Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Cô dường như biết nhiều hơn một người đại diện bình thường nên biết”
Cô nhướn mày, haha cười gượng_”Tôi làm bên nhóm nhỏ thư kí mật cũng hơn ba năm, sau đó được cân nhắc đưa lên vị trí này, đương nhiên phải nên biết một vài thứ để đề phòng bất trắc. Gỉa như địch nhân đối diện cũng biết được người đó là ai”
[Nói xạo, cậu ngay cả số điện thoại người thân cũng phải học một tháng, sinh nhật bạn thân luôn quên thì thử hỏi mấy khuôn mặt đưa cậu nhìn lướt qua sẽ nhớ được bao nhiêu phần trăm a]_Hiểu Mai phía sau nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường, sau đó tầm mắt vẫn bị bên dưới thu hút. Đấu giá đã bắt đầu, vậy mà hai người bọn họ vẫn còn bàn với nhau tôi tốt chỗ nào, anh nên tin tưởng không cần nghi ngờ chút gì đâu.
Cô nghĩ nên nhắc nhở bạn mình sớm can thiệp, cảnh trước mặt, thật sự xem không nổi. Muốn mua bán sản phẩm, liền phải liệt kê, mang ra cho khách hàng thấy sản phẩm là tốt ở chỗ nào nhưng mà câu nói kế tiếp này của nữ chính lại khiến cô không những ngạc nhiên mà trong tận sâu đáy lòng còn có thất vọng
”Bọn họ, sau hôm nay chuyển sang trực tiếp cho tổng Thành đi, anh ta sẽ ra mặt buôn bán đợt này”
”Chuyện này ngài Viễn sẽ có chỉ thị”
”Ý của anh là... Minh Viễn thường xuyên trực tiếp tham gia vào việc phía bên dưới?”_nữ nhân không ngần ngại đưa ra vẻ mặt nghiêm túc thể hiện sự khó chịu cùng lời nói như đang đe dọa
Người bên cạnh có chút ngạc nhiên, khẽ nhướn mày, nhếch môi cười nhẹ_”Xem ra, cô và tổng Viễn có vẻ thân thiết”
”Đã lên giường rồi”_nữ nhân mày chau, phiền hà liếc nhìn qua vẻ mặt bất ngờ bởi sự thẳng thắng của mình được biểu thị qua đôi mày nhướn cao quá cặp kính đen kia, sau đó lại trở về phía dưới sàn nhảy, hiện tại đã bắt đầu ngã giá bán
”…”
Trong khi đó, Hiểu Mai phía sau lại bộ mặt như nai con chớp chớp mắt nhìn con người ra vẻ như thẳng thắng, ăn ngay nói thật tất cả mọi thứ mà không ngại ngần dù sự thật chứ là chán ghét tiếp tục trò chuyện_[Không phải hai người là anh em họ sao?]
”Người khi nào mới đến, sao lại lâu như vậy?”_nữ chính dường như không thể kiên nhẫn thêm, liền lôi điện thoại, ấn gọi, chờ đầu máy bên kia vừa nhấc lên thì chỉ ngắn gọn nói_”105 đợt ba, kéo lên, bật cam, thu hình, đóng chặt hết lại cửa,5 phút, sau đó thả chó bắt người”_sau đó lập tức dập máy
”Này, cô đi đâu?”
Trong lúc người bên cạnh còn đang khó hiểu thì nữ nhân lại xoay người, mở ra cửa âm trong tường, bên trong cũng chỉ có độc nhất một cầu thang, một mình đi thẳng lên trên liền bước đến dãy phòng chờ được ngăn cách bởi vách tường nhưng trước mặt lại là kính một chiều. Người thanh niên kia cùng Hiểu Mai trong lúc vội vàng đi lên với hai chiều tâm trạng khác nhau thì đã thấy nữ nhân từ đâu kéo ra một hộp đen, mở ra thì cả hai đều giật mình khi nhìn đến động tác lắp ráp thuần thục của người trước mặt
”Cô định làm gì?”
”Vô nghĩa. Cậu làm tốn thời gian của tôi, tiền bạc của tôi”_vừa nói, từ dưới đất, nữ nhân đạp xuống nhẹ chân, một bục cao từ từ trồi lên ngang tầm ngực cô, đặt chân trụ của súng lên bục_”Hừ, súng cái thể loại gì nhập vào hai năm bán ra cũng chưa được hai cây. Chắc chắn các người không biết cách quảng bá sản phẩm. Hôm nay cô đây liền cho các người biết một trong những kế sách của gian thương bọn tôi”
Nữ nhân bắt đầu cho đạn vào ổ, thật chậm rãi, nhướn mày với Hiểu Mai vẫn bộ dạng ngơ ngác không hợp thời_”Này, cậu đoán xem, thứ này xuyên được tấm kính chống đạn trước mặt chúng ta không, nếu không, nó văng ngược lại, tôi và cậu đều có thể xong phim đó”
”HẢ?”_Hiểu Mai bị hỏi liền chỉ có thể ngây người, chớp mắt nhìn cô
”Đoán đi, đây là XM2010 được nâng cấp dựa vào M24, sử dụng đạn.300 Winchester Magnum, lõi Sierra MatchKing Hollow Point Boat Tail có khả năng xuyên, tầm tối đa là 1300 m, hộp năm viên, sơ tốc là 869 m/s”_nói xong lại nhìn sang phía khác, tự thì thầm_”Không ngờ mình nhớ được thứ này, có sai chỗ nào không ta?”
”Tuồn hàng?”
Nữ nhân vẻ mặt bất đắc dĩ liếc nhìn Hiểu Mai, nhún vai, lại nhìn xuống đám đông bên dưới_”Không, bí mật quân sự không tiết lộ nhiều, hiện tại hàng nặng như vậy mà chỉ dùng với cự li chưa tới mười mét, hừ. Xem như hôm nay chú được chị tiêu tiền không tiết tay rồi tên máu lai nữa mùa hàng từ ngoài nhập lậu vào kia”_Chưa đợi người khác suy nghĩ, cửa kính đã được kéo lên chỉ vừa mức lộ ra nòng súng nữ nhân vừa đặt lên, mắt cũng đã nhìn vào ống ngắm_”Đời này tớ ghét nhất chính là ồn ào cùng với không chính xác, mở tiệc pháo hoa nào!”
”Khoan! Cậu không sợ họ phản đòn lại à”
Ngay lập tức, bên trán trái của nữ nhân liền có một nòng súng lạnh lẽo khác dí vào đầu khiến cô phải nghiêng sang một bên_”Cút ra!”
”Dừng ngay hành động của cô lại”
”Mọi trách nhiệm tôi làm đều sẽ do bạn giường của tôi quyết định lên người tôi!”_câu nói không ngại ngần này của nữ nhân lại khiếu Hiểu Mai phía sau khẽ ho nhẹ, kiềm chế nhìn đi nơi khác
”….”_người thanh niên phía sau mắt kính không khỏi trợn trừng chau mày nhìn sự thường nhận trắng trợn của một người con gái không những lùn, phụ kiện cũng thiếu, vẻ mặt thì lại không phải loại hắn thích, tính tình cũng không tốt nhưng không hiểu sao lại dính líu đến tổng Viễn của bọn họ
Chưa được quá năm giây suy nghĩ, anh đã phải ngỡ ngàng nhìn con người mặc kệ súng kê sát bên đầu, vẫn thản nhiên chuẩn bị ngắm bắn với tư thế không thể xấu hơn được_[Rốt cục, tổng Viễn chọn người này là vì lý do gì??]
(À, tại chân cô ta ngắn, nhìn tổng thể cô ta lùn, bao quát toàn bộ thì không có nhiều điểm nổi bật, cộng lại thì có chút khác người... ể, thể loại sinh vật nào đây?)
Hai phát súng vang lên, người trong phòng đều giật bắn, hoảng thần nhìn quanh bốn phía còn thêm cả tiếng la hét thất thanh đan xen, còn nữ nhân thì thong thả chỉnh lại tư thế chân, cứ động vai trái phải_”Trả lời câu hỏi của cậu trước khi ai đó không lịch sự xen vào. Tại sao tớ phải lo đến mấy vấn đề đó, nếu đã làm, không cần phải lo xung quanh”_sau đó lại tiếp tục tập trung vào ống ngắm, tiếng nổ lại phát ra, một người ngã gục, trán xuất hiện một lỗ tròn nhỏ, máu tươi tràn ra, đám người bên dưới càng sợ hãi, đều dồn về một hướng cửa ra, hò hét vô cùng nhiệt tình
”Ây, bắn hụt rồi, đám vịt nhà giàu này!”_nữ nhân than thở, lại tiếp tục tư thế xấu đến hại mắt của mình đối với ổng ngắm phía trước
”…”
”Này, cậu thật sự học cách sử dụng thứ cậu đang dùng chưa vậy hả?!”_Hiểu Mai trợn mặt nhìn bạn mình tiếp tục xuyên sọ một người khác trong đám người chen chút bên dưới khiến cho họ vừa sợ hãi tránh xa, vừa phải cố dùng lực mà đẩy cửa, lại nhìn đến trên mục một đoàn người vừa bị đem ra chào giá hiện tại rút lại thành một đoàn, thậm chí có người còn ngất xỉu. Thân là một người nghề y như cô, thật sự trong tim đang là một tổn thất lớn
”Lắp ráp là lén học từ lâu, thông số là tớ xem sơ qua nhưng về bắn ấy à, tớ học trên PS4 ấy, nó là Tom Clancy"s Rainbow Six Seige”_nói đến chữ four, miệng của nữ nhân liền như người hút thuốc muốn nhả khói chữ o cùng với giọng gió và tiếng cười thầm khi kết thúc tên game_”Gần đây đang theo đuổi watch dog 2, người yêu mới của tớ.”
(Chịu, tôi tệ văn tả lắm, càng tả càng chiếm chữ, nhất là với con nghiệm game như vậy, cũng đừng mong tôi tìm thông tin mô phỏng, lười chết, ngắn gọn điểm gần giống duy nhất của cả hai là cầm súng và vài thứ lặt vặt mà chạy lòng vòng...?!? Hình như có chút không ổn, nhưng biết sao được, là vậy mà.)
Sau đó quay lại mỉm cười, nháy mắt_”Chung quy đây là lần đầu tiên thư kí như tớ tự tay giết người”
[...Tự tay...]_nghĩ đến, Hiểu Mai bụm miệng, động tác như chuẩn bị muốn nôn, nhìn quanh vội vàng tìm kiếm cửa_[Trong khi tôi cứu người....cậu lại có thể vui vẻ khi vừa...giết người]
”Làm tại đây đi, lúc này xuống không an toàn, vả lại tớ cũng chỉ còn một viên đạn, không bảo vệ nổi cậu đâu”_giọng nói tràn ngập vui vẻ bên trong_”Phim haì chưa hết đâu. Theo quan sát nãy giờ của tớ, cậu cũng không sợ hãi đến độ sinh sớm đâu. Dù sao sẽ kết thúc sớm để còn lên đường”
Phát cuối cùng cũng buông ra, không biết bằng cách nào đó lại trúng vào vai của vai chính đêm nay, nữ nhân liền chau mày, vẻ mặt khó hiểu không chắc chắn ôm súng, quay lại nhìn Hiểu Mai, trong khí tấm kính cùng bục cao kia đều chậm rãi trở về vị trí ban đầu của chúng_”Đờ heo, thế này mà năm phút nữa trước khi bị bắt thì đã chết vì hết máu rồi, mau, đến vai cậu, xuống cứu người đi”
”Điên à???”
Nữ nhân ngớ mặt, chớp chớp mắt nhìn phản ứng trong có vẻ là giận dỗi của Hiểu Mai, sau đó nhún vài_”Được thôi, cậu không xuống, chúng ta cứ đứng đây nhìn, đến khi xong thì xuống”
Lời này của nữ nhân vừa dứt bên dưới thật sự đã có cún dữ được thả vào, đương nhiên đều có xiềng xích cùng người đi phía sau trấn áp, một đám người bị bắt gọn trong chớp mắt, sau đó bị trói lại tập thể, cùng bị lùa đi về một hướng khác mà đám người vốn đã bị mang ra đấu giá cũng bị dí súng đe dọa, bắt đi theo một hướng khác, Hiểu Mai bên trên thấy như vậy liền chau mày, vẻ mặt tức giận nhìn nữ chính_”Bọn họ”
Nữ nhân liền dùng ngón trỏ chặn miệng mình, xuỵt một hơi dài_”Không phải lúc nãy đã cho cậu cơ hội xuống bên dưới sao? Cậu đã không xuống, cơ hội cũng không còn. Im lặng được chứ?”
Hiểu Mai mím môi, vẻ mặt không cam lòng, im lặng nhìn sang chỗ khác, trong lòng chính là bắt đầu ghi chép nguyền rủa người trước mặt. Nữ nhân nhìn vẻ mặt kia liền có cảm giác đại nạn cũng sắp đến gần, nhưng lại lắc nhẹ vai, trái phải nghiêng đầu, mỉm cười hướng người thanh niên áo đen vẫn theo cô...à im lặng từ nãy đến giờ
”Đi, đến tìm bạn giường của tôi, tổng Viễn của các người khai tội tôi nào”
Trong lòng anh đã thầm khinh thường người trước mắt, không nghĩ tới chiều cao không những có giới hạn mà mức độ tự cao tự đại lại có thể vượt ra xa cả không gian như vậy. Nhưng mà hiện tại, hình như có chút gì đó không đúng, tại sao người dẫn đường anh, cũng lại là quý cô chiều cao có hạn này??
Đi đến ngõ rẽ, nữ nhân liền chau mày, hít hà, tự thì thầm_”Nãy giờ đi đại không biết đúng đường không ta”_sau đó quay lại, vẻ mặt bình thản như chưa từng có đợt càn quét của sự ngại ngùng nào qua đây_”Ngẩng đó làm gì, còn không đi lên dẫn đường?”
”…”
Dù là bạn thân đã rất nhiều năm, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên, với thời gian lâu như vậy cô mới có thể im lặng đi theo phía sau nữ nhân, nhìn vào tấm lưng của người trước mặt. Có lần, bọn họ cùng đi mua đồ lót, thật sự khi nói ra size của nữ chính thì có chút bất ngờ, nhưng người đó lại biểu cảm thản nhiên
”Anh hùng lưng dài vai rộng, ăn đứt số đo”
”Thế ra rốt cục ngay cả phụ tùng của cậu cũng là giả dối?”
”Hàng thiệt chứ giả dối gì, nhìn cậu đi, chân chính là màn hình nhà tớ còn gì?!”
Phải, cuộc sống bình thường của cô chỉ quây quần giữa công việc, bệnh nhân ngoài ra thì không còn gì cả. Nhưng mà, tấm lưng người trước mắt, bỗng nhiên khiến cô thấy khó chịu. Hình như thường xuyên bắt nạt người này thì cô chưa từng thật sự đối đãi một lần tử tế. Càng nghĩ lại chỉ muốn thở dài, không phải cô không muốn tử tế mà là ai đó cố tình không để cô tử tế.
Nhưng mà giờ đây nhớ lại, cố sự xảy ra, cũng là con người này đứng ra âm thầm nâng ở bên dưới, cô gặp khó người này cũng kiên nhẫn lắng nghe dù mức độ kiên nhẫn là cực kì có giới hạn. Nhưng mà chuyện khó của người trước mặt, cô dường như chỉ biết thoảng qua, hoặc căn bản là không thể động vào. Ít nhất, người bạn này của cô cũng không hẳn mọi hoàn cảnh đều có thể dùng một nụ cười, người này vẫn còn cảm xúc, biểu hiện khó đỡ. Cho nên nhìn chung, có lẽ cô sẽ cố gắng tìm thời gian đối đãi tử tế một chút.
Nơi cần đến vẫn chưa đến nhưng người dẫn đường của hai người đã dừng chân, nữ nhân lại thở dài, nghiêng người nhìn ra phía trước, mắt liền trái phải nhìn qua, sau đó lại ngẩng đầu nhìn trần nhà, thở dài, sau đó tung tăng chạy tới_”Ahaha, anh Viễn, anh tới thiệt đúng lúc nha”_ôm lấy một bên tay của Minh Viễn lắc tới lắc lui, mắt chớp chớp
Minh Viễn thường ngày luôn cười, phong thái cũng nhã nhặn lịch sự, nhưng trong lời nói, biểu cảm lại lạnh lùng xa cách thì hiện tại nhìn thấy người trước mặt vẻ mặt vui vẻ như sắp khóc chạy đến nhìn anh liền thật sự không cười nổi, đưa tay vuốt bên má lạnh ngắt của nữ nhân, thở dài, nhẹ giọng_”Anh tìm em”
Biểu cảm này hoàn toàn khác xa với những gì người thanh niên dẫn đường của cả hai từng thấy qua, ở một bên chau mày, âm thầm đánh giá phân lượng người trước mắt
Nữ nhân mày hết nhướn lại chau, miễn cưỡng mỉm cười_”Haha, người ta là đang giúp anh bảo vệ bảo bối đó nha”
”Nhọc công lady của anh rồi, về sau anh nhất định hồi đáp lại em”
”…”_nữ nhân mắt lảng tránh nhìn đi nơi khác, hiện tại đối với Minh Viễn luôn nằm ở thế hạ phong bởi tình nhân năm năm cùng đứa nhỏ của anh chính là bị cô giấu đi. Cảm thấy trụ này không ôn, liền hướng qua tổng Thành_”Tổng Thành, anh khỏe”
Minh Thành nhìn cô, cười thật nhẹ, vươn tay xoa đầu_”Em xong phim rồi”
”….”
Sau đó cũng không cần thêm người đi theo sau, Minh Thành cũng không nói thêm nhiều, trực tiếp xoay người tự tay mở cửa, nhườn lối cho Minh Viễn nắm lấy hông nữ chính mà kéo vào trong, Minh Thành hướng tầm nhìn về phía Hiểu Mai, lạnh lùng nhìn vị bác sĩ riêng đang mang thai kiêm bạn thân của tiền gia chủ nhà anh, không đầu không đuôi lên tiếng_”Vào”
Vẫn là căn phòng toàn bộ đều là màu đen được chiếu sáng cũng chỉ bởi đèn điện, nữ chính đi vào, đối mặt với con người bị cô xuyên ba lỗ vẫn đang bị trói, bất tỉnh nhân sự ở trên ghế sắt_”Đừng hỏi gì, giải quyết nhanh, em còn có việc phải đi. Lúc nãy trong số đó có người thu hình rồi, anh vẫn là tốt nhất lần này thu xếp bọn họ nhanh một chút. Đương nhiên tiền phí tham gia vẫn phải thu vào, tùy cấp độ mà thu nếu không hợp tác thì trực tiếp giao cho cục cảnh sát, chúng ta hiện tại bỏ đi nhánh nhỏ này đã không còn vấn đề, tùy ý anh quyết định”
”Chắc chắn?”_Minh Viễn một bên mở điện thoại
”Này, các người không sợ ảnh hưởng sao?”
”Ừm”_nữ nhân vẻ mặt trầm tư suy nghĩ, sau đó mỉm cười nhìn Hiểu Mai_”Tớ đang lọc lại từ từ, không thể để người không liên quan dính líu đến được, sẽ tội cho họ. Minh Viễn, chắc hay không làm sao mà rõ được, cùng lắm ăn đấm chịu đau thôi. Nếu không đạp xuống lần này, chỉ e ngay sau đó từ lậu cũng được thành một phần, bà ta lúc này bất chấp rồi”
”Được, như ý em”
”Em không ép anh nha”
”Ừ, người ăn đấm cũng là em, anh không ngại”
”Còn việc có lỗ hổng trong thu ngân từ nhánh bên trên, cứ để Minh Thanh làm nhưng anh ở bên dưới cẩn thận một chút, chờ em mang người này về, có lẽ sẽ ổn được một chút. Nhớ đừng vô tù sớm hơn dự kiến như mấy lần trước dùm. Tiền bảo lãnh không ít đâu. Vật giá ngày càng cao mà cứ thích làm khó nhau”_nữ nhân mày chau, rồi lại thở dài_”Anh Thành, bà ta trong lúc em vắng mặt chắc chắn sẽ về, cố mà câu lại một chút, đồng thời bắt tên đó mang lên trại giam phía Bắc luôn cho em. Cảm ơn nhiều”
”Lady, phân lượng của tên họ Dương trong lòng em không nhẹ đâu?”
Nữ nhân liền vẻ mặt chán chường kèm khinh bỉ nhìn sang nơi khác_”Một phân cũng chưa tới”
”Tại sao cần phải tạo ra mớ hỗn tạp này?”_Minh Viễn vẻ mặt đắc ý nhìn đến cô em gái nhỏ của anh
Cô lại xòe ra người ngón tay của mình, sau đó nhìn lên Hiểu Mai, rồi lại nhìn Minh Viễn_”Từ từ sẽ biết, người không liên quan, không cần dính dáng đến”
”Em lại định làm gì?”
”Để cho lão bà ở nhà im miệng lại, bà ta không an phận chút nào”_nữ nhân đeo vào găng tay, sau đó rùng mình một cái thật mạnh, tiến đến vỗ nhẹ vào mặt cậu thanh niên bị trói trước mặt, nhẹ giọng gọi_”Cậu bé của tôi, tỉnh dậy nào”
Minh Viễn lúc này trở lại bộ dáng cũ, lùi về phía sau, đứng bên cạnh Hiểu Mai_”Tôi nói cho bạn của lady nhà tôi biết, em ấy có một phần chần chừ với tên họ Lý kia bởi vì không biết tên nhóc kia thật sự biết được bao nhiêu về con người em ấy”
”Anh và họ Lý kia xem ra cách biệt tuổi rất nhiều”
”Nào có, cùng nhau, năm nay đến sinh nhật đều thành ba mươi rồi”
”….”
”Cả nhà đều đang cố tống đi con người sắp hai mươi sáu sang nhà họ Lý kia đi, để em ấy ở đây, bọn anh không những lo tuổi thọ của em ấy, mà còn phải lo cho số mạng của mình”_Minh Viễn hướng Hiểu Mai mỉm cười, vươn tay ra sau vỗ nhẹ vai cô_”Em sẽ có cơ hội tận mặt gặp Lý Dương kia, em cứ nói với anh ta, em đã tận mặt nhìn thấy Minh Thùy cầm súng giết người không ngại ngầng, mặt cũng không cảm xúc dùm anh”
Sau đó cũng không chờ cho Hiểu Mai trả lời, rời đi, tiến đến cuộc vui của ba người bọn họ đối với con mồi bé nhỏ bên kia
Bởi vì nữ nhân kêu không tĩnh, cô liền chán nản lùi lại đeo vào khẩu trang, còn Minh Thành lại tiến lên cùng dao nhỏ sắc bén trong tay, trực tiếp găm thẳng vào đùi trái của cậu thanh niên, Minh Viễn vừa đi đến thì người kia cũng bởi vì đau đớn mà tỉnh lại, sợ hãi nhìn quanh
”Bé con, anh có chuyện muốn hỏi”
”Anh, anh Viễn, sao anh ở đây”
”Dơ bẩn”_nữ nhân phía sau nhìn không được khó chịu lên tiếng, lại lùi thêm một bước, Minh Thành liền dùng sức, kéo con dao di chuyển thẳng xuống đầu gối khiến cậu thanh niên thất thanh hét lên
”Bé con, ai cho phép em buôn người?”
”Bà....bà....bà ngoại sẽ giết các người!”
Nữ nhân vừa nghe đến đây, không nghĩ nhiều liền xoay người, vươn tay cầm lên hai thanh sắt nhọn, hướng thẳng cậu thanh niên đi tới_”Trực tiếp giết nó đi, xộc thẳng từ mũi lên não! Sau đó cắt nó ra mang đến gia đình nó...”
Minh Viễn dùng sức cản lại con người đang ở mức kiên nhẫn thấp nhất trước mặt, thậm chí thanh sắt chỉ cần một chút nhỏ liền có thể xuyên thủng tròng mắt kia_”Suy nghĩ kĩ một chút Minh Thùy”
”Minh....Minh Thùy....!!!! CÔ...CÔ CÒN SỐNG?? Hôm qua không phải....đã bị giết...”
”Mày có ý gì? Không phải bà ta cho mày biết tin chị đây còn sống, không phải gần đây mày đều phải người tìm kiếm ráo riết sao? Bất ngờ sao? Bà ta không cho mày biết chị đây đang ở nhà chính nữa bước cũng không rời à? Bà ta dùng mày làm con cờ cũng không biết à? Mày không biết trên người mày có bao nhiêu con chip định vị à?”_nói đến đây, nữ nhân liền hít sâu, vuốt mặt, đưa qua hai thanh sắt kia vào tay của Minh Viễn, lột ra khẩu trang, nhắm lại mắt, thở ra một hơi dài, sau đó ánh mắt lại trở về thờ ơ_”Trước khi chị đây rời đi, cơ hội cuối, đã có bao nhiêu người trong gia tộc biết được sự tồn tại của Dương Minh Thùy này?”
”Hahahahahahaha...rất nhiều, rất nhiều là đằng khác, bọn họ đều đang náo loạn ở bên ngoài hahahah”
Trong lúc người kia còn đang cố gắng cười, nữ nhân lại nhìn qua Minh Viễn thì nhận được cái lắc đầu nhẹ của anh, cậu thanh niên tâm tình đang bất ổn, thấy được hành động nhỏ kia của hai người liền như phát điên, bắt đầu mắng chửi cùng đe dọa. Nữ nhân mặt kệ, xoay lưng, khoanh tay chống cằm, tự mình thì thầm_”Bà ta vốn không bất cẩn, chuyện này là đúng, vậy mục đích của thằng nhóc này ở đây là gì? Đã bỏ lỡ điều gì sao?”
”Không dùng chỗ này nữa là được”
”Sao lại không dùng, chuyển cho người khác là được”_nữ nhân nhếch môi cười_”Tiền, không thể bỏ qua được”
Sau đó mới ngẩng đầu nhìn bộ dạng của Hiểu Mai đang trừng mắt nhìn về phía mình, nữ nhân có chút không biết gì, quay đầu thì đã thấy con người nữa trên còn nguyên dạn, qua bàn tay của Minh Thành hiện tại lại trở nên thật ghê tởm nhưng khó khăn một điều cậu thanh niên vẫn còn sống, vẫn có thể minh mẫn suy nghĩ, giao tiếp
Cô vội quay đầu, rùng mình_”Kiểu này chắc toàn viết truyện kinh dị thật rồi. Hiểu Mai, mau đi thôi, cậu không phải suốt ngày mổ người sống đặc sắc còn hơn vậy sao? Không cần làm bộ mặt lần đầu coi mười tám cộng đâu”
”…”
[Đừng trách tôi vì sao không tử tế với cậu!]
~~~
Nữ chính thở dài, một tay chống bên bệ cửa, tay mân mê trán, tay kia lại lười nhát lướt điện thoại, không kiềm được thở dài, chần chừ chuyển qua tin nhắn
Mắt liếc nhìn về phía mẹ bầu vẫn đang an giấc bên cạnh, thờ ơ trả lời lại tin nhắn_< Tôi không biết, nhưng mà chuyện của anh cả bên tôi anh cũng nghe qua rồi, năm năm, cuối cùng cũng ẵm chị dâu cùng nhóc con về lại bên đó thôi>
…..