Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc Thần Bí Ôn Ninh
  3. Chương 369
Trước /492 Sau

Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc Thần Bí Ôn Ninh

Chương 369

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 369 chúng ta hấp dẫn như vậy chứ.”

Bên này, Đinh Vô Ưu tiếp từng người một, mỗi người một câu, nhất định sẽ khiến những quý bà giàu có bàn bên kia tức giận.

“Cô, đúng là không biết xấu hổ, chỉ biết làm ầm ĩ lên để dụ dỗ đàn ông, không biết nhục mà còn lấy làm tự hào, đúng là để tiện mà.”

“Hừ, bất quá cũng chỉ là ỷ vào tuổi trẻ xinh đẹp, để xem còn khoe khoang được bao lâu?”

“Không, loại kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác như thế này, sớm muộn gì cũng chết không yên, tôi khinh.”

Miệng mồm của những người phụ nữ đó càng ngày càng cay độc.

Không biết những cô gái xinh đẹp bên bàn của Đinh Vô Ưu đã trải qua chuyện này bao nhiêu lần, bị mắng chửi như vậy nhưng nụ cười vẫn ở trên môi mỗi người, rất bình thản, nhưng đổi lại uy lực không nhỏ.

“Bây giờ là thời đại của những người trẻ tuổi, mặc kệ chuyện như thế nào, bà lão, trước khi ra khỏi nhà các người không tự soi gương sao?”

“Hay là, từng nếp nhăn trên mặt cũng đủ kẹp chết một con ruồi, ban ngày thì như vậy, nhưng đêm đến lại có thể dọa chết người.”

“Ha ha ha, không phải chứ, tôi rất thông cảm cho chồng của họ, thật đáng thương.”

“Ông chủ của tôi có nói, ngày này thích ăn rau xanh, mà nhất là bông điên điển, đồ chua, vẫn vân, đừng nói là ăn, nhìn thôi đã thấy đau mắt.” “Đâu cần nhìn, không chừng nghe tới tên đã cảm thấy được mùi vị rồi đó chứ…”

Đinh Vô Ưu: “…”

Khóe miệng cô giật giật, thật sự có chút ngây người.

Đồng thời cô cũng biết được những người ngồi cùng bàn mình là những người như thế nào, nghe cả buổi, họ đều là..kẻ thứ ba. Khó trách những quý bà giàu có bên kia cứ mắng nhiếc.

Đinh Vô Ưu nghiêm mặt, yên lặng một chút nhìn xung quanh, trong lòng suy tính thời điểm đi ra ngoài, có thích hợp không, có thể làm người khác có ý hay không?

Không thể không nói đến sức chịu đựng của những cô gái trẻ tuổi này thật lợi hại, cũng có thể nói là kinh nghiệm dồi dào, nói chung là những quý bà giàu có bên kia đều tức giận đến đỏ mặt tía tai, gần như phát nổ.

Được rồi, tre già thì măng mọc thôi.

Nên biết rằng buổi tiệc hôm nay có không ít các ông chủ không những dẫn theo vợ mà cả con gái cũng đi cùng.

Những tiểu thư nhà giàu này sau khi thấy mẹ của mình tức giận, họ lập tức trợn mắt nhìn qua.

Phải biết rằng vì thân phận nên mẹ của họ cũng đang tự kiềm chế, nhưng họ lại không như vậy, những cô gái đó vốn dĩ được cưng chiều như một cô công chúa, không thể nào chịu được loại chuyện này.

Một trong những cô gái trẻ mặc váy xanh bước đến đối diện với cô gái mặc váy đen ở bàn Đinh Vô Ưu, hung hăng tát một cái.

Cái tát này vang lên giống như một ám hiệu, những cô gái còn lại cũng dồn dập đến giúp một tay, rượu trong tay đều đổ hết.

Một lúc sau, đủ loại tiếng thét chói tai đến tiếng chửi rủa vang lên, tạo thành một mớ hỗn loạn.

Đinh Vô Ưu thật sự được mở mang tầm mắt, cô hoàn toàn không nghĩ rằng những người trong giới thượng lưu trong ấn tượng của cô lại là cái bộ dạng này, thật khiến người khác không nói nên lời.

Cô đột ngột đứng lên, tim đập thình thịch, cô rời khỏi chỗ ngồi của mình, quyết định tránh xa nơi hỗn loạn này, tuy tốc độ rất nhanh, nhưng trên váy vẫn bị dính một chút rượu tạo nên một vết ố.

Đinh Vô Ưu muốn rời đi nhưng không dễ dàng như vậy.

“Đứng đó, muốn chạy hả?” Giọng nói nhẹ nhàng truyền đến của một cô gái mặc váy hồng ngăn cô lại.

Khuôn mặt của cô gái mặc váy hồng rất dễ thương, nhưng sự cay nghiệt giữa hai hàng lông mày đã phá hủy sự dễ thương đó, khiến người khác bất giác cau mày. Cô chỉ có thể đứng lại: “Này cô, tìm tôi có chuyện gì?”

“Hừ, cô nói tôi tìm cô có chuyện gì hả? Sao, làm kẻ thứ ba mà vẫn ngang ngược như vậy à, đúng là điếc không sợ súng.”

Đầu tiên là không hiểu sao bị một đám người vây quanh, sau đó còn bị cho là kẻ thứ ba, không người phụ nữ nào trong tình huống này có thể vui vẻ được.

Tính tình Đinh Vô Ưu rất tốt không có nghĩa là cô sẽ không tức giận, sắc mặt cô lạnh xuống: “Cô này, đề nghị cô nói chuyện cẩn thận một chút, quan trọng hơn là tôi không hề quen biết các người.”

“Từ đầu đến cuối, tôi chỉ ngồi ở chỗ đó mà thôi, chuyện các người đánh nhau cũng không liên quan đến tôi.”

Đương nhiên cô gái mặc váy hồng sẽ không tin, cho dù tin thì cô ta cũng sẽ không bỏ qua, mất chốt cũng là vì vẻ ngoài của Đinh Vô Ưu.

Bất kể là dung mạo hay phong độ thì Đinh Vô Ưu cũng đều xuất sắc hơn gấp trăm lần những cô gái kia, mấy cô gái đó thua xa, dù ở bất kì điểm nào cũng không thay đổi.

Không ai thúc giục thì không sao, nhưng với điều kiện tiên quyết như tình huống bây giờ, cô gái váy hồng tìm đến gây sự với Đinh Vô Ưu là điều tất nhiên.

“Bớt nói nhảm đi, nhìn cô như vậy là biết không phải thứ tốt lành gì rồi.”

Cô gái váy hồng không khách sáo nói xong, sau đó nâng tay lên chuẩn bị đánh.

Đinh Vô Ưu giật mình, sắc mặt lạnh lẽo, cơn tức giận không rõ nguyên do dâng lên, cô cao hơn so với cô gái váy hồng kia nên không hề tốn sức đã có thể nắm được cổ tay của cô ta.

Đây là lần đầu tiên cô ẩu đả với người khác, thậm chí tay chân cũng chạm nhau, trong lòng cô hồi hộp muốn chết nhưng lực tay vẫn không giảm bớt.

Tuy nhìn bề ngoài Đinh Vô Ưu như một cô gái yếu đuối, nhưng sức lực rất lớn, hoàn toàn không giống như cầm bút lâu năm.

Về điểm này, Đinh Vô Ưu tự mình có thể biết được, nhưng không thể nào biết được nguyên nhân, dù sao thì, cô đã mất trí nhớ, không thể biết được trước kia mình đã làm qua những gì.

‘A, con đàn bà đê tiện này, buông ra, cô mà cũng dám đánh tôi sao, tôi sẽ giết cô.

Giọng nói chói tai này khiến Đinh Vô Ưu không vui nhíu mày lại, nếu nói đến các cô gái con nhà giàu thì ấn tượng này thật sự nát bét.

Đột nhiên, bắp chân truyền đến cảm giác đau nhói khiến cô không nhịn được kêu lên một tiếng, nguyên nhân là cô gái váy hông đã tức giận và đá một cước khiến mũi nhọn của giày cao gót đâm thẳng vào chân cô.

Đinh Vô Ưu cắn môi, sắc mặt lạnh lùng, trong cơn tức giận, cổ tay không kiêm được dùng lực mạnh hơn, sau đó hung hăng đẩy cô ta ra, không muốn bị đám người kia làm phiền nữa nên bước nhanh rời đi.

Cô mặc kệ tiếng la hét chói tai của người cô gái mặc váy hồng phía sau, tự nhiên không để ý tới đối phương nhìn cô bằng ánh mắt cay độc.

Đinh Vô Ưu chịu đựng sự đau đớn trên chân đi tới khu đồ ăn, bởi vì tâm trạng không tốt nên lúc bước đi không chú ý đằng trước, không cẩn thận đụng trúng một người.

“A…

“Cháu là Đinh Vô Ưu?’ Giọng nói trầm thấp khiến cô có cảm giác quen thuộc, cô ngẫn đâu lên, ngây người.

„Chú Đinh?”

Quảng cáo
Trước /492 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chinh Phục "Anh Chú" Mặt Lạnh!

Copyright © 2022 - MTruyện.net