Tuyển tú năm đó, nàng mới mười ba tuổi, xuất thân thấp hèn, thân hình gầy gò yếu ớt, quý gối trong một đám tú nữ trông nàng chẳng có gì thu hút, tất cả mọi người đều chế giễu nàng là đồ nghèo kiết xác, không biết tự lượng sức mình, nhưng đâu ai ngờ được nàng thế mà mơ mơ hồ hồ bị Thái hậu tuyển vớt cho đủ số lượng.
Sau khi nhập cung, nàng trở thành Thải nữ đứng bét Cửu phẩm, ăn thứ thức ăn dở nhất, mặc y phục đơn giản nhất, ở trong cung điện hẻo lánh nhất. Ai cũng nói cả đời nàng cũng đều sẽ không gặp được Hoàng thượng, nhưng ngay ngày đầu tiên nàng đã được lật thẻ.
Lần đầu tiên thị tẩm, nàng vừa khẩn trương vừa sợ, quên hết những thứ mà các cô cô đã dạy, còn bị Hoàng thượng bắt gặp ăn vụn điểm tâm. Lần này chính nàng cũng nghĩ là bản thân chết chắc rồi, nhưng ngược lại Hoàng thượng không giận mà còn cho người làm thêm rất nhiều đồ ăn ngon mang tới cho nàng.
Đám người trong hậu cung: ""...""
Từ đó, Diệp Tư Nhàn càng cẩn thận dè dặt, nơm nớp lo sợ cuộc sống tranh đoạt chốn thân cung. Minh thương phải tránh, ám tiễn phải phòng, quân sủng phải tranh, con thì cũng phải sinh....
Có đôi khi Diệp Tư Nhàn nghĩ, phận làm một nữ quan Thất phẩm tép riu lại còn đần như vậy, sau đó tiến cung làm phi tử của đương kim Hoàng thượng, rốt cuộc là may mắn hay là bất hạnh đây?