Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 462
Làm thế nào có thể hoàn toàn không nhất quán được ?
Ôn Ninh trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc, đầu óc cũng ngây ngẩn cả người, cô lẩm bẩm nói : ” Không thể nhất quán, chuyện này làm sao có thể ?”
Bác sĩ biết chính xác tình trạng hoàn toàn không nhất quán sẽ xuất hiện trong những điều kiện nào, vì vậy ông ấy do dự một lúc rồi nói.
” Nếu cô Hôn cần, chúng tôi có thể cấp giấy xác nhận thân nhân của cô và bệnh nhân dựa vào phiếu báo xét nghiệm này để xem lý do. “
Chứng minh than phận họ hàng ?
Hạt giống gieo vào tâm trí Ôn Ninh vừa rồi lập tức bị lời nói của bác sĩ châm ngòi, nổ tung trong đầu.
Cô vô thức nắm chặt tay của Lục Tấn Uyên, nhìn bác sĩ hỏi : ” Chứng minh than phận họ hàng ? Ý , ý của anh là gì ? “
Bác sĩ nhún vai : ” Giấy xác nhận quan hệ họ hàng là để xác minh xem hai bên có quan hệ họ hàng trực hệ hay không. Nồng độ giữa cô và bệnh nhân không khớp với nhau , dựa theo quan hệ mẹ con giữa cô và bệnh nhân, điều này sẽ không xảy ra , vì vậy , tôi nghĩ rằng ..
Ông ấy chưa nói xong, Ôn Ninh không muốn nghe, cô hiếm khi nổi giận nơi công cộng : ” Tại sao muốn kiểm tra quan hệ họ hàng chứ ? Người nằm trong phòng mổ chính là mẹ của tôi. ” ” Không ai biết điều này rõ hơn tôi. Làm sao chuyện này lại có thể xảy ra ? Nếu có vấn đề gì xảy ra, hẳn là thiết bị của ông có vấn đề. “
” Đúng vậy , không sai, chắc hẳn là do kết quả kiểm tra thân phận của ông không chính xác nên mới xảy ra chuyện này. “
Cô nắm chặt tay của Lục Tấn Uyên , nhìn anh đầy hi vọng :” Anh nghĩ như thế nào , tôi nói có đúng không ? Thiết bị xảy ra vấn đề , là chuyện bình thường, phải không ? “
Lục Tấn Uyên gật đầu, lập tức đi theo suy nghĩ an ủi cô , anh có thể hiểu được tâm trạng của Ôn Ninh, làm mẹ con nhiều năm như vậy, quan hệ đột nhiên bị nghi vấn, nhất thời không ai có thể tiếp nhận được.
Nhưng Lục Tấn Uyên hiểu rất rõ tiêu chuẩn của bệnh viện này, tương tự như loại xét nghiệm này, nói chung không phải xét nghiệm một lần, ba lần là điểm xuất phát cơ bản nhất, kết quả ba lần đều giống nhau trước khi đưa ra đáp án cuối cùng.
Đối với các vấn đề với thiết bị, theo ba kết quả, rõ ràng là bình thường.
Vì vậy, Lục Tấn Uyên trong lòng biết Bạch Ngọc Linh và Ôn Ninh có thể thực sự không phải là mẹ con.
“Anh Lục … ” Bác sĩ nhìn Lục Tấn Uyên , biết bệnh nhân vẫn đang chờ kết quả trong phòng mổ.
Lục Tấn Uyên lập tức nói : ” Cấy ghép tế bào không thể tiến hành, theo phương án thứ hai điều trị bảo tồn. “
Bác sĩ bất lực gật đầu: “OK, còn cần xét nghiệm ADN không ? ” Anh ta cố ý liếc nhìn Ôn Ninh.
“ Làm một cái. ” Lục Tấn Uyên nhẹ giọng nói.
Anh nói xong liền đưa Ôn Ninh đi tới phòng khách.
Ôn Ninh tâm trạng không ổn định, sau khi hoàn hồn, cô đột nhiên nhớ tới tình trạng của mẹ mình, sắc mặt cô thay đổi rõ rệt.
Lục Tấn Uyên lập tức ôm cô : ” Đừng lo lắng, mẹ em đã phẫu thuật xong , tuy rằng không có cấy ghép tế bào, nhưng bệnh viện cũng có phương án điều trị bảo tồn , mẹ của em , hiện tại không có vấn đề gì cả. “
” Hiện tại bà ấy đang ở phòng vô trùng , chúng ta đi xem xem. “
Ôn Ninh lập tức gật đầu.
Trong phòng vô trùng, những người không phải là nhân viên y tế đều không được phép vào, hai người chỉ có thể ở bên ngoài nhìn tình hình bên trong qua ô cửa kính trong suốt.
Bạch Ngọc Linh đang nằm trên giường bệnh, Ôn Ninh vừa nhìn đã lập tức che miệng , nước mắt không tự chủ được chảy xuống.
Người mẹ lúc này và người trong trí nhớ của cô hoàn toàn là hai người khác nhau , cô gần như không biết người phụ nữ đang nằm bất động, vô hồn và bất động trên giường là ai.
Mái tóc đen vốn dĩ của bà nay đã không còn, đầu trọc lóc, đội mũ bông trắng, trên cổ, mũi, cánh tay đều có những vết ống.
Khuôn mặt xinh đẹp , lúc này cũng trở nên gầy hơn, sắc mặt tái nhợt khiến Ôn Ninh cảm thấy chua xót.
Mẹ cô sao có thể trở nên như thế này.
Lục Tấn Uyên ôm cô, không ngừng nhẹ giọng an ủi cô, khi tâm trạng Ôn Ninh ổn định một chút, anh mới ngập ngừng nói.
“Ôn Ninh, thật ra cho dù 2 người có phải là mẹ con hay không , thì quan hệ giữa em và bà ấy nhiều năm như vậy là không hề giả dối, cho nên, thật ra em cũng không cần phải quan tâm nhiều như vậy đúng không ? ” Ôn Ninh sững sờ, kinh ngạc nhìn anh , đôi môi run rẩy : ” Anh nói như vậy là có ý gì ? “
Kết quả xét nghiệm ADN đã có. ” Lục Tấn Uyên nhẹ giọng nói.
Ôn Ninh lại sững sờ , cô cụp mắt xuống, lại chậm rãi nhìn về phía của Bạch Ngọc Linh , toàn thân như nhũn ra tại chỗ, một lúc sau cũng không có động tĩnh gì.
Lục Tấn Uyên biết cô hiểu ý của mình , đã phát hiện ra cô và Bạch Ngọc Linh quả thực không có quan hệ gì.
Không biết đã qua bao lâu , Ôn Ninh mới bắt đầu có động tác.
” Lục Tấn Uyên , chúng ta về đi. Ngày mai có buổi biểu diễn thời trang phải không ? Em phải quay về chuẩn bị 1 chút. ” Giọng nói của cô rất bình tĩnh, nói xong rất bình tĩnh, vừa định rời đi đã bị Lục Tấn Uyên ngăn lại.
Anh nhíu chặt lông mày :” Ôn Ninh ? Em đừng như thế này , anh đã vừa nói có phải là mẹ con ruột hay không thì có quan hệ gì ? Thời gian sống chung với nhau không thể giả tạo được, lẽ nào không phải là mẹ con , em sẽ không nhận bà ấy nữa sao ?”
” Dĩ nhiên là không. “
Ôn Ninh đột nhiên nhìn chằm chằm vào anh , sau đó lại cúi đầu :” Em không nghĩ lung tung , cũng hiểu ý của anh , em chỉ muốn trở về nghỉ ngơi một chút , có thể hay không. “
Lục Tấn Uyên bất lực mà đưa cô trở Về.
Sau khi trở lại trang viên , Ôn Ninh một mình nhốt bản thân trong phòng, đến buổi tối cũng không có đi ra.
Sau khi ăn tối xong , Ôn Ninh bắt đầu nói chuyện với Lục Tấn Uyên về buổi trình diễn thời trang ngày mai, đồng thời liệt kê từng đề xuất của bản thân.
Những người không biết sẽ nghĩ rằng cô ấy im lặng trong cả một buổi chiều vì cô muốn đi xem trình diễn thời trang, nhưng Lục Tấn Uyên biết không phải như vậy.
Anh không biết Ôn Ninh nghĩ như thế nào , nhưng nhìn thấy hiện tại tình trạng của cô rất tốt, không giống lúc ở bệnh viện, anh không định nhắc tới Bạch Ngọc Linh nữa, cứ để cho trôi đị cũng muốn để cho Ôn Ninh tự mình thoát khỏi dòng suy nghĩ đó.
Ôn Ninh rất muốn mở lời, việc cô và Bạch Ngọc Linh không phải là mẹ con cô , ban đầu nó thực sự khiến cô không thể chấp nhận được Nhưng nếu là như vậy thì có là gì 2 Như Lục Tấn Uyên đã nói , nếu không phải là mẹ con thì mối quan hệ này có rạn nứt không ? Tất nhiên là không thể, trong trường hợp đó, cô nên cố gắng làm cho mình thoát khỏi dòng suy nghĩ đó.
Loại triễn lãm phục trang mang tính chất như thế này , mặc dù nó sẽ không giống như cuộc thi, sẽ có chức vô địch, hạng nhì và hạng ba , nhưng vẫn có những cuộc thi bí mật như vậy giữa các gia tộc hoặc công ty ở nhiều quốc gia khác nhau.
Nó được tổ chức 3 đến 5 năm một lần, đã 5 năm kể từ sự kiện cuối cùng.
Triển lãm BL được tổ chức tại hội trường BL, hội trường rất rộng, phía sau hội trường là một địa điểm ngoài trời, các bàn xung quanh đã được dựng sẵn, trời tối dân nên đèn xung quanh hội trường sáng rực.
Có một tấm thảm đỏ dài bên ngoài hội trường, màn hình chiếu sáng ban ngày khổng lồ ở hai bên bậc thềm, truyền thông nước ngoài và những đám đông đang xem tập trung xung quanh đó , khung cảnh rất sống động.
Lục Tấn Uyên mặc một bộ âu phục màu xám bạc, vóc người cao lớn, có nét tà mị, một người phương Đông dung mạo cũng đủ khiến đám người ồ lên.