Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 1: Ngủ nhầm người
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cố Hề Hề cảm nhận được sự ấm áp từ trong lồng *** của đối phương, cố gắng nhẫn nhịn mà nằm im trong sự ấm áp ấy. Mặc dù cả đêm hôm qua không hề được nghỉ ngơi, khiến cho cả người cô vô cùng mệt mỏi, nhưng cô không hề hối hận.
Chuẩn bị đã rất lâu, chỉ vì muốn đem chính bản thân mình trở thành món quà quý giá nhất để tặng anh.
Yêu đương với Triệu Trạch Cương cũng đã được 2 năm, mỗi lần Triệu Trạch Cương muốn thân mật với cô, đều bị cô dùng những lời dịu dàng để từ chối, cô không muốn buông thả mà giao nộp bản thân mình như vậy.
Nhưng lần này thì khác, ngày mai Triệu Trạch Cương phải xuất ngoại, đồng thời cũng là sinh nhật lần thứ 23 của cô!
Trong một ngày quan trọng như vậy, theo ý kiến vô cùng kiên quyết của cô bạn thân thì nhất định phải là một phòng xa hoa trong khách sạn Hilton, đem lần đầu tiên quý giá nhất của cô mà tặng cho bạn trai.
Cố Hề Hề vui vẻ mà ôm lấy hông của đối phương, ồ, thật không ngờ vóc người của Triệu Trạch Cương lại đẹp như vậy.
Thêm một phân thì mập, bớt một phân thì gầy!
Thật sự là vô cùng hoàn mỹ!
“Hưmm...Dina, em dậy rồi?” người đàn ông ở phía trên đỉnh đầu nói: “Hôm qua làm em phải mệt mỏi rồi!”
“Dù thế nào thì cũng đừng nói như vậy, Trạch Cương, là em cam tâm tình nguyện!” Cố Hề Hề dùng hết sức lực mà ôm chặt lấy hông của đối phương, vô cùng hạnh phúc mà trả lời lại.
Dina...?
Trạch Cương...?
Cố Hề Hề và người đàn ông đang được ôm đồng thời ngẩn người ra, thời gian đứng lại 3 giây, đột nhiên tách nhau ra, Cố Hề Hề từ trong hoảng loạn mà xoay người sang mở đèn ở đầu giường lên.
Đèn giường vừa mở lên, Cố Hề Hề liền nhìn thấy một gương mặt hoàn toàn xa lạ, lập tức sợ hãi mà thét lên: “Anh là ai???”
Nắm lấy chiếc chăn che lại toàn bộ cơ thể: “Tại sao anh lại ở trong này?”
“Đây là phòng của tôi! Cô là ai? Tại sao cô lại ở trong đây?” trên gương mặt của người đàn ông cũng đầy sự bất ngờ.
Khắp người của Cố Hề Hề vô cùng lạnh lẽo, trong đầu đang dâng lên một loại bất an không thể gọi thành tên: “Đây là phòng 1216, là bạn thân của tôi tự tay giao cho tôi, người đàn ông trong phòng này hẳn phải là bạn trai của tôi...”
“Haha!” Doãn Tư Thần cảm thấy thật sự đây chính là lí do tệ nhất mà anh từng nghe được, với giá trị của con người anh, không ít phụ nữ muốn xô đẩy nhau mà leo lên giường của anh, hôm nay lại gặp phải một người kêu oan: “Ngay cả phòng của mình cô cũng không xem kỹ, lẽ nào chính là muốn leo lên giường của tôi? Còn viện cớ, nói đi, cô muốn bao nhiêu tiền?”
Sự giễu cợt của người đàn ông đã xuyên thẳng vào trong đầu của Cố Hề Hề, khiến cô bình tĩnh trở lại, rốt cuộc là tối qua đã xảy ra chuyện gì?
Cô nhớ cô đã uống rượu với cô bạn thân Lâm Tiểu Nhã, vì tối qua Tiểu Nhã phải bay đến Milan để tham gia buổi biễu diễn thời trang, vì để chúc mừng cho cô lại được đứng trên sân khấu quốc tế, đồng thời cũng chúc mừng sinh nhật của chính mình.
Cô đã uống rất nhiều, Tiểu Nhã không ngừng thúc giục cô phải giữ Triệu Trạch Cương lại, dù sao Triệu Trạch Cương cũng phải ra nước ngoài vài năm, dường như có ma xui quỷ khiến mà cô cũng đồng ý theo, sau đó cầm thẻ phòng Tiểu Nhã đưa, quét thẻ đi vào phòng.
Nhưng tại sao người đàn ông trong phòng lại không phải là Triệu Trạch Cương?
“Cái gì mà bao nhiêu tiền? Tôi không cần tiền, Triệu Trạch Cương đâu?”
Doãn Tư Thần nhíu mày, hình như người phụ nữ trước mắt thật sự có gì đó rất kì lạ, hình như trước đó cô cũng nói “Trạch Cương?” Chẳng lẽ thật sự là bọn họ đã bị đặt bẫy sao?
Tối qua, rõ ràng là anh hẹn với Dina, có người quẹt thẻ đi vào, lúc đó cũng không mở đèn, mà mùi nước hoa của người phụ nữ này cũng là mùi Dina dùng, anh cũng tự cho rằng Dina đã đến, nhưng lại là người phụ nữ ở trước mặt này.
Anh đang định hỏi, điện thoại lại vang lên, nhìn thấy số điện thoại là của Dina.
“Dina, chuyện gì vậy?”
Điện thoại truyền đến giọng nói vô cùng áy náy của Dina: “Tư Thần, xin lỗi anh, hôm qua em nhận được lời mời đến Milan, bọn họ muốn mời em làm vedette. Tối qua 8 giờ em đã bay sang Milan, anh biết đó, làm người mẫu trước nay vẫn luôn là mơ ước và mục tiêu của em, em không muốn bỏ lỡ cơ hội này, anh tha lỗi cho em có được không anh? Đúng rồi, tối qua em có đưa đến cho anh một món quà, cũng coi như là quà bồi thường, anh có hài lòng không?”
“Quà?” ánh mắt của Doãn Tư Thần trầm xuống, khó hiểu mà nhìn người phụ nữ khoác chiếc áo choàng tắm đi khắp tìm người tên Triệu Trạch Cương, trong đáy mắt có chút hứng thú không thể nói rõ.
“Đúng vậy, món quà này là em ngàn tuyển vạn chọn đó, cô ta vẫn còn là xử nữ chứ, cảm giác tối qua có phải là cũng không tệ lắm đúng không?” Dina hỏi một cách dè dặt.
“Đương nhiên không tệ, có một người bạn gái quan tâm tỉ mỉ như vậy, sao có thể kém được chứ? Nếu em thích làm người mẫu như vậy, vậy thì ở Milan biểu hiện cho tốt đi!” Doãn Tư Thần nói xong câu này thì tắt máy.
Lúc này, lúc này Cố Hề Hề đã tìm khắp phòng cũng không tìm được Triệu Trạch Cương, cô không thể nào tĩnh táo được nữa!
Nước mắt cứ như thế mà tuông trào, cô đứng ở góc tường, khóc nức nở, cơ bản là không hề để ý đến người đàn ông đang dùng ánh mắt vô cùng phức tạp mà nhìn cô.
Doãn Tư Thần cất điện thoại đi, mặc kệ người phụ nữ này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, nhưng rõ ràng cô cũng không phải là người đến phục vụ cho anh, món quà mà Dina đưa tới có lẽ cũng không phải là cô. Nhưng, cho dù cô là ai, chuyện xảy ra hôm nay, nhất định không thể nói ra ngoài.
Anh tìm chiếc áo khoác, lấy tập chi phiếu, viết lên xoàn soạt rồi xé ra, nhiều tiền như thế, chắc cũng đủ đến im miệng rồi chứ?