Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ
  3. Chương 199
Trước /203 Sau

Cùng Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Trúng Tình Cổ

Chương 199

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thấy tình thế không ổn, hắn cũng không dây dưa nữa, linh lực trong lòng bàn tay đột nhiên bùng nổ, chỉ thấy lá liễu bay đầy trời, mỗi chiếc lá liễu mảnh dài đều giống như một con d.a.o bay b.ắ.n về phía hai người.

Liên Kiều triệu nước làm lá chắn, nhanh chóng nghiêng người né tránh, đợi nàng hoàn hồn lại, chỉ thấy Lục Vô Cữu đã đuổi theo.

Liệt hỏa lưu ly không màu từ dưới chân hắn nhanh chóng lan ra, biến cả đỉnh đài Trích Tinh thành một biển lửa.

Lửa Lưu Ly tinh khiết như vậy, tuyệt đối không chỉ là Đại Thừa kỳ, người bên dưới lại một phen xôn xao, vị Thái tử điện hạ nổi danh này vậy mà đã tiến giai thẳng lên Độ Kiếp kỳ rồi!

Nhị hoàng tử Thiên Ngu Lục thị ngồi trên đài cũng xoạt một tiếng đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước.

Lúc này, toàn bộ cây cối trên đài Trích Tinh đều bị Chu Sơ nhổ tận gốc, mây đen kéo đến, che khuất cả bầu trời.

Lại qua một lúc, chỉ thấy liệt hỏa thiêu rụi cây cối, biến cả không trung thành một biển lửa, ánh lửa đỏ rực, khiến người ta không mở mắt ra được.

Bụi đất bay mù mịt, khi bụi lắng xuống, Chu Sơ như sao băng rơi xuống, khiến đài Trích Tinh rung chuyển dữ dội.

Chờ khói bụi tan đi, quan ngọc của hắn lăn xuống, miệng nôn ra m.á.u đen kịt.

Thắng bại đã định, Lục Vô Cữu lập tức chậm rãi đáp xuống đất, lạnh lùng như sương thu, trên mặt không nhìn ra chút cảm xúc nào.

Mọi người xung quanh đều kinh hãi, Liên Kiều lại chú ý đến đầu ngón tay trắng nõn của hắn đang nhỏ m.á.u từng giọt.

Nàng chỉ chỉ, ngự y của Thiên Ngu mới hoàn hồn, lập tức xách hòm thuốc chạy tới, cẩn thận cúi người băng bó cho hắn.

 

Lúc này, đám đông náo động không thôi, Liên Kiều cúi đầu xuống, chỉ thấy trên cổ Chu Sơ đột nhiên xuất hiện một vòng vết thương đỏ máu, trông như cổ và thân hoàn toàn là ghép lại, lần này không còn gì để chối cãi nữa.

Nàng không nhịn được hỏi: "Hổ dữ không ăn thịt con, rốt cuộc ngươi làm thế nào mà xuống tay được với con trai mình?"

 

Chu Sơ cuối cùng cũng không giãy giụa nữa, ho ra mấy ngụm máu, hồi lâu mới lên tiếng: "Đó là con trai của ta, do ta tự tay nuôi lớn, sao ta lại muốn g.i.ế.c người. Dòng m.á.u Hình Thiên khác thường đã hành hạ chúng ta hàng ngàn năm, một khi bị phát hiện, chắc chắn sẽ bị diệt tộc. Ngoài việc phi thăng, thoát thai hoán cốt, chúng ta không còn cách nào khác. Mà sau khi đầu của chúng ta rơi xuống, tu vi của cơ thể có thể nhanh chóng tăng lên ba bậc. Ngươi cũng là tu sĩ, lại có thiên tư xuất chúng như vậy, ngươi nên biết việc tu luyện càng về sau muốn tăng lên một bậc khó khăn đến nhường nào, cũng biết mỗi một bậc so với bậc trước đều là tu vi áp đảo, cơ hội khó có được như vậy, sao ta có thể dễ dàng từ bỏ?"

Liên Kiều rốt cuộc cũng hiểu tại sao sau khi bị chặt đầu, Tiêu Tiêu không những không chết, mà còn nhanh nhẹn hơn trước. Hoá ra, có mất cũng có được.

Chu Sơ này cũng vậy, khi hắn độ kiếp thất bại, đúng lúc đầu rơi xuống, tu vi của cơ thể vô tình tiến giai đến Độ Kiếp kỳ, hắn không cam lòng từ bỏ như vậy, vì thế mới mượn đầu của Chu Tĩnh Hoàn để tiếp tục chiếm đoạt thiên tài địa bảo của Chu gia, mong muốn phi thăng.

"Ngụy biện mà thôi." Lục Vô Cữu lạnh nhạt. "Nói cho cùng, các ngươi chỉ là không chịu nổi sự giày vò như người sống sau khi bị chặt đầu, lại tham lam tu vi đột nhiên tăng vọt, vì thế mới lấy mạng của đời sau làm bệ đỡ để thỏa mãn lòng tham. Mong muốn phi thăng, thoát thai hoán cốt, cũng chỉ là một cái cớ đường hoàng mà thôi."

Liên Kiều cũng phụ họa: "Đúng vậy, các ngươi miệng nói vì con cháu, thực chất chính là kẻ tàn hại con cháu, nếu thật sự có cốt khí, chi bằng ngay từ đầu đã đoạn tuyệt, cũng khỏi phải chịu đựng dày vò hết đời này đến đời khác! Nhưng các ngươi lại sinh sôi nảy nở đến tận bây giờ, chẳng phải là tham lam dòng m.á.u của mình sao? Đời đời như vậy, rốt cuộc các ngươi là không nỡ buông bỏ sự gia trì của dòng m.á.u này, hay là muốn phá bỏ dòng m.á.u này, các ngươi thật sự có thể phân biệt rõ ràng sao?"

"Là thì sao?" Chu Sơ cười khẩy. "Tu sĩ tuy có huyết mạch của thần, nhưng lại khó sánh bằng thân thể của thần, các ngươi không phi thăng được, chúng ta lại vừa hay có cơ hội như vậy, tại sao không thể dùng? Nếu đổi lại là các ngươi, nếu sau khi bị rơi đầu, tu vi có thể tăng thêm ba thành, điều kiện là cần cướp đầu của người khác, các ngươi có nguyện ý làm trái với lương tâm không?"

Hắn nhìn lướt qua một vòng, không ít người đột nhiên im lặng.

Chu Sơ lại cười nhạt: "Đều là lũ đạo đức giả! Bản thân các ngươi còn không làm được, làm sao có thể đường đường chính chính phán xét ta? Ta chỉ là bị phát hiện, không thành công mà thôi, nếu ta thật sự phi thăng, thoát thai hoán cốt, chẳng lẽ các ngươi còn cho rằng huyết mạch của dư nghiệt Hình Thiên kỳ quái sao? E là các ngươi sẽ tôn sùng huyết mạch này là thần mạch, ngày ngày than thở tại sao mình không có ấy chứ!"

Lời này nói thẳng thừng, rất nhiều tu sĩ bị chọc trúng tim đen, tức giận nói: "Ngươi đừng có lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, nếu chúng ta là ngươi, chỉ hận không thể tự sát cho rồi!"

"Đúng đúng đúng." Một đám người đồng thanh phụ họa.

 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /203 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Copyright © 2022 - MTruyện.net