Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 31: NƯỚC ẤM NẤU ẾCH
*Con người sống an nhàn quen rồi có thể khiến tinh thần sa đọa mà hại đến bản thân, bởi vì quá trình này diễn ra chậm chạp nên khi tỉnh ngộ thì đã muộn. Ngược lại, nếu đang ở thiên đường( điều kiện bình thường) mà bị ném xuống địa ngục( nước nóng) sẽ phản ứng rất mạnh, từ đó nhanh chóng đưa ra lựa chọn, không đến nỗi chết lúc nào không hay.
Trong đại sảnh, Hàn Nhã Thanh nhíu mày lại. Hôm nay cô hẹn Dinh Dinh gặp mặt ở đây, từ trước đến nay Dinh Dinh đều luôn đúng giờ, sao hôm nay tự nhiên lại đến muộn vậy?
Điện thoại đột nhiên đổ chuông.
“Bạn thân mến, mình đột nhiên có chuyện bất ngờ xảy ra nên không qua được.” Trong nháy mắt khi điện thoại của Hàn Nhã Thanh được kết nối, giọng nói của Dinh Dinh vội vàng truyền tới, chỉ một câu xong liền cúp máy.
Hàn Nhã Thanh hơi bối rối. Có chuyện cấp bách gì xảy ra sao?
Nhưng nếu Dinh Dinh không thể tới, cô cũng sẽ không cần chờ ở đây nữa. Hàn Nhã Thanh đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
“A, không ngờ cô ấy lại đi như thế?” Trong phòng, Cậu năm Tào thấy Hàn Nhã Thanh muốn rời đi thì hơi bất ngờ, cũng có chút nóng nảy. Cậu ta còn chưa nhìn ra được điều gì, sao cô đã đi rồi: “Anh ba, có cần bảo người ngăn cản cô ấy một chút không?”
“Không cần.” Dương Tầm Chiêu thông qua màn hình theo dõi nhìn chằm chằm vào bóng dáng của cô, khóe miệng chậm rãi cong lên. Nếu cô đúng là người phụ nữ anh muốn tìm, lúc này đánh rắn động cỏ chỉ sợ cô lại nghĩ cách chạy trốn mất.
Cho nên lần này anh phải bước từng bước một. Có người nói nước ấm nấu ếch là một sách lược rất tốt.
Không thể không nói, Dương Tầm Chiêu làm việc thật sự đủ ngoan độc.
Cậu năm Tào bắt gặp ánh mắt của anh thì đột nhiên run rẩy. Cậu ta cảm giác dáng vẻ của anh ba lúc này thật sự quá đáng sợ, xem ra có người sắp xui xẻo rồi.
Ngày thứ ba.
“Tổng giám đốc, tối hôm nay Ông cụ Hàn mở tiệc mừng cô cả Hàn trở về ở khách sạn Kim Lăng.” Thư ký Lưu báo cáo tin tức nhận được cho Tổng Giám đốc nhà mình. Tổng Giám đốc căn dặn anh ta mấy ngày nay phải luôn quan tâm tới tình hình của nhà họ Hàn , anh ta tất nhiên không dám có chút sơ sót nào.
Tay Dương Tầm Chiêu cầm bút chợt dừng lại, khóe miệng chậm rãi cong lên, thật nhanh!
“Trong bữa tiệc lần này, Ông cụ Hàn trên danh nghĩa là mở tiệc mừng đón cô cả nhà họ Hàn , trên thực tế là muốn chọn cho cô cả Hàn một người chồng thích hợp. Ông cụ Hàn thậm chí nói thẳng sẽ giao Hàn Thị cho cô cả Hàn , sau đó chọn một người có thể giúp đỡ cô cả Hàn quản lý công ty của cô ấy.” Thư ký Lưu nói rất kỹ càng tỉ mỉ, nhưng chuyện này đã không phải là bí mật gì ở thành phố A nữa.
Ông cụ Hàn đã nói như vậy, cho dù cô cả Hàn có ngốc đi nữa, xấu đi nữa, chắc chắn vẫn sẽ có người muốn cưới cô. Dù sao Hàn Thị là thế lực không thể khinh thường ở thành phố A.
Độ cong khóe miệng Dương Tầm Chiêu chậm rãi tăng lên. Nếu thật sự là vậy, bữa tiệc hôm nay chắc chắn càng thú vị đây. Mấy ngày nay anh án binh bất động chính là để chờ cơ hội này.
Tiếp theo, anh cũng có thể làm chút gì đó.
Ở nhà cũ của nhà họ Hàn .
“Vì sao ông nội luôn che chở cho con ngốc kia, dựa vào đâu mà giao Hàn Thị cho chị ta chứ?” Vẻ mặt Hàn Nghiên Nghiên dữ tợn đáng sợ, trong giọng nói càng lộ rõ sự phẫn nộ, không cam lòng và độc ác.
Cô ta vốn nghĩ chỉ cần Hàn Nhã Thanh về nhà, cô ta sẽ có cách đối phó với cô. Không ngờ hai ngày qua, cô ta tự nhiên không chiếm được chút lợi ích nào, bởi vì ông nội luôn che chở cho con ngốc kia, bây giờ còn muốn giao cả Hàn Thị cho con ngốc kia nữa.
Dựa vào đâu chứ?
“Nếu ông giao Hàn Thị cho chị ta, chúng ta phải làm thế nào chứ?” Hàn Nghiên Nghiên càng nghĩ càng giận, đương nhiên cô ta càng để ý tới sản nghiệp của nhà là Hàn Thị hơn.
“Con yên tâm đi, mẹ sẽ không để cho chuyện đó xảy ra đâu.” Trên mặt Lưu Vân đầy vẻ thâm độc khiến người ta khiếp sợ.
“Mẹ có cách à?” Mắt Hàn Nghiên Nghiên lập tức sáng lên, trong giọng nói còn có chút hưng phấn chờ mong.
“Đối phó với một đứa ngu ngốc mà thôi, con cảm thấy sẽ làm khó được mẹ sao?” Lưu Vân chậm rãi cười lạnh lùng lại có chút đắc ý: “Bữa tiệc hôm nay chính là một cơ hội tốt. Lần này, mẹ nhất định phải làm cho nó mất hết danh dự, làm cho nó về sau vĩnh viễn cũng không còn mặt mũi nào trở về nữa.”