Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
6h00 Tại căn biệt thự của hai nàng:
- Ngọc à! Cậu chuẩn bị xong chưa?? Vy hỏi
“Ừ“. Xong rồi đây! Cô trả lời
“Wow” trong cậu quyến rũ quá đi. Nếu tớ là đàn ông thì không ngại mà theo đuổi cậu đâu. Vy khen ngợi.
Tối nay trong cô thật rạng rỡ trong bộ đầm màu hồng nhạt đính hạt ngọc trai với bộ trang sức kim cương kết hợp với đôi guốc trắng có thêm những kim tuyến trong thật lấp lánh. Nếu như để tất cả đàn ông nhìn thấy cô lúc này chắc chắn sẽ chết đứng vì cô.
Nhìn cô xinh như thế Vy thầm nghĩ “chắc chắn sẽ có nhiều người muốn làm quen với cậu ấy lắm đây“. Heeheee.
-Vy a! Cậu cũng thật là! Sao không nói với tớ là cậu sẽ làm tiệc ở biệt thự của chúng ta chứ?? Cô hờn giận hỏi
“Hihi”! Bất ngờ mà! Vy le lưỡi
Haizzz! Thế cậu đã chuẩn bị hết rồi chứ?? Cô thở dài hỏi
-Đương nhiên! Tớ đã chuẩn bị đâu vào đó rồi tí nữa mọi người sẽ đến đấy. Vy vỗ ngực tự hào nói
Ừ! Vậy là được rồi. Tớ chỉ sợ lát bọn họ đến lại không kịp.Mà cậu nói là mời những đối tác của công ty chúng ta à. Cô thắc mắc hỏi
Đúng rồi! Là những đối tác có tiếng trên thương trường đấy. “À” Thật ra...thật ra...tớ...tớ có mời Trần Thiên Quân nữa đó. Vy ấp úng nói.
Sao chứ??? Sao cậu lại mời anh ta?? Cô nhướn mày hỏi
-Thì anh ta cũng là đối tác của chúng ta mà nên tớ phải mời anh ta thôi, mà cậu lo gì chứ?? Cậu đâu còn yêu hắn nữa đâu đúng không?? Vy nói
-Ừ! Cậu nói đúng hắn đã không còn liên qua đến tớ nữa, tớ sẽ không để hắn ảnh hưởng đến cuộc sống bây giờ của tớ nữa. Thôi được rồi mau mau chuẩn bị thôi đã gần đến giờ rồi.Cô khẳng định nói
Ok! Vy nháy mắt rồi đi ra về phòng để chuẩn bị
Cô lắc đầu mỉm cười rồi đi lại gương và hít thở sâu
Được rồi Ngọc à! Mày phải bình tĩnh khi đối mặt với anh ta. Hít thở thật sâu rồi cô kiểm tra lại thật kĩ xong rồi bước ra phòng.
Lúc này tại Trần gia
-Anh ba à! Cho em đi cùng với! Tiểu Hân mè nheo nói
-Thiệt là! Em đi theo làm gì chứ?? Anh nhướn mày hỏi
-Thì là em muốn gặp chị “Ngọc” mà. Tiểu Hân thật thà
-Sao em lại muốn gặp cô ấy?? Anh hỏi
-Là vậy, hôm trước em đến gặp chị ấy đó. Tiểu Hân vẫn không hay biết anh đang tức giận
-Cái gì??? Sao em lại đi gặp cô ấy hả??? Anh quát ầm lên
Hix....Sao anh lại la em. Em chỉ muốn gặp chỉ thôi mà. Tiểu Hân ấm ức nói
Em...Em...Thật là....Được rồi em muốn đi thì đi đi. Anh chịu thua nói
Yeahh! Em biết anh là thương em nhất mà. Anh đợi tí em sẽ xong ngay Tiểu Hân nhảy cỡn lên rồi chạy về phòng mình chuẩn bị.
Anh lắc đầu với tiểu Hân rồi vào trong thay đồ.Anh đứng trước gương nhìn xem mình đã hoàn mỹ chưa và thầm suy nghĩ” Ngọc em cứ chờ đó! Tôi sẽ dùng mọi cách để đưa em về bên tôi.Anh nở nụ cười quái dị rồi đi ra phòng xuống lầu đã thấy A Dương và A Phong ăn mặc chỉnh tề đợi sẵn
Anh ba! Chúng ta đi thôi. A Phong lên tiếng
-Ừ! Nhưng phải đợi tiểu Hân nữa. Anh nói
-Hả?? Con bé đi nữa à! A Phong la lên
-Được rồi! Em đừng có la lên như vậy chứ! Lần này là A Phong lên tiếng
-Anh hai à em có muốn âu! Tại vì nghe con bé siêu quậy đi cùng em hơi ngạc nhiên thôi
A.A....A! Anh tư! Em quậy hồi nào hả?? Tiểu Hân từ trên lầu đi xuống la ầm lên
Thôi được rồi tiểu Hân, em đừng quậy nữa.Chúng ta đi thôi, trễ giờ rồi đấy! Anh lên tiếng giải vây cho A Phong
Dạ! Anh ba! Tiểu Hân biểu môi vâng dạ
Thế là bốn anh em cùng nhau rời đi đến bữa tiệc của cô.