Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Beta: Makjyoko.
"Mạc Ny Tạp đừng đùa nữa, nói chính sự trước đi." Cuối cùng Phí La vẫn phải ngắt lời Mạc Ny Tạp, nếu cứ tiếp tục đùa nữa..., chỉ sợ người chết trước không phải là mình, mà là La Đốn, đến lúc đó những kẻ điên của gia tộc Phượng Hoàng chắc chắn sẽ xé xác nàng, bởi con cháu của bộ tộc Phượng Hoàng bị người ta hành hạ đến chết ở trước mặt nàng.
"Tiểu đệ đệ La Đốn lần sau tỷ tỷ sẽ lại tìm ngươi chơi!" Mạc Ny Tạp vẫn còn chưa thỏa mãn nới lỏng hai tay, lúc rời đi vẫn còn không quên véo khuôn mặt trắng nõn nà của La Đốn, cảm giác thật sự rất tốt.
La Đốn nghe thấy vậy không nhịn được mà rùng mình, trong khoảng thời gian này hắn thề là hắn sẽ tuyệt đối không đến đấu trường, hu hu... làm sao mà Phí La có thể quen biết với nữ nhân khủng bố này, chẳng lẽ hắn không biết cái nữ nhân này rất nguy hiểm sao? Khủng bố như vậy nên Phí La à, ta đành xin lỗi ngươi, còn có cả tiểu Lạc Lạc ta chạy trước đây.
Phí La cố gắng áp chế khóe miệng đang run rẩy, nhìn La Đốn hoảng sợ chạy từ trong phòng ra, thật sự là rất kinh điển rồi, rất giống như là nữ nhân bị người ta khi dễ, bị người ta chiếm tiện nghi lại không thể đủ sức mà phản kháng lại..., Phí La dè dặt nâng hai mắt nhìn vẻ mặt thỏa mãn của Mạc Ny Tạp, chẳng lẽ nữ nhân này là lolicon, không thể khống chế được khi thấy cái gì đó khả ái đáng yêu. Nếu như vậy thì Mai Lạc thật là thảm rồi, khó trách lần đầu tiên gặp mặt nàng ta có vẻ mặt còn chưa thỏa mãn như vậy.
(Lolicon: Người yêu thích trẻ con, yêu thích ở đây là “yêu” ấy há há)
Khụ khụ... Hình như Phí La đã quên mất lần đầu tiên gặp mặt, mình đã làm chuyện gì? Quả nhiên là rất dễ quên.
Lúc Mạc Ny Tạp lấy lại tinh thần thì đã thấy Phí La và Mai Lạc đang có dáng vẻ dè dặt cẩn thận, nhất là Mai Lạc vừa nhìn Mạc Ny Tạp, vừa nắm chặt cổ áo, dáng vẻ như bất cứ lúc nào cũng có thể chạy đi ngay, Mạc Ny Tạp xanh mét nhìn hành động của hai người kia, Dừng! Nàng cũng đâu có thật sự ăn hai người bọn họ, chẳng qua là vừa nãy dáng vẻ của tiểu tử La Đốn kia đáng yêu muốn chết. Nàng không nhịn được mới làm ra hành động như vậy, kỳ thực nàng thật sự rất thuần khiết nha!
"Ta cũng không ăn ngươi, đừng có làm ra bộ dáng như gặp quỷ thế chứ, ta không có hứng thú với các ngươi." Mạc Ny Tạp khinh thường nói, chẳng qua khóe mắt khi lướt qua Mai Lạc, dần hiện lên một chút tia lửa, đầu lưỡi gợi cảm động lòng người chậm rãi liếm cánh môi hồng nhuận, hiển nhiên chính là một hồ ly tinh dụ hoặc người ta phạm tội, trong lòng Phí La không ngừng khinh bỉ Mạc Ny Tạp.
Còn nói không có hứng thú với bọn họ, vậy cái bộ dạng hận không thể ôm Mai Lạc vào lòng mà giày vò là sao. Giác Đấu Trường quả nhiên là nguy hiểm! Nguyên bản có một La Đốn cũng đã đủ biến thái, không nghĩ tới Mạc Ny Tạp mới là vương đạo đen tối.
"Thu hồi bộ dạng ghê tởm này của ngươi lại, bây giờ thương lượng một chút xem làm sao để đối phó với người của Huyết Sát. Ta cũng không muốn về sau mỗi ngày đều sống ở trong bóng tối." Quả nhiên là do mình vẫn còn chưa đủ mạnh! Nếu nàng mạnh, thì có thể trực tiếp tìm gặp bọn họ, trực tiếp bức đối thủ huỷ bỏ nhiệm vụ thì tốt rồi, bây giờ cũng không có phiền toái như vậy.
Chẳng qua mới sáng tạo, cải tiến thêm được vài cái ma pháp, tựa hồ có thể dùng để thử uy lực một chút, lúc trước vẫn chưa có dịp dùng thử, bây giờ gặp Huyết Sát, phải hảo hảo mà chiêu đãi bọn họ một chút mới được.
"Cái gì? Những kẻ đó là người của Huyết Sát?" Khi Mai Lạc nghe đến Huyết Sát, chỉ biết sự tình lớn rồi, không ngờ là người của gia tộc, hừ! Chẳng qua nếu là người của gia tộc, thì vì sao ngay cả hắn cũng dám động. Xem ra là lâu lắm hắn không ra tay, người bên Giác Đấu Trường đã quên mất ai mới chân chính là chủ nhân. Chó cắn chủ, thì không cần tồn tại.
Một chút tối tăm âm trầm chậm rãi xuất hiện trong đôi mắt đẹp của Mai Lạc, ngay cả cây chủy thủ trong tay hắn hình như cũng cảm giác được chủ nhân đang phẫn nộ, mà bắt đầu phóng ra một cỗ sát khí nồng đậm.
"Ngươi biết người của Huyết Sát." Mạc Ny Tạp Một gầm gừ, hung hăng dội dòng nước nhỏ lên đỉnh đầu Mai Lạc, nháy mắt Mai Lạc liền ướt sũng, chẳng qua rất nhanh lại được hong khô, nếu không phải là do đầu tóc quái dị của Mai Lạc, Phí La thật sự sẽ cho rằng chuyện tình vừa nãy chưa từng xảy ra.
Phí La kinh ngạc nhìn Mạc Ny tạp, không ngờ nàng ta có thể khống chế được ma pháp mạnh như vậy, tất cả ma pháp đều nhanh như chớp.
Quả nhiên có chút bản lĩnh! Người có thể làm La Đốn sợ tới mức biến sắc quả nhiên không đơn giản.
"Đúng vậy, không những ta biết, mà ta còn biết chủ nhân của Huyết Sát là ai?" Mai Lạc cúi gầm mặt xuống, làm cho người ta không thể nhìn ra được vẻ mặt của hắn, nhưng từ trong giọng nói bị đè nén ngẫu nhiên vẫn có thể nghe ra được một chút tức giận, có lẽ không chỉ có phẫn nộ mà còn có thêm sự thất vọng.
Phí La buồn bực nhìn hành động quỷ dị của Mai Lạc, gặp quỷ. Mai Lạc tại sao phải thất vọng! Hắn và Huyết Sát lại không có quan hệ gì, đang yên đang lành tại sao lại thất vọng. Xem ra ở cùng với hai tên ngốc Mạc Ny Tạp và La Đốn, ngay cả hắn cũng biến thành ngốc nghếch mất rồi.
"A! Lời này của ngươi có ý gì?" Mạc Ny Tạp lười nhác dựa vào chiếc giường duy nhất trong căn phòng, hoàn toàn bỏ qua ánh mắt phẫn nộ như muốn giết người của Phí La, vẫn như trước tự làm theo ý mình. Hoàn toàn không để trong mắt, chẳng qua vẫn nhìn chằm chằm Mai Lạc đang cúi đầu, nếu không phải bây giờ Mạc Ny Tạp ngoan ngoãn nằm ở trên giường..., Phí La sẽ cho rằng có phải Mạc Ny tạp đang có ý đùa giỡn Mai Lạc hay không.
"Ngươi ở Tây phố của Giác Đấu Trường lâu như vậy, chẳng lẽ không biết chủ nhân sau lưng Huyết Sát là ai? Mạc Ny Tạp, thân phận quản sự của ngươi không chỉ đơn giản là quản sự cao cấp của tây phố số 13 như vậy đi! Ngươi thật sự sẽ không biết?" Giọng nói thanh thúy của Mai Lạc vang lên, trầm thấp bên trong còn xen lẫn chút hơi thở tối tăm, làm cho người ta cảm thấy hơi thở âm lãnh tàn bạo.
"Ngươi biết cái gì?" Mạc Ny Tạp vốn đang lười nhác nằm ở trên giường liền cấp tốc xuất hiện tại bên cạnh Mai Lạc, một bàn tay nắm chặt cổ Mai Lạc, hơi thở cuồng bạo nháy mắt tràn ngập khắp gian phòng. Mà lúc này Phí La lại nhàn nhã thong thả lấy mứt hoa quả vừa mua chậm rãi nhâm nhi thưởng thức, bộ dạng thảnh thơi khiến người bên cạnh thập phần khó chịu. Chẳng qua lúc này trong phòng hai người khác hoàn toàn không có ý tán thưởng.
"Ngươi cảm thấy ta sẽ biết cái gì? Quản sự Mạc Ny Tạp." Mai Lạc hết sức bình tĩnh nhìn Mạc Ny Tạp đang nổi đóa, hoàn toàn không hề nhúc nhích, hiển nhiên không cảm thấy có cái gì không thích hợp khi Mạc Ny Tạp làm như vậy.
"Xem ra ta thật sự xem nhẹ ngươi, tiểu gia hỏa của Ban Đức Lộc, bây giờ ngươi có thể nói chuyện của tổ chức Huyết Sát rồi, tuy rằng chúng ta có đoán, nhưng vẫn chưa thật sự dám khẳng định, tin tưởng ngươi sẽ nói với ta, ta muốn biết kết quả." Mạc Ny Tạp ôn nhu phất phất sợi tóc rũ sang bên của Mai Lạc, bộ dáng kia tương phản với hồi nãy biết bao nhiêu, khiến cho Phí La đang ngồi ở bên cạnh nhàn nhã ăn mứt hoa quả bỗng chốc không phản ứng kịp, trực tiếp bị mứt hoa quả làm nghẹn, mặt đỏ bừng, cuối cùng vẫn là Mai Lạc thật sự không nhìn không, đi đến bên cạnh rót cho hắn một chén nước, mới miễn cưỡng nuốt xuống mứt hoa quả.
"Tốt lắm, bây giờ có thể giải thích cho ta một chút chuyện về Huyết Sát! Ta thật sự rất tò mò chủ nhân sau lưng Huyết Sát rốt cuộc là ai?” Phải biết rằng lúc trước tuy rằng Đầu lĩnh không có phân phó bọn họ điều tra chủ nhân sau lưng Huyết Sát, nhưng một ngọn núi không thể có hai con hổ, Mạc Ny Tạp kiêu ngạo như vậy làm sao có thể cho phép có kẻ cứ ở bên cạnh mình như hổ rình mồi.
Cho nên nhiều năm như vậy nàng vẫn luôn điều tra chủ nhân sau lưng Huyết Sát là ai? Chẳng qua cứ đến cuối cùng lại có người xóa bỏ hoàn toàn manh mối, vừa sợ hãi Đầu lĩnh phân phó, không dám ra tay triệt để, hơn nữa cũng vì quy củ của Giác Đấu Trường, cho nên Mạc Ny Tạp cũng chỉ có thể nhìn Huyết Sát lớn mạnh, chẳng qua chuyện này đã liên lụy đến Phí La, mà Đầu lĩnh lại căn dặn nàng chiếu cố Phí La, cho nên lúc này nàng có lý do để ra tay rồi.
"Kỳ thực Huyết Sát chính là một ám kỳ của gia tộc Ban Đức Lộc chúng ta, nếu Phí La không nói với ta hôm nay kẻ giết chúng ta là người của Huyết Sát, chuyện này ta cũng sẽ không nói ra, bởi vì nó vẫn là cơ mật của gia tộc, bất quá bây giờ xem ra, sự tình trong gia tộc tựa hồ chẳng phải đơn giản như vậy!" Một chút sát khí âm u chợt lóe rồi biến mất.
Phí La không ngừng lẩm bẩm, từ khi nào mà tiểu Lạc Lạc cũng trở nên dọa người như vậy rồi, quả nhiên người của gia tộc thích khách không có khả năng là kẻ ngốc, hai người đối diện lúc này đều âm trầm nhìn chằm chằm Phí La. Hận không thể nhào lên đánh cho hắn một trận mới dừng tay.
"Cái gì? Ngươi nói chủ nhân của Huyết Sát là gia tộc Ban Đức Lộc các ngươi, nhưng vì sao bọn họ lại tập kích ngươi?" Mạc Ny Tạp không tin nhìn Mai Lạc, nếu như là gia tộc Ban Đức Lộc, những chuyện trước kia cũng cho qua, dù sao gia tộc Ban Đức Lộc ở đại lục Phi Long cũng là một trong bảy đại gia tộc lánh đời, có chút thủ đoạn lợi hại cũng phải.
Chẳng qua nếu thật sự là gia tộc Ban Đức Lộc, thế quái nào ngay cả Mai Lạc cũng không buông tha, hay là còn có ẩn tình nào đó, dù sao căn nguyên của gia tộc Ban Đức Lộc cũng không phải ở Giác Đấu Trường, bên này nếu xảy ra biến cố gì, gia tộc Ban Đức Lộc cũng không thật sự biết. Nghĩ đến đây Mạc Ny Tạp ngẩng đầu nhìn chằm chằm Mai Lạc.
"Đây cũng là điều ta muốn biết, ngươi không phải tinh thông tin tức ở Giác Đấu Trường à? Ngay cả ngươi cũng không biết chuyện gì, ta làm sao có thể biết. Hơn nữa ta tới Giác Đấu Trường cũng không có thông báo cho bọn họ, ngay cả gia tộc Ban Đức Lộc cũng không biết hành tung bây giờ của ta." Mai Lạc không cam lòng yếu thế mà vặn ngược lại, nhìn Mạc Ny Tạp đồng dạng như kẻ ngu ngốc, sau đó lại nhìn sang Phí La bên cạnh, chẳng qua lúc nhìn thấy Phí La vẫn đắm chìm ở trong thế giới mứt hoa quả, buồn bực thu hồi ánh mắt lại.
"Ý của ngươi là nói ta thật sự vô năng như vậy à?" Âm thanh quyến rũ của Mạc Ny Tạp lúc này phảng phất mềm mại như sắp nhỏ ra nước, nghe được thanh âm như vậy cho dù là Phí La đang ăn mứt hoa quả cũng không nhịn được rùng mình ớn lạnh, không nói gì mà liếc mắt nhìn tiểu tử Mai Lạc, chẳng lẽ tiểu tử này không nhớ gì sao! Biết rõ Mạc Ny Tạp không dễ chọc, còn luôn gây sự với nàng, đây không phải là muốn tìm chết sao?
"Không phải ý tứ này." Mai Lạc nghe thấy âm thanh kia, cứng ngắc phủ định ý nghĩ hồi nãy, quét ánh mắt cầu cứu về phía Phí La, hắn cũng không muốn bị Ma Nữ này tra tấn! Vết xe đổ La Đốn còn rành rành trước mắt! Ngay cả cái đồ biến thái La Đốn cũng chịu không nổi Mạc Ny Tạp, có thể biết Mạc Ny Tạp kinh khủng đến cỡ nào.
"Lạc, thật không có ý tứ kia sao? Ừm!" Mạc Ny Tạp kéo thật dài âm cuối, phảng phất như tình nhân làm nũng, kích thích hai người Phí La và Mai Lạc, nói khủng bố thật sự chính là quá coi thường công lực của Mạc Ny Tạp rồi, đây quả thực là có thể so với Ma vương! Khó trách lúc La Đốn nhìn thấy Mạc Ny Tạp sẽ biểu tình sợ hãi như vậy, quả nhiên là bị hù sợ.
"Thật sự, còn thật hơn vàng." Mai Lạc vừa cấp tốc gật đầu, vừa dùng sức ôm lấy thân mình nhỏ bé, phòng ngừa bị Mạc Ny Tạp đánh lén.
"Đã nói như vậy, chúng ta sẽ thảo luận chuyện Huyết Sát một chút. Phí La ngươi nếu ngươi lại ăn nữa..., ta sẽ không ngại hủy hết mứt hao quả của Giác Đấu Trường đâu, ngươi biết ta làm được mà, không phải sao?" Mạc Ny Tạp quay đầu lại quyến rũ nháy mắt với Phí La.
Lập tức Phí La liền cung kính ngồi xuống cách đó không xa, hai tay quy củ đặt ở trêm đầu gối, hoàn toàn giống như có nề nếp, nếu không phải trước đây Mai Lạc biết sự phúc hắc của Phí La..., hắn nhất định sẽ tin tưởng Phí La là rất cục cưng ngoan ngoãn. Đương nhiên với điều kiện là cặp mắt kia, ngừng nháy mắt ra hiệu với hắn.