Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
  3. Chương 27: C27: Chương 49 + Chương 50
Trước /277 Sau

Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 27: C27: Chương 49 + Chương 50

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

18/02/2022

Edit: Nhật Nhật

Hôm qua tự nhiên tôi mò được một lỗi diễn đạt, ở chương nào ý, không biết đã đăng đến chưa, đang tính mò lên ngó để sửa thì máy lại lag, tắt mất. Xong cái, tối về tôi nằm mơ, thấy bộ này của mình bị chê edit như QT. Bộ này dài, dễ là nhiều chỗ tôi để tạm xong quên không sửa ấy, thím nào thấy nhắc tôi với nhé. Chứ giờ là tôi thấy hoang mang lắm.

...

Chương 49

"Nghe nói có người đập 100 cái phật nhảy tường để kiểm tra trình độ Ăn ở của streamer, tôi lập tức lao ngay đến đây đấy, bắt đầu chưa, bắt đầu chưa? ?"

"A ha ha, đã đến phân đoạn Đoán xem hôm nay có gặp may không mà tôi mong đợi rồi, hi vọng hôm nay streamer ăn ở tốt, may mắn bùng nổ, xứng đáng với số quà donate của sếp bự."

Bạn bè khắp nơi trên mạng nghe tin đều lập tức nhào tới, ước gì gói quà nào Mạc Tụng mở ra cũng được 99 bình nước suối.

Mạc Tụng nhìn cảnh này cũng có hơi hốt, nghĩ thầm này không được đâu, y nào có may được đến vậy, nhanh chóngtiêm một mũi dự phòng cho khán giả: "Dừng một chút đã, mọi người nghe tôi nói trước đi, trong trò chơi này của chúng ta trước giờ chưa vào giờ xuất hiện người tuyệt đối may mắn cả, tôi đương nhiên càng không phải kiểu người hên như vậy. Không biết mọi người có nghe câu này chưa, May hơn khôn, tiền nhiều có thể đổi mệnh, nói tóm lại là, may mắn gì đó chúng ta không cần miễn cưỡng quá, không lỗ là tốt rồi ~"

Lúc này khán giả đang hứng thấy hứng thú, còn lâu mới chịu nghe Mạc Tụng giải thích, chỉ một lòng suy đoán, xem y có thể mở ra được bao nhiêu bình nước suối thần kỳ.

Mạc Tụng khóc không ra nước mắt, có loại cảm giác không trâu bắt chó đi cày.

Ôm sự phiền muộn đó, y hít sâu một hơi, xoa xoa hai tay, trực tiếp mở ra.

Cái thứ nhất, 5 bình.

Cái thứ hai, 17 bình.

Cái thứ ba, 12 bình.

Cái thứ tư, 48 bình.

Cái thứ năm, 31 bình.

Năm cái đầu tiên chỉ mở ra được có 113 bình, ngay cả một nửa mức bình quân cũng không đạt đến. Sắc mặt Mạc Tụng vẫn như thường, dường như đã đoán trước được kết quả này.

Phản ứng của khán giả thì lại không tốt cho lắm, kết quả mở gói quà nạp lần này giống như một chậu nước lạnh giội xuống, khiến bọn họ lạnh thấu tim gan.

"Đây chính là... Thế giới của kẻ mạnh sao?"

"Tôi không tin tôi không tin tôi không tin! Streamer, có phải ông ăn gian không, sao chỉ mở ra được có một nhúm vậy!"

"Ầy, gian lận không phải là nên làm tỷ lệ nó cao cao một tí à? Tốt nhất là vửa mở một cái đã ra 99 bình. Thôi xin được á khẩu, đồng cảm với anh Mì Gấu Đỏ!"

Mạc Tụng không biết nên khóc hay nên cười nữa: "Mấy người đừng có nói như vậy, đây thực sự là chuyện rất bình thường, mở nhiều một chút chắc có thể tăng lên thôi, mọi người phải tin tưởng tôi chứ!"

Nói xong, y lập tức bụp bụp bụp bụp bụp, mở ra năm gói nước suối thần kỳ nữa.

Kết quả...

7, 9, 3, 5, 8.

Khu binh luận: "........."

Ngay cả Mạc Tụng cũng chết trân luôn tại chỗ, hoài nghi có phải tại mắt mình bị mờ không, nếu không sao tất cả chỉ có một con số thế này? Y mở gói nước suối không phải mới ngày một ngày hai, xưa giờ chưa từng gặp cái kết quả nào quá thể như vậy!

"Ha ha ha ha! Tôi cười đến độ tất cả người máy cảnh sát đi tuần tra trong bán kính mười dặm đều chạy tới, hỏi coi tôi có cần giúp gì không! Streamer thảm dữ dội!"

"Phụt ⸺⸺ Khó trách người ta đều bảo Nói trước bước không qua, vừa nói xong đã tự vả mặt, đây phải nói là màn lật xe nhanh nhất trong lịch sử livestream ấy chứ!"

Còn có khán giả đưa ý kiến: " Mở, tiếp tục mở đi, tôi không tin kết quả còn có thể thảm hơn bây giờ!"

Mạc Tụng hít một hơi, nhắm mắt lại, một phát mở liền 10 cái.

Chuyện càng thêm thần kỳ đã xảy ra.

90, 91, 92... 97, 98, 99.

Một loạt số có chữ số hàng chục là "9" lần lượt hiện ra, xếp từ bé đến lớn, không thừa không thiếu một cái nào.

Mạc Tụng: "? ? ?"

Khu bình luận: "? ? ?"

Ngay cả màn hình giả lập ban đầu vốn toàn chữ là chữ, lúc này cũng sạch bong sáng bóng, giống như bên trong không có lấy một người khán giả nào vậy. nhưng góc trên bên trái của màn hình vẫn hiện rõ số lượng người xem, phòng phát sóng trực tiếp này đang có đến gần 8 triệu khán giả theo dõi!

Hoảng hốt trọn một phút, Mạc Tụng mới chợt bừng tỉnh khỏi nỗi kinh ngạc số đỏ của mình, cười ngoác miệng đến tận mang tai, nếu không phải còn có fan hâm mộ nhắc nhở, y còn muốn ngửa mặt lên trời thét dài ba phút nữa cơ.

Ha ha ha ha! Không ngờ Mạc Tụng y lại có một ngày như này, chờ lát nữa logout, y nhất định phải lưu lại video mở nước suối này, bảo tồn vĩnh viễn. Tốt nhất là nghiên cứu thêm một chút, xem rốt cuộc là động tác nào dẫn dến hiệu quả này, khiến thần may mắn nhập vào người y.

Khán giả chậm rãi bình tĩnh lại, nhịn không được hoài nghi, liệu có phải streamer và người thiết kế bắt nhịp với nhau, cố ý tạo chênh lệch lớn như vậy để khiến mạng vũ trụ xôn xao, nhân tiện quảng cáo cho "Vùng đất điền viên" không.

Người nào cẩn trọng thì chỉ len lén suy đoán trong lòng thôi, nhưng người tính tình nóng nảy xốc nổi thì không chút khách sáo nói luôn suy nghĩ của mình lên phần bình luận, chất vấn có phải streamer và người thiết kế trò chơi có giao dịch ngầm gì không. Thậm chí còn bắt đầu chửi bậy, khu bình luận dần dần bị "Bôi bẩn".

Mạc Tụng thật sự bị diễn biến này làm cho choáng váng, không ngờ chỉ mở gói nạp nước suối thần kỳ thôi mà cũng lắm chuyện như vậy, giờ còn nói y và Bạch Lê có giao dịch ngầm nữa chứ.

Y cân nhắc một chút để tìm từ, đang muốn giải thích cho khán giả biết đây chỉ là một việc tình cờ ngẫu nhiên, không phải người thiết kế lén lút sửa lại dữ liệu cho y, thì thấy trong phòng phát sóng lại có hiệu ứng ánh sáng xinh đẹp nổi lên, một loạt phật nhảy tường rơi xuống, trên đầu khu bình luận có thêm một comment nữa.

"Bạch Lê: Không có giao dịch nào hết đâu, chỉ có thể nói vận may của streamer quá tốt, qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai*. Phật nhảy tường x 100."

*Câu này là thành ngữ có nghĩa là đã qua giai đoạn gian khổ và bắt đầu thời kỳ hưởng sung sướng, tương tự câu khổ tận cam lai đó.

Sau comment đơn giản trực tiếp bằng tên thật này, một loạt bình luận phía dưới đều là dấu chấm than. Mạc Tụng há hốc miệng nhìn chăm chú bình luận kia một lúc lâu, sau nó mới mỉm cười nói lời cảm ơn.

"Cám ơn Bạch Lê... Khụ, thôi, cảm ơn cha đại gia đã tặng phật nhảy tường, sau này tôi sẽ cố gắng livestream hơn nữa!"

"Mọi người đều thấy được rồi đúng không, cha đại gia đã chủ động đứng ra nói chuyện rồi, chúng tôi chắc chắn không có giao dịch ngầm giao dịch chìm gì hết, như vậy thực sự quá lộ liễu! Cho nên xin mọi người người tin tưởng tôi, vừa nãy chỉ là phút giây ngắn ngủi được thần may mắn độ cho thôi..."

Hức hức hức, đây là người thiết kế trò chơi tuyệt vời ở đâu ra vậy, lén đến xem y livestream không nói, lại còn ngay thời khắc mấu chốt lên tiếng ủng hộ y. Ừm! Sau này y nhất định phải nghiêm túc phát trực tiếp, tranh thủ kiếm được càng nhiều quà donate hơn để báo đáp người ta. Còn chỗ phật nhảy tường Bạch Lê ném cho phòng live, y không định thu, chờ live xong y sẽ liên hệ với công ty phát sóng trực tiếp xem có thể trả lại cho đối phương không.

Thanh niên cao to cảm động đến độ vành mắt cũng hơi đỏ lên.

Ở bên kia, Bạch Lê và Văn Tinh Diệu đã làm xong hai cái chuồng gà, lúc này đang ngồi trên ghế gỗ cùng nhau xem livestream.

"Ha ha, không ngờ có thể mở ra nhiều nước suối thần kỳ như vậy từ gói nạp, [Mì Giòn] đúng là lợi hại!" Bạch Lê vừa để ý nội dung phát trực tiếp của Mạc Tụng vừa cười nói với Văn Tinh Diệu.

Văn Tinh Diệu cũng trực tiếp dùng tên [Yêu Tinh] trong game của mình để xem live, cũng ném mấy cái phật nhảy tường theo Bạch Lê, nhưng lúc này số khán giả tặng quà rất nhiều, y như núi lửa phun trào vậy, ngoài Bạch Lê và [Ra ngoài quên không uống thuốc] ra, nhà giàu ném một phát 100 cái phật nhảy tường không phải ít, tên của Văn Tinh Diệu bị kẹp giữa, thành ra không dễ thấy, không bị người chú ý tới.

"Ồ? Cậu là người thiết kế ra trò chơi mà cũng không biết được cơ chế ra số lượng của gói nạp à?" Văn Tinh Diệu tò mò hỏi.

"Đương nhiên là không biết rồi, lúc làm tôi trực tiếp để thiết lập ngẫu nhiên." Bạch Lê bất đắc dĩ nhún vai một cái, "Tôi còn chưa từng mở được lần nào trên 90 bình đây."

Này cũng do là cậu mua nước suối thần kỳ chẳng được mấy lần.

Văn Tinh Diệu nghiêng đầu nhìn về phía bạn tốt đang mặt mày phấn khởi của mình, phát hiện hiểu biết của bản thân với đối phương vẫn còn quá ít, ngày thường tiết kiệm đến độ chỉ chịu tiêu một ít ít tiền để mua vật phẩm trong game, nhưng vừa xem live đã có thể một phát khen thưởng cho streamer nhiều như vậy. Bạch Lê... Ở ngoài hiện thực, rốt cuộc là người như thế nào?

Bạch Lễ cũng không biết Văn Tinh Diệu lại nghĩ về mình như vậy, nếu cậu biết, cậu nhất định sẽ vỗ vỗ vai đối phương, lớn tiếng nói cho hắn biết: "Người anh em, anh nghĩ nhiều quá rồi, ngày trước tôi kẹt xỉ như vậy là vì không có tiền, giờ có rồi, đương nhiên là phải hào phóng một tí chứ!"

Cậu cũng không phải là người thích sống khổ, tháng trước như vậy là do tình cảnh ép buộc, bất đắc dĩ thôi.

Lại nói, Mạc Tụng mười phát liên tục rút trúng "Thẻ SSR*", có thể nói là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng cậu chủ động xuất hiện trong phòng live, còn tặng không ít quà donate, thực sự chính là đang cố ý quảng cáo cho "Vùng đất điền viên".

*Một loại thẻ trong game nhập vai tình yêu của Trung, độ hiếm theo thứ tự là N – NH – S – SR – SSR.

Cậu vẫn nhớ thiết bị tạo game giả lập cấp C có thể cho phép một triệu người chơi đăng nhập cùng lúc, cấp B là năm triệu người, dựa theo trình độ nạp tiền nhiệt tình của người chơi bây giờ, chắc tháng sau có thể kiếm đủ để nâng cấp thiết bị lên cấp C, tranh thủ lên cấp B vào tháng sau nữa, để số nhân khẩu trong game lại một lần nữa tăng mạnh.

Nhưng điều kiện tiên quyết là, phải thật sự có nhiều người muốn vào "Vùng đất điền viên" chơi như vậy đã, nhỡ người muốn chơi không đến 1 triệu, mà cậu lại nâng cấp thiết bị lên tận cấp B, vậy thì lỗ to... Dầu gì, muốn lên cấp B cũng phải tốn tận 25 triệu tinh tệ đó.

Cho nên, từ giờ đến lúc đó thỉnh thoảng quảng cáo một chút là chuyện rất cần thiết.

Trong lúc hai người trò chuyện, Mạc Tụng cũng tận dụng thời cơ, một phát mở hết 80 gói nước suối còn lại. Kết quả có tốt có xấu, về số lượng thì không thấp đến quá đáng, cũng không cao chót vót như vừa rồi, xem như là nằm trong phạm vi tương đối hợp lý.

Mạc Tụng thở phào nhẹ nhóm một hơi, lại cám ơn tất cả khán giả đang xem live một lần nữa: "Cám ơn mọi người, hôm nay mở được nhiều nước suối như vậy, xem ra một thời gian dài sắp tới tôi sẽ không phải mua thêm gói nạp nữa. Thời gian không còn sớm, tôi dẫn mọi người đến chỗ trưởng thôn xem thử, tiện thể ngắm phong cảnh ven đường luôn. Chờ bán một ít ngô vừa thu hoạch đi, tôi có thể mua bánh bao trắng cho mọi người rồi, đến lúc đó cho mọi người nếm thử, xem có đúng là mùi vị ngon như được miêu tả trên diễn đàn không nhé."

Khán giả xem live lập tức diễn giải một cách vô cùng sinh động câu thành ngữ "Có mới nới cũ", giây trước con nói mở gói nạp chơi vui, tôi còn muốn xem nữa các kiểu, một giây sau đã hô to bánh bao trắng vạn tuế, gõ bát chờ cơm rồi.

Mạc Tụng cũng xem như là một streamer chiều fan, thấy nhiều người há miệng chờ ăn như vậy thì cũng không chần chờ thêm, một đường đi nhanh, ngay cả khu nhà ở của người chơi cũ cũng chỉ dùng mấy câu qua loa đại khái để giới thiệu. Chờ đi tới trước mặt trưởng thôn xong, y nhanh nhẹn bán đi một nửa chỗ ngô mình có, lấy tiền mua mười cái bánh bao trắng, cho chúng nó vào một cái giỏ khác, xách ở khuỷu tay, nói với khán giả đang xem: "Mười cái bánh bao chắc là đủ rồi nhỉ? Được rồi, mọi người có thể ăn rồi."

Không phải là Mạc Tụng không muốn tìm chỗ nào thích hợp, hay là mang bánh bao về nhà, để lên bàn tử tế cho khán giả ăn, mà là... Vừa mua xong, mọi người đã thúc giục điên cuồng, còn vứt đậu phú thối uy hiếp bắt y phải nhanh tay nhanh chân lên, thứ hai cũng là vì vấn đề thiết lập đồng độ khứu giác và vị giác của phòng phát sóng, khán giả tuy có thể chạm được vào đồ vật, những không thể di chuyển nó, hơn nữa người khác cũng không nhìn thấy họ làm gì trong phòng live, cho mọi người có thể thoải mái mà ăn, ăn ở đâu, ăn như thế nào đều không vấn đề gì hết.

Mạc Tụng vừa nói xong câu đó, đợi vài giây, lại không nhận được phản hồi nào từ khán giả, còn đang tưởng phòng live của mình gặp trục trặc kỹ thuật kỳ, hơi hơi giật cánh tay, lúc đang muốn hỏi mọi người có còn đó không thì lại thấy khu bình luận hiện lên một đống chữ in hoa đóng ngoặc kép.

"Diệp Tích: Streamer, ông đừng có ngọ nguậy a a a a! Đang định cắn một miếng bánh bao mà ông làm tôi cắn trượt rồi đấy, không cần ông nói chuyện với tôi đâu! Hừ! Phật nhảy tường x 100"

---o0o---

Chương 50

"Ô hô! Bánh bao trắng vị như thế này à, vừa thơm vừa ngọt, lại còn mềm, tôi có thể ăn một phát cả trăm cái cũng được!"

"Ăn ngon quá đi, ngon ngon ngon! Tôi thừa nhận mình không có văn hóa, giờ trong đầu tôi chỉ có mỗi hai chữ Ăn ngon thôi!"

"Các anh chị em chú ý, khứu giác và vị giác ở đây mới chỉ đồng độ có 30% thôi đó, tôi không thể tưởng tượng nổi nếu là 100% thì bánh bao còn ngon đến mức nào nữa, hu hu hu!"

"Phát rồ! Streamer di chuyển làm tôi cắn hụt ba phát liền, lỗ to rồi! Streamer cũng thật là, sao không đặt bánh ở chỗ nào cố định để bọn này ăn, cứ nhất định cầm ở trên tay là thế nào hả? ?"

Mạc Tụng nghĩ thầm, chuyện thành như thế tôi cũng đâu có muốn, sớm biết mấy người phản ứng lớn dữ vậy, tôi nhất định sẽ để rổ xuống dưới đất để mấy người ăn rồi! Khỏi cần giống như bây giờ, đứng ngây ra như tượng gỗ trước mắt trưởng thôn, không chỉ chắn người chơi khác đến giao nhiệm vụ, còn bị người ta hỏi thăm.

"Ố, [Mì Giòn], ông đang livestream hả?"

Bên cạnh có người lên tiếng chào hỏi, vừa dứt lời, trong màn hình phát trực tiếp lập tức xuất hiện một người đàn ông cao lớn với khuôn mặt mơ hồ.

Cái "Khuôn mặt mơ hồ" này là hạn chế mà game và phòng phát sóng trực tiếp đặt ra. Sau khi Bạch Lê mở trao quyền livestream trong game xong, tất cả người chơi đăng nhập lại sau khi logout đều nhận được một thông báo, nói cho bọn họ biết sẽ có streamer phát trực tiếp trong game, người chơi khác có thể mở chế độ riêng tư ra, như vậy cho dù có bị ống kính lia trúng, khuông mặt cũng sẽ bị làm mờ, nhìn không rõ.

Người chơi đột nhiên xuất hiện này, lúc tạo nhân vật trong game lười không chỉnh sửa lại diện mạo cho mình, nên ngoại hình không khác mấy với trong hiện thực, lúc này đành phải mở chế độ riêng tư lên. Anh ta tính lát nữa có thời gian nhất định phải đi mua một cái "Thay hình đổi dạng", sửa lại mặt mũi, như vậy cho dù không mở chế độ riêng tư, có xuất hiện trong livestream cũng không sợ bị người khác nhận ra.

Mạc Tụng hiển nhiên là có quen với đối phương, tự nhiên lên tiếng chào hỏi lại: "Đúng vậy, đang livestream đây, tôi dẫn fan đến ăn bánh bao trắng, đây cũng xem như là đặc sản số một trong game của chúng ta đi, ha ha!"

"Ầy? Sao ông lại dẫn fan đi ăn bánh bao trắng chứ?" Người vừa đến làm bộ không hài lòng lên tiếng, "Giỏ thực phẩm trong khu mua sắm không phải có thể mở ra không ít đồ ăn ngon sao? Mời bọn họ ăn cái này đi! Không thì ông dẫn bọn họ đi dạo đến "Chợ đêm" đầu thôn mình cũng được, giờ hãy còn sớm, nhưng muộn muộn một chút nữa, mấy người khác sẽ bày sạp bán Ngọc Mễ áp chảo, bỏng ngô với rau xào ở đó đấy."

Mạc Tụng không sợ đối phương nói nhiều, nở một nụ cười "Tôi biết tỏng rồi" rồi với đối phương, bình thản nói: "Mấy cái ông nói ấy à... Không vội, thật sự không vội, cứ bắt đầu từ thứ cơ bản nhất đã, hôm nay bọn tôi ăn bánh bao trắng, mai đi dạo Chợ đêm, mấy ngày tới lại mở một ít giỏ thực phẩm cho vui, cứ thong thả, từ từ mà tiến."

"Ồ, hiểu rồi, ông nói thế cũng đúng!" Đối phương rất nhanh đã bị Mạc Tụng thuyết phục, vẻ mặt xúc động, gật đầu nói: "Nhớ lúc đầu, chúng ta cũng bắt đầu ăn từ bánh bao trắng, sau mới chậm rãi có thêm mấy món khác như Ngọc Mễ áp chảo còn gì. Aiz, nhắc đến tôi cũng muốn mua bánh bao ăn, tôi đi mua trước đã!"

Nói xong, anh ta chào tạm biệt với Mạc Tụng, đi sang nói chuyện với trưởng thôn. Mua xong bánh bao, anh ta vẫn không đi, vừa ăn bánh, vừa móc vật liệu trong ba lô ra giao cho trưởng thôn, nhận điểm cống hiến xong mới đắc ý rời đi.

Xem ra mục đích ban đầu tới đây của người chơi này chính là để trả nhiệm vụ.

Người đi rồi, Mạc Tụng mới phát hiện khu bình luận đã bị một loạt "Ha ha ha" thay thế.

"Ha ha, trong game có nhiều đồ ăn ngon như vậy, thế mà streamer lại cố tình cho chúng ta ăn bánh bao trắng đầu tiên! (P.s: Không phải có ý chê bánh bao trắng không ngon đâu)"

"Ha ha, streamer, ông khai thật ra đi, ông có phải muốn xem cảnh bọn tôi kích động, kiểu lần đầu lên phố không hả? ?"

"Ha ha, tôi rõ rồi, streamer đang sợ bọn mình ăn được đồ ngon quá, tam quan bị đả kích không vực dậy nổi."

"Ha ha, việc này không có 100 giỏ thực phẩm để đền bù, tôi quyết không để yên cho ông đâu!"

Mạc Tụng nhanh chóng làm động tác "Xin mấy người, xin mấy người" với ống kính, cười đến là nịnh nọt: "Ôi chao, mọi người đừng như vậy mà, hôm nay mới là ngày đầu tiên livestream, những thứ kia nhất định sau này sẽ sắp xếp để mọi người thử, mọi người cứ yên tâm đi! Bây giờ đã sắp đến ba giờ rồi, để tôi dẫn mọi người đi xem tiến độ nhiệm vụ Chỗ ở của trưởng thôn, sau đó lại dẫn mọi người vào rừng đi dạo nhé, nhân tiện tôi cũng học kỹ năng sinh hoạt, đi thu thập chút vật liệu luôn."

Khán giả tuy vẫn còn có chút bất mãn, nhưng miễn cưỡng được an ủi, nghe Mạc Tụng sắp xếp hoạt động, cũng đồng loạt nói "Muốn xem".

Mạc Tụng trực tiếp mở bảng nhiệm vụ của mình. Không giống lúc y mới nhận nhiệm vụ ngày hôm qua, hiện giờ phía sau những vật liệu cần có đều hiện thị thêm thanh tiến độ thu thập. Chỉ có điều, hầu hết người chơi đều mới bắt đầu học kỹ năng sinh hoạt vào hôm qua với hôm nay, độ thành thạo chưa cao, cho nên số vật liệu thu thập được nộp lên cũng không nhiều, chưa có thứ nào vượt quá một trăm.

Mạc Tụng khổ não nhìn bảng nhiệm vụ, nói nhiệm vụ thu thập tài liệu này thực sự rất khó, làm người ta đau xoắn cả tim gan, sau đó hỏi khán giả trong phòng phát sóng, xem họ hi vọng y học kỹ năng sinh hoạt nào.

Tổng cộng có năm kỹ năng sinh hoạt, khán giả nhiệt tình thảo luận sôi nổi, cuối cùng chọn ra hai loại là "Thu thập" và "Đào mỏ".

Mạc Tụng cũng cảm thấy hai kỹ năng này không tồi, dứt khoát tìm phu nhân trưởng thôn xin học, còn được bà cho một bộ công cụ sơ cấp. gồm xẻng và cuốc chim bình thường.

Chất lượng của hai món công cụ này không phải quá tốt, Mạc Tụng có hơi ghét bỏ, tính chờ y chính thức bắt đầu, sẽ kiếm công cụ nào chất lượng tốt hơn một chút.

"Được rồi, chúng ta không cần nói nhiều, trực tiếp xuất phát về phía rừng rậm thôi! Để tôi xem xem muốn thu thập phải làm thế nào..." Mạc Tụng vung tay lên, dẫn toàn bộ khán giả đang xem live đi về phía lối vào rừng.

Mặc dù nói bên ngoài rừng không có rào chắn, muốn đi vào từ phía nào cũng được, nhưng người chơi đều nhất trí cảm thấy, dường như sản vật ở chỗ lối vào phong phú hơn, lâu dần, không ai nghĩ muốn đi vào rừng từ những góc khác nữa.

Lần này, Mạc Tụng dẫn mọi người đi theo con đường phía ngoài thôn, cách cổng thôn không xa có một con sống nhỏ uốn lượn, từ xa đã có thể nhìn thấy bên bờ sông có không ít người đang ngồi, Mạc Tụng kiên nhẫn giải thích, nói những người đó đều là người chơi học kỹ năng câu cá, giờ đang ở bờ sông câu cá làm nhiệm vụ thu thập cá Koi.

"Cá Koi trông thế nào? Có phải cực kỳ khó câu không? Tôi thấy trên bảng nhiệm vụ của Mì Gấu Đỏ ghi yêu cầu là 5 nghìn con cá Koi, mà giờ mới được tổng cộng có 7 con, quá ít!"

"Nhịn không được mò lên mạng vũ trụ tra thử, nghe đâu cá Koi thời kỳ Trái Đất cổ là một loại cá cảnh cỡ lớn, đồng thời còn là tượng trưng cho Sự may mắn, hồi đó doanh nhân tổ chức hoạt động thích nhất là lấy cá Koi để marketing, người nào số đỏ sẽ được mọi người xung quanh nói là Cá Koi thành tinh các kiểu."

"Ồ ồ ồ, chả trách cá này lại khó câu dữ vậy, hóa ra không chỉ cần có kỹ năng mà còn cần có may mắn nữa."

Mạc Tụng cứ vậy nhìn khán giả tự hỏi tự trả lời, đối với kết luận mà bọn họ rút ra, y không tỏ rõ ý kiến, tuy không chắc cách nói này đáng tin cậy được bao nhiêu, nhưng chuyện cá Koi thực sự rất khó câu đã chắc cốp rồi.

Y cũng không tới chỗ đám game thủ đang câu cá kia mà đi thẳng vào rừng luôn.

Chờ bước lên lối mòn vào rừng, Mạc Tụng đi thêm khoảng năm phút mới chậm rãi dừng lại.

Không khí mang theo hơi nước, trong đất bùn còn có hơi ẩm, những loại cây khác nhau vô tư đứng sừng sững trước mắt mọi người, cao thấp to nhỏ, có đủ cả. Tán cây rộng lớn che kín bầu trời, ánh nắng chỉ có thể chuyên qua khe hở, rơi xuống thành từng đốm nhỏ, tạo thành những vệt sáng loang lổ trên thân người, trên mặt đất. Cách đó không xa, có một chùm nắng chiếu thảng lên một thân cây khô, ánh sáng và bóng tối luân phiên xoay chuyển, những hạt bụi nhỏ nhỏ đang trôi nổi, bay trong không khí cũng nhuốm lên một tầng sáng vàng nhàn nhạt, tựa như tinh linh đang nhảy múa.

Khán giả trong phòng phát sóng xem mà sững sờ, thật lâu cũng không hoàn hồn lại.

Cho dù là Mạc Tụng đã tiến vào cánh rừng này không biết bao nhiêu lần, cũng thường thường bị sự biến hóa ở đây làm cho rung động. Trong nhận thức của y, khu rừng này như đang sống, có hô hấp, giống như một ông cụ lớn tuổi hiền lành, bày ra cho họ thấy vẻ đẹp kỳ ảo của thiên nhiên.

Quảng cáo
Trước /277 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cửa Hàng Kinh Doanh Ở Dị Giới - Phần 2

Copyright © 2022 - MTruyện.net