Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Mẹ Bầu
Người lúc này đầu óc còn tương đối tỉnh táo, duy nhất chỉ có Hứa Hằng Minh.
Anh ngồi ở một bên ngắm nhìn Tiêu Cửu Cửu đang thoải mái vùi ở trong ngực Tiêu Cẩn Chi ngủ thiếp đi. Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, còn đang nhuốm một màu đỏ ửng vì say rượu, nhìn gương mặt cô lúc này giống như một trái đào mật vừa mới vừa hái xuống cây, làm cho người ta nhìn mà chỉ muốn cắn một miếng.
Nhưng anh cũng biết, ở trước mặt nhiều người đàn ông ưu tú như vậy, anh không phải là người đứng hàng đầu, cho nên, anh lựa chọn phương thức cứ yên lặng để bảo vệ cô, cứ như vậy, anh canh giữ ở bên cạnh cô, dùng hết năng lực của mình, giúp đỡ cô một tay, chỉ hy vọng... cô có thể hạnh phúc là tốt rồi!
Cửu Cửu, Cửu Cửu... Em phải sống tốt hơn, thật là tốt, lúc ấy anh mới có thể yên tâm...
Cả một đêm này Hứa Hằng Minh đều ở nơi này, thầm nhắc đến cái tên Tiêu Cửu Cửu kia... Cho đến cuối cùng, anh cũng không thể nào chống cự nổi sự mệt mỏi nữa, cũng chìm vào trong giấc ngủ theo mọi người.
...
Ngày 30 tháng tám, khí trời trong sáng, ánh nắng trên cao chiếu rọi rực rỡ khắp nơi.
Cửa ra vào sân trường Học viện Y Khoa được mở rộng để đón chào sinh viên mới đến nhập học. Một đám sinh viên cũ sau vài ngày bận rộn, đến ngày cuối cùng này, ngược lại, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn đã không còn bận rộn như vậy rồi. Chỉ có một số những sinh viên sống ở trong học viện hoặc là sống ngoại trú, cứ phải chạy qua chạy lại để tiếp đón những bạn sinh viên mới đến nhập học.
Thừa dịp thời gian lúc này còn rảnh rỗi, một vài nam sinh cũ tụ tập ngồi chung với nhau ở một chỗ để tán gẫu.
"Năm nay sinh viên mới đến nhập học dường như không có mấy người xinh đẹp đến mức để được gọi là hotgirl nhỉ?"
"Tôi thấy cái cô Chu Hoàn kia cũng khá đấy chứ! Vóc người cũng khá đẹp, trong số sinh viên mới đến nhập học tôi thấy cô gái này là xinh đẹp nhất rồi."
"Xin lỗi nhé.., Chu Hoàn kia có là cái gì, bộ dạng mặt mũi lúc nào cũng vênh vênh váo váo như thế, làm cho người ta không ưa nổi. Tôi lại thích cái cô Trương Dương kia hơn, cô gái này có cá tính, lại xinh đẹp nữa! Một soái ca tóc ngắn, đôi mắt to tròn linh động trong veo như nước hiện ra chút sát khí, cứ như vậy nghiêng mắt nhìn xuống dưới, tiểu ca kia có trái tim nhỏ không sao kiềm chế được mà run lên một cái..."
Một nam sinh được mệnh danh là Trư Bát Giới, gương mặt đang làm ra cái vẻ chảy nước miếng, trong lúc bất chợt, ánh mắt vô tình liếc về phía cửa trường học, thình lình nhìn thấy có một bóng dáng thon thả, hoạt bát đang đi tới, thì nhất thời nghẹn họng, nhìn trân trối, trong mắt sao bay láp lánh loạn xạ, cũng không nói ra thêm được một câu nào nữa, trong lòng đang điên cuồng kêu gào, cái gì mà Chu Hoàn, cái gì mà Trương Dương, tất cả cũng đứng dựa vào một bên đi, bóng dáng ở trước mắt kia mới thật sự đáng gọi là đại mỹ nhân chứ!
Dáng người cao ráo đẹp tựa như ma quỷ, chỗ nên lồi thì lồi, chỗ nên vểnh lên thì vểnh lên, ngay cả khi trên người chỉ mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng, cũng không thể nào che giấu, lấn át được những đường cong lả lướt gợi cảm của cô.
Mái tóc đen nhánh mềm mại như tơ, dưới ánh mặt trời lóng lánh, phản chiếu ra một màu đen sáng bóng rực rỡ. Trong lúc đi lại, mái tóc cứ đong đưa tựa như rong chơi, mà vô cùng phóng khoáng, đến mức làm cho lòng người nhìn mà cảm thấy sợ hãi cực độ, làm cho người ta hận không thể dùng hai tay nhẹ nhàng nâng mái tóc của cô lên, đặt ở dưới chóp mũi, mắt khép hờ mà ngửi hương thơm.
Đợi cô đến gần thêm chút nữa vừa nhìn thấy, càng cảm thấy khủng khiếp hơn nữa!
Này là da thịt trắng ngần như tuyết, hiện rõ lên thứ ánh sáng lộng lẫy, trơn mềm, mờ ảo. Một đôi tròng mắt đen nhánh tựa như hai viên kim cương đen, nhìn vừa trong trẻo, vừa có hồn. Đôi mắt đẹp nhìn xung quanh, ánh sáng chiếu vào thật rực rỡ. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt ấy, thì đã làm cho người ta có một cảm giác không kiềm chế nổi, mà muốn đắm chìm ở bên trong sự say mê, mơ màng đó, vĩnh viễn không bao giờ thoát ra ngoài...
Lông mày cong như rặng núi xanh, chiếc mũi thẳng thanh tú, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, kiều diễm ướt át...
Tất cả mọi người đều than thở ở trong lòng, quá đẹp! Thật sự là quá đẹp! Đây mới thật sự là mỹ nhân, quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, quả thực đẹp nhất trên đời!
Bất kể thế nào, khi trưởng thành lại càng lộ rõ khí chất, cô thực sự là đỉnh cao nhất, là một hoa khôi mới của trường, trừ cô ra, không còn có thể là một ai khác!
"Xin hỏi một chút, sinh viên mới đến nhập học, bây giờ phải đến nơi nào để làm thủ tục?"
Nghe thấy giọng nói mềm mại, yêu kiều của sinh viên mới đến nhập học, mấy nam sinh ở nơi đó cảm thấy ngay cả xương của mình cũng mềm nhũn ra mất rồi. Tất cả đều đang có cùng một suy nghĩ, ngay cả giọng nói ra nghe cũng cảm thấy dễ thương như vậy, nếu như cuộc đời này có thể có được một người phụ nữ như vậy, coi như nếu có bắt bọn họ lập tức phải chết đi thì họ cũng cam tâm làm theo!
Thấy này tất cả một đám người kia cứ ngơ ngác nhìn mình, cũng không có một người nào lên tiếng đáp lại một câu, Tiêu Cửu Cửu nhẹ chau lại lông mày một chút, hỏi lại một tiếng, "Xin hỏi một chút, sinh viên mới đến nhập học, bây giờ phải đến nơi nào để làm thủ tục?"
Lúc này, một giọng nữ ở bên cạnh vang lên, nghe đầy vẻ lạnh lùng khắc nghiệt: "Không phải chỉ là một con cáo đang bày ra cái vẻ mặt mê hoặc hay sao? Học trưởng, mấy người lại còn bày vẽ ra cái bộ dáng giống như thần hồn điên đảo như vậy hay sao?"
Toàn trường tức khắc trở lại yên tĩnh.
Tiêu Cửu Cửu liếc mắt sang bên cạnh, lạnh lùng quét tới người ở đối diện, lúc này đang trương ra một gương mặt trang điểm phấn son nồng đậm, làm người khác không thể nhìn thấy rõ ngũ quan trên mặt. Chủ nhân của gương mặt đó, đang bày ra bộ dạng làm ra vẻ muốn khiêu khích vênh váo hống hách, con ngươi bốc lên lửa giận như muốn lao vào chiến đấu, dường như hận không thể tùy tiện mà nhào lên để cào nát gương mặt xinh đẹp kia của Tiêu Cửu Cửu.
Tiêu Cửu Cửu đột nhiên cười lên một tiếng nhẹ nhàng, "Gương mặt mê hoặc của con cáo này ít nhất cũng có không ít người thích. Nếu như mang ra mà so sánh với gương mặt giống như cái bánh mỳ rắc vừng lên trên, thì xem ra cũng còn tốt hơn rất nhiều! Học trưởng, mấy anh hãy nói xem có đúng không?"
Nụ cười này của Cửu Cửu đẹp như hoa quỳnh nở rộ, lại một lần nữa đã làm mê đảo một đống lớn sinh viên nam ở trước mặt. Đến ngay cả mấy sinh viên nữ, cũng vừa thấy hâm mộ vừa ghen tỵ lại vừa hận kia, cũng không kiềm chế được mà phải than thở lên một tiếng vì cô, thật là xinh đẹp! Nhưng từ trong cái miệng nhỏ nhắn của cô lại nói ra câu nói độc địa kia, lập tức đã khiêu khích cô sinh viên nọ bị giận sôi lên, gần như tắc thở mà chết.
Cô gái kia biết mình có một gương mặt giống như một cái bánh nướng rắc vừng lớn, nhưng bởi vì gia thế hiển hách, hơn nữa, chưa từng có người nào ở trước mặt cô, dám đưa sự thật trần trụi này ra để đập thẳng vào mặt của cô như thế. Người đầu tiên dám to gan lớn mật nói ra sự thật thế này, quả thực chỉ có duy nhất Tiêu Cửu Cửu mà thôi!
Lúc này, thấy có kịch vui để xem, mọi người càng ngày càng vây tròn xung quanh để xem càng nhiều hơn
Đến lúc này, cô gái có gương mặt như chiếc “bánh nướng rắc vừng” kia, cả người đã vặn vẹo không sao chịu được nữa rồi. Cô ta hét lên một tiếng điên cuồng, "Trương Á..."
Một người đàn ông toàn thân mặc quần áo đen lặng yên không một tiếng động từ trong đám người vọt ra, đến gần trước mặt cô ta, kêu một tiếng, "Tiểu thư có điều gì cần dặn dò?"
“Mặt bánh nướng rắc vừng” kia đưa tay chỉ thẳng vào phía của Tiêu Cửu Cửu, "Anh hãy thay tôi dạy dỗ con bé kia một chút đi, hãy để cho cô ta biết được sự lợi hại của chúng ta!"
Theo đó, vị đàn ông áo đen kia nhìn sang Tiêu Cửu Cửu, ánh mắt đầy sát khí. Một cô sinh viên bé nhỏ đứng ở bên cạnh Cửu Cửu vội vàng kéo kéo ống tay áo của Cửu Cửu, "Cô hãy mau chóng đi nhanh đi! Cô gái này không phải là người dễ chọc đâu. Nghe nói người đứng ở phía sau hậu trường của cô ta cực kỳ tàn khốc đó. Suốt mấy ngày hôm nay đã có mấy nữ sinh bị cô ta ép phải chuyển đi hết rồi."
Tiêu Cửu Cửu nghiêng đầu nhìn cô gái đã có một chút hảo tâm khuyên nhủ cô như thế. Cô gái này có gương mặt mũm mĩm mập mạp như gương mặt của một con búp bê. Hai mắt thật to, trong trẻo giống như đôi mắt của một chú nai con, lóe lên một thứ ánh sáng rực rỡ, nhìn đặc biệt ngây thơ, đặc biệt dễ thương.
Tiêu Cửu Cửu nghiêng đầu nhìn về phía cô gái kia, nhẹ nhàng cười một tiếng, "Không sao đâu! Tôi không sợ cô ta! Cô ta cứ việc phóng ngựa tới nơi này!"