Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 2336
“Vừa rồi tớ đột nhiên nhớ tới một chuyện.” Bùi Vũ Ninh hơi mím môi, giọng nói đè thấp vài phần: “Năm năm trước, bên cạnh Tư Đồ Không đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, nhưng không có nhiều người biết chuyện này, tớ cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy, tớ là nghe bạn bè nói thôi.”
Bùi Vũ Ninh dừng lại vài giây, cô ấy hít một hơi thật sâu, sau đó mới nói tiếp: “Tớ nhớ khi đó bạn tớ nói với tớ rằng, người phụ nữ kia là Tư Đồ Không mua về, mua năm năm…” Bùi Vũ Ninh không nói hết, có một số lời khó nói ra khỏi miệng, nhưng ý tứ cũng đủ rõ ràng.
“Cái gì? Mua về? Thời đại này còn có thể mua người như vậy?” Tính cách của Sở Bách Hà vốn nóng nảy, nghe được lời của Bùi Vũ Ninh thì lập tức nổi giận.
Vốn sắc mặt của Tô Khiết đã có phần lạnh lùng, sau khi nghe được lời nói của Bùi Vũ Ninh, sắc mặt cô càng u ám hơn.
“Khiết Khiết, tớ không biết cô gái năm đó có phải bạn của cậu không, có lẽ, có lẽ không phải, có lẽ chỉ là trùng hợp.” Bùi Vũ Ninh nhìn thấy sắc mặt của Tô Khiết thì trong lòng lập tức sợ hãi, thời gian cô ấy quen Tô Khiết không ngắn, nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy thấy sắc mặt Tô Khiết xấu như vậy.
“Cậu còn biết gì nữa không?” Tô Khiết thầm thở ra một hơi, tuy rằng giờ phút này cô vẫn coi như là bình tĩnh, nhưng giọng nói kia rõ ràng nghe thấy không bình thường.
Khó trách Liễu Ảnh trốn tránh, nếu chuyện thật sự như vậy thì sao Liễu Ảnh có thể nói ra được.
Vừa rồi Tư Đồ Không không nói gì cả, chứng tỏ khả năng việc này là thật sự rất lớn.
Tô Khiết đau lòng, đau lòng cho Liễu Ảnh, Liễu Ảnh lương thiện như vậy, đơn thuần như vậy, sao lại gặp phải chuyện này.
Sao Tư Đồ Không có thể đối xử với Liễu Ảnh như vậy?
“Lúc ấy hình như trong nhà cô gái kia xảy ra chuyện gì, Tư Đồ Không bỏ tiền ra, sau đó cô gái kia đồng ý ở bên Tư Đồ Không năm năm.” Lúc này, giọng nói của Bùi Vũ Ninh đặc biệt nhỏ, cô ấy nhìn thấy dáng vẻ của Tô Khiết hiện giờ thì cảm thấy thật sự hơi sợ hãi, hơn nữa cô ấy cũng có phần hổ thẹn, bời vì dù sao Tư Đồ Không cũng là bạn của cô ấy.
“Đây không phải nhân lúc cháy nhà thì đi hôi của à?” Sở Bách Hà trừng mắt, vẻ mặt kinh ngạc khó có thể tin.
Tô Khiết nheo mắt, cô vừa mới cầm một ly nước lên, lúc này bàn tay đang cầm ly nước của cô không ngừng nắm chặt, làm cho người khác nhìn thấy cũng không khỏi kinh sợ.
Bùi Vũ Ninh cảm thấy nếu lúc này Tư Đồ Không vẫn còn ở đây, Tô Khiết có thể đánh Tư Đồ Không một trận.
Không, đánh Tư Đồ Không còn lại nhẹ nhàng!
“Cái này, lúc ấy Tư Đồ Không cũng giúp cô gái kia giải quyết chuyện gia đình.” Bùi Vũ Ninh suy nghĩ vài giây, cuối cùng vẫn quyết định nói giúp Tư Đồ Không vài câu, nếu không tiếp theo Tư Đồ Không nhất định sẽ rất thảm.
“Cậu không cảm thấy chuyện này hơi kỳ lạ à?” Tô Khiết đột nhiên ngước mắt nhìn Bùi Vũ Ninh, đôi con ngươi ẩn chứa sự lạnh lùng.
“Cái gì?” Nhất thời Bùi Vũ Ninh chưa kịp phản ứng lại, chỉ là hơi chột dạ khi bị Tô Khiết nhìn chằm chằm.
“Cậu và Tư Đồ Không là bạn bè, có lẽ cậu hiểu anh ta, Tư Đồ Không có thể vô duyên vô cớ bỏ tiền giúp một cô gái giải quyết vấn đề gia đình không?” Tuy rằng Tô Khiết không quen Tư Đồ Không, nhưng cô nhìn người rất chuẩn, cho dù cô mới gặp Tư Đồ Không ba lần thì cô cũng biết Tư Đồ Không không phải người thích xen vào chuyện người khác.
Tư Đồ Không cũng không phải là ngươi thương hương tiếc ngọc, cho nên Tư Đồ Không không có khả năng vô duyên vô cớ đi giúp một cô gái xử lý chuyện trong nhà.