Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
1 tháng sau!
Sau ngày đám cưới hôm đó, Hạ Tử Sâm đã đưa Phong Thiên Di đi hưởng tuần trăng mật.
Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ đã tính đến chuyện kết hôn, trong khoảng thời gian này Hạ Như Ân vẫn tự tay thiết kế chiếc váy cưới lộng lẫy nhất cho mình.
"Vợ ơi, anh về rồi " Hạ Như Ân đang ở trong thư phòng thiết kế váy. Phong Thần Vũ cũng đã đi làm về, việc đầu tiên khi anh về nhà là kiếm vợ đầu tiên chứ không phải là bảo bối thân yêu.
Phong Thần Vũ khoác lấy cổ cô từ đằng sau mà hôn ( chốc chốc) vào má cô.
"Ưm, để em làm việc nào" Hạ Như Ân không thương tiếc trực tiếp đẩy anh ra.
Phong Thần Vũ đời nào chịu thua, nhấc bổng cô lên, anh ngồi xuống ghế để cô ngồi lên đùi mình.
"Anh lại quậy phá." Hạ Như Ân quay đầu lại cau mài nhìn anh.
"Vợ anh hình như béo lên rồi.
"Ai bắt em ăn hả, lúc nào cũng ăn với ăn giờ người ta béo rồi lại chê.
"Anh đâu chê vợ đâu, anh đang khen vợ anh đấy" Phong Thần Vũ ôm lấy eo cô đặt cằm lên hõm cổ.
"Em thiết kế đẹp không, đây là váy cưới cho em còn đây là đồ vest của anh còn bộ nhỏ xíu này là của Andre đấy.
"Vợ anh làm gì cũng đẹp, mà con đâu rồi em bình thường anh đi làm về thằng bé sẽ chạy ra ôm lấy anh mà." Phong Thần Vũ ngó nghiêng tìm kiếm xung quanh không thấy cậu bé đâu.
"Bữa nay cuối tuần thằng bé đòi về chơi với Dương Kỳ và chị Hạ rồi." Hạ Như Ân nói.
"Thằng bé ngủ qua đêm luôn à" Phong Thần Vũ biết cậu bé qua nhà Dương Kỳ chơi anh không buồn lại lộ ra nụ cười gian manh.
"Đúng vậy, con trai anh đi sao anh vui vậy.
"Có đâu, tối làm nhá." Phong Thần Vũ ánh mắt nhìn cô từ trên xuống dưới.
"Làm gì?" Hạ Như Ân thắc mắc bỏ bút vẽ xuống quay đầu lại nhìn anh.
"Thì ấy ấy đó " Phong Thần Vũ thản nhiên nói.
"Không cho." Hạ Như Ân phồng má lên nói.
"Đi mà, đã 1 ngày rồi chưa được gần gũi với vợ. " Mới chỉ có một ngày anh đã chịu không nổi, lỡ sau này cô đi công tác thì như nào.
"Mới chỉ có một ngày mà anh làm như một năm vậy.
"Vậy bây giờ chúng ta làm luôn đi." Phong Thần Vũ trực tiếp xoay người cô lại, cô giật mình.
"Này…" Hạ Như Ân nhìn anh.
"Đi mà vợ.
"Không thích.
Hạ Như Ân trong lúc đo co với anh, thì anh đã luồng tay vào trong chiếc váy ngủ mảnh mai kia tháo áo ngực cô ra lúc nào không hay.
"Biến thái" Hạ Như Ân tay vẫn để trên cổ anh nhưng miệng vẫn mắng anh.
Anh mặc kệ lời cô mắng, tay gạt đi hết những đồ lộn xộn trên bàn, riêng bản thảo của cô anh lại cẩn thận cất vào ngăn kéo tủ.
Anh để cô ngồi lên chiếc bàn, anh cởi bỏ đi bộ đồ vướng víu trên người mình ra, Hạ Như Ân nhắm chặt mắt khi thấy sự xuật hiện của thằng em to lớn kia.
"Vợ anh cứ ngại như vậy quài sao." Phong Thần Vũ lại cố ya trêu ghẹo cô đến đỏ mặt, tay anh thì đã cởi xong chiếc quần nhỏ của cô mà giục xuống sàn không thương tiếc.
"Không làm ở đây đâu." Hạ Như Ân lấy tay che mặt mà ngại ngùng e thẹn nhìn xung quanh.
"Nhưng anh muốn thử cảm giác làm ở đây, chiều anh một lần này nhé." Phong Thần Vũ đứng dậy, cô chỉ còn bận một tấm vải mỏng manh trên người, quần nhỏ áo nhỏ đều bị bàn tay anh cởi ra hết.
"Một lần thôi " Hạ Như Ân gật đầu, anh hôn ngấu nghiến vào đôi môi cô, từ chiếc lưỡi e thẹn bây giờ đã hoà nhập vào một mà quấn quýt lấy nhau.
Môi anh thì hôn, nhưng tay anh lại luồng xuống dưới, xoa xoa nhẹ hai cánh hoa màu hồng kia.
"Ưm…..a….." Hạ Như Ân không chịu nổi được cơn khoái cảm, nên đã buông đôi môi mật ngọt kia ra, kéo được thành một sợi chỉ bạc, mà rên lên.
Tay còn lại thì anh xoa nắn bầu ngực kia, khi thấy còn tấm vải vướng víu trên người cô, anh đã trực tiếp cởi nó ra quăng xuống sàn.
Phong Thần Vũ cúi đầu, ngậm lấy nơi gò bồng đang nhấp nhô kia, mà mút lấy anh còn cắn nhẹ nhẹ vào.
"Ưm….đau em.." Hạ Như Ân chống hai tay ngửa cổ thở dốc.
Đôi bàn tay anh đã đâm vào bên trong cô, anh gia tăng tốc độ, nhanh chậm thất thường, một dòng nước trong suốt không tự chủ được nên đã ào ào tràn ra.
"Ưm…nhanh một chút.." Hạ Như Ân đã bị anh dạy hư tử lúc nào không hay, anh khẽ cười.
Đang đến lúc cao trào, cô gần như muốn lên đỉnh thì anh lại rút ra tay anh ôm lấy eo cô, cô nheo mắt lại tay để trên ngực anh mà hỏi.
"Sao anh lại rút ra, không làm tiếp.
"Vợ anh hư lắm rồi.
"Em học theo anh đó" Hạ Như Ân đắc ý nói.
Cự v.ật của anh nơi bên dưới cọ xát hai cánh hoa của cô.
"Ưm…đừng chọc em nữa mà, anh vào đi" Đôi mắt cô long lanh nhìn anh mà cầu xin.
Phong Thần Vũ lại đắc ý cứ cọ vài cái, mật dịch lại trào ra, anh cắm vào rồi lại rút ra, chưa được một nửa.
"Anh đừng mà." Hạ Như Ân lúc này đã khó chịu bứt rứt, bên trong cô lại ngứa ngáy muốn có thứ gì đó cắm vào.
"Em gọi anh là gì.?" Phong Thần Vũ áp sát lại hỏi.
"Chồng yêu, em thật sự rất khó chịu, chồng vào đi mà. " Hạ Như Ân giọng nói ngọt ngào nỉ non xin anh, cô cắn nhẹ vào vành tai anh.
Phong Thần Vũ tê dại không thôi.
"Vợ không hối hận chứ.
"Không hối hận." Hạ Như Ân ánh mắt kiêng định nói