Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từ sau khi gặp Mạc Ny Tạp ở tây phố một ngày, Mai Lạc cẩn thận ẩn vào một góc, khẩn trương nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của Phí La, hắn cảm giác mình càng ngày càng không hiểu rõ Phí La. Từ lúc mới bắt đầu gặp nhau, Phí La cho hắn cảm giác là một đứa bé ngây thơ, tựa hồ như còn chưa có trưởng thành.
Nhưng khi nhìn nàng giao chiến với Mạc Ny Tạp, Phí La cho hắn cảm giác giống như đang nắm giữ toàn bộ Thượng Vị Giả, mà chém giết ở tây phố đã cho Mai Lạc thấy được Phí La không phải kẻ hiền lành gì, Phí La có thể không chút do dự mà cướp đi tính mạng của kẻ khác, khi đó hắn tựa như một Sát Thần chưởng quản việc chém giết, quyết đoán và máu tanh.
Mặc kệ Phí La là loại nào, tất cả đều khiến hắn mang một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm. Nhưng khi nhìn vào đôi mắt thâm thúy kia của Phí La, lại khiến hắn không thể bỏ đi được. Đây là vì sao chứ? Không phải toàn bộ gia tộc Ban Đức Lộc đều rất lãnh khốc và vô tình sao? Trời sinh chính là vương giả thích hợp với cuộc sống ở trong bóng tối, từ khi nào mà hắn lại học được cách mềm lòng với người khác vậy. Làm một tên thích khách điều tối kị nhất chính là tình cảm, bởi vì đây chắc chắn là độc dược trí mạng.
"Ta định đi đấu trường, ngươi thì sao?" Phí La cúi thấp đầu, không thèm đưa mắt nhìn Mai Lạc, nàng dĩ nhiên sẽ chú ý tới ánh mắt của Mai Lạc, nhưng hắn cũng không có ngẩng đầu lên?
Từ khi đến cái thế giới này, nàng chưa từng chân chính làm việc gì gì đó? Bởi vì nàng từ trước đến nay đều làm theo sự an bài của gia tộc Đức Cổ Lạp. Cũng chưa có việc gì là nàng thực sự muốn làm, dù là đi bí cảnh thí luyện hay đến Học Viện Ma Pháp Phi Long đều chỉ là vì thỏa mãn hứng thú của mình, đối với thế giới xa lạ, nàng thực sự muốn làm cái gì đây?
Nàng muốn bảo vệ gia tộc Đức Cổ Lạp, nhưng có lẽ là gia tộc Đức Cổ Lạp căn bản là cũng không cần nàng bảo vệ? Gia tộc Đức Cổ Lạp có quyền thế ngập trời trong bảy đại Ẩn Thế Gia Tộc trên đại lục Phi Long như vậy, căn bản cũng không cần nàng làm gì? Nàng còn sống đến bây giờ rốt cuộc là vì cái gì đây?
Kiếp trước là vì Lưu Vũ, vì Đông Phương Mộng Nhiên. Không có nghĩ cái khác, như thế này một đời, không phải chỉ là muốn sống tốt hơn một chút sao? Đức Cổ Lạp trao cho hắn thân phận, cứ coi như cái gì nàng cũng không còn? Thì vẫn có thể sống rất tốt không phải sao? Vậy rốt cuộc nàng tồn tại là vì cái gì đây?
Từ phút chốc bước ra tây phố số 13 kia, Phí La cảm thấy mờ mịt. Tất cả những điều nàng đang làm có nghĩa lý gì. Tử Linh Chi Khí trên người có lẽ cũng coi là một mục đích, nhưng chỉ cần nàng quay về Đức Cổ Lạp một chuyến, bằng vào Mạt Đức gia gia sủng ái nàng như vậy, căn bản là sẽ không có trở ngại gì.
"Ta cũng muốn đi, ta tới Giác Đấu Trường chính là vì muốn trở nên mạnh hơn." Mai Lạc nghiêm túc trở lại, thoát khỏi gia tộc kia cũng không phải chỉ là chán ghét sự chém giết của gia tộc Ban Đức Lộc, mà càng không muốn dựa vào bọn họ để đề cao thực lực của mình.
" Mai Lạc này, tại sao ngươi lại muốn trở nên mạnh hơn." Cho dù Mạc Ny Tạp không nói rõ, nhưng Phí La vẫn mơ hồ đoán được thân phận của Mai Lạc không tầm thường.
Vậy mà cũng giống như mình, có bối cảnh cường đại, tại sao lại muốn trở nên mạnh hơn. Tất cả không phải đều là dễ như trở bàn tay sao?
"Vì muốn bảo vệ đồ của mình, lại càng chứng minh cho dù không dựa vào gia tộc Ban Đức Lộc cũng có thể trở nên rất mạnh giống như vậy." Mai Lạc nói chắc như đinh đóng cột, nắm thật chặt cây chủy thủ trong tay kia, thứ duy nhất mà khi rời đi gia tộc Ban Đức Lộc không muốn bỏ qua chính là nó, nhưng hắn cũng biết một khi mình thất bại, ngay cả nó cũng sẽ bỏ rơi mình, cho nên nhất định phải trở nên mạnh hơn.
"Để chứng minh cho dù không dựa vào gia tộc Ban Đức Lộc cũng có thể trở nên mạnh hơn sao?" Khóe miệng Phí La từ từ bắt đầu giương lên, đây chính là lý do sao! Thì ra mình vẫn luôn nhầm lẫn.
Vốn cho là dù rời đi gia tộc Đức Cổ Lạp, nàng vẫn hưởng thụ toàn bộ quyền lợi Đức Cổ Lạp như cũ. Nàng vẫn như vậy.
Không phải chuyện tình lúc trước của Cách Lôi Ti cũng là dựa vào lực lượng của gia tộc Đức Cổ Lạp mới làm được như vậy sao? Đến khi nào thì mới có thể không dựa vào gia tộc Đức Cổ Lạp, nàng vẫn có năng lực bảo vệ tính mạng của tất cả mọi người, nàng cũng không chỉ là tiểu công chúa của Đức Cổ Lạp, mà là Đức Cổ Lạp dựa vào nàng.
Giờ khắc này, Phí La mới chính thức suy nghĩ cẩn thận, tại sao sau khi từ đi ra khỏi bí cảnh Tinh Thần lực vẫn không hề tăng, đó là bởi vì nàng vẫn chưa thực sự muốn trở nên cường đại hơn, mặc dù vẫn luôn nhắc nhở mình, nhưng vẫn không có một lòng muốn trở nên mạnh mẽ. Đối mặt sự cường thế của Ma Ti, hắn vẫn nghĩ là Lạp Mạc Nhĩ sẽ chăm sóc cho mình, Đức Cổ Lạp sẽ giải quyết, chưa từng nghĩ tới dựa vào hai tay của mình đi thực hiện.
Nhưng hôm nay câu nói của Mai Lạc đã hoàn toàn gõ tỉnh nàng. Trở nên mạnh mẽ hơn! Trở nên đủ mạnh, thì sẽ không cần sợ hãi cái gì? Nghĩ mà xem, tự mình giải quyết tất cả không được.
Mai Lạc co quắp khóe miệng, hình như hắn đã đánh thức một con sư tử ngủ say, lúc trước Phí La đã rất mạnh, hiện tại Phí La như vậy càng làm cho người ta không có cách nào không chú ý, thật giống như Phí La hoàn toàn không có nhược điểm vậy.
"Phí La, ngươi làm sao vậy? Ta nói sai gì sao?" Tâm thần Mai Lạc thấp thỏm nhìn Phí La đột nhiên trở nên sắc bén.
"Không có, chỉ là muốn hiểu chuyện vẫn chưa hiểu rõ mà thôi, ma lực cũng tăng lên một chút." Bây giờ ma lực của Phí La ổn định ở Ma Đạo Sĩ trung kỳ, so với lúc rời đi Học Viện Ma Pháp Phi Long, thì lợi hại hơn không ít. Tâm cảnh cũng mở rộng hơn rất nhiều. Giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, thả ra lệ khí không gì cản nổi.
"A! Như vậy à?"
"Bây giờ chúng ta phải đi đấu trường xem một chút đi! Dù sao bằng thực lực trước mắt của chúng ta, thú trường là không có hy vọng, vậy thì trước tiên đi xem đấu trường bên kia một chút! Không biết có giống như trong truyền thuyết hay không, tràn đầy máu tanh và tàn bạo." Khuôn mặt Phí La dồi dào hứng thú nói. Từ hôm nay trở đi nàng chính là Phí La, về phần Phỉ Lệ. Pháp. Đức Cổ Lạp trước hết là quên đi! Trước khi trở nên đủ mạnh, nàng sẽ lấy cái tên Phí La để sống!
Mỹ nam của đại lục Phi Long, ta tới rồi...! Không biết Lạp Mạc Nhĩ có nhớ ta hay không, hắn chính là ứng cử viên dự định mà ta chọn! Vì thế Ma Ti à, mặc kệ ngươi sử dụng thủ đoạn gì, ta sẽ không buông tay Lạp Mạc Nhĩ! Nhưng trước đó ta cũng sẽ nhất định sẽ làm cho ngươi hết hy vọng, hoàn toàn dùng thực lực đánh bại ngươi.
"Ừm! Nhưng ngươi có thể đừng cười bỉ ổi như vậy được không?" Vẻ mặt Mai Lạc sợ hãi nhìn Phí La.
Tại sao hắn lại cười bỉ ổi như, một cỗ hàn khí thổi vào cổ áo của Mai Lạc, hắn không nhịn được mà hắt xì.
"Ngươi nói cái gì?" Phí La âm trầm nhìn chằm chằm Mai Lạc, lại dám nói nàng cười bỉ ổi, không muốn sống nữa phải không? Không biết mấy người Lợi Nhã có khỏe không? Cái nha đầu cố chấp đó hiện tại nhất định là rất tức giận! Dù sao cũng không nói gì mà rời đi.