Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Anh Thiên Kì...xin lỗi hôm nay em đến trễ...anh ăn gì chưa? Em có mua cháo cho anh nè?
- Nha đầu này. Anh lớn vậy mà mua cháo hả em?
- Anh đang bị đau mà....- Nói đến đây Thiên Anh bỗng xụ mặt xót xa...- Mặt anh chảy máu kìa - Cô đưa tay lên mặt anh...
- Anh không sao? Nhưng thằng đó sẽ không yên với anh đâu ! - Thiên Kì cuộc chặt tay thành nắm đấm. Mặt anh rân rân đỏ và chảy máu. Đôi mắt hằn rõ sự căm thù. Thiên Anh bỗng cảm thấy đau lòng hơn bao giờ hết.
- Em ghét những bọn côn đồ. Và em cũng rất sợ họ....
- Đợi khi nào mặt anh lành hẳn. Anh sẽ tự tay giết thằng đó !
- Sao...cơ... Anh giết ai??? - Thiên Anh ngạc nhiên kinh khủng. Anh trai cô từ trước đến nay rất tốt. Cô nghĩ thế. Chưa bao giờ anh nặng lời và nói kiểu côn đồ như hôm nay. Thật sự cô có gì đó hoang mang lắm.
- Thằng Kevin ! - Anh rất tức khi tự miệng mình nói ra cái tên này. Cái tên người đã khiến anh đau đớn vì mất đi * nhan sắc * như ngày hôm nay
- Ke...vinnn...anh ta là ai??? - Thiên Anh tò mò
- Em không biết đâu. Thôi không nhắc đến chuyện này nữa. Em vào trong ăn trưa đã rồi về
- Vâng anh !
Ngày hôm qua....( nói vậy thôi chứ cũng được gần hai tháng rồi ^^) anh là một người đàn ông quyến rũ vì nhan sắc của anh rất tuyệt vời. Nhưng hôm nay...nhan sắc ấy đã bị huy diệt thay vào đó là gương mặt chỉ vết rạch máu dài ngoằng đan xen lên nhau thật đáng sợ. Chính anh cũng đang căm ghét gương mặt của mình. Mỗi khi nhìn vào trong gương, anh không bao giờ là không gào thét..Mọi thứ như rối bời và anh thù người đã biến gương mặt của anh thành ra như vậy !
Ra về...
Tạm biệt với anh trai. Thiên Anh đứng ngắm nhìn ngôi biệt thự riêng của anh mình mà lòng trĩu nặng...
Anh trai của em...em biết anh rất đau khi gương mặt anh thành ra như vậy. Em cũng đau lắm chứ...giá như mọi việc tốt như xưa...giờ em chỉ có anh là người thân gần em nhất. Em không muốn vì lý do gì mà anh xa em...em sợ anh nói ra câu vừa rồi...em sợ anh lao vào chốn giang hồ. Em sẽ chết mất - Thiên Anh ngấn lệ với dòng suy nghĩ