Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từ sau sự kiện bữa ăn sáng, Phỉ Lệ lại một lần nữa bắt đầu tìm kiếm lộ tuyến, đầu tiên là bên trong Cửu Cung ở bên ngoài phía trước Tiền viện, trắng trợn phá hoại, bởi vì Da Da, cho nên Phỉ Lệ cũng không bị quá nhiều ngăn trở, dù sao thực lực của Da Da rất lợi hại, lúc ấy như vậy kết quả trực tiếp chính là thực lực của Phỉ Lệ lại một lần nữa được nâng cao, thuận lợi từ Đại Ma Đạo Sĩ đột phá đến Pháp Thánh.
Phỉ Lệ chẳng hề gấp gáp, nhưng mấy người chung quanh đều lo lắng đề phòng, dù sao hành động của Phỉ Lệ thật sự là hơi quỷ dị một chút, chỉ là với một phần bữa ăn sáng mà thiếu gia đã gọi bọn họ tới, đây chính chuyện từ trước đến nay chưa từng xuất hiện, cho nên dĩ nhiên Phỉ Lệ bị liệt vào danh sách không được phép tiếp xúc.
Nhất là khi bọn họ biết Phỉ Lệ chỉ là nhàm chán đánh bậy đánh bạ mấy cái, liền thuận lợi từ Đại Ma Đạo Sĩ đột phá đến Pháp Thánh, càng làm cho mọi người không dám xem thường nữa, còn thiên lý nữa hay không. Đúng là thực lực của người nơi này đều rất cao lúc, nhưng bọn họ đều tự hiểu rõ số tuổi của chính mình, mấy ngàn tuổi không tính là ghê gớm lắm.
Nhưng bây giờ Phỉ Lệ mới đang tuổi lớn, giống như chỉ mới mười mấy tuổi, mặc dù tất cả mọi người đều không tin tuổi của Phỉ Lệ, nhưng khi Tước Nhiên buồn bực gật đầu một cái, rốt cuộc mọi người đã tin tưởng, chuyện này thật muốn làm người ta có ý nghĩ tự sát. Mười mấy tuổi Pháp Thánh mặc dù nói trong tam giới không phải là không có, nhưng cũng không phải là rất nhiều. Không ai không phải là thiên tài trong thiên tài, cho nên một ngày sau đó khóa rèn luyện của Phỉ Lệ lại tăng lên thêm một cấp, chính là mỗi ngày không ngừng tiếp nhận sự giày xéo của bọn họ, đắc ý mà huấn luyện, đề cao thực lực của nàng, nhưng e là nàng sẽ đột nhiên chết ở bên trong ngọn núi Thác Tháp.D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
"Tiểu Phỉ lệ thân ái, hôm nay là ta!" Thanh âm kiều mị của Tạp Đặc vang lên, theo bước chân ưu nhã của nàng khi bước vào căn phòng nhỏ của Phỉ Lệ, bởi vì Thực Cốt Huyết, cho nên bây giờ Phỉ Lệ bị Kỳ Dương phân phó ở lại Tử viện, vì thế ngày nào Tử viện cũng khá náo nhiệt, mà lúc trước đám thị nữ cùng thị vệ luôn thích xuất quỷ nhập thần, bây giờ cũng thích xem kịch vui, mỗi ngày cứ đúng giờ ra lại tới gần nơi ở của Phỉ Lệ ngồi chổm hổm xem cuộc vui.
Theo như lời của bọn hắn mà nói, đã lâu rồi chưa từng thấy người nào thú vị như vậy, cho nên nhìn một chút là tất nhiên, ở trên đỉnh Thác Tháp thật sự là quá tẻ nhạt, cách tiêu khiển duy nhất chính là nhìn Phỉ Lệ, hơn nữa từ sau khi Tước Nhiên giải độc cho Phỉ Lệ, bộ dáng của Phỉ Lệ càng ngày càng được mọi người yêu thích, hình xăm bắt đầu càng ngày càng nhạt, mà vốn đôi mắt và tóc màu hồng quả quýt tóc cũng bắt đầu thay đổi.
Từ màu hồng quả quýt biến thành màu đỏ thẫm, hiện tại tất cả mọi người đánh cuộc xem màu mắt cùng màu mắt của Phỉ Lệ sẽ biến thành màu gì, mặc dù Phỉ Lệ cho là việc này thật vô vị, chẳng qua tiền đặt cược cũng chính là nàng, màu tím. Mặc dù không biết tại sao? Nhưng Phỉ Lệ lại cố chấp cho là màu tóc cùng màu mắt của mình tuyệt đối sẽ là màu tím, cho dù những người khác đều coi trọng màu tím.
Bởi vì theo lời bọn hắn, trong tam giới màu tím rất hiếm khi xuất hiện, trừ gia tộc Đức Cổ Lạp ra, thì những người khác sẽ rất ít xuất hiện mắt màu tím như vậy, phần lớn cũng là gần tím hoặc màu đen. Mà Phỉ Lệ thật sự là không thế nào là người của gia tộc Đức Cổ Lạp được, bởi vì gia tộc này nổi tiếng bao che khuyết điểm, chuyện này dù là ở tam giới hầu hết mọi người cũng đều biết, nếu như Phỉ Lệ thật sự là người của gia tộc Đức Cổ Lạp, nhất định Đức Cổ Lạp sẽ đem tam giới quậy đến long trời lở đất, mà không phải yên tĩnh giống như bây giờ.
Chỉ là Phỉ Lệ cứ để mặc cho mọi người phản bác, nàng vẫn cảm giác màu tóc cùng màu mắt của mình tuyệt đối là màu tím, còn có một sự kiện nàng không có nói ra, đó chính là trong lúc vô tình Tạp Môn đã nói với nàng hình như gia tộc của nàng là Đức Cổ Lạp, chỉ là vì an toàn của nàng, cho nên gia tộc Đức Cổ Lạp mới che giấu chuyện của nàng.D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
"Tỷ tỷ Tạp Đặc làm sao ngươi tới sớm như vậy?" Phỉ Lệ bất mãn nhìn Tạp Đặc, tại sao không thể để cho nàng ngủ ngon một bữa, mới sáng sớm đã bị Tước Nhiên kéo đi tắm, nói là vì trừ độc, hiện tại vừa mới bò ra khỏi cái mùi hôi thối trong thùng gỗ, Tạp Đặc lại tìm tới cửa.
Ô ô...... Cuộc sống như thế không thể tiếp tục được nữa, tại sao lại có thiên phú lợi hại như vậy làm gì để bọn họ lại càng có lý do bắt mình làm nô dịch, chỉ là không thể không thừa nhận mấy ngày bị tra tấn tàn ác này, thực lực của Phỉ Lệ lại một lần nữa được tăng lên, theo như lời Kỳ Dương nói, chỉ một tháng sau Phỉ Lệ sẽ đột phá Pháp Thánh đạt tới cảnh giới Pháp Thần.
Kể từ khi được mọi người tín nhiệm, Phỉ Lệ mới biết được thực lực của bọn họ, nơi này dù là thị nữ cũng đều là cường giả Thần cấp trở lên, về phần bọn Tạp Đặc càng không cần phải nói thực lực cụ thể như thế nào, Phỉ Lệ ở trong lòng buồn bực nghĩ, bọn họ là người thật sao? Tại sao từng người trong bọn họ đều mạnh đến biến thái như vậy.
"Đó là bởi vì Tiểu Phỉ Lệ thật sự là rất đáng yêu, ta đợi không kịp đã muốn gặp Tiểu Phỉ Lệ rồi!" Vẻ mặt Tạp Đặc mập mờ nói với Phỉ Lệ,hai tròng mắt nhanh như chớp giống như đang liều mạng mà nói: Nhanh lên khen ta một chút đi! Ngươi xem ta làm sao lại không thể không thích ngươi được chứ.
Phỉ Lệ cố gắng áp chế khóe miệng đang run rẩy, bước cực kỳ chậm bước về phía Trường Tu Luyện lớn nhất trong Tử viện, mà đám thị nữ chung quanh cũng theo bước chân của Phỉ Lệ đi về phía Trường Tu Luyện, khi mọi người chứng kiến thấy bộ dạng giãy giụa của Phỉ Lệ, đều dùng sức nhịn nụ cười lúm đồng tiền nơi khóe miệng, nếu để cho Phỉ Lệ biết bọn họ cười nhạo lời nàng..., nhất định sẽ tìm bọn họ gây chuyện, hiện tại thiếu gia chính là núi dựa của nàng, vốn cho rằng về sau cuộc sống sẽ tốt đẹp, tất cả mọi người ăn ý đi theo bên cạnh, dĩ nhiên tất cả đều ẩn thân! Chỉ là cũng chỉ có Phỉ Lệ không biết mà thôi.
Bên này Phỉ Lệ đang diễn ra một màn đánh nhau, thì trong phòng Kỳ Dương lại hoàn toàn khác, lúc này dù Kỳ Dương bận rỗn nhưng vẫn ung dung nằm trên ghế dựa, hai mắt hơi mở, nhìn hai người Tước Nhiên cùng Hoặc Nhiên đứng ở một bên. Chờ đợi bọn họ mở miệng, xem ra thân phận thật sự của Phỉ Lệ cũng có đầu mối rồi, dù sao độc trên người của Phỉ Lệ cũng gần được tiêu trừ hết rồi. Mặc dù hình xăm vẫn chưa hoàn toàn biến mất, nhưng cũng không sai biệt lắm.
"Điều tra thế nào rồi?" Kỳ Dương trấn định nhìn Hoặc Nhiên, hắn biết lần này nhất định Hoặc Nhiên sẽ đưa cho mình một câu trả lời thuyết phục, trước đó chỉ là tò mò, cho nên không để ý, nhưng lần này hắn phân phó Hoặc Nhiên bỏ tất cả qua một để đi thăm dò, liền tuyệt đối có thể biết.
"Đã tra được, chỉ là lần này bọn họ đánh cuộc e là thất bại rất thảm!" Hoặc Nhiên nở nụ cười giảo hoạt, không ngờ Phỉ Lệ quả nhiên là người của gia tộc Đức Cổ Lạp, hơn nữa thân phận cũng không đơn giản, nếu như không phải thiếu gia hạ lệnh, bọn họ cũng không thể biết thân phận của Phỉ Lệ lại liên quan đến nhiều chuyện như vậy, thậm chí ngay cả Cửu Ngân đại nhân cùng Lạp Mạc Nhĩ đại nhân đều liên quan đến, khó trách Tước Nhiên tra không được không gian dao động ngày đó, dĩ nhiên là thực lực của Tước Nhiên kém rất nhiều so với Lạp Mạc Nhĩ đại nhân và Cửu Ngân đại nhân, cho nên không tra được cũng không có gì lạ.
"Hoặc Nhiên ngươi sẽ không phải nói Phỉ Lệ thật sự là tiểu thư của gia tộc Đức Cổ Lạp nổi bao che khuyết điểm chứ! Thật không thể tưởng tượng nổi, nhất định là giả! Nếu như thật sự là Đức Cổ Lạp thì sao bây giờ còn chưa đảo loạn cả tam giới chứ?." Tước Nhiên trợn to đôi mắt đen, nhìn Hoặc Nhiên, mặc dù phần lớn người của Đại lục Phi Long có thể sẽ cho rằng gia tộc Đức Cổ Lạp chỉ là một gia tộc tồn tại đã lâu, nhưng đối với những người trong tam giới mà nói, lực lượng mà Đức Cổ Lạo che giấu không chỉ là như thế.D♡iễnđànL♡êquýĐ♡ôn.
Gia tộc Đức Cổ Lạp đã từng đứng ở đỉnh cao của tam giới, làm sao có thể chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài được chứ. Mà gia tộc bọn họ có một đặc điểm lớn nhất, chính là bao che khuyết điểm. Cơ hồ tính toán đến từng ly từng tí một, cho nên bình thường hầu hết mọi người cũng sẽ không dám trêu chọc bọn họ, cũng may mấy ngàn năm này gia tộc Đức Cổ Lạp vẫn luôn sống ở Đại lục Phi Long, không tiến vào mấy thế giới khác.
"Thật mà, hơn nữa còn là tiểu công chúa được gia tộc yêu mến nhất. Lần này không có ra tay, là bởi vì hình như Lạp Mạc Nhĩ đại nhân đã cam kết gì đó với Đức Cổ Lạp? Cho nên bọn họ mới không nhúng tay." Hoặc Nhiên nghiêm túc trả lời, may mà bọn họ không nhúng tay, nếu người của gia tộc Đức Cổ Lạp mà biết bọn họ đã từng hành hạ Phỉ Lệ như thế nào, không biết kết quả chờ đợi bọn hắn sẽ là gì đây? Suy nghĩ một chút cũng cảm thấy thật đáng sợ! Hung danh của gia tộc Đức Cổ Lạp thật sự là lan ra rất xa.
"Ngươi nói Lạp Mạc Nhĩ cũng biết Phỉ Lệ? Đây là thật ư?" Tính tình của Lạp Mạc Nhĩ hắn vô cùng rõ ràng, đối với người cẩu thả hắn tuyệt đối sẽ không chú ý, có thể làm cho hắn không tiếc giao dịch cùng Đức Cổ Lạp, chẳng lẽ Phỉ Lệ thật sự là chuyển thế của “nàng”. Kỳ Dương cố gắng áp chế nội tâm dao động, mười ngón tay dùng sức đan vào nhua, đây là thật sao? Đã vạn năm rồi, lần này hắn thật sự có thể mong đợi sao?
"Thật, Lạp Mạc Nhĩ đại nhân tựa hồ xuất hiện ở bên người Phỉ Lệ lúc nàng bốn tuổi, sau đó vẫn luôn bên cạnh chăm sóc nàng, hơn nữa còn có một người cũng từng xuất hiện bên người Phỉ Lệ. Người kia thiếu gia cũng biết." Hoặc Nhiên cùng Tước Nhiên nhìn nhau, thật sự là người mà thiếu gia luôn để tâm đến ư? Mặc dù bọn họ không hề biết vì sao thiếu gia lại thích Mạn Đà La như vậy, tại sao lại vì một đóa hoa Mạn Đà La mà đánh một trận với Cửu Ngân đại nhân, tại sao phải cứ một thơi gian nhất định trong một năm lại biến mất không thấy đâu? Nhưng bây giờ nhìn lại đáp án kia tựa hồ cách bọn họ không xa nữa.
"Người kia là ai vậy?" Kỳ Dương đè nén hơi thở của mình, nhưng trong nháy mắt kia lại phóng ra uy áp kinh khủng, còn khiến hai người Tước Nhiên và Hoặc Nhiên té văng lên vách tường, khiến bọn họ hộc máu.
"Vâng..... Cửu Ngân đại nhân." Hoặc Nhiên cùng Tước Nhiên sợ hãi nhìn nhau một cái, xem ra chuyện này rất quan trọng với thiếu gia, bởi vì thiếu gia mất khống chế như thế này bọn hắn chưa từng thấy qua, có lẽ ngay cả Cửu Ngân đại nhân cũng chưa từng thấy! Điên cuồng mang theo chút cường hãn, đó là hơi thở chỉ thuộc về vương giả, khác hòan toàn với sự lạnh nhạt ngày thường của thiếu gia, thiếu gia như vậy thật nguy hiểm. Làm cho nội tâm người ta bắt đầu khiếp đảm lo lắng, giống như tất cả đều không lọt nổi vào mắt của người.
"Hừ! Lại dám giấu giếm ta, bây giờ ta ngược lại muốn nhìn xem các người làm sao cướp nàng khỏi ta." Một nụ cười lúm đồng điên dại thoáng qua khuôn mặt tuấn tú của Kỳ Dương, ngay cả hai người Tước Nhiên cùng Hoặc Nhiên đứng ở phía xa cũng rùng mình một cái, tựa hồ thiếu gia đã quyết định một chuyện vô cùng nguy hiểm. Nhưng mà bọn hắn cũng rất tò mò “nàng” trong miệng thiếu gia nói rốt cuộc là ai? Là “nàng” mà bọn hắn nghĩ đến sao?