Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đường Đường đi đến chọc vai Kỷ Nguyệt: “Kỷ Nguyệt em đây, không phải lúc nãy chị đã thấy em rồi sao, sao lại không để ý em vậy?”
“Đường Đường? Người ngoài cửa lúc nãy là em á!” Kỷ Nguyệt hoàn toàn choáng váng, lúc nãy cô có nhìn thấy có người ngoài cửa nhưng mà không nhận ra đó là Đường, chỉ tưởng là người lạ thôi.
Kỷ Nguyệt trừng mắt không tin, lấy tay nhéo mặt cô, vừa nhéo vừa hỏi: “Trời ạ Đường Đường, em đi phẫu thuật thẩm mỹ hả? Chị không nhận ra em luôn!”
“Em đâu có đi phẫu thuật đâu, lúc nào cũng ở bệnh viện cả.”
“Vậy sao em mập lên nhiều thế? Cảm giác hoàn toàn là một người khác, trời ơi, khoảng thời gian này em ăn thức ăn cho heo à?”
“… Em đâu có ăn thứ ăn cho heo đâu.” Đường Đường xấu hổ nhìn Quý Yến, nhỏ giọng hờn dỗi Kỷ Nguyệt, “Đều do Quý Yến nuôi em như heo í, ngày nào cũng bắt em ăn ăn ăn, anh ấy là người bệnh còn không ăn nhiều bằng em, những món gì bổ cũng vào bụng em thì chị nghĩ xem hai tháng có nhanh béo không.”
Lúc này Kỷ Nguyệt mới hiểu ra mọi chuyện, quay đầu nhìn Quý Yến, “Thì ra là vậy, đáng lẽ Quý Yến phải nuôi em như nuôi một chú heo từ lâu, em xem hiện đại em đẹp biết bao nhiêu.”
“Thật sao?” Tuy rằng bị nói được nuôi như heo nhưng lại được khen xinh đẹp, Đường Đường vẫn rất vui vẻ che miệng cười, “Chị không lừa em chứ, em thật sự đã trở nên xinh đẹp hơn rồi sao?”
“Tất nhiên rồi! Ánh mắt của chị mà em còn nghi ngờ hả?” Kỷ Nguyệt quan sát Đường Đường từ trên xuống dưới, nói: “Mọi thứ đều ổn, nhưng mà em trang điểm kém quá, khuôn mặt xinh đẹp bị em làm xấu đi.”
Đường Đường thấy mình bình thường mà, nào có kém như Kỷ Nguyệt nói đâu.
Đọc Full Tại mTruyen.net
Thấy cô không tin nên Kỷ Nguyệt lập tức kéo cô đi ra ngoài, vừa đi vàuw nói với Quý Yến: “Quý Yến, tôi mượn vợ cậu một chút nhé, lát nữa sẽ trả lại cậu một cô gái siêu siêu đẹp.”
Cố Trường An không có cách nào với Kỷ Nguyệt, cho Quý Yến ánh mắt xin lỗi.
Quý Yến mỉm cười ra hiệu cho Cố Trường An ngồi xuống, “Cứ để hai cô ấy đi chơi đi, hai tháng nay Đường Đường cũng chưa rời phòng bệnh, cả ngày ở bên cạnh tôi, khó lắm Kỷ Nguyệt mới đến dẫn cô ấy đi.”
Cố Trường An cảm khái, “Tính cách của hai cô ấy khác nhau một trời một vực, Kỷ Nguyệt nhà tôi thì hoạt bát, Đường Đường nhà cậu lại quá yên tĩnh, có đôi lúc tôi cảm thấy đau đầu với những rắc rối mà Kỷ Nguyệt gây ra, nếu Kỷ Nguyệt ngoan ngoãn bằng một nửa của Đường Đường thì tốt rồi. Không biết cô hai đó chơi với Đường Đường nhiều có thể khiến cô ấy yên tĩnh hơn không.”
Quý Yến buồn cười, đánh anh ấy, “Tôi còn muốn Kỷ Nguyệt khiến Đường Đường hoạt bát hơn chút, còn trẻ yên tĩnh như vậy làm gì, không phải con gái đều thích đi dạo phố sao, Đường Đường nhà tôi thì ngược lại, đến giờ cũng chưa đi dạo phố, có tiền cũng không dùng.”
“Vậy cậu không cần có động lực kiếm tiền hả?” Cố Trường An giả bộ sờ ví tiền của mình, “Mỗi ngày tôi đều cố gắng kiếm tiền sợ không nuôi nổi vợ mình, tốc độ tiêu tiền của cô ấy quá nhanh khiến tôi lo lắng.”
Hai người đàn ông mỉm cười ha ha.
Đồng chí Tôn Nghị nằm ở sát bên yên lặng trợn mắt, bị hai tên cuồng vợ này làm lệ rơi đầy mặt, quấn mình trong chăn lập lời thề khi nào xuất viện anh ta nhất định sẽ đi xem mắt!
Kỷ Nguyệt dẫn Đường Đường vào trong xe, cô ấy có nguyên bộ đồ trang điểm ở trong xe, hôm nay cô ấy tính sẽ trang điểm thật đẹp cho Đường Đường.
Luc này Đường Đường mới hiểu được Kỷ Nguyệt kéo mình ra đây để làm gì, vội vàng xua tay từ chối, “Em không trang điểm đâu, em ở bệnh viện chăm sóc Quý Yến thì trang điểm làm gì, bất tiện lắm.”
Kỷ Nguyệt trợn mắt, “Em đừng động đậy, trang điểm có liên quan gì với việc chăm sóc Quý Yến đâu? Phụ nữ lúc nào cũng phải đẹp hết em biết không? Em xem em đi cả ngày chỉ để mặt mộc, sao có thể hấp dẫn đàn ông chứ.”
Đường Đường nói thầm trong lòng: Cho dù là mặt mộc hay là dáng vẻ xấu xí gầy trơ xương của cô cũng có thể hấp dẫn được Quý Yến đó nha, mỗi buối tối anh đều lén ôm cô như vậy mà, không có sức thu hút sao có thể làm được vậy?
Nghĩ đến tối nào Quý Yến cũng lén lút làm gì cô, Đường Đường khẽ đỏ mặt, may mắn Kỷ Nguyệt vội vàng chuẩn bị đồ trang điểm nên không để ý.
“Chị nói cho em nghe, khuôn mặt của phụ nữ một nữa là dựa vào trời sinh, nửa còn lại là dựa vào trang điểm, bây giờ trời sinh cho em tạm đủ rồi, tiếp theo phải cố gắng trang điểm lên, bây giờ chị sẽ cho em xem trang điểm và không trang điểm khác nhau như thế nào.”
Kỷ Nguyệt nói xong thì bắt đầu trang điểm cho Đường Đường, Đường Đường không còn cách nào khách đành ngoan ngoãn ngồi để cô ấy trang điểm.
Kỷ Nguyệt vừa trang điểm vừa nói: “Em mập lên thật sự còn ghê hơn phẫu thuật thẩm mỹ đó nha, ngũ quan của em thay đổi rất nhiều, trước kia chị biết em không hẵn là xấu, bây giờ lại có thể chắc chắn rằng em không chỉ không xấu mà còn rất đẹp nữa, khó trách Tiểu Trạc trông xinh xắn thế kia, chắc chắn là do di truyền từ em, em có phát hiện ngũ quan của mình bây giờ và Tiểu Trạc giống nhau đến bảy phần không.”
“Vậy sao?” Đúng là chuyện này Đường Đường không có chú ý đến, Quý Yến và ông nội cũng không phát hiện, có thể ngày nào cũng ở cạnh nhau nên có chút thay đổi cũng không biết được.
Kỷ Nguyệt rất chắc chắn, “Chị nói thật đó, không tin lát nữa em ôm Tiểu Trạc soi gương là biết ngay.”
Đường Đường sờ mặt của mình, quyết định lát nữa quay lại xem có giống như vậy hay không.
Trước tiên Kỷ Nguyệt làm mấy bước dưỡng da cơ bản cho Đường Đường, thấy trạng thái da của cô rất tốt hoàn toàn khác xa với lúc trước rất nhiều, không khỏi tò mò hỏi cô: “Sao làn da của em trong khoảng thời gian này cũng đẹp lên thế hả? Lúc trước thô ráp và xỉn màu, bây giờ lại căng mịn, màu da cũng rất trắng.”
Đường Đường tất nhiên là biết cho nên đã nói sự thật: “Mỗi ngày em đều ở bệnh viện nên trắng là đúng rồi, hơn nữa mỗi ngày em đều uống canh dưỡng nhan, rất tốt cho phụ nữ cũng như cải thiện màu sắc của da rất nhiều. Em kiên trì uống hơn nửa năm, cái này phát huy tác dụng rất chậm.” Nếu không phải lúc trước Đường Đường thật phá cơ thể như vậy, cô cũng không cần tốn công uống đến mức này mới thấy hiệu quả. Hơn nữa cũng do nguyên chủ sống không lành mạnh hay hút thuốc và uống rượu nên mới tạo thành như vậy, bây giờ cô không có những thói quen đó ngược lại làm việc và nghỉ ngơi đúng giờ, giấc ngủ cũng được cải thiện nên trạng thái tự nhiên cũng thay đổi.
Kỷ Nguyệt vừa nghe đã thấy hứng thú, “Còn có loại canh như vậy à? Chị có thể uống không? Chị cũng muốn bồi dưỡng thân thể một chút.”
“Tất nhiên là được, lát nữa em sẽ viết công thức cho chị, rất đơn giản nhưng chị phải kiên trì uống mới được, chị chỉ cần kiên trì nửa tháng thôi là có thể thấy hiệu quả.”
Kỷ Nguyệt vui mừng, tặng cho Đường Đường một nụ hôn gió để cảm ơn, dáng vẻ hài hước đó khiến Đường Đường mắc cười, “Được rồi chị đừng trêu em nữa, em mà cười nhiều sẽ làm lớp trang điểm bị hư đó!”
“Được được được, không đùa nữa, bây giờ chị bắt đầu làm đây, em chờ mà xem.” Kỹ thuật trang điểm của Kỷ Nguyệt rất giỏi, cho nên cô ấy thực sự tự tin có thể giúp Đường Đường thay đổi một lần nữa, nhưng lúc trang điểm cô ấy lại thấy có gì không thích hợp, hơi nhíu mày lại.
Đường Đường không hiểu nguyên do, “Sao vậy chị?”
Kỷ Nguyệt cẩn thận quan sát khuôn mặt của cô, càng nhìn càng cảm thấy ngạc nhiên, “Đường Đường, lúc em để mặt mộc thì không nhìn ra nha, trang điểm lên thì thấy ngoại hình và tính cách của em rất khác nhau.”
“Hả? Là sao?”
Đọc Full Tại mTruyen.net
Kỷ Nguyệt cram thán: “Tính cách của em ngoan ngoãn hiền lành nhưng ngoại hình của em rất diễm lệ, em đúng là hồ ly tinh đê tiện trong truyền thuyết chứ đâu.”
Đường Đường: “…..” Muốn đánh người ghê.
“Ai u…” Kỷ Nguyệt hâm mộ sờ đôi môi gợi cảm của Đường Đường, “Chị rất thích ngoại hình quyến rũ như vậy, nữ tính quá đi, quả thực có lực hấp dẫn với đàn ông, tiếc là lớn lên ngoại hình của chị lại như một thiếu nữ ngoan ngoãn thanh thuần, em nói xem có tức không chứ.”
“…..” Đường Đường sờ khuôn mặt của mình, không chắc chắn hỏi lại: “Ngoại hình của em thực sự như vậy ạ?”
“Cái gì mà thực sự chứ, cái này gọi là vẻ đẹp lộng lẫy, như vậy mới hấp dẫn đàn ông được chứ?” Kỷ Nguyệt tiếp tục minh họa bằng tay, “Chậc chậc, Quý Yến đúng là may mắn, cưới được một người vợ tính cách thì hiền huệ, ngoại hình thì như một yêu tĩnh quyến rũ, đây là ước mơ của bao nhiêu người đấy! Hâm mộ quá đi. Hên cho em là cậu ấy đang bị thương nếu không chị sợ đêm nay em không xuống được giường đâu.”
Đường Đường đỏ mặt, muốn bịt miệng Kỷ Nguyệt lại ghê, sao chị ấy lại không xấu hổ khi nói mấy chuyện đó….
Kỷ Nguyệt chọc khuôn mặt đỏ bừng của cô, “Sao em lại ngại ngùng thế, này bình thường mà, nam nữ hoan ái là bình thường mà, em nên tự hào khi chồng mình hứng thú với mình chứ.”
Đường Đường không biết nên trả lời Kỷ Nguyệt như thế nào, dứt khoát lựa chọn giả chết.
Kỷ Nguyệt thấy thế cũng không trêu cô nữa, chuyên tâm trang điểm cho cô, chỉ nửa tiếng sau đã hoàn thành, hài lòng gật đầu, lại thả tóc của cô xuống, dùng máy sấy và lược làm tóc xoăn cho cô.
“Xong rồi!” Kỷ Nguyệt lấy một cái gương bự đến trược mặt Đường Đường, “Nè, xem đi cô gái xinh đẹp của chị, nếu không phải chị đã có lão Cố thì chắc chắn chị sẽ yêu em. Trời ơi, đẹp quá đi.”
“Chị đừng phóng đại như thế.” Đường Đường bị chị ấy chọc cười, nhấc mắt lên nhìn gương, sau đó,…
Người phụ nữ trong gương là ai thế này?
Thấy Đường Đường chưa khôi phục lại tinh thần, Kỷ Nguyệt rất đắc ý, “Thế nào? Tin chị đi với ngoại hình này của em chỉ cần biết ăn mặc một chút là cả tá người theo, tuy nhiên với tiền đề là em không được nói chuyện.”
“Đây là em sao?” Thiếu chút nữa Đường Đường cho rằng trong gương là một người khác, “Từ khi nào mà em lại đẹp như thế này?”
“Vốn dĩ em không xấu, con trai em đẹp vậy sao em lại xấu được. Hơn nữa chị trang điểm tuyệt vời như vậy không đẹp sao được, bây giờ thì biết tầm quan trọng của việc trang điểm rồi chứ.” Kỷ Nguyệt nói xong kéo Đường Đường xuống xe, “Nhanh nhanh, chúng ta nhanh trở về cho Quý Yến xem, cá chắc cậu ấy nhìn không dời mắt.”
Đường Đường che miệng cười, trong lòng cũng hơi mong chờ, không biết Quý Yến có thích dáng vẻ hiện tại của cô không, nếu anh thích sau này cô sẽ học trang điểm, mỗi ngày sẽ trang điểm cho anh xem, hì hì,
Kỷ Nguyệt kêu Đường Đường ở bên ngoài, còn cô thì chạy vào phòng bệnh lớn tiếng tuyên bố với mọi người, “Nào mọi người hãy mở to mắt ra mà nhìn đây, xin mời cô gái xinh đẹp của chúng ta —— Đường Đường nữ sĩ!”
Đường Đường xấu hổ đi vào, muốn chạy trốn nhưng bị Kỷ Nguyệt túm tay lại không cho cô đi, khiến cô không kịp phòng ngừa đứng trước mặt mọi người, thấy mọi người đang nhìn mình, khuôn mặt cô đỏ lên, sắc đỏ này lại khiến khuôn mặt cô tăng thêm sức quyến rũ.
Nhìn thấy Đường Đường mọi người đều dừng động tác lại, không tin nổi quý cô xinh đẹp trước mặt này là người mỗi ngày chăm sóc chồng ở bệnh viện – Đường Đường.
Quý Tiểu Trạc và Nặc Nặc cũng ngây ra nhìn Đường Đường.
Chuyện này khiến Đường Đường cảm thấy rất xấu hổ, tay cũng khôg biết đặt ở đâu, theo thói quen đi tìm kiếm sự bảo vệ của Quý yến, nhưng anh mắt anh lại khiến da đầu cô tê dại.
Sao cô cảm giác trong mắt anh có tia sáng ấy nhỉ…
“Chồng…” Đường Đường mềm mại gọi anh, tiếng gọi này khiến Quý Yến chớp mắt, khôi phục lại vẻ mặt bình thường, giống như ánh mắt mới nãy chỉ là ảo giác. Tiếp theo vươn tay về phía cô, “Lại đây.”
Đường Đường vội giữ chạt tay anh, lúc này mới cảm thấy yên tâm, thẹn thùng hỏi anh, “Em có đẹp không?”
Khó có thể phát hiện được tia thâm tình trong mắt Quý Yến, anh khẽ nói, “Đẹp lắm.”
Đường Đường lập tức vui vẻ nở nụ cười, giống như một học sinh được giáo viên khen thưởng.
Thấy vẻ mặt của cô, lúc này mọi người mới chắc chắn đây là Đường Đường, tuy dáng vẻ thay đổi nhưng tính tình vẫn như cũ.
Kỷ Nguyệt đắc ý nhìn Quý Yến, “Thế nào Quý Yến, tôi trang điểm cho vợ cậu đẹp lắm đúng không? Nói cho cậu biết, nếu như cô ấy thay quần áo còn đẹp hơn nữa kìa.”
Quý Yến cười giỡn: “Cô đừng biến vợ tôi xinh đẹp như vậy, tôi sợ có người dòm ngó.”
Mọi người bật cười, chỉ có mỗi Đường Đường đỏ mặt, đầu cúi xuống không dám ngẩng lên.
Đọc Full Tại mTruyen.net
Kỷ Nguyệt cười không dừng được: “Quý Yến cậu cũng không thể như vậy, khuôn mặt xinh đẹp này không tương xứng với quần áo của em ấy, lát nữa tôi sẽ đưa Đường Đường đi mua sắm cậu không có ý kiến chứ?”
Quý Yến xoa tay Đường Đường hỏi cô: “Em có muốn đi mua không? Muốn thì đi, anh tự chăm sóc bản thân được.”
Đường Đường do dự, cuối cùng vẫn gật đầu, cô muốn đi mua áo ấm cho hai đứa nhỏ, hai đứa nó đã lớn hơn rồi, quần áo lúc trước không mặc vừa nữa.
“Được rồi, em đi đi.” Quý Yến nói rồi lấy bóp tiền trong ngan kéo ra, rút một cái thẻ đưa cho cô, “Dùng cái này mà mua, không cần tiết kiệm, muốn mua gì thì cứ mua.”
“Em biết rồi.” Đường Đường cầm thẻ cất vào ví của mình, sau đó không yên tâm dặn dò: “Vậy buổi trưa bọn anh gọi điện cho tiệm cơm đặt cơm nha, ăn gì đó ngon ngon chút, tối về em sẽ nấu đồ ăn ngon cho anh.”
Kỷ Nguyệt chạy nhanh đến kéo tay cô ra ngoài, “Được rồi, chẳng lẽ không có em ở đây bọn họ sẽ chết đói à? Có thể đừng nhọc lòng như vậy được không, để cho phụ nữ chúng ta một con đường sống đi.”
Đường Đường cứ như vậy bị Kỷ Nguyệt kéo ra bên ngoài, đi một mạch đến trung tâm thương mại, tuy cô không hay đi dạo phố, nhưng là phụ nữ bản tính này vẫn có, chưa đến mười phút đã chọn được rất nhiều đồ.
Bây giờ Đường Đường đã mập hơn, dáng người cũng đẹp lên rất nhiều, ngoài bộ ngực không to như Kỷ Nguyệt ra thì những điểm khác không tệ, hơn nữa cô cao 1m68, tổng thể mà nói bây giờ cô mặc quần áo nào cũng rất đẹp.
Quần áo xinh đẹp mặc trên người mình đẹp, không khác gì dụ dỗ phụ nữ mua chúng, cứ cho kà Đường Đường tiết kiệm nhưng cuối cùng cô cũng mua ba bốn bộ quần áo, giày cũng mua vài đôi, trong tay túi lớn túi nhỏ, bỗng nhiên Đường Đường cảm thấy hơi đau ví.
Kỷ Nguyệt bị dáng vẻ đau lòng của cô chọc cười, kéo cô tiếp tục đi mua sắm, “Em đau cái gì mà đâu, cũng không phải Quý Yến không cho em tiền, mỗi ngày em có dùng nhiều cậu ấy cũng nuôi nổi em.”
Ngày nào mà cũng tiêu xài như vậy cũng lãng phí quá, không lẽ cưới vợ về là để giúp tiêu tiền sao? Đường Đường cũng không dám xài hoang như vậy, một lần là khiến cô qáu đau lòng rồi, tiếp theo cô không mua gì cho bản thân, mà kéo Kỷ Nguyệt đến khu quần áo cho trẻ em, mua cho hai đứa nhỏ mỗi người một cái áo ấm, thêm một đôi giày, lúc đi ngang cửa hàng trang phục của đàn ông nhịn không được mua cho Quý Yến một bộ đồ giữ ấm và một áo khoác nỉ mùa đông, sau đó mua cho ông nội Quý một cái áo bông.
Xe của Kỷ Nguyệt đậu ở bãi xe đối diện trung tâm thương mại, hai người vất vả băng qua đường với những chiếc túi lớn nhỏ để lấy xe, lúc chuẩn bị trong bỗng nhiên bên tai truyền đến tiếng thắng xe chói tai, Đường Đường và Kỷ Nguyệt sợ hãi, quay đầu lại thì thấy một chiếc xe hơi màu đen như mất lái lao thẳng vào bọn cô, bởi vì quá gấp bọn cô cũng đã dùng tốc độ nhanh nhất để tránh đi nhưng vẫn bị đầu xe đụng phải ngã xuống đất, tay chân Kỷ Nguyệt bị trầy xước, còn Đường Đường thì đập đầu xuống đường hôn mê bất tỉnh.
Người qua đường bị cảnh tượng này làm cho khiếp sợ, có người nhanh chóng gọi diện thoại báo cảnh sát, cũng có người gọi cấp cứu, xe cứu thương đến rất nhanh, đưa Kỷ Nguyệt và Đường Đường đang hôn mê đến bệnh viện.
Đầu óc Kỷ Nguyệt vẫn còn tỉnh táo, chịu đựng cơn đau gọi điện thoại cho Cố Trường An, hai người đàn ông ở bên kia sợ chết khiếp, nhanh chóng chạy đến bệnh viện bên này.
Hết chương 74.