũng điếc phải không? Anh ấy kêu cô đi ra ngoài. " Mộc Thanh kiêu ngạo nói.
" Tôi kêu cô cút ra ngoài. Chúng ta cũng không cần hợp tác nữa. " Lần này Lâm Đình thực sự tức giận.
" Mời cô. " Bạch Lan cười nhẹ lên tiếng.
Mộc Thanh hậm hực bước ra khỏi phòng.
Sau đó, Bạch Lan cũng quay lại đi ra cửa.
" Anh kêu cô ta đi, không có kêu em. "
" Đuổi bạn gái về rồi, Lâm tổng còn cần trợ lý quèn này hay sao? " Bạch Lan đanh đá cất giọng.
" Em nói lung tung cái gì vậy? Cô ta là bạn gái anh từ bao giờ chứ? "
" Anh có thể hỏi tiểu Lý ở quầy lễ tân! Xin phép Lâm tổng tôi ra ngoài trước. "
Ngay sau đó Lâm Đình liền gọi cho tiểu Lý. Bạch Lan liền bước ra ngoài không thèm để ý đến Lâm Đình.
" Tiểu Lý, cô Mộc Thanh đó xưng là bạn gái tôi? "
" Phải, phải... Lúc đó chị Bạch à không không tổng tài phu nhân cũng nghe thấy thưa Lâm tổng. " Tiểu Lý run run lên tiếng.
" Được, tôi biết rồi. " Lâm Đình liền cúp máy.
Ách, vừa mới làm lành hôm qua, hôm nay lại gặp chuyện thế này. Giải thích thế nào với vợ bây giờ chứ.
Cô gái chết tiệt kia, mình thật sự gặp xui xẻo mà!!! Không công khai chuyện này sớm với mọi người chắc chắn còn gặp rất nhiều xui xẻo khác nữa.
Quan trọng là bây giờ phải giải thích thế nào thì cô ấy mới tin mình bây giờ!!!
~ Hết chương 39 ~