Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cưng Chiều Anh Nhất
  3. Chương 56
Trước /82 Sau

Cưng Chiều Anh Nhất

Chương 56

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cái gật đầu này của Đường Đường đại diện cho điều gì cả hai đều biết rõ.

Hô hấp của Quý yến dừng lại, những tia lửa trong mắt anh bùng cháy lên, nóng đến mức như muốn đem cô nóng chảy.

Tuy rằng Đường Đường có lá gan xem trộm tranh cung đồ của bà vú và một số thoại bản tình yêu, nhưng lúc hành động thực tế cô là một cô gái nhút nhát với da mặt còn mỏng hơn giấy, bị Quý Yến nhìn như vậy, cô lập tức dùng tay che mặt lại.

Khóe miệng Quý Yến nở nụ cười, nhẹ nhàng kéo tay cô ra, “Đừng che, nhìn anh.”

Đường Đường đành phải buông tay ra, tuy rằng ngượng ngùng nhưng cô vẫn chậm rãi mở to mắt, cố gắng đón nhận ánh mắt của anh, nhìn anh như mong muốn.

Những gì Quý Yến nhìn thấy trong đôi mắt trong veo này chứa đầy sự ngượng ngùng, dưới sự ngượng ngùng ấy là tình yêu của người phụ nữ dành cho người đàn ông, ngoài ra không có chút bài xích và kháng cự nào.

Cô đồng ý giao mình cho anh mà không có bất kỳ sự dè dặt nào.

Đọc Full Tại mTruyen.net

Trái tim Quý Yến bỗng trở nên mềm mại đến mức anh không bao giờ nghĩ có một ngày mình sẽ có những cảm xúc như vậy vì một người phụ nữ, anh muốn hòa cô vào máu thịt của mình, để tình cảm đó gắn bó khăng khít không bao giờ tách rời.

Nghĩ đến đây Quý Yến không còn do dự, cúi đầu cướp lấy đôi môi đỏ mọng của cô, ngậm trọng miệng, mút một cách mãnh liệt, chờ mút đủ rồi anh mới thâm nhập vào khoang miệng cô, bắt lấy cái lưỡi đinh hương triền miên, lưỡi anh và lưỡi cô chặt chẽ quấn lấy nhau, nước bọt tương giao.

“Ưm ~” Đường Đường không phân biệt rõ mình đang ở đâu, trước mắt bị sương mù bao phủ, cả thế giới dường như chỉ thấy người trước mặt, thân thể cũng bị anh xoa nắn cho mềm nhũn, mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.

Lúc này Đường Đường vừa mềm mại lại vừa quyến rũ, khác hoàn toàn so với ngày bình thường. Sự thuần khiết của một cô gái nhỏ đã biến mất, giờ đây sự e lệ của người phụ nữ trưởng thành lại nhiều hơn. Dáng vẻ này ở trên giường không phải là đáng thương, mà nó kích thích vua sói vốn hung tàn lại càng thêm tàn nhẫn, kết cục của con mồi không thể nghi ngờ là bị ăn sạch sẽ.

*

3 giờ sáng, tiếng thở dốc và tiếng nức nở vang vọng nguyên đêm khiến người ta cảm thấy đỏ mặt cũng dừng lại, trong nhà khôi phục lại an tĩnh ban đầu.

Người đàn ông cao lớn thỏa mãn ôm lấy người phụ nữ nhỏ nhắn có khuôn mặt đỏ hồng đang run rẩy trong vòng tay, anh dùng bàn tay nhẹ nhàng vỗ về, đôi môi nhẹ nhàng hôn lên trán và tóc cô, giọng nói khàn khàn độc nhất vô nhị của anh vang lên, “Còn đau không?”

Đường Đường thở phì phò, cả người chưa hoàn hồn, đáng thương nép vào trong ngực của Quý Yến, muốn mở miệng nói không đau, nhưng giọng nói lại không phát ra được một chữ, ý thức được giọng nói bị cô la cho hỏng rồi, Đường Đường xấu hổ lén lút cuộn tròn ngón chân lại, chỉ có thể nhẹ nhàng lắc đầu tỏ vẻ không đau.

Thực ra lúc đầu có hơi đau một chút, kích cỡ của anh khiến cô chịu không nổi, cô sợ tới mức thiếu chút nữa cho rằng mình bị căng đến hỏng rồi, nhưng sau đó lại không đau nữa, ngược lại có cảm giác rất thoải mái…. Sau khi nhớ lại chuyện đó, Đường Đường xấu hổ nhắm mắt lại, vùi mình vào trong vòng tay anh như một con đà điểu.

“Không đau thì tốt.” Quý Yến vuốt tóc cô, khóe miệng khẽ cong lên, trong mắt là cảm giác vui sướng, nhẹ nhàng hỏi bên tai cô: “Có muốn tắm rửa không?”

Đường Đường lập tức gật đầu, muốn, trên người cô dính dính rất khó chịu, chỉ là cô không còn sức nữa.

“Được, chờ anh một chút.” Quý Yến xốc chăn lên, cứ như vậy xuống giường đi vào nhà vệ sinh xả nước ấm, sau đó mới đi ra ôm Đường Đường đang trần trụi đi vào.

Toàn thân Đường Đường không có sức, cho nên chỉ có thể bị Quý Yến ôm vào nhà vệ sinh, nhưng mà hiển nhiên Quý Yến tính toán phục vụ trọn gói, không chỉ ôm cô mà còn phụ trách tắm rửa. Anh ôm cô vào bồn tắm cùng mình, để cô ngồi trên người anh, dùng khăn lông rửa sạch cho cô.

“!!!” Chuyện này với Đường Đường quả thật rất xấu hổ, cô vội vàng duỗi tay lấy khăn trong tay anh, giọng nói khàn khàn cố gắng nói ra: “Em tự tắm được rồi, anh đi ra ngoài đi, không cần tắm cho em.”

Quý Yến tránh tay cô, dùng chóp mũi cọ cô, “Em ngoan nào, không được nhúc nhích, trên người em có chỗ nào mà anh chưa sờ quá chứ, thẹn thùng cái gì.”

Đường Đường vội vàng che miệng anh, “Không cho nói cái này.”

“Được rồi, anh không nói, vậy em ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, anh tắm cho em.” Phỏng chừng Quý Yến chưa phát hiện giây phút này anh nói chuyện dịu dàng cỡ nào, vẻ mặt cưng chiều như nào, quả thực khác một trời một vực với ngày thường, có thể làm người ta mở rộng tầm mắt.

Người đuổi không đi, khăn cũng không lấy được, Đường Đường không còn cách nào khác đành phải cắn môi, mặt đỏ như đít khỉ chôn ở hõm vai anh, tưởng tượng mình đã ngủ quên rồi, như vậy sẽ không xấu hổ nữa.

“Anh xin lỗi, lần sau anh sẽ nhẹ nhàng.”

Tắm rửa, bên tai vang lên tiếng xin lỗi, Đường Đường sửng sốt mở ro mắt nhìn Quý Yến, chỉ thấy anh đang nhìn những vết xanh tím loang lổ trên người cô, ánh mắt vừa đau lòng lại vừa áy náy.

Mấy vết xanh tím này là kiệt tác của Quý Yến, vốn dĩ da của Đường Đường rất mỏng, tham gia quân ngủ nên sức anh hơi mạnh, hơn nữa sau nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên khai trai, đối tượng còn là người phụ nữ mình yêu, cho nên anh quá mức kích động quên không chế lực đạo, khiến Đường Đường trông rất thê thảm, từ trên xuống dưới chả có miếng thịt nào, trên eo là dấu tay xanh xanh tím tím nhìn rất ghê người. Quan trọng nhất là hai bên đùi, nơi này thậm chí bị nhéo ra tơ máu, có thể thấy lúc đó Quý Yến cầm thú cỡ nào, bây giờ chắc Đường Đường cảm thấy rất khó chịu.

Quý Yến cảm thấy tối nay có lẽ là anh điên rồi, đau lòng nhẹ nhàng xoa những vết bầm đó, “Là anh không tốt, em đánh anh mấy cái cho hả giận đi.”

Ánh mắt đau lòng của anh khiến Đường Đường cảm thấy rất ngọt ngào, sao cô có thể đánh anh được chứ, vì thế lắc đầu nhìn anh, nhỏ giọng trấn an, “Không sao đâu, một chút cũng không đau, chỉ là nhìn hơi ghê thôi, ngày mai sẽ ổn mà.”

Nếu là người khác chắc chắn đã tức giận khóc ầm lên, nhẹ thì đánh mấy cái vào người đàn ông, nhưng cô gái này ngược lại lại trấn an anh, thật là ngốc mà, nhưng mà đồ ngốc này lại khiến anh mềm lòng.

Quý Yến mím môi thở dài, tiếp tục cúi đầu tắm rửa cho cô. Từng chỗ được tắm rửa scahj sẽ, Đường đường còn không kịp tránh, trong đầu đột nhiên nhớ đến chuyện lớn, cả kinh thiếu chút nữa nhảy lên, “Không xong rồi!”

Quý Yến cũng bị phản ứng làm cho hoảng sợ, “Sao vậy? Có chuyện gì?”

Đường Đường lo lắng ôm lấy bụng mình, “Chồng ơi, em sẽ không mang thai chứ?”

Quý Yến ngẩn người, kéo tay đang che bụng của cô ra, “Không đâu, lúc nãy anh có đeo bao.”

Đường Đường nghe vậy thì phản ứng lại, lúc sau nhớ tới ‘Bao’ là thứ gì lập tức thở phào nhẹ nhõm, “Vậy thì em không cần lo lắng nữa.”

Thấy dáng vẻ này của cô Quý Yến nghi ngờ, “Em sợ mang thai? Không muốn sinh con sao?”

Đường Đường lắc đầu, sau đó lại gật đầu, “Không sinh không sinh, chồng ơi, chúng ta chỉ có một đứa thôi có được không? Không cần có đứa thứ hai.”

Thế giới này chỉ cho phép sinh nhiều nhất là hai đứa, chuyện này khá là khác biệt với Đường Đường – người từ nhỏ đã sống trong thế giới nhiều đứa trẻ, trong nhà bốn năm đứa là chuyện bình thường. Nhưng vì Quý Tiểu Trạc, cô chỉ có thể từ bỏ đứa thứ hai, chỉ cần một thôi là đủ.

“Tại sao?” Quý Yến sửng sốt, anh cho rằng cô sẽ muốn sinh thêm một đứa chứ, mà anh cũng đang muốn có thêm đứa con gái.

Đường Đường do dự, cuối cùng bò đến bên tai anh nói ra lý do Quý Tiểu Trạc một hai tách bọn họ ra.

Quý Yến nghe xong thật lâu cũng không nói gì.

Đọc Full Tại mTruyen.net

“Chồng à, anh đừng thấy mỗi ngày bảo bảo vui vẻ vô ưu vô lo, thực ra trong lòng con rất mẫn cảm, thằng bé sợ chúng ta không yêu thằng bé nữa, sợ chúng ta có đứa khác tình yêu sẽ bị chia đôi, cho nên phản ứng mới lớn như vậy tìm mọi cách tách chúng ta ra. Chúng ta không cần sinh đứa thứ hai được không, có Tiểu Trạc là đủ rồi, chúng ta sẽ đem tất cả tình yêu thương cho con.”

Lông mi Quý Yến run rẩy, đưa tay chạm khẽ vào mặt cô, “Em thật sự không muốn sinh một đứa bé cho mình sao?” Dù sao Tiểu Trạc cũng không phải do cô sinh.

Đường Đường nghiêm túc gật đầu, “Thật sự không cần! Anh xem có rất nhiều cha mẹ sinh đứa thứ hai ra đều xem nhẹ đứa thứ nhất, em không hy vọng mình sẽ quên mất bảo bảo, em vẫn không chắc chắn khi có đứa thứ hai mình sẽ đối xử công bằng với hai đứa nó, cho nên chúng ta có một đứa là tốt rồi, chờ sau này Tiểu Trạc lấy vợ, không phải chúng ta sẽ có con gái sao. Anh nói đúng không?”

Quý Yến trầm mặc một lúc, nhìn cô mỉm cười, “Đúng vậy, sau này chúng ta sẽ có con gái.”

Thấy anh đồng ý với quyết định này, Đường Đường vui vẻ nhếch miệng cười, vừa cười vừa nói với anh: “Bảo bảo rất hài hước, thằng bé cho rằng chúng ta không sinh đứa thứ hai thì không cần tiếp tục ngủ chung, cho nên đã quyết định sau này một ngày ngủ với em một ngày ngủ với anh, như vậy anh và em sẽ không cô đơn, ha ha ha…..”

Quý Yến cũng bật cười, “Tên nhóc này! Anh cũng không cần nó ngủ chung.” Nói rồi ý vị thâm trường nhìn cô chằm chằm.

Đường Đường lập tức hiểu ý của anh, xấu hổ 囧 nắm ngón tay anh, “Em đã đồng ý với con không sinh đứa thứ hai rồi, chúng ta cũng không thể bảo thằng bé cho hai chúng ta ngủ chung, nếu không thằng bé sẽ nghỉ em lừa nó, như vậy bảo bảo sẽ đau lòng lắm, cho nên lát nữa em phải quay trở về, làm thế con sẽ không biết em đã rời đi.”

“Em thật sự muốn yêu đương vụng trộm với anh hả? Xem có vợ chồng nào giống như chúng ta không?” Quý Yến bất mãn xoa thịt trên má cô.

Đường Đường biết chuyện này không đúng, cười hì hì mặc kệ anh nhéo, lấy lòng nói: “Bảo bảo bây giờ còn nhỏ, chờ con lớn rồi sẽ hiểu chuyện thôi, đến lúc đó sẽ không cần như vậy nữa.”

Quý Yến nhìu mày, không khỏi suy nghĩ.

Đường Đường thấy thế, ôm lấy cô anh bắt đầu dỗ dành, “Xin lỗi anh mà, biết là tủi thân anh, về sau mỗi ngày em đều nấu món anh thích ăn được không?”

“Bây giờ mỗi ngày đều có món ăn thích ăn.”

Đọc Full Tại mTruyen.net

“À….” Đường Đường ngẫm lại đúng là như vậy thật, gãi gãi đầu đổi lại điều kiện khác tốt hơn, nhưng mà suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra có thể làm cho anh cái gì, ngoài nấu ăn và may đồ ra, cô cũng không có kỹ năng nào khác, đành phải hỏi anh: “Vậy anh có muốn cái gì không? Anh nói với em, em sẽ cố gắng làm cho anh được không?”

“Em chắc chắn? Anh muốn gì em cũng đều có thể làm?”

Đường Đường gãi đầu, “Chỉ cần em có thể làm em sẽ làm. Nhưng mà anh cũng biết có rất nhiều cái em không biết, cũng không có tiền, vì vậy có thể không thể làm nhiều chuyện cho anh được.”

Trong mắt Quý Yến hiện lên tia sung sướng khó phát hiện, “Yên tâm, chuyện này em có thể làm được, chỉ sợ em không muốn thôi.”

“Tại sao lại không muốn?” Đường Đường vỗ ngực mình hứa, “Chỉ cần em có thể làm em tuyệt đối đồng ý!”

“Ừ, là em nói đó.” Quý Yến bật cười, ghé vào tai cô nói yêu cầu, “Tối mai em ở trên, sau đó….”

“!!!!” Mặt Đường Đường ‘Bùm’ thành cái đít khỉ, đôi mắt trợn lên xấu hổ trừng anh, “Anh…. Anh cố ý.”

Nước cũng đã lạnh, Quý Yến ôm cô đứng dậy, dùng một cái khăn tắm quấn cô từ đầu đến đuôi, “Không phải em nói chỉ cần em có thể làm em sẽ đồng ý sao? Chuyện này mà em không làm được à? Hay là em muốn đổi ý?”

Đường Đường thật sự hối hận với lời nói lúc nãy của chính mình, giờ thì hay rồi sập bẫy của anh. Chỉ cần nghĩ đến tối mai mình phải dùng tư thế đó với anh, cô cảm thấy mất hết thể diện 18 năm qua, mắc cỡ quá!

Làm sao bây giờ, đã hứa thì phải thực hiện cho dù khóc lóc cũng phải làm, cho nên Đường Đường khóc không ra nước mắt đồng ý với điều kiện của anh.

Tâm trạng Quý Yến rất tốt, mặc quần áo cho Đường xong thì rất tự giác ôm cô về bên cạnh Quý Tiểu Trạc, sau đó lui ra, chỉ để lại Đường Đường cắn chăn ai oán chính mình.

*

Ngày hôm sau Đường Đường bị Quý Tiểu Trạc đánh thức, cậu nhóc ngủ một giấc dậy thấy mẹ vẫn đang ngủ bên cạnh mình, khỏi nói cũng biết vui vẻ cỡ nào, vui đến nỗi sáng sớm đã hôn mẹ mười mấy cái, hôn đến khi mặt Đường Đường dính toàn là nước bọt, đánh thức cô dậy.

Thấy Đường Đường tỉnh dậy, Quý Tiểu Trạc nhào vào ngực cô, “Mẹ tỉnh rồi ạ! Tối qua ngủ có ngon không?”

Đường Đường nhớ đến hình ảnh xấu hổ hôm qua, chân khẽ cuộn lại, vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, “Tối qua mẹ ngủ rất ngon.”

Quý Tiểu Trạc nhẹ nhàng thở ra, vỗ ngực nhỏ của mình nói: “Vậy là tốt rồi, tối qua con nằm mơ mẹ bị người xấu bắt nạt, lúc nào cũng khóc lóc, con rất lo lắng, nhưng không có cách nào tìm được mẹ hết, làm con sợ muốn chết.”

Đường Đường tối qua lúc nào cũng khóc: “…..” Thằng bé chắc không nghe được đâu nhỉ? Không lẽ cô lớn tiếng như vậy?

“Ha ha, nằm mơ đều là giả, mẹ không có khóc, con đừng lo lắng.”

Quý Tiểu Trạc nghi ngờ sờ cổ cô nói, “Giọng của mẹ bị làm sao vậy ạ? Sao giọng nói lại khàn như vậy Không phải tối hôm qua vẫn bình thường sao?”

Đường Đường xấu hổ hắng giọng, mặt dày mở miệng lần nữa: “Ừ, hôm qua mẹ hơi lạnh, có lẽ vậy nên giọng hơi khó chịu, qua hai ngày là sẽ bình thường thôi.”

Cậu nhóc nghe vậy thì nhíu mày, bắt đầu giao huấn với lời lẽ nghiêm túc: “Có phải mẹ lại ngủ không đàng hoàng không? Đã nói là mẹ không được đá chăn lung tung rồi mà, mẹ phải đắp thật kĩ nếu không sẽ bị cảm lạnh.” Nói rồi cậu nhóc kéo chăn lại đắp cho Đường Đường, “Mẹ phải đắp cho đàng hoàng đó.”

Đường Đường cảm động vì sự chu đáo của cậu nhóc, đang chuẩn bị khen ngợi, nào biết thằng bé đột nhiên ‘A’ một tiếng, chỉ vào phần cổ bị lộ ra bên ngoài: “Tối qua mẹ bị muỗi cắn hả mẹ? Sao chỗ này bị đỏ một phần lớn vậy ạ?”

Đỏ một phần lớn? Đường Đường không khỏi sờ cổ mình, vuốt vài cái mới nhớ ra là dấu vết bị Quý Yến mút, cô lập tức kéo cổ áo lên, ậm ừ giải thích với cậu nhóc: “Đúng vậy, tối hôm qua trong phòng có con muỗi rất lớn, mẹ bị đốt vài cái, nhưng mà con muỗi đó đã bị đánh chết rồi.”

Quý Tiểu Trạc nghi ngờ nhìn bốn phía trong phòng, lẩm bẩm tự nói, “Trong sách nói mùa hè mới có muỗi mà, sao bây giờ mùa đông mà vẫn có? Hơn nữa tại sao không cắn con? Rõ ràng con béo hơn mà.”

“….” Đường Đường hận không thể ngất xỉu ngay tại chỗ, chờ đến khi thằng bé đi học mới tỉnh dậy.

Có lẽ nghe được tín hiệu cầu cứu của Đường Đường, cửa phòng mở ra, dáng người cao lớn của Quý Yến từ ngoài cửa đi vào, ngồi bên mép giường kéo chăn của Đường Đường ra, dặn dò: “Tối qua ngủ ngon không, sáng nay ngủ thêm đi, lát nữa anh sẽ đưa Tiểu Trạc đến nhà trẻ.”

Quý Tiểu Trạc cho rằng mẹ bị muỗi cắn nên ngủ không ngon, lập tức tố cáo với Quý Yến, “Ba ơi, nhà chúng ta có muỗi đó, nó cắn mẹ rất nhiều luôn, ba xem trên cổ mẹ đỏ hết rồi nè, ba mua nghĩ cách đi, con sợ sẽ có con muỗi khác đốt mẹ.”

Đường Đường đưa tay che mặt lại, gào thét trong lòng.

Đọc Full Tại mTruyen.net

Sắc mặt Quý Yến không đổi trả lời Quý Tiểu Trạc, “Không sao, buổi tối ba sẽ về kiểm tra lại, tất cả muỗi sẽ bị tiêu diệt, con đừng lo lắng.”

Có ba ở đây Quý Tiểu Trạc rất yên tâm, quay đầu an ủi Đường Đường: “Ban ngày mẹ ở nhà nghỉ ngơi đi, tối nay muỗi sẽ không cắn mẹ đâu, mẹ cứ yên tâm.”

Đường Đường dùng chăn che mặt mình lại, chỉ chừa đôi mẳ nhìn hai cha con.

Đường Đường kéo chăn cao hơn, vùi mình vào trong chăn như một con đà điểu, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Đồ trứng thối…”

Người được đặt biệt danh đồ trứng thối ở bên ngoài bật cười, cách chăn vỗ đầu cô, rồi mới ôm Quý Tiểu Trạc đi ra ngoài.

Nhưng mà, sau khi cố gắng làm việc cả một ngày để chuẩn bị tinh thần cho tối nay, thì đồ trứng thối đến giờ ăn cơm cũng chưa về nhà.

Hết chương 56.

Quảng cáo
Trước /82 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tân Bạch Xà Vấn Tiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net