Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cùng Bạn Trai Cũ Diễn Trò
  3. Chương 42: Chương 42
Trước /44 Sau

Cùng Bạn Trai Cũ Diễn Trò

Chương 42: Chương 42

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Mật Kết-

Về đến thành phố Đồng Quan, việc đầu tiên Thịnh Minh Dịch làm đó chính là mời Cố Triêu Hi chuyển về nhà anh, sống cùng anh.

Cố Triêu Hi mệt mỏi nói: "Không cần đâu, khoảng cách sinh ra cái đẹp."

"Chúng ta cũng có phải ở cùng nhau 24 tiếng đâu," Thịnh Minh Dịch nói, "Ban ngày phải đi làm, chỉ có buổi tối mới được gặp nhau, đây đã là có khoảng cách lắm rồi."

"Không muốn," Cố Triêu Hi nói, "Em đã bị anh làm cho có bóng ma tâm lý rồi, cứ cảm thấy anh đang lừa em, hoặc là anh đang lén lừa gạt em gì đó."

"Anh thề," Thịnh Minh Dịch giơ tay lên thề, "Tuyệt đối không có.

Thật đấy."

"Được rồi," Cố Triêu Hi không nghĩ nhiều như vậy, "Tạm thời tin anh một lần.

Nếu còn dám lừa em, hậu quả anh tự biết."

Thịnh Minh Dịch gật đầu, cười nói: "Sẽ không."

Nói là chuyển, nhưng thật ra đồ đạc của Cố Triêu Hi phần lớn vẫn ở chỗ Thịnh Minh Dịch, cũng chẳng cần chuyển gì.

Vốn dĩ cậu định sang thẳng nhà anh ở luôn, nhưng Thịnh Minh Dịch lại bắt cậu trả phòng trước kia cậu thuê, lấy hết những đồ đạc còn sót lại chuyển sang nhà anh.

Cố Triêu Hi không đồng ý lắm.

"Hay là để lại đi...!lỡ may lúc nào đó cãi nhau, tốt xấu gì thì em cũng phải có một nơi để dung thân chứ."

"Anh sẽ không cãi nhau với em." Thịnh Minh Dịch nói, "Mà nếu không cẩn thận cãi nhau thì anh cút, em ở lại nhà, được không?"

"Nhưng phòng này em đã trả tiền thuê trước ba tháng rồi, không ở thì lãng phí lắm."

"Anh bù lại tiền thuê nhà cho em, được không?"

Cố Triêu Hi ngay lập tức biểu diễn đổi sắc mặt: "Em thật sự không thích cái kiểu có chuyện hay không chuyện cũng nhét tiền cho em của anh."

"Anh sai rồi anh sai rồi." Dục vọng cầu sinh của Thịnh Minh Dịch tràn đầy, "Anh chỉ là muốn sống cùng em...!vậy chúng ta chuyển hết đồ đi sau đó em chuyển nhượng phòng cho người khác, thế nào?"

"Trêu anh đấy," Cố Triêu Hi sờ sờ đầu anh, "Không nghĩ đến trêu anh lại vui như vậy."

Thịnh Minh Dịch: "....."

Còn có thể làm gì nữa? Chỉ có thể nuông chiều thôi.

Anh gọi xe, nhanh chóng dọn nhà cho vợ.

Wtp cam đường quýt mật

Trước năm giờ chiều hai người đã thu dọn xong hết mọi thứ, bắt đầu nấu cơm tối cùng nhau.

Trên bếp đang nấu canh gà, cả căn bếp tràn ngập hương thơm, Thịnh Minh Dịch vừa thái rau vừa nói: "Sau này đừng chia tay nữa, được không?"

"Xem tình hình đã," Cố Triêu Hi đứng bên cạnh nhào bột mì, hôm nay bọn họ định hấp ít bánh bao chay ăn, "Nếu anh léng phéng bên ngoài, chắc chắn em sẽ chia tay."

"Đừng nói đùa nữa, anh nghiêm túc đấy." Thịnh Minh Dịch nói, "Nếu anh mà muốn léng phéng bên ngoài thì cần gì phải đi tìm em khắp nơi?"

Cố Triêu Hi hỏi ngược lại: "Vậy nếu em có thể chia tay được với anh thì em cần gì phải độc thân năm năm?"

"Anh hiểu rồi." Thịnh Minh Dịch không nhịn được cong môi.

"Anh biết làm kiểu bánh bao chay này không?" Cố Triêu Hi đột nhiên hỏi, "Cái kiểu động vật nhỏ dễ thương ấy, anh biết không?"

"Anh có cái gì mà không biết." Thịnh Minh Dịch ngay lập tức bỏ dao xuống, xắn tay áo lên, bước đến bên cạnh cậu, "Em muốn hình gì? Bé thỏ trắng? Bé heo? Bé gà?"

Cố Triêu Hi nghĩ nghĩ sau đó đưa ra yêu cầu: "Bé cáo đi."

Cái này Thịnh Minh Dịch chưa từng học, cũng chưa xem video dạy làm ở trên mạng, tuy không biết nhưng anh vẫn bất chấp nói: "Để anh thử."

Trong đầu anh suy nghĩ nên làm thế nào, rất nhanh đã nghĩ ra cách.

Wtp cam đường quýt mật

"Anh đợi em một chút," Cố Triêu Hi bước đến chậu rửa, "Em đi lấy điện thoại."

Đợi đến lúc cậu rửa tay xong lấy điện thoại đến, Thịnh Minh Dịch hỏi: "Em muốn quay video à?"

"Không," Cố Triêu Hi nói, "Em muốn phát trực tiếp.

Sao để phát trực tiếp nhỉ?"

"Muốn phát trực tiếp thì phải xác thực danh tính, em xác thực danh tính trước đi." Thịnh Minh Dịch sán sang, "Em nhấn vào đây, xong nhấn vào đây..."

Làm đi làm lại năm phút đồng hồ, Cố Triêu Hi cuối cùng cũng phát trực tiếp được.

Cậu cầm điện thoại quay về cái thớt, nói: "Bắt đầu đi."

Sau đó chia sẻ phòng phát trực tiếp lên weibo.

Cậu nghĩ, thế này là có thể chứng minh hai người đã làm lành rồi chứ gì?

Thịnh Minh Dịch không để ý đến việc phát trực tiếp, rất tự nhiên nhào nặn bột mì.

Rất nhanh Cố Triêu Hi đã nhìn thấy có người tặng quà trong video phát trực tiếp của cậu.

Là Quan Tuấn Hào.

"Làm lành rồi à?" Hắn gửi bình luận hỏi.

"Vâng." Cố Triêu nói, "Miễn cưỡng coi như vậy."

Quan Tuấn Hào: "Chúc mừng chúc mừng!"

Sau đó lại tặng rất nhiều quà.

Không lâu sau người xem phát trực tiếp dần dần tăng lên, bình luận chạy trên màn hình cũng nhiều lên.

Cố Triêu Hi đọc bình luận cho Thịnh Minh Dịch nghe, thuận tiện trả lời câu hỏi của cư dân mạng.

"Cuộc sống không dễ dàng, tổng tài phải bán nghệ?—không sai, cảm ơn sự cổ vũ của mọi người."

"Không nghĩ đến tổng tài còn có tài này-- ừm, thật ra anh ấy tốt nghiệp trường Tân Đông Phương đấy, vì bán bánh bao thua lỗ không ít tiền, cho nên mới chuyển mình đầu tư sang ngành game."

"Rút thưởng tặng bánh bao chay—Bánh bao chay này...!gửi đi sẽ bị hỏng đấy."

"Vì sao hai người nấu cơm mà còn mở đĩa nhạc? Đây chính là thế giới của người có tiền sao?—Tôi sẽ không nói cho các bạn biết, nhà vệ sinh của anh ấy để máy nghe nhạc đĩa than đâu."

"Đừng nói linh tinh," Thịnh Minh Dịch không nhịn được thanh minh, "Phòng vệ sinh không có, tôi vẫn chưa biến thái đến mức đó."

Người tặng quà càng ngày càng nhiều, Cố Triêu Hi không muốn nhận quà của cư dân mạng lắm.

"Làm sao để tắt chức năng nhận quà nhỉ?" Cậu hỏi.

Wtp cam đường quýt mật

"Không tắt được." Thịnh Minh Dịch nói, "Chút nữa rút thưởng trả lại là được."

"Ồ" Cố Triêu Hi nói với những người đang xem trực tiếp, "Anh ấy không thiếu tiền, rút thưởng cũng chưa chắc đến phần mọi người, mọi người đừng tặng quà nữa, giữ lại tự mình tiêu đi."

Quần chúng giờ mới phản ứng lại, bọn họ thế mà lại tặng quà cho người có tiền! Đây đúng là một nhắc nhở đau buồn.

Vì vậy lại thi nhau gửi bình luận kêu: "Trả tiền! Trả tiền!"

Cố Triêu Hi buồn cười, không nhịn được nghĩ, cư dân mạng đúng là đáng yêu.

Sau khi ăn cơm xong Thịnh Minh Dịch lên weibo phát thưởng, hỏi cậu phát bao nhiêu: "Mười vạn?"

"Tiền của anh nhiều quá không có chỗ nào để tiêu à?" Cố Triêu Hi nói, "Sau này để em quản tiền, anh không được vì muốn thể hiện ân ái mà tiêu tiền linh tinh.

Nếu thật sự muốn vung tiền không bằng mang đi làm công ích."

"Được được," Thịnh Minh Dịch gật đầu lia lịa, "Nghe em hết."

Cố Triêu Hi chỉ cho anh phát 5200: "Mười bao mỗi bao 520 đi."

Thịnh Minh Dịch nhíu mày: "Mười bao gì?"

Cố Triêu Hi nói: "520."

Thịnh Minh Dịch sán lại gần hôn lên má cậu: "Anh cũng yêu em."

Cố Triêu Hi đẩy anh ra: "Anh lại lừa em à!"

"Đây không gọi là lừa," Thịnh Minh Dịch mặt dày nói, "Cái này gọi là....ừm, tình thú."

Vì lần này chỉ phát ra có mười bao 520 cho nên cư dân mạng nhao nhao bảo tổng tài đã trở nên keo kiệt mất rồi.

Lần trước được rút một trăm vạn, bây giờ chỉ có 5200, khoảng cách giàu nghèo sao lại lớn như vậy??

Có phải tổng tài phá sản rồi không? Wtp cam đường quýt mật

Thịnh Minh Dịch trả lời: "Không phá sản, chỉ là phát nhiều sẽ bị mắng....!vợ quản nghiêm lắm, mọi người thông cảm cho tôi."

Anh còn tiện tuyên truyền cho trò chơi mới của công ty luôn, và @Quan Tuấn Hào, nói: "Xin mọi người hãy ủng hộ game mới của chúng tôi, ông chủ sẽ cho mọi người rút thăm trúng thưởng."

Quan Tuấn Hào: "???"

Trải qua những ngày cuối tuần vừa thăng trầm vừa ngọt ngào, đến những ngày làm việc, hai người lại tự đi làm công việc của mình.

Thời gian vào làm của Cố Triêu Hi muộn hơn Thịnh Minh Dịch, cho nên đổi thành cậu lái xe đưa đối phương đi làm, sau đó lại lái xe đến công ty mình.

Giờ tan làm của cậu cũng sớm hơn so với tổng tài nên cũng có thể đến đón anh tan làm.

Thịnh Minh Dịch vẫn bận như trước đây, ngày nào cũng uống cà phê thay nước.

Nếu không có người yêu anh sẽ ngày ngày ở lại công ty.

Bây giờ có vợ, đương nhiên anh muốn về nhà.

Vì không muốn để đối phương phải đợi lâu, anh thường mang công việc về nhà, sau khi ăn xong cơm tối thì tiếp tục làm.

Điều này khiến anh không có nhiều thời gian để ở cùng người yêu, nó cũng khiến anh vô cùng áy náy, nhưng Cố Triêu Hi cũng không tức giận, còn chủ động ngồi cùng anh.

Đều là người lớn, tất cả đều vì cuộc sống, cũng vì gia đình nhỏ này của bọn họ, Cố Triêu Hi có thể hiểu anh, chỉ là nhìn thấy anh ngày nào cũng thức đêm nên cậu khá là lo lắng cho sức khỏe của anh.

Cậu hơi muốn đề nghị anh đổi một công việc khác nhẹ nhàng hơn, hoặc là quay về nhà thừa kế tài sản luôn.

Nhưng cậu cũng biết, Thịnh Minh Dịch ngay từ đầu là vì cậu mới đoạn tuyệt quan hệ với người trong nhà, với lại game là thứ mà anh thích nhất.

Nếu khuyên anh đổi công việc khác hình như không hay lắm.

Vì vậy cậu chỉ có thể nhịn không nói ra, thường dặn đi dặn lại anh phải chú ý sức khỏe.

Tuy có cậu theo bên cạnh là một chuyện vô cùng ấm áp, nhưng Thịnh Minh Dịch không muốn cậu thức đêm cùng anh, bèn dỗ cậu đi ngủ trước.

Hôm sau lúc Cố Triêu Hi tỉnh dậy, đối phương đã đi rồi.

Wtp cam đường quýt mật

Vì vậy biến thành cậu không biết anh ngủ lúc nào, cũng không biết anh đi lúc nào.

Chỉ biết hai người giống như bị lệch thời gian vậy.

Thời gian lâu, đương nhiên cậu cũng không thể chịu nổi.

"Hay là anh từ chức đi." Khó lắm mới có được một cuối tuần Thịnh Minh Dịch làm việc ở nhà, Cố Triêu Hi chuẩn bị một đĩa dưa hấu ướp đá, ngồi bên cạnh đút cho anh ăn, "Anh thế này vất vả quá, ngày nào em cũng lo lắng anh bị đột tử.

Không thì anh đừng đi làm nữa, em bao nuôi anh.

Chỉ cần anh ăn ít đi một tí, hạ thấp chi phí tiêu dùng, em có thể nuôi được anh."

Thịnh Minh Dịch không nhịn được cười: "Từ trước tới giờ anh chưa từng nghĩ đến bản thân sẽ bị bao nuôi."

"Anh chỉ cần ở nhà nuôi mèo dắt chó đi dạo, đưa đón em đi làm, mỗi ngày nấu đồ ăn ngon cho em là được." Cố Triêu Hi nói, "Em còn có thể đưa phí qua đêm cho anh."

"Lại có chuyện tốt như vậy sao?" Thịnh Minh Dịch đưa tay kéo cậu, để cậu ngồi lên đùi mình, sau đó dùng hai tay ôm chặt cậu, "Một đêm bao nhiêu?"

"Xem biểu hiện của anh." Cố Triêu Hi nắm lấy cằm anh, "Biểu hiện tốt, thưởng nhiều; biểu hiện không tốt, trả lại tiền cho em."

Thịnh Minh Dịch gật đầu: "Để anh suy nghĩ một chút nhé, ông chủ."

"Được," Cố Triêu Hi kéo ngăn kéo bàn ra tìm danh thiếp của mình, nhẹ nhàng gõ gõ lên sống mũi cao ngất của anh, "Nghĩ xong thì liên lạc với em."

Sau đó nhét tấm danh thiếp vào túi áo anh.

Wtp cam đường quýt mật

"Được." Bàn tay ấm áp của Thịnh Minh Dịch đặt lên đùi cậu, "Có cần kiểm tra trình độ của anh không, ông chủ?"

Mắt Cố Triêu Hi liếc về phía máy tính của anh: "Anh làm xong chưa?"

"Làm xong rồi," Thịnh Minh Dịch trịnh trọng nói: "Thời gian tiếp theo đều là của ngài hết."

"Ồ" Cố Triêu Hi xuống khỏi đùi anh, kéo lấy tay anh, đưa anh về phòng ngủ trên lầu.

Sau đó bắt anh nằm xuống.

"Em ở bên trên?" Thịnh Minh Dịch nói, "Thế thì tiền này anh kiếm được có phải là nhẹ nhàng quá không?"

Cố Triêu Hi đắp chăn lên cho anh, rồi lại đi sang bên còn lại, leo lên giường, ôm lấy anh: "Ngủ đi.

Đã lâu lắm rồi anh không được nghỉ ngơi tử tế.

Hôm nay em ra lệnh cho anh ngủ một giấc thật ngon, ngủ đến lúc tự tỉnh dậy."

Trong nháy mắt ấy trái tim Thịnh Minh Dịch trở nên ấp áp.

"Được." Anh cũng ôm lấy đối phương, "Cùng nhau ngủ."

Buổi chiều ngày hạ, gió điều hòa thổi, ôm lấy người mình yêu ngủ, thật sự là vô cùng hạnh phúc.

Giấc ngủ này kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ, sau khi nạp đầy điện cả người Thịnh Minh Dịch thần thanh khí sảng, đầy máu sống lại.

Hôm sau nữa đến công ty, anh tìm Quan Tuấn Hào nói với hắn: "Tôi có một IntelliJ idea muốn cùng anh nói chuyện."

"Idea gì?" Quan Tuấn Hào ngay lập tức tỏ ra vô cùng hứng thú, đi theo anh vào phòng làm việc.

Thịnh Minh Dịch rót cho hắn một cốc nước: "Thần tình yêu làm đến bây giờ, kinh doanh chủ yếu là trực tuyến.

Tôi thấy bây giờ có thể bắt đầu nghĩ đến phát triển ngoại tuyến rồi, ví dụ như hợp tác với các cửa hàng, làm các chủ đề tuần, chủ đề tháng, hoặc chúng ta tự mình xây dựng thư viện chủ đề, phòng tưởng niệm.

Dẫn dắt người chơi quay về hiện thực, quý trọng cuộc sống."

"Gì cơ?" Quan Tuấn Hào ngạc nhiên, "Chúng ta là công ty game thì kinh doanh trực tuyến, cậu lại muốn dẫn dắt người chơi quay về hiện thực?? Có phải có nhầm lẫn gì không?"

"Không hề," ngữ khí của Thịnh Minh Dịch thoải mái, "Làm game chỉ vì muốn mọi người chơi vui vẻ, chứ không phải vì để người chơi bị giam ở thế giới trong game.

Chúng ta là một game chữa trị, tôi hy vọng chúng ta không chỉ chữa trị cho người chơi ở trong game mà cần phải mang những tình yêu này chuyền vào hiện thực.

Làm ngoại tuyến có thể khiến người chơi của chúng ta đến vận động, nhìn ánh sáng mưa và sương, nói không chừng cũng sẽ gặp được người mình thích, không phải là một chuyện vô cùng đẹp đẽ sao?"

Quan Tuấn Hào nhíu mày: "Đúng là một chuyện đẹp đẽ, nhưng cảm thấy khả năng rất thấp, cơ bản là không kiếm được tiền."

"Bản thân nó không kiếm ra tiền," Thịnh Minh Dịch nói, "Chỉ là muốn gia tăng sự gắn bó của người chơi, kéo gần khoảng cách của nhau, cho bọn họ một nơi vui chơi thoải mái.

"Ừm..." Quan Tuấn Hào do dự nói, "Cậu để tôi suy nghĩ."

"Đừng nghĩ nữa," Thịnh Minh Dịch cười nói, "Thật sự không kiếm ra tiền, hội đồng cổ đông cũng sẽ không đồng ý đầu tư số tiền lớn vào làm cái này.

Thôi bỏ đi.

Tôi chỉ nói vậy thôi.

Tôi cũng không muốn khiến anh lỗ vốn."

"Được rồi," Quan Tuấn Hào thở ra một hơi, hắn bưng cốc nước lên gần môi, "Thật ra...."

"Thật ra tôi muốn từ chức." Thịnh Minh Dịch đột nhiên nói.

"Hở?" Quan Tuấn Hào run tay, cốc nước đổ xuống đất.

Wtp cam đường quýt mật

"Đừng giật mình đừng giật mình." Thịnh Minh Dịch vội vàng lấy giấy đưa cho hắn.

Quan Tuấn Hào chẳng thèm quan tâm đến quần và giày mình bị ướt, chỉ cực kỳ khiếp sợ nhìn anh: "Cậu đang nói đùa đấy à?"

"Không hề," Thịnh Minh Dịch dở khóc dở cười nói, "Vì có người muốn bao nuôi tôi, cho nên tôi chỉ có thể từ bỏ làm tổng tài, ông chủ xin lỗi anh.".

Quảng cáo
Trước /44 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Anh Nói Lắp/Đại Nói Lắp

Copyright © 2022 - MTruyện.net