Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cô Vợ Mù: Ly Hôn, Anh Không Đồng Ý
  3. Chương 506-507-508
Trước /481 Sau

Cô Vợ Mù: Ly Hôn, Anh Không Đồng Ý

Chương 506-507-508

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 506

Khóe miệng Hoắc Tùng Quân nhếch lên một chút, gõ nhẹ lên trán của cô từ tốn nói: “Em không phải đã quên, trong tòa nhà có camera giám sát, sau khi anh ta được giải cứu nhất định là được đưa đi bệnh viện kiểm tra, kiểm tra camera nhất định sẽ có tin tức”

Bạch Hoài An nghe vậy thì ngẩng đầu vui mừng nói: “Đúng vậy, sao em lại quên việc này nhỉ, thật đúng là ngốc quá mà”

Trước kia cô cũng từng rất nhanh nhẹn, nhưng bây giờ thật sự không dám nghĩ đến nữa.

“Vậy hiện tại có phải anh muốn cho người đến thành phố An Lạc tìm kiếm?” Bạch Hoài An hỏi, sau đó liền có chút lo lắng: “Ngô Thành Nam hiện tại đang ở thành phố An Lạc, nếu như bị anh ta phát hiện thì quả thật có chút phiền toái”

Hoắc Tùng Quân cười cười nói: “Anh đương nhiên sế không tự mình cho người tìm kiếm, anh sẽ tiết lộ tin tức này cho cụ Ngô biết”

Người hiện tại đang ở thành phố An Lạc, nếu hắn tự mình đi tìm rồi đưa đến nhà họ Ngô, rất có thể bị hoài nghỉ có dụng ý khác, một khi đã như vậy, vẫn là đem tin tức tiết lộ cho ông cụ Ngộ, để ông tự mình tìm kiếm là tốt nhất.

Hoäc Tùng Quân liền lấy điện thoại gọi cho người giám sát camera, hỏi tin tức của người đàn ông trong sự cố thang máy.

Ngay lập tức bên kia báo cáo kết quả cho anh, kết quả này làm cho người ta có chút kinh ngạc.

Bởi vì người đàn ông kia không lưu lại một chút tin tức nào, cũng cự tuyệt bọn họ đưa đến bệnh viện kiểm tra.

Không một ai biết người đàn ông này là ai, tới đây làm gì, chỉ có một đoạn video ngắn trong thang máy được lưu lại.

Ánh mắt Hoắc Tùng Quân trở nên căng thẳng, cho người gửi đoạn video qua.

Rất nhanh, người phụ trách ngay lập tức gửi đoạn video đến cho anh, Hoắc Tùng Quân xem qua.

Chỉ cần liếc nhìn qua thôi đã đủ xác định.

Người đàn ông kia tuyệt đối là cháu của ông cụ Ngô.

Hoäc Tùng Quân không có tận mắt nhìn thấy bộ dáng của cậu cả nhà họ Ngô, khi anh còn chưa được sinh ra, cậu cả nhà họ Ngô đã rời khỏi gia đình, không tìm được tung tích.

Nhưng khi ông cụ dạy anh học tập, ông cụ vẫn thường xuyên nhắc tới người này.

Khi đó Hoắc Tùng Quân tuổi vẫn còn nhỏ, có lòng hiếu kỳ cao, anh cố ý cho người đi tìm hiểu không ít thông tin về vị cậu cả nhà họ Ngô thần bí kia, sưu tập được không ít ảnh chụp, ngày ngày lấy ra quan sát thật lâu.

Người đàn ông xuất hiện trong video kia, rất giống với hình tượng cậu cả nhà họ Ngô trong đầu anh bấy lâu.

Trừ bỏ khí chất lạnh lùng không hợp với khuôn mặt, những thứ khác ngay cả tư thế đi đường, một ít thói quen đó đều giống nhau như đúc.

Hoắc Tùng Quân đưa tay sờ cằm, ánh mắt bỗng trở nên thâm thúy.

Nếu người đàn ông này xuất hiện trước mặt ông cụ Ngô, chỉ sợ căn bản không cần phải làm bất cứ xét nghiệm nào hết, cũng không cần cái gì mà thư tuyệt bút, chỉ cần là người có mắt nhất định sẽ chắc chắn đây là con cháu nhà họ Ngô.

Về phần tính khí lạnh lùng khác hẳn Ngô Lập Thành.

Hoäắc Tùng Quân thấy đây cũng không phải là việc gì ngoài ý muốn, so với việc lớn lên tại nhà họ Ngô và được bảo vệ chu đáo, người đàn ông này từ nhỏ đã phải lưu lạc ở bên ngoài, chịu không biết bao nhiêu khổ cực, làm sao có thể có được khí chất ôn hòa như nước giống cậu cả nhà họ Ngô đay.

Bất quá người này thoạt nhìn lạnh lùng không dễ dàng tiếp cận, nhưng có thể nhìn ra, anh ta không phải là người có tâm tư ác độc.

Hoắc Tùng Quân ngay lập tức gửi video giám sát cho ông cụ Ngô.

Vừa gửi xong, Bạch Hoài An cũng từ phòng tắm đi ra, cô mới vừa tắm xong cảm thấy khắp người khoan khoái dễ chịu, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ửng hồng.

Vừa nãy khi đang nói chuyện với Hoắc Tùng Quân, bởi vì quá chuyên tâm vào câu chuyện nên cô cũng không quá chú ý vào cách ăn mặc của anh Lúc này mới phát hiện ra, trên người Hoắc Tùng Quân chỉ có độc một chiếc khắc tắm, tóc đã khô, trên người không còn một giọt nước.

Làn da trắng nõn được ánh mặt trời tô điểm trở nên thật xinh đẹp, dáng người cũng vô cùng hoàn hảo là dáng người tam giác ngược điển hình, cơ bụng rắn chắc, ẩn chứa sức mạnh ngang tàng.

Chương 507

Nhân ngư tuyến xinh đẹp tỉnh xảo kéo dài tiến vào khăn tắm, tạo nên một màu sắc quyến rũ.

Bàn tay đang lau tóc của Bạch Hoài An dừng lại một chút, thấy Hoắc Tùng Quân đang chuyên chú đánh chữ với khuôn mặt nghiêm túc, khóe miệng lộ ra tia tươi cười.

Cô lặng lẽ đi qua, cố hết sức cẩn thận để không phát ra âm thanh nào, đi đến phía sau Hoắc Tùng Quân, đối mặt với bờ mông quyến rũ của anh, chuẩn bị vỗ xuống thật mạnh.

Đột nhiên một bàn tay to lớn chụp lấy cổ tay của cô.

Bạch Hoài An ngẩng đầu lên đối mặt với Hoắc Tùng Quân với ý cười đang dâng trào trong mặt.

“Hoài An, em đang muốn làm gì?”

Làm việc xấu bị bắt gặp, Bạch Hoài An đỏ bừng mặt vì xấu hổ, ho nhẹ một tiếng: “Không, em không muốn làm gì hết”

Hoäc Tùng Quân ngắm nhìn bàn tay cô, tươi cười, khuôn mặt xinh đẹp như gió thoảng trăng sáng, lại là sự cám dỗ mơ hồ không thể ta được.

Thanh âm của anh trở nên khàn khàn, giọng điệu chậm rãi nói: “Hoài An, chúng ta hiện tại là vợ chồng hợp pháp, em nếu muốn nhìn thì có thể nhìn một cách quang minh chính đại, anh đều sẵn lòng phối hợp, em không cần thiết phải đánh lén như thế”

Anh nói chuyện với điệu bộ “chỉ cần em ra lệnh một tiếng, anh liền nằm xuống sẵn sàng” làm cho hai bên má của Bạch Hoài An càng trở nên đỏ hơn.

Thật sự khiến cho cô giống như một nữ quỷ háo sắc vậy!

Bất quá nêu anh đã nói vậy, Bạch Hoài An cũng không cần phải khách khí, cô đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới đánh giá anh một lượt, ánh mắt nóng bỏng nhìn anh cẩn thận một tấc lại một tấc.

Từ hầu kết ở cổ đi đến cơ bụng như ẩn như hiện của anh.

Tâm mắt triền miên lại hấp dẫn, Hoắc Tùng Quân bị nhìn đến nuốt nuốt nước miếng, vẫn không thể nào làm giảm bớt được sự khô khốc Bạch Hoài An không quen nhìn bộ dạng đắc chí này của anh, nếu cô còn khen nữa không chừng cái đuôi của anh còn vểnh lên cao hơn.

Cô hắng giọng, đôi mắt hoa đào đen trắng phân mình: “Anh không đem khăn tắm lấy ra, em sao có thể biết được anh so với đàn ông khác cường thế hơn?”

Vẻ mặt bình tính của anh ngay lập tức bị phá vỡ, ánh mắt hoại nghi nhìn về phía Bạch Hoài An.

Anh là đang nói về dáng người, còn Hoài An đang nói về cái gì?

Là đang nói về điều anh đang nghĩ sao.

Vì sao cô lại có thể nói ra những lời này với bộ dáng thanh thuần trong sáng như thế.

Đôi mắt hoa đào đen trắng rõ ràng của cô lộ ra một tia vô tội đầy trong sáng làm cho anh hoài nghi có phải mình nghe nhầm hay không.

Bạch Hoài An thấy anh trưng ra bộ dạng ngốc nghếch lên che miệng cười khúc khích Có thể nhìn thấy Hoắc Tùng Quân trưng ra bộ mặt ngạc nhiên này cũng thật hiếm, cô thật muốn chụp lại cảnh tượng này, lưu lại sau này thưởng thức.

Nhìn Bạch Hoài An nở nụ cười tinh nghịch, Hoắc Tùng Quân rốt cuộc cũng lấy được phản ứng, người này rõ ràng đang đùa giỡn mình, không tốn hơi thừa lời “ba” một cái bàn tay to lớn của anh đánh vào mông Bạch Hoài An.

“Tiểu hỗn đản!”

Thanh âm anh khàn khàn, sau khi đánh xong, lại sợ chính mình dùng sức quá lớn làm cô đau, liền ra sức xoa xoa mông cô.

Bạch Hoài An hai má đỏ bừng, phát hiện bàn tay anh đang không.

thành thật, cắn chặt răng nói: “Em bấy giờ còn chưa qua ba tháng đâu…”

Hoäc Tùng Quân dừng động tác trên tay, nhìn cô thật lâu, dịu dàng đem cô ôm vào ngực: “Yên tâm, anh sẽ không đụng vào em đâu”

Anh sao có thể vì dục vọng của mình mà làm tổn thương đến Hoài An.

Chương 508

Đúng lúc này mẹ Hoäc cho gọi hai người xuống nhà ăn sáng, Bạch Hoài An chuẩn bị cẩn thận đi xuống dưới lầu, Hoắc Tùng Quân vọt vào phòng tắm, mở nước lạnh ra tắm, áp chế dục vọng đang bốc lên của mình.

Bạch Hoài An nhìn theo bóng dáng anh, năm chặt tay mình, thâm quyết định sẽ chăm sóc sức khỏe thật tốt, để đứa nhỏ bình an sinh ra.

Tại thời điểm ăn sáng, thầy thuốc mang lên bát thuốc đã được sắc cẩn thận, bởi vì bỏ thêm một ít dược liệu, hương vị có chút kỳ quái, nhưng Bạch Hoài An vẫn cố gắng uống hết.

Hoäc Tùng Quân thấy bộ dạng nhíu mày khổ sở của cô, lặng lẽ nhét thứ gì đó vào miệng cô.

Vị ngọt ngay lập tức lan tỏa trong miệng, làm cho hương vị quái đản kia bị lấn át Ánh mắt Bạch Hoài An sáng lên, đó là mơ khô, thịt rất mọng, chua chua ngọt ngọt ăn rất ngon.

Cô nhanh chóng nuốt xuống, hướng đôi mắt trông mong về phía Hoắc Tùng Quân, biểu tình chờ mong.

Hoắc Tùng Quân mỉm cười bất đắc dĩ đưa cho cô một cái hộp nhỏ: “Anh lúc trước cố ý cho người làm cho em đấy, nhưng không thể ăn nhiều, cũng không được ăn hết trong một lần, bằng không lần sau khi uống thuốc bổ chỉ có thể tự mình chịu đắng, hiểu không?”

Bạch Hoài An nhìn chăm chăm vào chiếc hộp nhỏ, vốn dĩ muốn nhân lúc này ăn một lần cho đã liền bị lời nói của Hoắc Tùng Quân đánh tan nát.

Cô lắc lắc mặt, hừ một tiếng than thở: “Qủy hẹp hòi.”

Hoäc Tùng Quân thấy cô lúc này y như đứa nhỏ đang phát cáu, trong mắt dâng lên ý cười.

Mẹ Hoắc trong lòng cảm thán một tiếng Mỗi lần bà nghĩ đến đã thấy sự cưng chiều của Hoắc Tùng Quân với Bạch Hoài An đã đến giới hạn, thì anh lại mang đến cho bà từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

Nếu như là trước kia, có đánh chết bà cũng không tin, con trai bà có thể cưng chiều một người đến như vậy.

Bố Hoắc vỗ vỗ tay mẹ Hoắc, cười nói: “Xem ra chúng ta cũng không cần phải lo lắng, Tùng Quân nhất định sau này sẽ là một người bố tốt”

Bạch Hoài An trong thang máy xảy ra sự cố, không lâu sau thì có người truyền ra ngoài.

Ngô Thành Nam bên này nhận được tin tức, ở văn phòng chú ý thật lâu, biết cô không bị thương gì nhiều, anh ta vô cùng thất vọng.

“Sự cố xảy ra trong thang máy không làm chết được cô, đúng là mạng lớn!”

Anh ta tức giận mắng vài câu, ngồi thẫn thờ trên ghế làm việc trong văn phòng. Những ngày này, anh ta tiếp nhận hạng mục càng ngày càng ít, căn bản chỉ có mấy cái hạng mục anh ta có sẵn lúc ban đầu, không có công việc khác có thể làm được.

Việc này khiến Ngô Thành Nam có chút lúng túng, dù là trước đó có ông cụ bảo vệ nhưng cũng không dám lơ là.

Ởvăn phòng đi qua đi lại hai vòng, Ngô Thành Nam rốt cục kìm nén không được, sắc mặt âm trầm đẩy cửa ban công ra. Ai nghĩ tới, oan gia ngõ hẹp, vừa ra cửa, liền đụng thẳng mặt Trần Bách Nhã.

Ngược lại Trân Bách Nhã mấy ngày nay rất hăng hái, tinh thần khí thế, trên mặt thần thái sáng láng, ở công ty cũng có một đám người bàn tán ra vào, nhìn anh ta so với cái người thừa kế nhà họ Ngô còn đứng đắn hơn nhiều.

Trong công ty thường quen kiểu gió chiều nào theo chiều ấy, cũng không biết gió từ nơi nào đến, nói Trần Bách Nhã được ông cụ Ngô để mắt xanh tới, cấp dưới cũng thay đổi thái độ khác anh ta với anh ta và Trần Bách Nhã.

Ngô Thành Nam nhìn mấy người đi bên cạnh Trần Bách Nhã vô cùng quen mắt, nếu như anh ta nhớ kỹ không có sai, những người này trước đây còn vì anh ta mà đi theo làm nô lệ, ở trước mặt anh ta nịnh nọt.

Mà bây giờ, những người này lại đều vây quanh bên cạnh Trần Bách Nhã, liên tiếp nói lời nịnh bợ. Trần Bách Nhã khóe miệng ngậm tươi cười, nâng cằm, bộ dáng đắc ý kiêu ngạo, liếc nhìn Ngô Thành Nam vô cùng tự hào, trông rất chướng mắt.

“Aaa, đây không phải là cậu Ngô của chúng ta sao?”

Trần Bách Nhã dẫn đầu chú ý tới sự tồn tại của Ngô Thành Nam, giơ tay lên một cái, những người nói chuyện bên cạnh trong nháy mắt yên tĩnh trở lại.

Quảng cáo
Trước /481 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cảnh Xuân Và Phong Nguyệt

Copyright © 2022 - MTruyện.net