Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mỹ nhân nói mình là thương nhân từ kinh thành tới, giữa đường gặp cướp, chạy trốn đến bên hồ thì ngất đi.
Lúc mỹ nhân nói chuyện, thỏ tinh nhìn y chằm chằm.
Tâm hoa nộ phóng, thích chết mất.
Nó đi đứng chưa quen, dứt khoát ngồi bệt xuống đất, víu đầu giường mỹ nhân, nhìn người ta không chớp mắt, trông mong hỏi: "Ngươi biết viết không?"
"Có."
"Làm thơ?"
"Biết một chút."
"Vẽ tranh?"
"Cũng coi như biết."
Hai mắt thỏ tinh lập tức sáng lên: "Vậy đêm nay chúng ta cùng đi ngắm sao có được không?"
"......?"
Trúc tinh nhìn con thỏ ngốc nghếch mê trai không biết đường về, bất lực thở dài.
Nó cầm tay mỹ nhân xem mạch. Mạch tượng thật hiếm thấy, không chỉ bị trúng độc, mà ngũ tạng cũng tổn thương nghiêm trọng. Người kia ra tay tàn nhẫn, sao có thể chỉ đơn giản là gặp cướp như lời y nói được.
Người này thân phận không đơn giản