Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cung Điện Năm Ấy Trăng Treo Cao
  3. Chương 26: Chương 26
Trước /34 Sau

Cung Điện Năm Ấy Trăng Treo Cao

Chương 26: Chương 26

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 2.

Thôi Tài Nhân vì cứu ta mà chết.

Mẫu phi muốn thay nàng chăm sóc Lục Hoàng muội, suốt đêm phái người đem nàng tới Mộc Thần Cung.

Chỉ cần đợi Hoàng Hậu nương nương ân chuẩn là có thể danh chính ngôn thuận mà có thể nhận nuôi nàng trên danh nghĩa của mình.

Nhưng mà, không bao lâu, trong cung lời đồn thổi nổi lên bốn phía, nói ta dẫm lên đầu của Thôi Tài Nhân bò lên bờ.

Ta hiểu mẫu phi.

Người yêu ta như mạng

Quả nhiên, người sợ Lục Hoàng muội ghi hận trong lòng với ta, quyết tâm tiễn nàng đi.

Trong khoảng thời gian kia, sức khoẻ của phụ hoàng đột nhiên có vấn đề.

Thái y chẩn bệnh nói phụ hoàng “tương tư quá nặng,” sau đó nghĩ lại, chắc là cảm thấy hai từ “tương tư” này sử dụng không phù hợp.

Thái y lại sửa thành “ưu tư quá nặng”, hắn khuyên giải an ủi phụ hoàng lấy long thể làm trọng, đừng có ưu tư thành tật, nên nghỉ ngơi, điều chỉnh tâm tình.

Phụ hoàng không để lời nói của thái y ở trong lòng, vẫn cứ một lòng một dạ nhào vào chính vụ.

Người cần chính ái dân, phun m.á.u lên cả tấu chương, người nào nhìn thấy cũng cảm thấy sợ hãi.

Có lẽ là Thôi Tài Nhân c.h.ế.t đã khiến cho phụ hoàng nhìn ra quyết tâm tập võ của ta, người cuối cùng cũng đồng ý cho ta học tập làm tướng lãnh.

Người nói với ta: “Đi đi, đi tìm c.h.ế.t ở trên chiến trường!”

Lời dặn dò của phụ hoàng hơi kỳ lạ.

Lẽ ra người phải chúc ta đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi mới đúng chứ, sao lại bảo ta là chêt trên chiến trường, lời nói không may mắn như thế?

Lúc ấy, ta chỉ cho rằng, là bởi vì ta vi phạm ý nguyện của phụ hoàng, hắn bất ngờ đối với việc này.

Ta về Mộc Thần Cung báo cho mẫu phi, phụ hoàng đồng ý là tin tốt.

Lại lần nữa gặp Lục Hoàng muội.

Muội ấy gầy đi rất nhiều, cặp mắt kia vẫn tĩnh lặng, giống như nước trong, băng giá.

Muội ấy quỳ gối cầu xin trước mặt mẫu phi.

Muội ấy nói: “Mẹ không phải là c.h.ế.t vì cứu Tam Hoàng huynh, mà là vì ta.”

“Mong muốn của mẹ trước khi lâm chung, là mong ta có thể được Quý Phi nương nương bảo hộ, mong Quý phi nương nương thành toàn.”

Mỗi một câu cầu xin từ trong miệng của muội ấy nói ra đều khiến người kinh hãi.

Muội ấy chuẩn xác mà đắn đo sự áy náy của mẫu phi, đánh mất đi sự băn khoăn của mẫu phi, nói để mẫu phi sửa đi ý định của mình.

Muội ấy diễn kịch trước mặt ta, giống như lời muội ấy nói, không có khúc mắc gì với ta.

Nhưng mà, ta biết không phải như thế.

Cảm xúc muội ấy hận ta, giống như một đôi mắt vĩnh viễn nhìn ta trong đêm tối, khiến cho ta luôn luôn khắc sâu trong tâm khảm.

Mẫu phi dặn dò ta, chớ có thân cận với Lục Hoàng muội.

Vì có thể ở lại Mộc Thần Cung, Lục hoàng muội đã thể hiện quá tâm cơ.

Mẫu phi luôn luôn không thích người có tâm tư sâu kín.

Huống chi, năm ấy muội ấy mới gần tám tuổi.

Đúng như mong muốn của Lục hoàng muội, mẫu phi nhận nuôi muội ấy

Muội ấy ở Vi Hoa Điện ở phía Tây, ta lại ở Triều Húc Điện ở phía Đông.

Một Đông, một Tây, khoảng cách xa nhất.

Chúng ta rất hiếm khi gặp nhau, mặc dù có gặp, muội ấy nhiều nhất chỉ chào ta một tiếng Tam hoàng huynh, sau đó vội vàng rời đi.

Muội ấy cũng không có ý định nói nhiều với ta một câu.

Muội ấy quá thông minh, biết sự kiêng kỵ của mẫu phi, muốn mẫu phi an tâm, không làm những việc khiến cho mẫu phi không vui.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Nàng sống cẩn thận chặt chẽ, đó là cách sống mà ta chưa bao giờ gặp.

Đại hoàng tỉ Cảnh Hoà kiêu ngạo quật cường.

Thất hoàng muội Vạn Ninh tuỳ hứng kiêu ngạo.

Cửu hoàng muội Vĩnh Bình cũng không bao giờ chịu thiệt.

Chỉ có Lục hoàng muội Trường Sinh, khi có nhiều người, thường hay cúi đầu, ngồi ở một góc, nghe thấy người ta nhắc gì tới mình thì thường không kêu lên tiếng nào.

Khi có ít người lại càng không tìm thấy bóng dáng của muội ấy đâu.

Nếu không phải trong trường hợp cần thiết, muội ấy có thể ẩn thân sẽ ẩn thân, có thể không ra khỏi Vi Hoa Điện thì sẽ ở yên trong Vi Hoa Điện.

Thật giống như… giữa ta và muội ấy cách một bức tường vô hình, cứng rắn vững chắc, là bức tường từ bên trong muội ấy.

Có lẽ vì nguyên nhân này mà Hoàng tỉ không thích muội ấy.

Hoàng tử từng trước mặt mọi người gây sự với muội ấy.

Muội ấy không phải là không ứng phó được.

Hoàng tỉ vẫn tiếp tục gài bẫy muội ấy, ta ra mặt giữ gìn.

Ta nghĩ, cho dù thế nào, muội ấy cũng ở Mộc Thần Cung, được nuôi dưỡng trên danh nghĩa của mẫu phi ta, là hoàng muội trong cung của ta, không thể nào có chuyện để người khác bị coi khinh hay bắt nạt được.

Khi đó, ta đột nhiên phản ứng lại, lúc trước muội ấy khăng khăng muốn mẫu phi nhận nuôi, có lẽ là lựa chọn sáng suốt.

Một người mất đi sự bảo vệ của mẫu phi như muội ấy, lại là một công chúa không được phụ hoàng yêu thương, nếu không tìm được một chỗ dựa cường đại, chỉ sợ cuộc sống sau này ai cũng có thể dẫm chân lên muội ấy nếu như cảm thấy không vừa mắt.

Mà nay lại khác.

Người khác muốn làm nhục muội ấy cũng cần phải nhìn mặt mũi của mẫu phi ta, cũng cần nhìn xem ta có đồng ý hay không.

Ta ra mặt giữ gìn một lần, giống với việc giúp muội ấy chắn hàng ngàn hàng vạn lưỡi gai đ.â.m vào sau này.

Ta cho rằng, sự giữ gìn của ta ít nhất có thể nhận được một câu cảm ơn của muội ấy.

Ngày hôm đó, ta giả vờ ngẫu nhiên gặp muội ấy ở Mộc Thần Cung.

Trong lòng ta giấu giếm sự lo lắng, tập luyện nhiều lần, nếu muội ấy cảm ơn ta, ta nên trả lời như thế nào, để khiến muội ấy cảm thấy ta thật ra cũng không hề khó thân cận?

Muội ấy cũng không muốn thân cận ta.

Mặc dù không hề có sự ngăn trở của mẫu phi, mặc dù ta chủ động tốt với muội ấy.

Dù sao thì…

Ta đã từng hại c.h.ế.t mẫu phi của muội ấy.

Muội ấy hận ta còn không kịp, làm sao có thể thiệt tình mà cảm ơn chứ?

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /34 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chém Giết Yêu Ma, Ta Có Thể Rút Ra Khí Huyết (Trảm Sát Yêu Ma, Ngã Năng Trừu Thủ Khí Huyết

Copyright © 2022 - MTruyện.net