Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: truyenyy.com
-------------------
Đông Lăng học phủ xét duyệt nhập học rất đơn giản, chỉ cần mang theo thân phận chứng minh, có Vũ Sư đề cử là có thể nhập học.
Có Mã Đại Chinh dẫn dắt, Vân Phi Dương cùng Mục Oanh thuận lợi thông qua.
- Tiểu tử.
Sau khi tiến vào học phủ, Mã Đại Chinh dặn dò:
- Nơi này ngọa hổ tàng long, ngươi nên kiềm chế một chút, tuyệt đối đừng gây sự, nếu không sẽ chết rất khó coi.
- Ừm.
Vân Phi Dương ứng một tiếng.
Hắn cũng không muốn trêu chọc phiền toái, chỉ muốn bồi tiếp Mục Oanh tu luyện một chút võ đạo, hắn chỉ sợ người hiền bị trời đố kị, phiền phức tự tìm đến cửa mà thôi.
Mã Đại Chinh chỉ về phía diễn võ trường:
- Đi thôi, học phủ cao tầng nơi đó sẽ phân phối hết thảy các thứ sau khi các ngươi nhập học.
- Được.
Vân Phi Dương nắm tay nhỏ Mục Oanh rời đi.
Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Mã Đại Chinh thầm nghĩ:
- Hi vọng ta không nhìn nhầm
Đối với Vân Phi Dương, hắn rất xem trọng, nếu hắn có thể tu luyện thật tốt ở Đông Lăng học phủ, tương lai tất nhiên nên nổi bật, là rồng trong loài người.
Đương nhiên, trong mắt Mã Đại Chinh, Vân Phi Dương chỉ cần đạt tới Vũ Sư hoặc Vũ Tông đã giỏi lắm rồi, cao hơn nữa hắn căn bản không nghĩ tới.
Đông Lăng học trong phủ, có một diễn võ trường rất to nhưng do học sinh thông qua chứng nhận đều tập trung nơi đây chờ đợi cao tầng học phủ kế tiếp an bài nên cũng không còn lại bao nhiêu chổ, người thật đông rất chật chội, vậy có thể biết rõ, số lượng tham gia học phủ lần này nhiều đến cỡ nào.
Vân Phi Dương cùng Mục Oanh đứng trong đám người.
- Vân đại ca!
Mục Oanh có chút khẩn trương:
- Chúng ta có thể bị tách ra hay không?
Trên đường Mã Đại Chinh đã nói cho hai người, Đông Lăng học phủ sở hữu 12 học giai, mỗi giai lại phân làm mười học đường, đến lúc đó tiến hành chia đám người ra các học đường khác nhau.
Mục Oanh sợ thời điểm phân học đường nàng phải tách ra cùng với Vân Phi Dương.
- Không có việc gì.
Vân Phi Dương cười:
- Vũ Sư nói qua, thành tích khảo hạch hai người chúng ta giống nhau, nhất định có thể được phân cùng một học đường.
Mục Oanh yên tâm lại.
Nhưng vào lúc này, phía đài cao diễn võ trường, một lão giả tuổi chừng khoảng sáu mươi tuổi đi tới.
- Lão hủ tên Cao Viễn Chúc.
Lão giả đứng trên đài, cười nói:
- Phụ trách phân phối tân sinh học đường lần này.
Cao Viễn Chúc vừa mở miệng, ồn ào phía dưới diễn võ trường chợt an tĩnh lại, mỗi học sinh đều treo kính sợ.
Bọn họ biết người này là phó viện Đông Lăng học phủ, thực lực đạt tới Vũ Tông!
Vũ Tông.
Cảnh giới này tại Đông Lăng Quận là tồn tại tối đỉnh cấp.
Cao Viễn Chúc lên sân khấu, đơn giản kể lại quá trình Đông Lăng học phủ huy hoàng, sau đó xuất ra bảng danh sách lên tiếng:
- Trương Giai Di, Bính Hỏa Đường!
Thiếu niên tên Trương Giai Di nghe vậy, hưng phấn nắm quyền đầu, đám thiếu niên xung quanh thì lộ vẻ hâm mộ.
Mỗi học giai tại Đông Lăng học phủ chia ra mười học đường, được xưng Thập Thiên Can, phân biệt là Giáp Mộc, Ất Mộc, Bính Hỏa, Đinh Hỏa, Mậu Thổ, Kỷ Thổ, Canh Kim, Tân Kim, Nhâm Thủy, Quý Thủy.
Giáp Mộc, Ất Mộc, Bính Hỏa Tam Đường, lực lượng giáo viên mạnh nhất, được phân phối đến nơi này có nghĩa học sinh phải có thiên tư phi phàm.
Khó trác vì sao Trương Giai Di lại hưng đến như thế.
- Lý Phi, Nhâm Thủy Đường!
Ngay sau đó, Cao Viễn Chúc lần nữa hô lên tên mới.
- Ai.
Thiếu niên tên Lý Phi ủ rũ thở dài một hơi.
Thập Thiên Can có mạnh thì có yếu, Tân Kim, Nhâm Thủy, Quý Thủy Tam Đường còn lại yếu nhất, bị phân phối đến nơi này đại biểu cho việc thiên tư kém cỏi.
Đám học sinh chờ mong mình có thể được phân đến ba học đường phía trước, hoặc ở giữa cũng được, không ai muốn bị phân đến ba học đường sau cùng, càng đừng nói đến bị phân vào học đường hạng chót - Quý Thủy Đường.
- Lâm Như Ngọc, Đinh Hỏa đường!
- Thiệu Hành, Canh Kim đường!
- Cổ Thiểu Phong, Tân Kim đường!
- …
Cao Viễn Chúc lần lượt thông báo.
Trên diễn võ trường, thiếu niên bị điểm đến tên có người hưng phấn, có người uể oải.
- Lương Âm, Ất Mộc Đường!
Đúng lúc này, Cao Viễn Chúc lần nữa cao giọng hô.
Tiếng hô này tạo bạo động không nhỏ dưới đài, bởi vì đây là người đầu tiên được điểm đến Ất Mộc Đường. Nó và Giáp Mộc Đường là 2 đường có tiền đồ nhất.
- Đáng giận!
Đứng trong đám người, Lương Âm nắm chặt đôi tay trắng nõn, trong mắt người khác Ất Mộc Đường rất không tệ, nhưng mục tiêu nàng là tiến vào Giáp Mộc Đường, chỉ có nơi mạnh nhất mới phù hợp với bản thân nàng!
- Ý, đừng nản chí.
Tình Tình đứng bên cạnh an ủi:
- Lấy thiên phú của ngươi, sớm muộn gì cũng tiến vào Giáp Mộc Đường thôi.
- Ừm.
Lương Âm tỉnh táo lại.
Đúng lúc này, Cao Viễn Chúc lại hô:
- Lâm Chỉ Khê, Giáp Mộc Đường!
- Dát…
Âm thanh to rõ, toàn bộ diễn võ trường nhất thời yên tĩnh, ánh mắt rất nhiều thiếu niên lóe ra vẻ hâm mộ mãnh liệt.
- Rốt cục có người được phân đến Giáp Mộc Đường.
- Được phân đến Giáp Mộc Đường, nhất định thiên tư trác tuyệt!
- Ta nghe phụ thân nói, điều kiện tiến vào Giáp Mộc Đường rất khó, tu vi phải trên Vũ Lực ngũ đoạn.
- Ngươi đùa à? Ngũ đoạn? Cỡ chúng ta có người đạt tới ngũ đoạn sao?
Mọi người âm thầm líu lưỡi.
Những thái điểu như bọn họ có tu vi phổ biến tại nhất, nhị đoạn, người có thể đạt đến Vũ Lực ngũ đoạn, quả thực có thể xưng yêu nghiệt.
Nghe được tên Lâm Chỉ Khê, Vân Phi Dương thầm nghĩ:
- Lấy thực lực của nàng, phân đến Giáp Mộc Đường cũng hợp lý.
- Mục Oanh, Giáp Mộc Đường!
Đột nhiên, Cao Viễn Chúc lần nữa hô.
- Mẹ nó, lại một người đến Giáp Mộc Đường?
Mọi người nhao nhao mắt trợn tròn.
Liên tiếp hai người được phân đến học đường đỉnh cấp, để bọn hắn vừa ghen ghét vừa hâm mộ.
Lương Âm nghe được tên Mục Oanh, thần sắc hơi ngốc trệ, nàng cũng không ngờ, Mục Oanh sẽ được phân đến học đường còn cao hơn chính mình.
Cái này thực sự quá đả kích người!
- Vân đại ca
Mục Oanh kích động:
- Muội được phân đến Giáp Mộc Đường!
- Ừm.
Vân Phi Dương cười:
- Huynh đã nói rồi, Oanh Oanh là nhất, được phân đến Giáp Mộc Đường cũng là chuyện bình thường.
Mục Oanh tươi cười rạng rỡ.
Bất quá, nụ cười chỉ vẻn vẹn xuất hiện trong chốc lát, bởi vì Cao Viễn Chúc đã gọi lên cái tên.
- Vân Phi Dương, Quý Thủy Đường!
Thanh âm kết thúc, diễn võ trường lại một lần tĩnh mịch.
- Ha ha ha!
- Có người bị phân đến học đường cùi bắp nhất.
Rất nhiều học sinh nhao nhao che miệng cười rộ lên.
Trước xuất hiện hai người vào Giáp Mộc Đường, ngay sau đó xuất hiện một Quý Thủy Đường kém nhất, cái này thực sự châm chọc người nha.
Cái này tên gia hỏa tên Vân Phi Dương khẳng định rất yếu!
- Cái gì?
Nghe được tên mình, Vân Phi Dương trừng to hai mắt.
Có lầm hay không, ta đường đường là Chiến Thần Đệ Nhất Thần Giới, lại bị phân đến Quý Thủy Đường?
Vốn Mục Oanh đang rất vui vẻ, tâm tình rất nhanh sa sút:
- Vân đại ca, huynh không phải nói, chúng ta nhất định sẽ đến chúng một học đường sao, giờ làm sao đây?
- Đúng vậy!
Vân Phi Dương rất phiền muộn.
Mã Đại Chinh rõ ràng có nói qua, báo cáo điểm số của mình và Mục Oanh giống nhau, nàng tiến vào Giáp Mộc Đường, mình cũng có thể tiến vào, ít ra cũng đến Ất Mộc Đường chứ.
Bị phân đến học đường cuối cùng, chênh lệch quá lớn đi.
- Hừ hừ.
Nghe được tên Vân Phi Dương, Lương Âm cười lạnh một tiếng.
- Ai.
Tình Tình lắc đầu:
- Soái ca này thật không có tiền đồ.
Lương Âm nhướng mày:
- Hắn có thể thông qua võ đạo khảo hạch chắc đã cho Mã Đại Chinh không ít chỗ tốt.
- Cũng không phải đâu.
Tình Tình cười phản bác.
- Dầu gì, hắn cũng có thực lực đánh Nhiễm Tiểu Huy mà.
Lương Âm trầm mặc.
Bạn thân nói không sai, tên Vân Phi Dương này có thể cho Nhiễm Tiểu Huy ăn hành, xác thực có mấy phần năng lực.
Tình Tình vỗ vỗ Lương Âm, chỉ Nhiễm Tiểu Huy trong đám người, nói:
- Nhìn tên này, bị một người Quý Thủy Đường đánh, hiện tại còn đang vui sướng cười ngây ngô kìa.
Nhiễm Tiểu Huy đang cười ngây ngô thật.
Xác thực, khi nghe được Vân Phi Dương bị phân đến Quý Thủy Đường, hắn khoái ý cùng cực, cười có chút quá độ.
- Tên này bị phân đến Quý Thủy Đường, đại biểu không có tiền đồ, chờ một đoạn thời gian, ta tu luyện đại thành, hoàn toàn không cần ca ca hỗ trợ, tự mình có thể giáo huấn hắn hả giận!
Nhiễm Tiểu Huy còn không có ý thức được việc hắn bị một người Quý Thủy Đường đánh là sự việc rất mất mặt a.
Đương nhiên.
Không ý thức được điểm này còn có Hàn Thế Gia, giờ phút này hắn đứng ngoài đoàn người, trong lòng cười lạnh:
- Nguyên lai tên này chỉ là rác rưởi.